Trong 1 lúc cao hứng quá, e đã "trót dại" hứa hẹn sẽ viết về "em" này lâu rồi. Nhưng rồi làm biếng quá, em cũng tính "xù nợ"!
Nhưng nhắm thấy khó thoát, cuối năm rồi không trả, sang năm mới Mod @TRUC DAO tính lãi mẹ đẻ lãi con, có khi em không đủ bút để review!
Thôi em vào đề luôn!
Để có cái nhìn toàn diện về 912, em xin được có đôi dòng tổng quát và có tí chút so sánh với các chị em cận kề với em ấy.
912 thuộc dòng Custom Heritage của Pilot, cùng với Custom Heritage 91 và Custom Heritage 92. Cùng 1 dòng nên thiết kế bên ngoài của 3 đời này giống nhau, kích thước lẫn trọng lượng cũng không xê xích nhiều lắm (Pilot 91: 137 mm, 17g; Pilot 92: 137 mm, 20g; Pilot 912: 140 mm, 20g).
Ấn tượng bên ngoài, trừ hình dáng và kích thước ra thì màu sắc là yếu tố nhắc đến tiếp theo. Dễ dàng nhận ra 92 “chuyên môn hóa” vào dạng transparent – màu trong xuyên thấu với nhiều sắc khác nhau như cam, trong suốt, khói, xanh dương.
Pilot 91 và 912 có màu sắc đồng nhất toàn thân. 91 còn có 4 màu (black, wild grape, moonlight night, chesnut brown - phải nói là em khá thích cách đặt tên sản phẩm của hãng Pilot về cả bút lẫn mực) nhưng 912 thì thu gọn lại đúng 1 màu đen duy nhất – y như 1 cách thể hiện sự độc đáo riêng của nó. Hình dưới là của Pilot 91
Và rồi thì, đơn giản em là 912
Nói về hệ thống bơm và giữ mực thì Pilot 91 và 912 sử dụng converter/catridge. Converter chuẩn của 91 là CON-50 trong khi 912 sử dụng CON-70 với dung tích mực khả dụng lớn hơn. Trong khi đó 92 lại được thiết kế để dùng piston bơm mực. Và dĩ nhiên, lượng mực Pilot 92 chứa sẽ là nhiều nhất. Piston bơm mực kết hợp với thiết kế transparent dễ gây nghiện lắm!
Phần quan trọng không thể thiếu khi xem xét 1 cây bút mực là ngòi bút. Về chất liệu làm ngòi, 3 đời trong cùng dòng này đều sử dụng vàng 14K mạ Rhodium quý hiếm, nên không có gì để so sánh.
Nói về size ngòi, 912 dẫn đầu về số lượng các cỡ ngòi cung cấp ra, như để “đền bù” về sự đơn điệu trong việc lựa chọn màu sắc bút. Gần như Pilot làm ra cỡ ngòi nào thì 912 đều có thể đáp ứng: ngòi cứng từ size EF (Extra Fine), F (Fine), FM (Fine Medium), M (Medium), B (Broad), BB (Extra Broad), đến các ngòi mềm như: SF (Soft Medium), SFM (Soft Fine Medium), SM (Soft Medium), lẫn các dạng ngòi đặc biệt với các tính năng chuyên biệt khác như: C (Cosu/Coarse), MS (Music), PO (Posting), FA (Falcon), WA (Waverly) and SU (Stub). Như vậy có thể thấy rất rõ chiến lược tập trung vào ngòi bút của Pilot dành cho 912. Chuyển qua Pilot 91 thì toàn bộ các loại ngòi đặc biệt chuyên dụng đã bị loại bỏ, chỉ còn tập trung vào các ngòi cứng hoặc mềm với các size khác nhau như: EF, F, FM, M, B, BB, SF, SFM, SM. Và với dòng bút demonstrator đẹp long lanh như 92 thì sự hạn chế này chỉ còn lại ở đúng 4 loại ngòi cứng thường dùng mà thôi: F, FM, M, B. Em nhớ có 1 bài review trên diễn đàn nói rằng với rất nhiều các ưu điểm của 92 mà còn cộng thêm việc phát triển toàn bộ các size ngòi thì không khéo dân tình không ai mua dòng bút khác! Cũng có lý lắm!
