Bộ sưu tập của thành viên

Hehe, em chỉ xin kéo áo bác em ở điểm này thôi: Bác phải tính cho em một người bình thường sẵn sàng chi bao nhiêu tiền cho một cái đồng hồ.

Con số đấy, tính trung bình, theo em là dưới 10man, tức là khoảng $1200, và đấy là chính là mức của Toyota theo em đấy ạ.

Em vẫn cho rằng, một người không nên dành quá 10% tổng thu nhập 1 năm của mình dành cho đồng hồ (Vì còn rất nhiều khoản khác phải chi). Một chiếc Rolex bây giờ trung bình khoảng $7k cho tất cả các model. Tức là một người có thu nhập dưới $70k/year không nên dùng Rolex, trừ trường hợp quá mê, thích nổi bật hay vì những lý do đặc biệt khác.

Và em tin rằng cả bác với em đều biết, dù ở đâu đi chăng nữa, một người làm được trung bình 70k một năm, dù là trước thuế chứ không nói đến sau thuế, đấy là người không phải hạng bình thường rồi, tạm gọi là trung lưu đi.

Thế nên, IMHO, bình dân thì đi Toyota, trung lưu thì đi Mer, và nên đeo đồng hồ tương ứng!

P/s: Bản thân em là đứa thu nhập cực kỳ thấp nhưng bản tính thích đua đòi khoe mẽ nên các bác trừ em ra nhé! :D
P/s phát nữa: very nice story :D

Hi bác Dennix,
Trước tiên là xin lỗi bác vì trả lời muộn! Về vấn đề mà em với bác bàn luận, liên quan đến cái mà " nhiều a e trên HHVN này đều thích:D", em nghĩ là bác nên xem bộ phim "Love Generation". Đồng thời, bác cũng nên hỏi luôn ông bạn Nhật nào của bác tác động của bộ phim này, hay nói chính xác hơn là của Kim Taku đối với sức tiêu thụ Ro ở Nhật bắt đầu từ năm 1997 nhé. Bật mí cho bác là đây là bộ phim liên quan về giới "cổ cồn trắng", giới có thu nhập trung bình và là giới chiếm phần lớn, hay phải nói là tuyệt đại đa số trong xã hội Nhật. Hôm nào em sẽ cố gắng nặng óc viết một bài ở thớt Ro góp vui cùng a e:)

Em thì đôi lúc vẫn dùng Ro, và xem e này như là một Toy: bền bỉ, phổ thông, khi hỏng có thể sửa hay thay phụ tùng ngay, và không mất giá:D
IMG_3500.JPG

IMG_3501.JPG
 
Cảm ơn bác samurai_vn đã quá khen! Tình yêu cho những bộ máy quá lớn cũng khiến cho mọi thứ còn lại nhỏ đi.Em cũng trong cơn say mà chưa biết khi nào hồi tỉnh.
 
Hi bác Dennix,
Trước tiên là xin lỗi bác vì trả lời muộn! Về vấn đề mà em với bác bàn luận, liên quan đến cái mà " nhiều a e trên HHVN này đều thích:D", em nghĩ là bác nên xem bộ phim "Love Generation". Đồng thời, bác cũng nên hỏi luôn ông bạn Nhật nào của bác tác động của bộ phim này, hay nói chính xác hơn là của Kim Taku đối với sức tiêu thụ Ro ở Nhật bắt đầu từ năm 1997 nhé. Bật mí cho bác là đây là bộ phim liên quan về giới "cổ cồn trắng", giới có thu nhập trung bình và là giới chiếm phần lớn, hay phải nói là tuyệt đại đa số trong xã hội Nhật. Hôm nào em sẽ cố gắng nặng óc viết một bài ở thớt Ro góp vui cùng a e:)

Em thì đôi lúc vẫn dùng Ro, và xem e này như là một Toy: bền bỉ, phổ thông, khi hỏng có thể sửa hay thay phụ tùng ngay, và không mất giá:D
View attachment 427555
View attachment 427556

Vâng, em cũng nghe qua vụ đấy, anh Kimu Taku làm dấy lên phong trào đeo Ex1
Còn lại em cũng xin đồng ý với bác nốt
 
