Hội thảo về sự “xấu xí” của người Việt

Apache08

Týp-phờ-nờ
GÂY DỰNG
Dù còn nhiều quan điểm bất đồng về nguyên nhân dẫn đến tâm thế, tư duy và lối sống của người Việt hiện nay nhưng hầu hết các học giả đều cho là: người Việt hiện nay… xấu xí.

phohoa_020109sapo.jpg

Phố hoa Hà Nội bầm dập vì người dân chen nhau chụp ảnh, bẻ trộm hoa.
(Ảnh: Phương Thảo
)​

Ngày 20/3 và 21/3, Viện Triết học Việt Nam đã kết hợp cùng CLB Phaolô Nguyễn Văn Bình tổ chức hội thảo “Đặc điểm tư duy và lối sống của người Việt Nam trước yêu cầu hội nhập quốc tế” tại TPHCM. Nhiều học giả về văn hóa và triết học của cả nước đã bàn luận về lối sống người việt hiện nay và phải làm gì để hòa hợp với xã hội hòa nhập trong tương lai.

Thạc sĩ Lê Minh Tiến, Giảng viên ĐH Mở TPHCM, đưa ra hàng loạt lối tư duy xấu xí của người Việt hiện nay như: không hề thấy có lỗi khi đến trễ hay làm việc trễ; xét đoán mọi việc lẫn lộn giữa tình và lý; đùn đẩy trách nhiệm vì xem trách nhiệm tập thể cao hơn trách nhiệm cá nhân; chỉ thấy cái lợi trước mắt mà không nghĩ đến cái lợi lâu dài; thích làm theo hơn là sáng tạo; trọng “danh” và “sĩ”…

Theo ông Tiến, cái gốc của lối tư duy này phát sinh từ lối sống nông nghiệp bao đời nay của người Việt vẫn chưa sửa được, lối sống cộng đồng phát sinh thành tâm lý bầy đàn, “ai sao tui vậy” che mờ đi trách nhiệm cá nhân nên dẫn đến nhiều hệ lụy vì không phù hợp với xã hội công nghiệp hóa hiện nay.

Luật sư Nguyễn Ngọc Bích thì lấy tâm lý của bộ phận công chức ra để chứng minh cho tư duy trọng tập thể, né tránh trách nhiệm cá nhân. Ông cho là mọi cải cách thủ tục hành chính đều vô hiệu nếu người thực hiện (công chức) không có tư duy tốt.

Vì chính tư duy sợ trách nhiệm cá nhân nên họ không tin cả người dân đến làm việc với mình, đòi hòi đầy đủ giấy tờ thủ tục một cách máy móc và khô cứng, thiếu linh động dẫn đến trì trệ và mất thời gian cho người dân. Bởi họ sợ sai một chút gì là mình chịu, dẫn đến việc nước ta cải cách hành chính mười mấy năm qua nhưng hiệu quả đạt được vẫn còn khiêm tốn.

Còn Thạc sĩ Nguyễn Thị Oanh, một nhà hoạt động xã hội, thì lấy một hình ảnh thực tế để chứng minh cho tư duy “xấu xí” của người Việt. Đó là sự hỗn độn và xô bồ của điểm kẹt xe, ai cũng tranh nhau tiến về phía trước, chẳng ai nhường ai, để rồi ai cũng kẹt lại.

Theo bà, đó là tâm lý cái lợi giành cho mình, cái hại đẩy người khác. Từ việc sợ trách nhiệm cá nhân đã đẩy lên thành một chủ nghĩa cá nhân cực đoan trong lòng người Việt. Sự bất lực của các tổ chức quản lý giao thông chứng tỏ sự bế tắc và thiếu tầm trước một xã hội đang hiện đại hóa và thay đổi từng ngày. Và cũng chính những bon chen, bực bội ấy ngoài đời mà người Việt đem về nhà để trút giận lên người thân, gây tổn thương cho nhau, bạo lực gia đình gia tăng…

Nhiều học giả cho là người Việt cần đổi mới tư duy và lối sống để thích nghi tốt trong thời kỳ hội nhập. GS.TS Tô Duy Hợp cho là: “Thực trạng tư duy của chúng ta hiện nay vẫn còn nhiều yếu kém, chưa đáp ứng được yêu cầu thực tiễn, cần phải thực hiện đổi mới…”.

