Nhảm thê thảm

philipshero

người lính
GẮN KẾT
GÂY DỰNG
Lang thang đọc được chuyện này, đọc xong mới thấy mình nhảm. Nào mời các bạn cùng "nhảm" :))~X(

Buổi chiều, chú tiều đánh liều thả diều thấp thoáng trên giàn điều, gió thổi hiu hiu, cảnh vật yêu kiều mỹ miều nhưng thoáng chút tiêu điều. Nàng lặng lẽ, khe khẽ, se sẽ thu dọn bàn vẽ, chỉnh lại dung nhan cho đẹp đẽ tươi trẻ. Trời mát mẻ, có con chim sẻ trên cành dẻ hót vui vẻ cho cảm giác mạnh khỏe. Làm thiết kế tiếng thế chứ chua như khế, cay như sa tế, nếu không muốn ế phải tài nghệ tinh tế như thế, không thì chỉ có chơi với dế, nhất là khi gặp những khách hàng nói tiếng Anh như tiếng Huế. Every day, ngày dài lê thê, không được ngủ nghê, phê như con dê dù đã có uống ly cà fê ban mê và ăn thêm vài quả lê với thịt bê mà vẫn thấy phê như uống phải thuốc mê, có khi ngủ gật bị chọc chê tỉnh dậy thấy wê như con tê tê. Hê hê.

Đói như con sói, buổi trưa chỉ có mì gói ăn trên chiếu cói với ông cùng phòng tuy bị hói nhưng mặt mũi tươi rói có cái nhìn soi mói và cái thói hay nói như thầy bói. Chán mún ói. Nàng định đi chợ mua ít cá đối, bánh gối, nước vối về nấu cơm tối nhưng thoáng chút bối rối khi nhìn thấy bác bán cá đối đội nón cối la lối như bị giựt mối. Ô kìa rau muống từng luống tươi toàn cuống như được trồng dưới sông Đuống có bác lái đò luống cuống rơi xuống sông Đuống thành phân bón cho rau muống. Thà thế chứ không ăn thịt vịt bị rửa bằng nước sông Tô Lịch nhiễm toàn dịch của quân địch, da dầy bình bịch, ăn tí là bụng sôi xình xịch, tim đập thình thịch, vài năm coi chừng viên tịch. Ô kìa phổ tai, cái này dai dai, hơi khai khai giống thịt nai nhưng nấu với chè khoai, ăn lai rai thì rất nice, cảm giác lâu phai tới ngày mai như thể được ai mát xa vai và hun lỗ tai, phê không thể cai. Haizz.

Chợ xong, nàng đi ngang dòng sông có trồng cây thông, ngó trông, ngóng mong, lòng trống không. Nàng nhìn đóa bông dưới sông sặc sỡ như con công nhưng thiếu phần lông. Ô kìa, có một ông to như King Kong đang làm công tự dưng chạy rông bị xe tông tét mông, thế có khổ không. Mất mông thì chỉ có nước về quê làm nông trồng lá vông với nuôi dông bên hông dòng sông, có đúng không, ai bảo chơi ngông? Ở cái nước này, tai nạn xảy ra hàng ngày, quen thuộc như chuyện nàng kẻ lông mày, mang giày rồi đi cày. Số người bị xe cán được mai táng hàng tháng chắc phải nặng như con cá nhà táng, chưa kể chuyện hàng quán dù bị phê phán nhưng chưa bị kết án, vẫn bán đồ ăn toàn trứng sán, nhiều khi còn có cả trứng gián, thật là ai oán, rõ chán, rất ngán nhưng cũng ráng qua ngày đoạn tháng mong ngày mai tươi sáng.

Có tiếng phone, thì ra anh Zôn rủ nàng đi wánh gôn vào một buổi hoàng hôn ở sân gôn gần vùng nông thôn nơi có dàn môn đẹp như Côn Lôn. Anh này đẹp chai như Zêm Bôn, rất khôn, chuyên môn đòi hôn vào những buổi wánh gôn, đồ mắc ôn. Nàng bối rối từ chối cả lời mời ăn tối để sau này không phải hối như con mối lỡ chui vào cái gối rồi kêu ối ối.

Gần đến giờ đi ngủ, nàng kiếm quả đu đủ nhưng lại cho vào tủ vì nó toàn mủ rùi rủ bạn đi ăn tàu hủ ở chỗ cũ gần bịnh viện Từ Dũ. Trời lạnh do mưa lũ, cả lũ ăn tàu hũ rùi ủ rũ về nhà ngủ.