Con ROMANSON nhìn hay phết nhỉ, mấy tiền thế, nhưng mặt kính chắc không thay được sapphire rồi.
Gửi anh,
- Giá em nó là 2.660 đô la, :D ................................................em nhầm: 2.660.000 đô la Việt ạ.
- Thay được Saphire anh ơi, giá thay bằng nửa tiền mua em nó ạ.
Thân,
 
Cảm ơn bác samurai_vn đã quá khen! Tình yêu cho những bộ máy quá lớn cũng khiến cho mọi thứ còn lại nhỏ đi.Em cũng trong cơn say mà chưa biết khi nào hồi tỉnh.

Mong cho bác say mãi để a e còn có dịp thưởng thức món ăn chơi tao nhã nhưng độc hại này...:D
 
Những ngày cuối năm tự nhiên có gió mùa kèm với mưa xuân lất phất, không gì thú bằng ngồi với nhau uống chén trà ôn lại kỷ niệm xưa cũ các bác nhỉ.:p

Cách đây 11 năm, em sau khi thu vén được một khoản kha khá đã lấy hết can đảm bước chân vào New Watch ở Hàng Khay. (trước đấy chỉ dám đi qua chứ không dám dừng lại dù chỉ để ngắm nghía).

Em còn nhớ cảm giác choáng ngợp khi bước chân vào cửa hàng(Trong lòng cũng hơi lo là anh bán hàng mặc đồng phục thấy mình trẻ con có khi lại đuổi khéo mình về). Bên trong các tủ kính có ánh đèn rọi là cả một rừng đồng hồ tỏa sáng lung linh hihi. Nhiều kiểu dáng và chủng loại quá mà em thì gần như mù tịt, thậm chí còn chưa biết đến khái niệm fake hay authentic là gì.

Sau khi ngó nghiêng một vòng thấy càng chóng mặt, em đánh liều chỉ bừa 1 chiếc Omega Conste.(em thích design này vì papa em hồi đấy có đeo 1 chiếc OP na ná). Phải nói Trước đấy em có lượn Hàng Đào mấy vòng để khảo giá thì range 1500k - 7000k:confused:. Em tự nhủ ở đây cửa hàng đẹp thế này chắc cũng phải mắc hơn một tẹo và chuẩn bị tinh thần đón nhận. "Ba ngàn đô em ạ" người bán hàng mở tủ định lấy ra. "chiếc này hơi già anh nhỉ" - em bĩu môi và di chuyển thật nhanh sang tủ trưng bày khác.

Người bán hàng có vẻ như là một bậc thầy về tâm lý, quẳng ngay cho em cái phao "em xem mấy cái Longines này đi, loại này bây giờ đang là mode đấy" . Hai chiếc giống nhau 1 auto một quartz. À cái này thì em biết, đồng hồ tự động kim giây chạy không bị cà giựt nhìn thích mắt hơn. "bao tiền chiếc này hả anh" "560USD em ạ". May quá đủ tiền. "em lấy chiếc này!" em vồ ngay lấy sợ anh bán hàng lại dẫn sang khu vực nghìn đô. Thanh toán tiền VND hết khoảng trên 8 triệu gì đấy, đổi ra vàng chắc cũng phải được đơn vị cây...

Ra khỏi cửa hàng em bắt đầu cảm thấy hơi lo, không biết mình quyết định có đúng không. Thanh niên tuổi em hồi đấy có chừng ấy tiền thường hay mua điện thoại Nokia 8850 trượt ra trượt vào dễ lấy le với bạn gái, vừa nghe gọi vừa xem giờ lại kiêm báo thức. Rốt cuộc em tự trấn an, điện thoại dùng 2 năm là chán, đồng hồ phải được 10-20 năm.

Bây giờ mời các bác ngắm dung nhan em nó sau 11 năm. Thật may là em vẫn giữ đầy đủ theo nguyên bản. My first love.