Ở Pilot còn phát triển thêm về 1 yếu tố nữa liên quan đến ngòi, đó là độ lớn của ngòi. Nó hoàn toàn khác với size ngòi đề cập ở trên. Độ lớn này thuần túy là cái kích thước của riêng cái nib. Theo sự hiểu biết (chắc có phần nông cạn, cao nhân nào thấy thiếu sót thì vui lòng khai sáng giúp em với
) thì Pilot có 3 cỡ ngòi được đánh dấu bằng số 5, 10, 15 khắc trên ngòi. Số nhỏ thì kích thước nhỏ và ngược lại. Ngòi của 91 và 92 đều có size 5, trong khi 912 là 10. Một số bút thuộc dòng Custom như 743 sử dụng cỡ 15, trong khi 742 vẫn là số 10. Sau này chắc phải nhờ đến các bác đã sử dụng cả 3 size này cho biết chút cảm tưởng về sự khác nhau của chúng hay không?
Vậy là sau khi đặt 912 vào bối cảnh chung của các bút cùng dòng. Em đi vào chi tiết riêng cây 912 yêu dấu của mình.
Kích thước của 912 cũng khá to. Như hình so sánh với 1 số cây “bự” em có (912 nằm ở giữa) thì 912 cỡ ngang với Pelikan M805, Lamy All Star, nhưng vẫn ngắn hơn 2 cây Stipula. Tuy bề thế nhưng trọng lượng lại tương đối nhẹ (chỉ khoảng 20g)! Bút to dễ cầm, bút nhẹ không mỏi tay – rất hợp với dáng em!
Thật ra thì khi đã thích rồi thì bút nào cũng hợp hết!
Cứ có là thích rồi! Những lúc này, em thấy mình rất dễ tính! 
Từ những ngày mới lậm vô thú vui này, em vẫn rất thích kiểu bút ngòi flex, và nghe mọi người bàn tán rất nhiều về Waterman, Wahl, Sheaffer, Parker, Sitpula T-flex và dĩ nhiên có Pilot Falcon… Lúc đầu em hơi rối vì cái vụ trùng tên Falcon này. Falcon là 1 dòng bút của Pilot, rồi lại còn có 1 loại ngòi cũng lấy tên Falcon (ký hiệu là FA). Rồi phân vân giữa 2 em Falcon này thì em nào hơn? Cuối cùng em chọn 912 ngòi FA này, vì cho rằng ngòi số 10 > 5 (trên cây Pilot falcon) thì mềm hơn. Bề ngoài đẹp khỏi chê rồi (em vốn thích cài trắng, trang trí màu trắng trên nền đen hơn, trông em nó đẹp lạnh lùng và quý phái), đến lúc viết thì… cảm giác là bất ngờ! Mềm mại bất ngờ! Nói miêu tả cho rõ thì chẳng biết phải dùng từ gì, hình tượng cây cọ lông nghe có vẻ giống nhất! Nhấn nhẹ là cảm giác ngòi xuống liền, mà quan trọng là cảm giác ngòi nhấn xuống theo chiều dọc. Mấy cây phương Tây flex theo cách khi nhấn xuống, cảm giác ngòi tẽ ra theo chiều ngang nhiều hơn. Dĩ nhiên, 2 lá ngòi 912 cũng phải tẽ ngang ra thì nét mới mở ra được chứ, ý của em ở đây là cảm giác. Đối với 912 là như kiểu mình cầm bút lông vậy, nhấn xuống thấy mềm, các sợi lông bị ấn xuống nên tòe ra nhẹ nhàng về 4 phương 8 hướng. Còn các cây bút phương Tây thì kiểu như mình cầm 1 dụng cụ cơ học linh hoạt chủ yếu ở các khớp nối, khi có lực nhấn thì lá ngòi tẽ ra theo đúng 2 hướng trái - phải mà thôi. Còn khi thể hiện trên giấy thì biên độ thay đổi nét line variation của 912 cũng đáng nể lắm! Em tập viết chưa lâu, luyện chưa siêng, trình độ chưa cao (không biết tương lai có cao được không nữa
) nhưng cảm thấy cũng khá dễ dàng đạt đến độ rộng 2.0mm như hình đây. Em thấy 1 số review trên mạng tuyên bố nét tối đa đạt được 2.5mm nhưng em không dám chắc có phải là “chém gió” không và cũng không dám thử, ít nhất là trên cây bút của em (gan em có tới nhiêu đó thôi
). Bút người khác mà đem thách đố thì em cũng liều thử 1 phen xem sao! 
Ghi chú: em viết bằng cây 912, ngòi FA. Mực Iroshizuku màu Kon peki. Em kiến nghị các bác khi xem chữ em tuyệt đối không lăn xuống đất mà cười nhé! 
