GIAO LƯU Chữ viết tay của các thành viên

Chậc! Các bác chơi chữ có khác! Em đến ngưỡng mộ! Cả người viết lẫn người bình! Nhìn lại bản thân thấy thật là :(
Sáng nay em mới nghe 1 lời nhận xét hết sức chân thật từ đồng nghiệp - về cái "bản ngã" của em: "Trời! Chữ ai như chữ con nít thế?" (Người ấy không biết cái tờ giấy ấy do em viết, và đau lòng là em đứng ngay kế bên!)
Việc viết chữ ngoài kỹ năng thì nó còn chịu ảnh hưởng của tâm sinh lý tại thời điểm người viết cầm bút. Anh thì nghĩ rằng chữ trẻ con mới khó viết, con người ta chữ viết thay đổi mỗi giai đoạn của cuộc sống cho nên anh thấy em nên cảm thấy vui khi được người khác nói chữ mình giống chữ trẻ con đó [emoji1]
 
Từ người khác [emoji14]
Chắc luôn rồi! :oops:
Việc viết chữ ngoài kỹ năng thì nó còn chịu ảnh hưởng của tâm sinh lý tại thời điểm người viết cầm bút. Anh thì nghĩ rằng chữ trẻ con mới khó viết, con người ta chữ viết thay đổi mỗi giai đoạn của cuộc sống cho nên anh thấy em nên cảm thấy vui khi được người khác nói chữ mình giống chữ trẻ con đó [emoji1]
Ý anh là em chưa lớn à?:confused:
 
Ý anh là em chưa lớn à?:confused:
Hihi, cũng vui chứ sao, em thấy hơi giống thế này:
Lúc 3 tuổi - thành công là không đái dầm
10 tuổi - thành công là có nhiều bạn bè
16 tuổi - thành công là có bằng lái xe
20 tuổi - thành công là ... ngủ được với người yêu.
40 tuổi - thành công là tiền bạc rủng rỉnh
50 tuổi - thành công vẫn là tiền bạc rủng rỉnh.
------------------------
65 tuổi - thành công là vẫn ngủ được với phụ nữ
75 tuổi - thành công là vẫn lái được xe
85 tuổi - thành công là vẫn còn có bạn
90 tuổi - thành công là không đái dầm khi ngủ.
Em đồ rằng khi bác @Phuong Katherine 90 tuổi thành công là viết chữ vẫn như trẻ con ah.
 
Hihi, cũng vui chứ sao, em thấy hơi giống thế này:
Lúc 3 tuổi - thành công là không đái dầm
10 tuổi - thành công là có nhiều bạn bè
16 tuổi - thành công là có bằng lái xe
20 tuổi - thành công là ... ngủ được với người yêu.
40 tuổi - thành công là tiền bạc rủng rỉnh
50 tuổi - thành công vẫn là tiền bạc rủng rỉnh.
------------------------
65 tuổi - thành công là vẫn ngủ được với phụ nữ
75 tuổi - thành công là vẫn lái được xe
85 tuổi - thành công là vẫn còn có bạn
90 tuổi - thành công là không đái dầm khi ngủ.
Em đồ rằng khi bác @Phuong Katherine 90 tuổi thành công là viết chữ vẫn như trẻ con ah.
Xong! Em tắt đài luôn! :confused: :oops: :(
 