IMG_0016.JPG
IMG_0004.JPG
IMG_0014.JPG
IMG_0003.JPG
 
Quá tuyệt vời,
Em không nghĩ anh Ivan lại có năng khiếu văn hoa như thế. Nhưng kỷ niệm đúng là ấn tượng.
Theo em dự đoán, chắc em Longiness này sẽ còn ở lại với anh vài chục năm nữa đây. :D
- 11 năm là cả một khoảng thời gian mà em nó vẫn kiêu sa như ngày mới bước chân lên xe hoa về nhà chồng.
Chúc mừng anh nhé!
 
Những ngày cuối năm tự nhiên có gió mùa kèm với mưa xuân lất phất, không gì thú bằng ngồi với nhau uống chén trà ôn lại kỷ niệm xưa cũ các bác nhỉ.:p

Cách đây 11 năm, em sau khi thu vén được một khoản kha khá đã lấy hết can đảm bước chân vào New Watch ở Hàng Khay. (trước đấy chỉ dám đi qua chứ không dám dừng lại dù chỉ để ngắm nghía).

Em còn nhớ cảm giác choáng ngợp khi bước chân vào cửa hàng(Trong lòng cũng hơi lo là anh bán hàng mặc đồng phục thấy mình trẻ con có khi lại đuổi khéo mình về). Bên trong các tủ kính có ánh đèn rọi là cả một rừng đồng hồ tỏa sáng lung linh hihi. Nhiều kiểu dáng và chủng loại quá mà em thì gần như mù tịt, thậm chí còn chưa biết đến khái niệm fake hay authentic là gì.

Sau khi ngó nghiêng một vòng thấy càng chóng mặt, em đánh liều chỉ bừa 1 chiếc Omega Conste.(em thích design này vì papa em hồi đấy có đeo 1 chiếc OP na ná). Phải nói Trước đấy em có lượn Hàng Đào mấy vòng để khảo giá thì range 1500k - 7000k:confused:. Em tự nhủ ở đây cửa hàng đẹp thế này chắc cũng phải mắc hơn một tẹo và chuẩn bị tinh thần đón nhận. "Ba ngàn đô em ạ" người bán hàng mở tủ định lấy ra. "chiếc này hơi già anh nhỉ" - em bĩu môi và di chuyển thật nhanh sang tủ trưng bày khác.

Người bán hàng có vẻ như là một bậc thầy về tâm lý, quẳng ngay cho em cái phao "em xem mấy cái Longines này đi, loại này bây giờ đang là mode đấy" . Hai chiếc giống nhau 1 auto một quartz. À cái này thì em biết, đồng hồ tự động kim giây chạy không bị cà giựt nhìn thích mắt hơn. "bao tiền chiếc này hả anh" "560USD em ạ". May quá đủ tiền. "em lấy chiếc này!" em vồ ngay lấy sợ anh bán hàng lại dẫn sang khu vực nghìn đô. Thanh toán tiền VND hết khoảng trên 8 triệu gì đấy, đổi ra vàng chắc cũng phải được đơn vị cây...

Ra khỏi cửa hàng em bắt đầu cảm thấy hơi lo, không biết mình quyết định có đúng không. Thanh niên tuổi em hồi đấy có chừng ấy tiền thường hay mua điện thoại Nokia 8850 trượt ra trượt vào dễ lấy le với bạn gái, vừa nghe gọi vừa xem giờ lại kiêm báo thức. Rốt cuộc em tự trấn an, điện thoại dùng 2 năm là chán, đồng hồ phải được 10-20 năm.

Bây giờ mời các bác ngắm dung nhan em nó sau 11 năm. Thật may là em vẫn giữ đầy đủ theo nguyên bản. My first love.



View attachment 427674View attachment 427676View attachment 427677 View attachment 427675

Very nice and touching write up!
 
Quá tuyệt vời,
Em không nghĩ anh Ivan lại có năng khiếu văn hoa như thế. Nhưng kỷ niệm đúng là ấn tượng.
Theo em dự đoán, chắc em Longiness này sẽ còn ở lại với anh vài chục năm nữa đây. :D
- 11 năm là cả một khoảng thời gian mà em nó vẫn kiêu sa như ngày mới bước chân lên xe hoa về nhà chồng.
Chúc mừng anh nhé!

first love always must be impressive !!! :D
 
Back
Top