Có 1 vấn đề khi sử dụng 912 ngòi FA để viết mà em muốn bàn như sau (ngòi loại khác của 912 em không bàn tới vì cũng chưa có cơ hội thử). Một số review có trọng lượng nói rằng bút ra mực không đều. Em xác nhận cũng có. Thời gian đầu, quà thật em có hơi “điên tiết” với chứng này của em nó. Nhưng qua 1 thời gian làm quen đến mức “thân thiết” thì có 1 số cảm giác khác. Ngay lần đầu tiên lôi bút ra bơm mực vào viết, em ấy như con ngựa chứng, lúc ra mực lúc không. Nhưng qua mấy lần súc rửa, tình trạng này giảm hẳn, nhưng không hoàn toàn hết hẳn. Rồi em phải dùng em này thường xuyên mới thấy cứ hễ viết tốc độ nhanh là em ấy hay mất máu! Nghĩa là phải chậm rãi, tinh thần phải thư thái, đặc biệt lúc dụng lực tạo nét đậm càng phải chậm rãi. Vậy là ổn hơn! Rồi “cô tiểu thư đỏng đảnh” này còn đòi hỏi khi viết phải có góc nghiêng bút phù hợp nữa cơ thì mới trơn tru được, không thì nó cứ gai gai hoặc lại mất mực nửa chừng xuân! Sau 1 thời gian đánh vật, em thấy em ý cứ như 1 cô gái phương Đông e dè, bí ẩn, phải khám phá từ từ, phải có “nghệ thuật” và phải cực kỳ kiên nhẫn!
Cứ hễ mình cáu lên là “em ý” cũng dỗi luôn!
Mệt thật, nhưng khi đã quen thuộc thì kết quả là xứng đáng! Cũng không biết “tính nắng mưa” này có phải xuất phát từ việc feed yếu gì không nữa!
Mong các bác đã, đang dùng cho em thêm ý kiến!
Rồi cũng vì rảnh rỗi sinh nông nổi nên em lật ngược ngòi lại viết xem nó thế nào! Nét khá mảnh, nhưng gai quá! Cộng thêm cái ngòi mềm nên có lúc kiểu như bị vấp té nhẹ, mực bắn ra xung quanh – dù là rất ít. Cũng vui vui!
Đoạn cuối trong hình là em lật ngược ngòi viết!
Kết luận.
Với em, vậy là không uổng công tìm tòi khi có thể thử cảm giác flex ở mức độ cơ bản của cả hai nền văn hóa lớn Đông – Tây, dù cho em chưa có cơ hội viết thực tế những cây bút flex ở mức wet noodle (mà danh tiếng vẫn vang bên tai) và những cây cao cấp hơn như nhiều bác ở đây. Nhưng chắc muốn hạnh phúc là phải biết đủ! (Nhưng em cũng rút ra 1 quy luật đau lòng như vài bác ở đây đã xác định, thấy “đủ” được 1 thời gian rồi em lại thấy “thiếu”. Tự nhủ là dừng nhưng mà rồi vẫn cứ xem tiếp, rồi lại mua tiếp). Kết luận, hạnh phúc là 1 quá trình chứ không phải là 1 đích đến! Vậy là em vẫn còn đi tiếp (nếu không bị thuốc vào một đam mê khác)!
Hết bài, mừng vì đã hết nợ, em viết nhảm mấy câu bằng cây 912 tiếp! Mod thấy nội dung không phù hợp thì cứ xóa!
Để có cái nhìn toàn diện về 912, em xin được có đôi dòng tổng quát và có tí chút so sánh với các chị em cận kề với em ấy.
912 thuộc dòng Custom Heritage của Pilot, cùng với Custom Heritage 91 và Custom Heritage 92. Cùng 1 dòng nên thiết kế bên ngoài của 3 đời này giống nhau, kích thước lẫn trọng lượng cũng không xê xích nhiều lắm (Pilot 91: 137 mm, 17g; Pilot 92: 137 mm, 20g; Pilot 912: 140 mm, 20g).
Ấn tượng bên ngoài, trừ hình dáng và kích thước ra thì màu sắc là yếu tố nhắc đến tiếp theo. Dễ dàng nhận ra 92 “chuyên môn hóa” vào dạng transparent – màu trong xuyên thấu với nhiều sắc khác nhau như cam, trong suốt, khói, xanh dương.