Nhưng Thạc sĩ Oanh lại đang lo lắng về sự “đổi mới” quá nhanh theo chiều hướng tiêu cực của giới trẻ. Bà kể, một chuyên gia Việt kiều mới về nước, thấy cảnh giới trẻ ùn ùn đi chơi ngày lễ Valentine đến nỗi kẹt đường phải thốt lên: “Người Việt Nam còn Mỹ hơn cả người Mỹ ở Mỹ”.

Cách ăn mặc hở hang dù trời nắng gắt hay lạnh giá, những ngôn ngữ lạ kỳ và lối sống đua đòi… Đó là sự ngoại lai, tây hóa không chọn lọc. Theo bà, nguyên nhân chính là từ nền giáo dục gia đình và nhà trường yếu kém hiện nay không trang bị cho các em đủ bản lĩnh để thích nghi và phát triển theo chiều hướng tính cực trong xã hội phát triển chóng mặt như hiện nay.

GS Nguyễn Tài Thư cho rằng, lối sống của người Việt hiện nay không đơn thuần là lối sống nông nghiệp, mà trước sự hội nhập của kinh tế đất nước, nó cũng đang đổi mới và hội nhập.

GS Trần Ngọc Thêm cũng cho là mô hình văn hóa Việt Nam đang có cuộc chuyển đổi. Tuy nhiên, sự chuyển đổi ấy hiện nay và tương lai như thế nào, tốt hay xấu, còn tùy thuộc vào ngành giáo dục, văn hóa và cả bộ máy hành chính cũng như gia đình mỗi người.

Tùng Nguyên (Dân trí)​
 
- Chiều t7 bạn em rủ e đi xem film. Xếp hàng rất dài để mua vé, có 2 bạn gái xinh xắn chen ngang vào mua vé trước bạn e bảo là xếp hàng từ nãy vừa ra ngoài mua đồ ăn :)
- Đi Yên Tử, e đang xếp hàng chờ mua vé cáp treo thì thấy các chị khác từ sau xông bất chấp hàng lối, lên xòe tiền ra, thò tay qua ô bán vé liên miệng " cho chị 2 vé em ơi" .....
- Đi cáp treo có đường dẫn hẳn hoi, bỗng nhiên có mấy người chạy từ đâu tới nhảy qua lan can để chen vào giữa....
- Có lối đi riêng cho các cụ già và được 1 người đi kèm. có 1 cụ bà, tóc bạc phơ đang xếp hàng thì được anh bảo vể hướng dẫn đi lối đi riêng và chỉ cho 1 ng nhà đi kèm. Mấy phút sau có 3 sư bác miền Nam mặc áo màu vàng rất trẻ cũng được đi lối đó nhưng mà kèm theo họ là 4 thanh niên khác rất khỏe mạnh. Bảo vệ ngăn lại nhưng mấy sư bác cứ.... :)

Có lẽ văn hóa xếp hàng chưa được hình thành trong nếp nghĩ của phần lớn dân ta ở nơi công cộng. Vậy ai sẽ là những người tiên phong đây? Câu trả lời là những người cảm thấy xấu hổ khi đọc bài báo dantri.com ạ.
Hi vọng sẽ sớm có 1 ngày thấy toàn dân xếp hàng lối không chen lấn!!!
 
:):)
Chẳng biết nói gì cả. Nghe cái tên thấy hấp dẫn quá. Đọc cũng thấy có nhiều điều. Nhưng rốt cục em chả rút ra được cái kết luận gì cả.
Trích
Nhiều học giả cho là người Việt cần đổi mới tư duy và lối sống để thích nghi tốt trong thời kỳ hội nhập. GS.TS Tô Duy Hợp cho là: “Thực trạng tư duy của chúng ta hiện nay vẫn còn nhiều yếu kém, chưa đáp ứng được yêu cầu thực tiễn, cần phải thực hiện đổi mới…”.



GS Trần Ngọc Thêm cũng cho là mô hình văn hóa Việt Nam đang có cuộc chuyển đổi. Tuy nhiên, sự chuyển đổi ấy hiện nay và tương lai như thế nào, tốt hay xấu, còn tùy thuộc vào ngành giáo dục, văn hóa và cả bộ máy hành chính cũng như gia đình mỗi người.