Hôm nay nàng bị cảm. Cho nên nàng hơi nhảm. Một cách thê thảm.
 
iForwarder, lơ mơ tơ định làm thơ, nhưng có bài nhảm quá nên thơ đành phải chờ, ôi biết bao giờ iFowarder, mới được làm thơ. =))
 
tưởng đc phê, đọc thấy ghê, chả thèm chê, kêu ê ê, để dinh tê...cho mà quê:D
 
Bác quởn quá, đang tính phá, hay muốn "nhá" ...., chị ở nhà, chỉ hẻm tha, ngoan đi nha! :)) ha ha ha ha

Nhái theo trên, đọc rên rên, muốn chông chênh, "răng va" lưỡi, lưỡi "văng ra" :D :)):)):)):-&:-SS:-SS:-&
 
Đúng là nhảm hết sức,đọc mà tức tóc muốn bứt cắn cho sứt cái hộp mứt(nhảm quá mẹ ơi =)) )
 
Khoái nhất câu này: "Nàng nhìn đóa bông dưới sông sặc sỡ như con công nhưng thiếu phần lông" =))
 
Đọc báo nghe đài nhìn cái xứ "nghìn năm văn vật" đầy nước nên "nhảm" tiếp nè: :(

Vào thu, nàng vào rừng xà nu, có con chim cúc cu bay theo anh tiều phu vào chiến khu, thấy chú thầy tu ngồi khóc hu hu dưới gốc su su kế cái lu vì lỡ làm rớt cái Vertu vào cái lu mà trong túi không có 1 xu. Gió thổi vi vu, văng vẳng tiếng ru, nàng lãng du, ăn mặc chỉn chu, nhã nhu và hợp gu, không lu xu bu. Trăng lên cao, trời không sao, lòng nao nao trong tiếng rao thanh tao của bác mài dao cao cao ngồi trên cái phao có làn da xanh xao đội nón quai thao giống bị ho lao nhìn hao hao bác Mao. Gió thổi rì rào, lá cây xì xào, cỏ úa phì phào, chim chóc thì thào, như thể có đàn cào cào bị tiếng thú gầm gào làm cho bay ào ào trong trận gió Lào, bay luôn vào chiến hào. Nàng đốt lồng đèn, bạn nàng thổi kèn cùng có bác dân tộc thổi khèn đằng sau nhà anh thợ rèn có vợ là công nhân quèn có con chó phèn bé tí như dế mèn, nhìn hơi hèn.

Đêm qua nàng nằm mơ thấy cầu Cần Thơ, tính sơ sơ cũng có mấy chục người "đơ" nhưng nhiều bác có trách nhiệm vẫn làm lơ một cách ăn rơ, làm việc vu vơ, nhởn nhơ, phỉnh phơ, chậm như con tằm nhả tơ trong ống bơ, thiệt là dơ, khổ lắm cơ, hơ hơ. Ở cái xứ này, cái gì cũng đắt nhưng mạng người thì hiu hắt như chuột nhắt bị đuổi bắt gay gắt trong chuồng sắt, thật là quá quắt, trời cao nhiều lúc thật không có mắt. Đèn đã nhá trên đường xá, buồn quá, nàng đi nhặt lá, chọi đá, bắn ná, lấy cái rá lượm được một tá kha khá toàn cá bạc má đem về ăn với rau dấp cá, sướng quá, há há. Lên rừng ở thật là đỡ, không sợ đất lở, sợ phọc môn trong phở, sợ bị gan nhiễm mỡ, sợ cốp xe bị gỡ, sợ bửng xe bị dỡ, sợ nắp cống bị mở, sợ cột điện bị hở, sợ bọn dê sàm sỡ dù xấu như Thị Nở, thật là mừng rỡ. Không khí thì trong lành, chim thì hót trên cành, uống toàn sữa đậu nành, tập tành ăn cơm với củ hành được để dành trong chén sành. Đồng lúa đầy mạ, không có người lạ, lác đác vài con quạ bị anh thiện xạ đeo mặt nạ bắn hạ rớt như sao quả tạ xuống dưới đống rạ lăn ra ăn vạ. Có tiếng lốc tốc, thì ra là cơn lốc thổi chiếc cốc bị mốc rơi vào cái hốc đầy rock làm con chó phốc và con cock bị shock lăn xuống dốc qua rừng cây toàn gốc làm rơi từng vốc toàn ngũ cốc.

Bác lái đò đã cất câu hò làm nàng muốn đi khò, có tiếng tò vò bay ò ò vào lỗ rò phiá trên chuồng bò, lửa cháy trong lò, khói trắng thập thò, nàng lò dò, lần mò đi lên gò, hồi tưởng lại cổ tích Cò và Sò cho dễ khò nhưng cũng chẳng nhằm nhò. Đêm nay hơi khó ngủ, mây ngoài trời vần vũ, chắc chuẩn bị bão lũ, nàng mún ăn đậu hũ, hay bánh xèo A Phủ nhưng không có ai rủ, nên thôi đành đi ngủ.

 
Back
Top