Pilot 91 và 912 có màu sắc đồng nhất toàn thân. 91 còn có 4 màu (black, wild grape, moonlight night, chesnut brown - phải nói là em khá thích cách đặt tên sản phẩm của hãng Pilot về cả bút lẫn mực) nhưng 912 thì thu gọn lại đúng 1 màu đen duy nhất – y như 1 cách thể hiện sự độc đáo riêng của nó. Hình dưới là của Pilot 91
Và rồi thì, đơn giản em là 912
Nói về hệ thống bơm và giữ mực thì Pilot 91 và 912 sử dụng converter/catridge. Converter chuẩn của 91 là CON-50 trong khi 912 sử dụng CON-70 với dung tích mực khả dụng lớn hơn. Trong khi đó 92 lại được thiết kế để dùng piston bơm mực. Và dĩ nhiên, lượng mực Pilot 92 chứa sẽ là nhiều nhất. Piston bơm mực kết hợp với thiết kế transparent dễ gây nghiện lắm!
Phần quan trọng không thể thiếu khi xem xét 1 cây bút mực là ngòi bút. Về chất liệu làm ngòi, 3 đời trong cùng dòng này đều sử dụng vàng 14K mạ Rhodium quý hiếm, nên không có gì để so sánh.
Nói về size ngòi, 912 dẫn đầu về số lượng các cỡ ngòi cung cấp ra, như để “đền bù” về sự đơn điệu trong việc lựa chọn màu sắc bút. Gần như Pilot làm ra cỡ ngòi nào thì 912 đều có thể đáp ứng: ngòi cứng từ size EF (Extra Fine), F (Fine), FM (Fine Medium), M (Medium), B (Broad), BB (Extra Broad), đến các ngòi mềm như: SF (Soft Medium), SFM (Soft Fine Medium), SM (Soft Medium), lẫn các dạng ngòi đặc biệt với các tính năng chuyên biệt khác như: C (Cosu/Coarse), MS (Music), PO (Posting), FA (Falcon), WA (Waverly) and SU (Stub). Như vậy có thể thấy rất rõ chiến lược tập trung vào ngòi bút của Pilot dành cho 912. Chuyển qua Pilot 91 thì toàn bộ các loại ngòi đặc biệt chuyên dụng đã bị loại bỏ, chỉ còn tập trung vào các ngòi cứng hoặc mềm với các size khác nhau như: EF, F, FM, M, B, BB, SF, SFM, SM. Và với dòng bút demonstrator đẹp long lanh như 92 thì sự hạn chế này chỉ còn lại ở đúng 4 loại ngòi cứng thường dùng mà thôi: F, FM, M, B. Em nhớ có 1 bài review trên diễn đàn nói rằng với rất nhiều các ưu điểm của 92 mà còn cộng thêm việc phát triển toàn bộ các size ngòi thì không khéo dân tình không ai mua dòng bút khác! Cũng có lý lắm!
Ở Pilot còn phát triển thêm về 1 yếu tố nữa liên quan đến ngòi, đó là độ lớn của ngòi. Nó hoàn toàn khác với size ngòi đề cập ở trên. Độ lớn này thuần túy là cái kích thước của riêng cái nib. Theo sự hiểu biết (chắc có phần nông cạn, cao nhân nào thấy thiếu sót thì vui lòng khai sáng giúp em với
Vậy là sau khi đặt 912 vào bối cảnh chung của các bút cùng dòng. Em đi vào chi tiết riêng cây 912 yêu dấu của mình.
Kích thước của 912 cũng khá to. Như hình so sánh với 1 số cây “bự” em có (912 nằm ở giữa) thì 912 cỡ ngang với Pelikan M805, Lamy All Star, nhưng vẫn ngắn hơn 2 cây Stipula. Tuy bề thế nhưng trọng lượng lại tương đối nhẹ (chỉ khoảng 20g)! Bút to dễ cầm, bút nhẹ không mỏi tay – rất hợp với dáng em!