Trong khi nhiều bác có thể cafe, đi chơi, tán gái, thì em cởi trần học dưới bóng đèn tròn 100W. Khi các bác biết em đã bỏ nhiều công sức thế nào để có được nó, các bác sẽ không còn phục em nữa, và không còn thấy điều đó là thần kỳ hay đáng học hỏi nữa:D
Em thì cũng không phục chữ bác ("chưa phục" thì đúng hơn :D), mà em rất phục ở tinh thần luyện tập, ở cái sự "bỏ nhiều công sức thế nào để có được nó" của bác.
Em vào HHVN em chỉ chủ yếu xem box Bút Mực Giấy, có lẽ bài viết và reply trong box mình từ hồi thành lập đến nay em đã đọc hết 99,99% (chắc có thể lỡ một vài :D). Chữ bác ong em cũng xem từ hồi đầu đến giờ. Em nghĩ bác nên học, tìm hiểu hêm thêm về tạo hình trong đồ họa, về visual design. Nếu bác nắm được thêm những thứ này, em nghĩ chữ bác sẽ có bước tiến lớn.
Bác còn nhớ con vẹt trên bút gốm Minh Long không? Không biết hiện giờ bác nhìn lại nó còn thấy hay nữa không :D?
 
Hihi, cũng vui chứ sao, em thấy hơi giống thế này:
Lúc 3 tuổi - thành công là không đái dầm
10 tuổi - thành công là có nhiều bạn bè
16 tuổi - thành công là có bằng lái xe
20 tuổi - thành công là ... ngủ được với người yêu.
40 tuổi - thành công là tiền bạc rủng rỉnh
50 tuổi - thành công vẫn là tiền bạc rủng rỉnh.
------------------------
65 tuổi - thành công là vẫn ngủ được với phụ nữ
75 tuổi - thành công là vẫn lái được xe
85 tuổi - thành công là vẫn còn có bạn
90 tuổi - thành công là không đái dầm khi ngủ.
Em đồ rằng khi bác @Phuong Katherine 90 tuổi thành công là viết chữ vẫn như trẻ con ah.