Thế đấy. Theo suy nghĩ một cách nông cạn của em thì trong khuôn khổ cái bài viết ( nội dung hội thảo này thì em không nghe hết nên không dám bàn ) có thể so sánh với câu chuyện :

Thông báo
Hôm nay không có gì để thông báo. Nếu có gì cần thông báo sẽ thông báo sau.

Đại khái là chưa giải quyết được cái gì cả. Không thấy nêu ra phương hướng khắc phục hay một cái nhìn, tư duy mới gì hết.
Mấy lời ngông cuồng, các bác thấy em có gì sai thì xin nhẹ tay cho em còn thoi thóp.
 
- Chiều t7 bạn em rủ e đi xem film. Xếp hàng rất dài để mua vé, có 2 bạn gái xinh xắn chen ngang vào mua vé trước bạn e bảo là xếp hàng từ nãy vừa ra ngoài mua đồ ăn :)
- Đi Yên Tử, e đang xếp hàng chờ mua vé cáp treo thì thấy các chị khác từ sau xông bất chấp hàng lối, lên xòe tiền ra, thò tay qua ô bán vé liên miệng " cho chị 2 vé em ơi" .....
- Đi cáp treo có đường dẫn hẳn hoi, bỗng nhiên có mấy người chạy từ đâu tới nhảy qua lan can để chen vào giữa....
- Có lối đi riêng cho các cụ già và được 1 người đi kèm. có 1 cụ bà, tóc bạc phơ đang xếp hàng thì được anh bảo vể hướng dẫn đi lối đi riêng và chỉ cho 1 ng nhà đi kèm. Mấy phút sau có 3 sư bác miền Nam mặc áo màu vàng rất trẻ cũng được đi lối đó nhưng mà kèm theo họ là 4 thanh niên khác rất khỏe mạnh. Bảo vệ ngăn lại nhưng mấy sư bác cứ.... :)

Có lẽ văn hóa xếp hàng chưa được hình thành trong nếp nghĩ của phần lớn dân ta ở nơi công cộng. Vậy ai sẽ là những người tiên phong đây? Câu trả lời là những người cảm thấy xấu hổ khi đọc bài báo dantri.com ạ.
Hi vọng sẽ sớm có 1 ngày thấy toàn dân xếp hàng lối không chen lấn!!!

Xếp hàng thì khỏi ôi nản quá mình đứng xếp hàng chờ mua vé chờ ăn cơm trong siêu thị thì thôi chỉ biết đợi và đợi thôi từ cô gái đẹp cũng chen ngang, anh trai bảnh bao cũng vào vào sau nhưng lấn lên trước cụ già cũng từ từ đi vào phía trước mà kô cần quan tâm có bao người đang chờ tới lượt mình.
Chờ thanh toán tiền ở quầy siêu thị mới đau chứ, ngại kô đứng gần xếp hàng mấy cô mấy chị mấy bà, vì đứng gần thì mấy người họ cứ dè trừng mình như người móc túi họ, đứng xa một chút đợi thì bao người phía sau cứ chen vào khoảng trống phía trước với cái giỏ hàng đầy tràn và xô bạn lại phía sau.
Vào cửa ga sân bay cũng thế ai cũng có vé có số rồi giờ bay cũng xác định chỉ còn qua bươc kiểm soát vé cuối cùng thôi nhưng sao cũng kô ai xếp hàng cũng chen lấn, túi xách vali to đùng chen vào đụng người khác, bánh xe kéo cán lên chân người khác, nhưng họ quay lại và trợn mắt nhìn người bị cán như là trướng ngại vật mà kô thèm xin lỗi nữa.

Kô biết nói gì, chỉ biết nhìn thấy những điều như thế thì tự rút kinh nghiệm cho bản thân là đừng bao giờ làm những điều như thế để kô ảnh hưởng người khác và mình kô bị coi thường thôi. Ai cũng chê thế này thế kia thấy sự việc ảnh hưởng tới mình thi nói ngừoi vn mình thế nay thế kia nhưng chính họ thì cũng chẳng khác gì trong những tình huống tương tự thì có dc gì tốt hơn đâu và mỗi chúng ta là 1 người VN mà
 
Back
Top