Từ những ngày mới lậm vô thú vui này, em vẫn rất thích kiểu bút ngòi flex, và nghe mọi người bàn tán rất nhiều về Waterman, Wahl, Sheaffer, Parker, Sitpula T-flex và dĩ nhiên có Pilot Falcon… Lúc đầu em hơi rối vì cái vụ trùng tên Falcon này. Falcon là 1 dòng bút của Pilot, rồi lại còn có 1 loại ngòi cũng lấy tên Falcon (ký hiệu là FA). Rồi phân vân giữa 2 em Falcon này thì em nào hơn? Cuối cùng em chọn 912 ngòi FA này, vì cho rằng ngòi số 10 > 5 (trên cây Pilot falcon) thì mềm hơn. Bề ngoài đẹp khỏi chê rồi (em vốn thích cài trắng, trang trí màu trắng trên nền đen hơn, trông em nó đẹp lạnh lùng và quý phái), đến lúc viết thì… cảm giác là bất ngờ! Mềm mại bất ngờ! Nói miêu tả cho rõ thì chẳng biết phải dùng từ gì, hình tượng cây cọ lông nghe có vẻ giống nhất! Nhấn nhẹ là cảm giác ngòi xuống liền, mà quan trọng là cảm giác ngòi nhấn xuống theo chiều dọc. Mấy cây phương Tây flex theo cách khi nhấn xuống, cảm giác ngòi tẽ ra theo chiều ngang nhiều hơn. Dĩ nhiên, 2 lá ngòi 912 cũng phải tẽ ngang ra thì nét mới mở ra được chứ, ý của em ở đây là cảm giác. Đối với 912 là như kiểu mình cầm bút lông vậy, nhấn xuống thấy mềm, các sợi lông bị ấn xuống nên tòe ra nhẹ nhàng về 4 phương 8 hướng. Còn các cây bút phương Tây thì kiểu như mình cầm 1 dụng cụ cơ học linh hoạt chủ yếu ở các khớp nối, khi có lực nhấn thì lá ngòi tẽ ra theo đúng 2 hướng trái - phải mà thôi. Còn khi thể hiện trên giấy thì biên độ thay đổi nét line variation của 912 cũng đáng nể lắm! Em tập viết chưa lâu, luyện chưa siêng, trình độ chưa cao (không biết tương lai có cao được không nữa
Có 1 vấn đề khi sử dụng 912 ngòi FA để viết mà em muốn bàn như sau (ngòi loại khác của 912 em không bàn tới vì cũng chưa có cơ hội thử). Một số review có trọng lượng nói rằng bút ra mực không đều. Em xác nhận cũng có. Thời gian đầu, quà thật em có hơi “điên tiết” với chứng này của em nó. Nhưng qua 1 thời gian làm quen đến mức “thân thiết” thì có 1 số cảm giác khác. Ngay lần đầu tiên lôi bút ra bơm mực vào viết, em ấy như con ngựa chứng, lúc ra mực lúc không. Nhưng qua mấy lần súc rửa, tình trạng này giảm hẳn, nhưng không hoàn toàn hết hẳn. Rồi em phải dùng em này thường xuyên mới thấy cứ hễ viết tốc độ nhanh là em ấy hay mất máu! Nghĩa là phải chậm rãi, tinh thần phải thư thái, đặc biệt lúc dụng lực tạo nét đậm càng phải chậm rãi. Vậy là ổn hơn! Rồi “cô tiểu thư đỏng đảnh” này còn đòi hỏi khi viết phải có góc nghiêng bút phù hợp nữa cơ thì mới trơn tru được, không thì nó cứ gai gai hoặc lại mất mực nửa chừng xuân! Sau 1 thời gian đánh vật, em thấy em ý cứ như 1 cô gái phương Đông e dè, bí ẩn, phải khám phá từ từ, phải có “nghệ thuật” và phải cực kỳ kiên nhẫn!
Rồi cũng vì rảnh rỗi sinh nông nổi nên em lật ngược ngòi lại viết xem nó thế nào! Nét khá mảnh, nhưng gai quá! Cộng thêm cái ngòi mềm nên có lúc kiểu như bị vấp té nhẹ, mực bắn ra xung quanh – dù là rất ít. Cũng vui vui!
Kết luận.
Với em, vậy là không uổng công tìm tòi khi có thể thử cảm giác flex ở mức độ cơ bản của cả hai nền văn hóa lớn Đông – Tây, dù cho em chưa có cơ hội viết thực tế những cây bút flex ở mức wet noodle (mà danh tiếng vẫn vang bên tai) và những cây cao cấp hơn như nhiều bác ở đây. Nhưng chắc muốn hạnh phúc là phải biết đủ! (Nhưng em cũng rút ra 1 quy luật đau lòng như vài bác ở đây đã xác định, thấy “đủ” được 1 thời gian rồi em lại thấy “thiếu”. Tự nhủ là dừng nhưng mà rồi vẫn cứ xem tiếp, rồi lại mua tiếp). Kết luận, hạnh phúc là 1 quá trình chứ không phải là 1 đích đến! Vậy là em vẫn còn đi tiếp (nếu không bị thuốc vào một đam mê khác)!
Hết bài, mừng vì đã hết nợ, em viết nhảm mấy câu bằng cây 912 tiếp! Mod thấy nội dung không phù hợp thì cứ xóa!
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: