Chậc, ko sao, chắc anh ý là người mạnh mẽ có tài chỉ huy ( thích chỉ huy thì đúng hơn, hê hê )
Quán khá yên tĩnh vì vắng, không gian cũng sang trọng nhã nhặn, chỗ ngồi bố trí dọc sát hàng lang có cửa kính rộng, view nhìn xuống đường phố.
Gọi nước rồi bắt đầu nói chuyện. Lúc nãy mình có nói là anh đang hỏi mình về chuyện nấu nướng. Mình phát hiện ra là đó có lẽ là tài lẻ và là sở thíc của anh. Băng chứng là mình cứ lái sang chuyện xem phim với chơi game là anh lại ậm ừ, cầm cốc nước lên hớp một ngụm rồi lại " Thế em có biết thứ tự các món dọn lên trong bàn tiệc của tây ko?......thế em có biết vị trí để dao nĩa? thế em có biết.......em có biết.........." bla bla bla
Mình đọc sách thấy nói rằng, một trong những cách gây thiện cảm ngay với người khác là biết gợi cho người ta nói về cái người ta thích và lắng nghe nhiệt tình.
Mình chăm chú nghe anh nói, anh bảo là anh thíc ăn ngon và nấu ăn cũng rất ngon, mẹ anh nấu ăn cũng rất ngon, nấu món này phải thế này, ăn món này phải thế kia......vv....Đôi lúc mình chớp chớp mắt, những lúc không chớp thì mình trợn tròn mắt nghe từng lời anh ( 1 là cho thấy mình đang lắng nghe, 2 là trợn mắt lên cho mắt nó to cho nó xinh đẹp ) Mình thêm vào những câu như là " Ôi thế á! "........" Vậy sao? Thật là hay quá! "......." Anh giỏi thật đấy ".......
Thật là vô cùng duyên dáng ý tứ, công nhận không?
Nhưng rồi anh chợt đổi giọng..
" Anh thấy em nên học nấu ăn đi, con gái cần phải biết nấu ăn ngon. Không có thằng đàn ông nào thích những cô gái vụng về nấu ăn dở tệ. Mà con gái thời nay thì toàn những đứa chả biết gì về nữ công gia chánh. Như thế là hỏng, anh thật, những đứa như thế ko giữ nổi chồng đâu.Mà có khi chưa chắc đã lấy đc chồng í chứ đừng nói chuện giữ. Anh mà lấy vợ thì vợ anh nhất định phải biết nấu nướng ngon lành, anh là con một, nên chắc chắn sẽ ở cùng bố mẹ, anh muốn vợ anh phải biết lo toan gia đình, chăm sóc bố mẹ chồng. Anh đến nhà anh chỉ cần tham quan cái khu bếp là biết ngay con gái đó có biết nấu nướng vun vén không? Biết sắp xếp gọn gàng sạch sẽ thì đến 80% là nấu ăn không tồi.
Anh nhắc lại là em nên đi học nấu ăn đi, anh khuyên thật đấy. "
Hơ hơ.......mình đang ngồi ngả ngớn trên ghế đệm tự nhiên càng nghe anh nói mình càng từ từ ngồi thẳng lưng, tiến gần mép ghế, chỉ ngồi bằng nửa mông, một tay chống lên bàn giữ thăng bằng một tay với cốc sinh tố dưa hấu, hút một hơi từ từ để lấy lại thăng bằng.
Sợ nhỉ, ko lấy đc chồng, sợ nhỉ, phải ở với bố mẹ chồng, sợ nhỉ, phải biết dọn dẹp, sợ nhỉ,......ôi sợ quá.
Mình khẽ nghiêng đầu, lấy tay xoắn tóc , mắt nhìn vu vơ....." Vâng, em cũng biết điều đó"
Nghe xong câu đó chừng như anh cảm thấy an tâm hả hê nên liền đứng dậy " Em ngồi đây, anh đi toilet "
Hơ hơ hơ........... , đi vệ sinh thì cũng chẳng có gì nhưng mà mình vẫn thấy mắc cười.
Đi vệ sinh xong chừng như nhẹ nhõm hơn, anh hỏi mình uống gì nữa không gọi thêm đi, rồi tự gọi luôn cho chính mình một cốc trà bạc hà.
Chừng như thấy mình nói quá nhiều nên anh gợi í là đến lượt em nói về em đi, rảnh em thường làm gì.
Trong đầu mình thì nghĩ là em thưòng ăn và ngủ và xem phim nhưng không hiểu sao đi từ não bộ thốt ra đến bờ môi gợi cảm thì nó lại thành thế này " Em thường đọc sách và nghe nhạc buổi tối, thỉnh thoảng rảnh rỗi em giúp mẹ nấu ăn, cũng không biết nấu nướng gì đâu nhưng mà đứng lăng xăng để học hỏi thôi ". Anh có vẻ hài lòng với câu trả lời thớ lợ của mình ( hĩ hĩ hĩ )
Xem chừng anh chỉ cần biết về mình có thế thôi, anh nhìn đồng hồ, 4h15, anh lại đứng lên, quay sang mình nói
" Em đứng lên đi, đến giờ về rồi, 5h anh có hẹn, anh phải đưa em về."
Đến và đi cun cút như chim, chả có cơ hội lựa chọn và đưa ra í kiến.
Đưa mình về, anh bảo là rất vui đc gặp em, em thường rảnh ở nhà lúc nào để anh gọi điện cho em. Thế cơ đấy, có cảm tình với mình thế cơ đấy, chả bao giờ gọi điện bây giờ lại gọi điện.
Mình trả lời " Ah, anh gọi lúc nào cũng đc, ngoài những lúc không có nhà thì em toàn ở nhà." He he he
rồi xong hết anh số 2.
POST VUI ....HEM PHẢI EM ÀH >

>

>

BÓ CHƯỞNG HÀNG