Ôi ! Mãi mãi tuổi Hai mươi !:p:p:p:p
 
Em thì cũng không phục chữ bác ("chưa phục" thì đúng hơn :D), mà em rất phục ở tinh thần luyện tập, ở cái sự "bỏ nhiều công sức thế nào để có được nó" của bác.
Em vào HHVN em chỉ chủ yếu xem box Bút Mực Giấy, có lẽ bài viết và reply trong box mình từ hồi thành lập đến nay em đã đọc hết 99,99% (chắc có thể lỡ một vài :D). Chữ bác ong em cũng xem từ hồi đầu đến giờ. Em nghĩ bác nên học, tìm hiểu hêm thêm về tạo hình trong đồ họa, về visual design. Nếu bác nắm được thêm những thứ này, em nghĩ chữ bác sẽ có bước tiến lớn.
Bác còn nhớ con vẹt trên bút gốm Minh Long không? Không biết hiện giờ bác nhìn lại nó còn thấy hay nữa không :D?
Vâng, em biết khả năng của em tới đâu. Dân khối D, không biết đồ họa, không đam mê vẽ vời, chỉ có khả năng nhờ 1 phần của dân khối D, khả năng bắt chước của ngoại ngữ, chép và mô phỏng sao cho giống nhất, từ đó tìm ra tư duy của người viết chữ để áp dụng.
Chữ của em còn chưa tới 2 năm mà bác @steelblood , 13.08.2013 -13.08.2015, còn 2 tháng nữa để em xem mình đã cố gắng được bao nhiêu, tuy nhiên như em nói về cuộc sống, những người có được nó thường rời xa nó, không có được nó thường cố gắng để tiệm cận tới nó. Ví dụ: người cao dáng đẹp thường nghĩ mình đã đẹp, và trang điểm dựa vào công cụ hỗ trợ sao cho đẹp hơn, đôi khi quá thành con khỉ và nghĩ mình đẹp nên mọi người thường đến ve vãn mình, tự đắm chìm ảo tưởng sức mạnh rồi cũng khổ mình ra. Người chưa đẹp, biết mình chưa đẹp, cố gắng từ lời ăn tiếng nói, cái nết, tâm hồn và nhiều thứ khác, nên họ chỉ " tiệm cận " mà không có được cái đẹp. Vì thế những người thơ hay đa phần là ......xấu, bọn đẹp bị ve vãn đi chơi hết rồi, người ở nhà tâm trạng day dứt tâm hồn có điều muốn nói nên mới dãi bày bằng thơ.
Em vào đây gần 2 năm mà em nghĩ số lượng bài em viết ở chữ viết tay chắc ít người qua được em, em vẫn viết mỗi ngày và đưa lên nhóm FB của bác Bluesun, chia sẻ nhiều và nghĩ muốn thành công ít nhất 5 năm như đã nói ban đầu, nên bác chưa phục em cũng đúng và em công nhận là bác nói thật vì em cũng biết trình độ mình ở đâu.
Em vẫn nhớ hình ảnh con vẹt, em luôn học vẹt tư duy của người khác, sao chép cách viết của người khác, và tìm kiếm tư duy của người khác. Rồi sẽ đến 1 ngày những thứ em học vẹt sẽ thành của em và tự viết theo phong cách của mình, còn bây giờ em đang đi chép lại chữ người khác ( học vẹt cũng là 1 phần tư duy của bọn đầu chỉ để đội mũ, dân khối D như em ). Em không nhìn lại con vẹt không còn thấy nó nữa bởi con vẹt là em, em luôn nghĩ vậy. Ngày xưa em thích đọc Teppy bởi có sự phá cách, nhưng đến cuối truyện những đường kiếm cơ bản tưởng Teppy không biết nhưng lại biết hết.
Học chính quy có những thứ tưởng không có ích nhưng lại giúp định hướng rất nhiều, như ví dụ học chụp ảnh em nói ngày xưa ( học chụp ảnh không phải cầm máy ảnh mà nên tìm hiểu khối màu, hình khối, ánh sáng..). Em không được học những kiến thức cơ bản đó nên với em thì khó hơn các bác họa sỹ và dân học kiến trúc...vốn có khả năng vẽ tạo hình khối....Em không có thầy, cũng tự học, nên chặng đường của em , những gì em viết em đọc hay xem đều do em tự soạn giáo trình tự mày mò hết, không có sự giúp đỡ của ai. Em cũng lấy kinh nghiệm vấp ngã của mình để truyền lại cho những ai muốn học không cần thầy, để họ tiến nhanh hơn em.
Cảm ơn bác, em sẽ để ý tạo hình đồ họa, môn em chưa biết chưa học bao giờ. Hy vọng sẽ giúp em.
Em có 1 tật xấu, khi muốn thì muốn tới đỉnh cao hơn khả năng mình có.
Bác chưa phục em thì em càng muốn cố gắng hơn bản thân mình ngày hôm qua.
Cảm ơn bác đã chia sẻ, em vẫn đang còn học và luyện tập, và chưa bao giờ hài lòng với những gì mình có.
 
05072015146.jpg
05072015149.jpg
 
Em nghĩ bác nên học, tìm hiểu hêm thêm về tạo hình trong đồ họa, về visual design. Nếu bác nắm được thêm những thứ này, em nghĩ chữ bác sẽ có bước tiến lớn.
Em theo lời bác thử tìm hiểu về tạo hình đồ họa, em chỉ thấy google hiện ra thiết kế đồ họa trong đó khả năng sử dụng các loại phần mềm (CorelDRAW, Photoshop, Illustrator...), thiết kế font chữ, cũng như khả năng vẽ phác thảo, hiểu biết về typo...thú thật cái này thì em không vươn tới được vì đơn giản em ghét chỉnh sửa, cũng không bao giờ chịu vẽ phác thảo trước khi viết, em bị nhiễm thói quen của thư pháp Hán, nhấc bút lên là xong, và mọi thứ được hình thành trong đầu trước khi hạ bút, chắc đầu óc em cũng hơi đơn giản nên quá phức tạp thì không hình dung ra được và không dùng các phần mềm để chỉnh sửa lại chữ.
Một trong những lý do em thích âm bản ở chỗ, nếu chữ tô đi tô lại khi chụp âm bản sẽ rõ ngay.
Nên nếu đúng là biết thêm những thứ kia thì sẽ khác thật, nhưng khả năng của em chỉ đơn thuần ở 2D chứ chưa lên được 3D.
Máy ảnh em cũng chỉ có Nokia C6-00 cũng không có cái máy ảnh nào ra hồn để có ánh sáng hay bối cảnh cũng như phối cảnh tốt.
Nếu những thứ em liệt kê ở trên không phải những nội dung bác nói thì bác chỉ cho em con đường sáng nhé. Cảm ơn bác nhiều.
Cảm ơn bác 1 lần nữa vì không phục em, đơn giản là bác đã lấy những tiêu chuẩn của dân chuyên ngành, những bậc thầy để đánh giá dân nghiệp dư tay ngang như em. Với em thì cảm thấy đó là sự coi trọng về tiêu chuẩn chứ không hề đánh giá thấp, em sẽ cố gắng hơn nữa vì điều này.
 
Em theo lời bác thử tìm hiểu về tạo hình đồ họa, em chỉ thấy google hiện ra thiết kế đồ họa trong đó khả năng sử dụng các loại phần mềm (CorelDRAW, Photoshop, Illustrator...), thiết kế font chữ, cũng như khả năng vẽ phác thảo, hiểu biết về typo...thú thật cái này thì em không vươn tới được vì đơn giản em ghét chỉnh sửa, cũng không bao giờ chịu vẽ phác thảo trước khi viết, em bị nhiễm thói quen của thư pháp Hán, nhấc bút lên là xong, và mọi thứ được hình thành trong đầu trước khi hạ bút, chắc đầu óc em cũng hơi đơn giản nên quá phức tạp thì không hình dung ra được và không dùng các phần mềm để chỉnh sửa lại chữ.
Một trong những lý do em thích âm bản ở chỗ, nếu chữ tô đi tô lại khi chụp âm bản sẽ rõ ngay.
Nên nếu đúng là biết thêm những thứ kia thì sẽ khác thật, nhưng khả năng của em chỉ đơn thuần ở 2D chứ chưa lên được 3D.
Máy ảnh em cũng chỉ có Nokia C6-00 cũng không có cái máy ảnh nào ra hồn để có ánh sáng hay bối cảnh cũng như phối cảnh tốt.
Nếu những thứ em liệt kê ở trên không phải những nội dung bác nói thì bác chỉ cho em con đường sáng nhé. Cảm ơn bác nhiều.
Cảm ơn bác 1 lần nữa vì không phục em, đơn giản là bác đã lấy những tiêu chuẩn của dân chuyên ngành, những bậc thầy để đánh giá dân nghiệp dư tay ngang như em. Với em thì cảm thấy đó là sự coi trọng về tiêu chuẩn chứ không hề đánh giá thấp, em sẽ cố gắng hơn nữa vì điều này.
Những cái trên chỉ là cái vỏ, công cụ để làm đồ họa thôi bác ạ. Ý em nói là cái nền tảng hiểu biết về tạo hình, về vẻ đẹp thị giác, từ đó có thể cảm nhận, phân tích rõ hơn cái hay cái đẹp và áp dụng, học hỏi theo và biến nó thành của mình. Cái này nếu học chuẩn ra thì sẽ là khóa học bao gồm lý thuyết và hệ thống bài tập thực hành, phần bài tập khá quan trọng, giúp biến lý thuyết thành nền tảng em đã nói ở trên, dĩ nhiên đây là ban đầu, sau đó phải tự xem, phân tích những cái hay cái mới để tích lũy, làm đầy thêm nền tảng đó. Tự học thì em nghĩ là khá khó, để bắt đầu có lẽ nên đọc về lý thuyết, từ internet hoặc nếu tốt hơn nữa là có sách (sách tiếng Việt về cái này thì hầu như không nên theo vì rối rắm và thiếu hệ thống), tốt hơn cả là theo học một khóa như em nói ở trên, em đươc biết thỉnh thoảng có khóa visual design của thầy Nguyễn Luận, dành cho mọi đối tượng nói chung, bác có thể tham khảo. Từ tạo hình em không biết nên dịch sang tiếng Anh thế nào cho chuẩn, nhưng có lẽ bác search "visual design" sẽ có thông tin hữu ích, em vừa thử tìm một chút thì thấy có series bài này khá chuẩn: http://www.vanseodesign.com/web-design/design-elements/ theo em nên bắt đầu đọc từ đây.
 
@ongnon em có thể đưa ví dụ dựa trên kiến thức về tạo hình để phân tích bài của bác Sachin mà bác đăng ở trên.
Vì sao thấy bài này đơn giản? Vì kiểu chữ sử dụng nét sổ thẳng dày làm thành tốt chính (đánh dấu đỏ), chiếm khối lượng lớn hơn nhiều so với các nét hướng khác, hệ thống nét thẳng này xếp song song liên tục với nhau tạo nên xương sống chính cho toàn bài.
Tiếp theo, ta thấy bài này tuy đơn giản nhưng không đơn điệu bởi vì 2 yếu tố. Thứ nhất là sự tương phản tạo nên bởi những nét rất mảnh thêm vào (em đánh dấu xanh một số chỗ) so với nét chính. Thứ hai là sử dụng thêm những góc rất nhọn trên một số chữ cái (đánh dấu tím), vì lực thị giác tập trung mạnh ở những góc nhọn.
Cuối cùng là những điếm nhấn tạo nên tính hoàn chỉnh. Ngoài 2 điểm trên cũng coi là những điểm nhấn thì cái để phân biệt cụm chữ này là một bài hoàn chỉnh chứ không chỉ là một đoạn chưa viết xong hoặc 1 đoạn nhỏ thuộc đoạn lớn khác v.v.., đó là một số chỗ ở rìa cụm chữ được xử lý khác đi so với thông thường để tạo nên một giới hạn ngầm (đánh dấu màu cam).
11251120_686848574755114_440965932383486243_nb.jpg

Những điều trên đây em nghĩ bác cũng nhìn ra. Nhưng nếu nhìn theo góc độ tạo hình có lẽ sẽ thấy nó một cách có nguyên nhân hơn.
 
Cảm ơn bác @steelblood đã chỉ cho em. Em cũng không ngần ngại nói ra những kiến thức và góc nhìn khác không giống của bác ( bởi em không có kiến thức mà bác đang nói nên em dùng kiến thức của em ).
Đầu tiên, đó là kiến thức về bố bạch trong thư pháp. tức là hiểu đơn giản là khoảng không gian trống khi không có chữ. Và những khoảng không khi những nét của chữ tạo ra, rõ ràng nhất là trong chữ SOMETIMES, và khoảng cách đó duy trì khoảng cách đó có đối xứng. Thường em thấy khoảng cách giữa 2 nét trong lòng chữ bằng 1/2 độ bè của nib. Ví dụ như bố bạch được đối xứng qua chữ T, E - T - I có độ rộng hơn bằng 1 nib. Nhưng m thì khoảng trống bằng 1/2 nib. Nếu lấy T là trục thì không gian 2 bên rất đối xứng some - imes.
Tiếp theo là trong fraktur, cần chú ý các hàng " chân " phải đều nhau và nghiêng giống nhau, khi được bố bạch chuẩn thì tạo dáng chân đẹp.
Sau đó là không gian để chữ " thở ", với chữ Hán thì nói đó là không gian sẽ mở chứ không đóng, như b, o, a đều có chỗ ở góc khiến chữ không bị tù.
Sau đó là 1 số nét cơ bản và biến thể. Nét ngang có 2 loại: như nét 1 chữ a ( ngang hoàn toàn ) hay nét kết thúc chữ y ( nét này ứng dụng ở góc chữ h, chữ m , chữ n , chữ y, chữ w, chữ s...)
Những chữ biến thể như w (walk ), n và e ( alone ) thì dễ khi đầu và cuối dòng của dòng cuối hoặc kết thúc câu, suy ra ứng dụng ở những vị trí ít chữ hoặc tao cân đối tổng thể toàn bài, ngoài những chữ trên có r, có h, k , t, z hoặc thêm đuôi tạo hình nữa cho các chữ a, d, i, l.
Đọc câu, ngắt câu, ví dụ ở câu ngày ngắt 2, với sometimes mặc dù 1 nhưng độ dài tương đương 2.
Khoảng trắng giữa 2 từ bằng khoảng 2 nib, và khoảng cách giữa các hàng cũng khoảng 2 nib. Em đã đo chiều cao tương ứng thì với ô caro, ngòi 6.0 là 5 ô caro với m,n thì k,h.g là 7, t d có thể là 6 hoặc có nhiều cách sắp xếp tạo hiệu ứng song song đối xứng
Như vậy là em có thể đọc tư duy và cách viết của sachin, theo tư duy đó mà viết lại cộng với ứng dụng những thứ mình biết mà viết giống mà không đụng hàng.
11251120_686848574755114_440965932383486243_n.jpg
 
Do ngày xưa em có nhiều cách học tư duy của người viết, với em luôn là câu hỏi, mỗi sự xuất hiện đều có ý nghĩa và lý do, em luôn hỏi, người viết tại sao lại làm như vậy và họ làm thế nào để được điều đó. Với thư pháp Hán toàn ông chết rồi chưa kể nghiên cứu văn bia còn khổ hơn, chứ mấy cái chữ Latinh này, chưa bằng 1 góc chữ Hán, khó từ cầm bút điều mực và cử động vai. Do đó em mới viết được những kiểu hoa lá kiểu này, giờ chán hoa lá quay lại đứng đắn cho vui, 1 thời gian nữa lại chim bay bướm lượn ngay ý mà. Mấy bài này chắc bác @steelblood xem lâu rồi
060220151944.jpg

070220151953.jpg

250120151885.jpg

250120151894.jpg
 
Mấy cái đó là chơi thêm "tô hoài" rồi mà bác, em tưởng bác không thích làm vậy :D. Em thì thấy lại dễ hơn mấy bài kiểu bác Sachin, chỉ là bác ong chưa luyện gì vào cái đó thôi. Chỉ cần hiểu cơ bản về ánh sáng và hình khối cộng với 1 chút kĩ năng vẽ (trừ hình có chân dung là cần vẽ khá 1 chút) là làm được. Với lại em xem thì cảm thấy nó là graffiti hơn là calligraphy.
P.S: Bác đã luyện drill chán chê mê mỏi rồi nên em nghĩ hiện giờ nét vẽ của bác đã khác xưa nhiều, có thể là bác chưa để ý thôi. Bây giờ bác thử cầm bút lên vẽ thử hình dáng cơ bản của cái cốc, cái bát hoặc chai nước xem sao :D.
 
Dạo này các bác cm nhiều quá, em đọc mỏi hết mắt :p
Lâu rồi không cầm vào bút luyện chữ nghĩa nên từ mai sẽ bắt tay luyện tập tiếp ^^
Góp vui các bác 1 tấm khích lệ bản thân tí, trì trệ quá :D
a8e7159ca54a424fbf60fe59aa2516a1.jpg

Bút Lamy alstar, stub 1.1
Mực Tsuki-yo
Sổ dotgrids Blank Page do bác #tachtrungsinh tặng
Thơ em chép đại, chả bít của tác giả nào, chỉ nhớ nói về 1 bác đã qua tứ tuần chợt nhận thấy tình yêu trong ánh mắt của 1 cô gái, bla bla... :D


Sent from my iPad.
 
Back
Top