CHIA SẺ Review - Sailor young profit 1911 - người con gái Hà Nội.

hahuyhung

New member
GẮN KẾT
Tại sao tôi lại gọi em là một cô gái Hà Nội? Bởi ở em hội tụ gần như đầy đủ phẩm hạnh của những người con gái đất kinh kỳ mà tôi có cơ hội được tiếp xúc. Bạn thấy đấy, giữa dòng người tấp nập trên đất thủ đô, thật khó để tìm được một cô gái Hà Nội, thật khó để nghe cái giọng Hà Nội chuẩn, ngọt ngào xao xuyến. Và cũng thật khó để tôi gặp được em. Vậy mà khi đã gặp được em rồi, tôi chỉ biết thốt lên: “Thật khó để mà gặp, thật khó để mà quen, nhưng đã quen rồi thì thật khó để mà bỏ”.
AoEd5kV.jpg
Đúng vậy, gặp em đã khó, nhưng làm quen với em còn khó hơn. Giống như bao cô gái Hà Nội mong manh trong tà áo dài khác, em thật là nhẹ. Đó là cảm nhận đầu tiên khi tôi cầm em trên tay, sự nhẹ nhàng khiến tôi giật mình liên tưởng đến cây bút rẻ tiền khác, nhưng tôi đã lầm. Có lẽ tại quá lâu rồi, tôi đã quen với cái nặng của nàng béo metro mà tôi đang sở hữu, hay cũng giống như bao người, giữa biển người tấp nập, bỗng nhiên có một nàng thơ nhẹ nhàng đi qua, khiến người ta không khỏi giật mình, không biết là thật hay giả. Điều đó khiến tôi ngượng ngùng, lúng túng trong bước đầu làm quen với em. Những nét viết đầu tiên của tôi đầy gượng gạo, bởi em nhẹ quá, đầu ngón tay tôi đầy lúng túng khi không biết phải cư xử với cô nàng kiêu sa này như nào. Nhưng rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi.
3qz6hYh.jpg
Sau ấn tượng ban đầu đó, tôi ngay lập tức bị thu hút bởi vẻ bề ngoài của em. Một nét đẹp cổ điển, sang trọng toát ra từ cô gái Hà Thành. Toàn thân em phủ một màu đen truyền thống, như thể màu của chiếc quần vải của cô thôn nữ, hay màu đen tuyền của chiếc khăn vấn mà các ông đồ hay đội ngày lễ. Điểm suyết lên vẻ cổ điển là ánh vàng sang trọng. Thứ màu sắc không khỏi khiến người ta liên tưởng đến mảnh đất Thăng Long, mảnh đất của vua chúa, của sự vương giả, mảnh đất của em.
Tiếp tục đi sâu vào khám phá, thì càng khám phá, em càng thu hút tôi. Có lẽ điểm thu hút nhất của em là em thuộc dòng bút đóng nắp thay vì xoáy nắp. Cách thiết kế cổ điển này thực sự làm tôi ấn tượng. Nó gợi tôi nhớ về cây bút tuổi thơ mà tôi dùng hồi tiểu học, gợi nhớ tiếng lách cách mỗi khi đóng bút, chiều nay, từ khi rước em về, tôi mở ra đóng vào không biết bao lần để thưởng thức thanh âm đó. Đặc biệt với một người luôn có suy nghĩ bất chợt cần ghi chú nhanh như tôi, em phù hợp một cách lạ lùng.
MPvGm9z.jpg
Khi mở nắp ra là lúc em toát lên vẻ đẹp nhất mà mình mang theo. KHi mà những dòng viết bên trên tôi nói nhiều về cổ điển mềm mại… thì khi lần vào bên trong, bạn sẽ thấy cá tính sắc sảo pha chút đanh đá của em. Đúng như người Nhật, hay ông chủ hãng Sailor từng mong muốn thiết kế cây bút của mình như những thanh kiếm Nhật. Mặc dù tôi chưa có dịp tiếp xúc nhiều với họ hàng khác của em, em là cây bút sailor thứ 2 mà tôi cầm trên tay, nhưng chắc chắn là người con gái đầu tiên mà tôi gặp. Ngòi bút được thiết kế theo đúng chuẩn dòng 1911. Tuy nhiên một chút thông tin bổ xung cho các bạn, em thuộc dòng 1911 standard. Nghĩa là ngòi của em sẽ nhỏ hơn một chút so với ngòi của dòng Large và tất nhiên là em chỉ có thể đổi ngòi với những dòng standard khác mà không thể thay qua được với ngòi large. Ngòi bút được chạm khắc rất tỷ mỉ, thanh thoát. Sự sắc sảo này của em hòa lẫn với nét nhẹ nhàng mang lại cho tôi cảm giác thích thú, giống như thích thú khi lần đầu tôi thấy một cô gái Hà Nội tức giận vậy. Ngay cả khi họ tức giận cũng phảng phất trong mình nét thục nữ, nó khiến người ta thật khó đối phó cơn giận của họ. Nhưng tin tôi đi, đừng đẩy nó đi quá xa, một cô gái Hà Nội mà chửi thì sẽ rất thấm đấy.

Vậy nên bạn thấy đấy, thật khó để làm quen với một cô gái kiêu kỳ, nhưng lại dịu dàng nữ tính phải không nào? Như đã nói ở trên, những nét bút đầu tiên, khi làm quen với sự “nhẹ nhàng” của em làm tôi thực sự lúng túng. Cảm giác lạ mà lại quen. Phải mất gần 1 tiếng viết lách với em mới giúp tôi phần nào thuần phục được cô nàng khó tính này. Hay như một ai đó từng nói về dòng bút sailor, đó là dòng bút càng dùng càng thích. Tôi nghĩ nhận xét đó là phù hợp, và càng chính xác hơn khi nói về em. Càng viết, càng quen dần với “mảnh mai” mà em mang lại, nét mảnh mai không chỉ trong thiết kế mà còn trong từng nét bút mà em thổi ra trên giấy. Điều tôi thích nhất của em khi viết đó là tốc độ chảy mực rất tốt, không quá khô như vợ metro mà tôi đang dùng, em ra ướt hơn một chút :smile: Nhưng đủ ướt theo cách mà tôi muốn, bởi tôi vẫn thích bút khô hơn là những cây thực sự ướt như bút lamy. Mặc dù vậy thực sự em vẫn là một cây bút ngòi khô. 2 tiếng trải nghiệm đầu tiên, tôi kết hợp em với mực noodler, màu xanh đến từ nước Mỹ xa xôi. Viết trên giấy a4 in loại thường, rẻ tiền nhất, nên sẽ có một chút nhòe. Tuy nhiên không thấm một chút nào. Tôi nói điều này chỉ khắc họa sâu hơn ngòi khô mà em mang lại, bởi khi nét chữ bị nhòe, thủ phạm đầu tiên là giấy sau đó đến mực. Còn em, với sự ưu ái của mình tôi nghĩ em vô tội.
swtp7lY.jpg

Giấy A4 in loại xấu
fCU1u8f.jpg

Giấy A4 photo tốt hơn một chút.​

Nhưng khi kết hợp em với mực pelican brilliant black thì em như lột xác khi thê hiện trên giấy định lượng thấp. Tình cờ, tôi đến với em khi mà tôi đang có ý định tự học mỹ thuật căn bản. Sau 2 giờ viết mỏi tay, tôi chuyển sang vẽ vời. Và giống như càng quen lâu, tôi càng khám phá ra nhiều vẻ đẹp của em vậy, em thực sự cuốn tôi vào từng đường nét mà em mang lại. Lạ lùng thay sự kết hợp giữa một mực khô như pelican và một ngòi khô như sailor lại cho ra kết quả tuyệt vời đến thế. Mực ra ướt đủ vừa phải, không hề bị nhòe hay thấm. Tuy nhiên khi viết trên giấy định lượng thấp thì mực ra màu hơi gray (tôi nghĩ là màu đen pha một chút chút chút nâu). Nhưng khi viết trên giấy định lượng cao sẽ cho ra màu đen khá hoàn hảo với một ít shading. Thật buồn cười khi người ta dùng bút chì để học vẽ, còn tôi lại đồng hàng cùng em trong một thú vui khác của mình. Lúc này, tôi không biết còn ngôn từ nào diễn tả được cảm giác khi có em làm bạn chiều nay, có lẽ nhìn vào nét vẽ nghệch ngoạc của kẻ gà mờ như tôi bạn sẽ hiểu, em và tôi đã có quãng thời gian tuyệt vời.

Chùm ảnh những gì em cùng tôi vẽ cũng sẽ kết thúc bài review của tôi về em tại đây. Thanks for reading.
VwDD5QH.jpg

aeQtPwm.jpg

qyMcn71.jpg

KPGrhsW.jpg
 
#2 này tôi xin so sánh đôi chút giữa em (sailor) và nàng – pilot metro. Ồ tại sao lại lôi một cô gái Sài Gòn vô đây làm chi vậy? Bởi chính nàng là cơ duyên giúp tôi gặp em. Chiều qua, khi nói chuyện với một thầy giáo muốn rước nàng (metro) về, tình cờ, cả thầy và tôi đều cùng quan tâm đến em. Để rồi hôm nay tôi quyết định qua nhà ông bạn rước em về để rồi tôi bị thu hút cho đến tận bây giờ. Ngày mai, tôi phải rời xa em, nhưng nhất định, tôi sẽ mang về một người con gái Hà Nội cho riêng mình trong một tương lai không xa.

TUk1Tf7.jpg

Mọi sự so sánh giữa em với nàng đều là khập khiễng, bởi nàng mang phong cách trẻ trung hiện đại của cô gái Sài Gòn nhiều hơn nét cổ điển thanh lịch của em. Xét về ngoại hình, tôi ứu ái em hơn là nàng, bởi ở nàng, có sự không liền mạch ở phần thân bút. Tôi sẽ tạm gọi em là nàng béo, mà đàn ông luôn thích cô nàng thon gọn. Tuy nhiên màu trắng tinh khôi của nàng lại mang sự tươi mát, trẻ trung, có lẽ hợp với tuổi của tôi hơn em. Điểm chung của cả 2 là sự thiết kế tuyệt vời của người Nhật trong ngòi bút. Ở nàng là ngòi thép, được trang trí đơn giản hơn, trái ngược với màu vàng sang trọng của em. Ngòi của nàng khô hơn một chút chút chút so với em. Tại sao lại là một chút chút chút, vì tôi không biết diễn tả cảm nhận này như nào. Ai đó cầm trên tay cả em và nàng viết thử có lẽ sẽ hiểu được chút chút mà tôi nói đến. Tất nhiên, khô hơn sẽ ra mực ít hơn, nét mảnh hơn, ít bị nhòe hơn. Tuy nhiên ưu điểm đó của nàng lại là nhược điểm khi mà màu mực của nàng sẽ không thể hiện tốt bằng em. Cách em điều khiển dòng chảy mực của mình thực sự khiến màu mực hiện ra rất tốt trên giấy. Đổi lại những món kia em lại kém nàng một chút. Chọn ai, có lẽ do khẩu vị của mỗi người. Vì ra mực ít hơn nên viết nàng cảm giác sẽ hơn bám giấy hơn so với em, nhưng chung quy cả 2 đều bám giấy, vì “bám giấy” có lẽ là một thương hiệu của ngòi Nhật.

6zUrmVR.jpg

Tuy không được nói chuyện nhiều với thầy, dù thầy có chọn nàng hay em thì tôi mong bài viết nhỏ này của mình giúp thầy có sự lựa chọn tốt cho riêng mình.
 
Cảm ơn bạn @hahuyhung đã chia sẻ một bài viết rất thú vị, công nhận bạn vẽ đẹp thiệt. Mình xin phép đưa ra Trang nhất để anh em thưởng thức nha.
 
hi, thanks bác. Em thấy mình vẽ còn xấu lắm. Chỉ là học vẹt trong mấy cuốn dạy vẽ cơ bản chép ra thôi ạ. So với cao thủ được học bài bản bên mỹ thuật em còn kém xa.
 
Đọc bài này của bác, mình cảm nhận có lẽ bút ngon do tay người xài. Thanks bác 1 bài viết thú vị. Mà theo mình đây là bài cảm nhận chứ không phải "rề viu".
 
hehe, đọc bác viết thú vị thật, em cũng có một "nàng" 88G, cảm giác cầm rất thích, đầm tay, mà nét ra tuy nhỏ (ngòi F) nhưng em thấy không khô tí nào, viết trên giấy nào mà khó thấm thì viết xong cả trang A4 mực dòng đầu cũng chưa khô, đây là một trong những cây bút thích nhất của em bây giờ :)
 
Bài viết thật tuyệt vời! Tác giả phải là người rất đam mê và có tình yêu đặc biệt với bút!
Ps: mình chính là thầy giáo ở Thái bình đã nc cùng tác giả về 2 cây bút. Rất mong đc gặp tác giả vào một dịp gần nhất!
Xin cảm ơn về bài viết!
 
hehe, đọc bác viết thú vị thật, em cũng có một "nàng" 88G, cảm giác cầm rất thích, đầm tay, mà nét ra tuy nhỏ (ngòi F) nhưng em thấy không khô tí nào, viết trên giấy nào mà khó thấm thì viết xong cả trang A4 mực dòng đầu cũng chưa khô, đây là một trong những cây bút thích nhất của em bây giờ :)

Cái cảm giác này còn phụ thuộc vào sự kết hợp giữa mực, bút và giấy bạn ah. Mình mới được thử qua 2 loại mực là pelikan brilliant black và một ít mực noodler giao lưu được với một bác trên này. Cảm nhận của mình là vết sẽ hơi khô trên giấy A4 thường mà mình dùng hàng ngày. Không biết bộ bút mực giấy mà bạn kết hợp cho nàng metro là bộ nào.

Bài viết thật tuyệt vời! Tác giả phải là người rất đam mê và có tình yêu đặc biệt với bút!
Ps: mình chính là thầy giáo ở Thái bình đã nc cùng tác giả về 2 cây bút. Rất mong đc gặp tác giả vào một dịp gần nhất!
Xin cảm ơn về bài viết!

Em cũng mong một lần được giao lưu với thầy.

Bác học tài liệu vẽ "bạn có thể vẽ trong 30 ngày" đúng ko ạ?

Đúng cuốn đó bạn ah, nhưng mình đi hơi nhanh, một buổi chiều vẽ xong bài của mấy ngày rồi.
 
Em chỉ dùng lọ mực từ "đời nảo đời nào" của parker thôi ạ, thế mà ra nét nó cứ lóng la lóng lánh :D, lúc đầu không quen không để ý mực rây ra tay hết cả, hehe
 
Trong khi đấy cây vector (cũng ngòi f nhưng nét phải to gấp đôi :D - cùng mực ) thì viết chút là khô cong
 
Cho mình hỏi mấy chiếc bút mạ vàng kiểu như này thì dùng lâu năm màu vàng có bị phai hay bị tróc hết đi ko à các bác ? Và có phai thì có thể mạ lại màu vàng được ko ?
 
Cho mình hỏi mấy chiếc bút mạ vàng kiểu như này thì dùng lâu năm màu vàng có bị phai hay bị tróc hết đi ko à các bác ? Và có phai thì có thể mạ lại màu vàng được ko ?
Có và có.

Có điều nếu bác ko rảnh rỗi sinh nông nỗi đem ra cạo thì chắc mạ bền chừng.. vài chục năm thôi ạ.

Sent from my SM-G928T using Tapatalk
 
cây bút đẹp thật, qua câu văn bay bướm của bác thớt em bút nso còn " duyên dáng và xinh gái " hơn nữa. (y)
 
Có và có.

Có điều nếu bác ko rảnh rỗi sinh nông nỗi đem ra cạo thì chắc mạ bền chừng.. vài chục năm thôi ạ.

Sent from my SM-G928T using Tapatalk
Thật ko bác ? Nếu giữ gìn thì lớp mạ vàng của nó bền vài chục năm cơ à ?
Còn các kiểu khác như sơn đen, mạ bạc thì có nhanh phai ko bác ? Và Theo bác thì chất liệu bút thì loại nào là bền bỉ, giữ lâu dc như mới nhất nhỉ ? Đồng, thép, chrom,... ??
 
Thật ko bác ? Nếu giữ gìn thì lớp mạ vàng của nó bền vài chục năm cơ à ?
Còn các kiểu khác như sơn đen, mạ bạc thì có nhanh phai ko bác ? Và Theo bác thì chất liệu bút thì loại nào là bền bỉ, giữ lâu dc như mới nhất nhỉ ? Đồng, thép, chrom,... ??
Bền hay không do mức độ sử dụng bút của bác và thành phần mồ hôi trong lòng bàn tay bác nữa :D
Mạ lại cũng ko quá đắt, e thấy mấy bác mạ vàng lại nắp, ngòi... Tổng cộng tầm 150-300k thôi bác [emoji23]
 
Thật ko bác ? Nếu giữ gìn thì lớp mạ vàng của nó bền vài chục năm cơ à ?
Còn các kiểu khác như sơn đen, mạ bạc thì có nhanh phai ko bác ? Và Theo bác thì chất liệu bút thì loại nào là bền bỉ, giữ lâu dc như mới nhất nhỉ ? Đồng, thép, chrom,... ??

Sơn hay mạ gì thì cũng tùy loại, tùy chất lượng ạ. Nếu xài bình thường thì phần tiếp xúc duy nhất là đỉnh tip của ngòi nên phần còn lại ko có tác động gì nhiều nên cũng chẳng ảnh hưởng.

Còn thân bút thì ông bà nói nước chảy đá còn mòn, đừng nói gì tới bút [emoji28]. Kim loại thì dễ bị ăn mòn hoặc oxit hóa, nhất là inox của lão @Narga [emoji12]. Nhựa thì dễ vỡ và xài lâu có thể giòn. Ebonite thì dễ bay màu nếu ko phủ urushi. Celluloise thì dễ biến dạng nếu gặp nước. Nói chung mỗi loại có ưu và nhược của nó cả.

Túm cái vậy là bác cứ coi cây viết là công cụ sử dụng, xài được chừng nào thì cứ xài. Hư thì mua cây mới. Nếu giữ làm kỷ niệm thì rút hết mực ra cất tủ đừng xài [emoji28].

Sent from my SM-G928T using Tapatalk
 
Cho mình hỏi mấy chiếc bút mạ vàng kiểu như này thì dùng lâu năm màu vàng có bị phai hay bị tróc hết đi ko à các bác ? Và có phai thì có thể mạ lại màu vàng được ko ?
Mấy cây này giá cũng tầm tầm ko đắt khét lắm, dùng đến hỏng thì thôi, bác quan tâm độ bền để dùng đến mấy chục năm không thay bút cơ ah:D
 
Mấy cây này giá cũng tầm tầm ko đắt khét lắm, dùng đến hỏng thì thôi, bác quan tâm độ bền để dùng đến mấy chục năm không thay bút cơ ah:D
Kỉ niệm thì em nghĩ là dù có vài k em cũng cố giữ vài chục năm ý chứ [emoji28]
 
Back
Top