Hỏi về Canon 350D , Nikon 70D và Fujifilm FinePix S9500 ...

He he đằng ấy nói thế mà bà con cũng nhận là đúng thì tớ chịu.

Đồng ý là người chụp mà kém thì máy xịn cũng chỉ ra ảnh xấu, cái này ok, miễn bàn. Nhưng nếu với cùng một tay người chụp, thì sự chênh lệch đến từ DSLR so với máy compact là rất lớn. Có những yếu tố thuộc về sức mạnh của phương tiện, người sử dụng chẳng đóng vai trò gì cả. Trong khoảng 5m thì phi dao, bắn tên hay bắn súng đều giết được địch. Nhưng ra đến 50m thì tối thiểu cũng phải cần cung. Ra đến 500m thì chỉ có thể dùng súng. Chụp ảnh cũng vậy. Ngày xưa tớ dùng G5, S70, rồi S3 IS, chính vì hiểu rõ cái hạn chế của máy compact nên tớ mới phải leo lên 400D rồi 40D.

Tớ nêu ra đại khái vài lý do khiến người dùng "nên chọn" DSLR. Một số lý do sẽ nặng tính kỹ thuật, nhưng khi đi vào chụp rồi thì mới thấy.

1. Sensor của máy P&S thường là 1/1.8" hoặc 1/2.5", nghĩa là rất nhỏ so với sensor của DLSR. Nhưng độ phân giải của ảnh thì vẫn không thay đổi, hay nói cách khác là vẫn có ngần ấy triệu pixel trên một diện tích bé xíu. Điều này khiến cho chất lượng ảnh của máy PS thua xa DSLR. Với Canon 350D ở ISO 800 hình vẫn cực đẹp, ít noise, nhưng ở S3 IS chỉ cần đặt ISO 200 là đã khá noise rồi. Những con compact như S3 chỉ cho ra kết quả tốt trong điều kiện ánh sáng lý tưởng (daylight), còn trong môi trường ánh sáng yếu thì người chụp có giỏi đến đâu cũng phải bó tay. Đây là vấn đề mà PS không bao giờ giải quyết được, lý do rất đơn giản: muốn giải quyết được thì phải tăng diện tích sensor, đồng nghĩa với tăng giá thành. Olympus vừa ra con DSLR bé tí là E420, giá cả kit chỉ có 599$, chính là với hy vọng giành được thị phần của những con compact như Canon G9 (499$).

2. Lens của dòng compact có một số hạn chế đáng kể. Dĩ nhiên không ai so lens của S3 IS với 24-70 L, nhưng nếu đằng ấy để ý thì sẽ thấy khẩu của S3 chỉ là 2.7-8, trong khi con kit của 350D cũng lên được 22, như thế rất thiếu trong trường hợp cần depth of field lớn. Tương tự như vậy, lens của compact thường thừa tele mà thiếu wide, thường chỉ ở khoảng 35mm đổ lại, giả sử chụp đông người trong phòng nhỏ thì chắc chắn là chịu. Đấy là chưa kể với giá thành thấp như thế, chất lượng của lens trên máy compact khó mà cao được, kể cả những lens có brand ghê gớm như Carl Zeiss trên máy Sony và Leica trên Panasonic.

3. Canh nét và đo sáng của máy compact kém hơn nhiều so với DSLR. Những tính năng như AI Focus, AI Servo, phương thức đo sáng của DSLR mạnh và chính xác hơn đáng kể. Cái này ảnh hưởng rất nhiều đến việc tính toán exposure trên máy, cho dù cùng để auto exposure nhưng DSLR vẫn có ưu thế không chối cãi được. Chụp ảnh tĩnh thì không sao, còn khi cần thao tác nhanh như chụp thể thao, chụp trẻ con đang chơi đùa v.v... thì mới thấy sức mạnh của DSLR.

4. Các tính năng high-end như white balance, auto bracketing v.v... chỉ DSLR mới có. Chẳng hạn trong điều kiện ánh sáng phức tạp, máy compact chụp ra chắc chắn sẽ bị colour cast. Muốn có được cân bằng trắng chính xác thì phải dùng custom WB hay WB shift, cái này chỉ có ở DSLR. Khi chụp những đối tượng có chênh lệch lớn về độ sáng (ánh nắng và bóng râm chẳng hạn) sẽ luôn gặp phải tình trạng vùng này đủ thì vùng kia thiếu, vùng kia đủ thì vùng này cháy. Điều này ngay cả những máy DSLR đời cũ cũng không tránh khỏi, ở máy compact thì càng tệ hơn. Gần đây mấy con mới như Sony A700 và 40D mới bắt đầu có tính năng khắc phục nhược điểm này.

Về DSLR thì tớ nghĩ giá trị giữa body và lens là 40-60. Một con lens ngon có nhiều yếu tố dư sức "đập chết" một con lens thường. Cái này muốn hiểu rõ thì phải đi sâu vào giải thích cấu trúc của lens. Đại khái là chất lượng của từng thành phần thấu kính sẽ ảnh hưởng kinh khủng đến chất lượng ảnh. Ví dụ như các lens thuộc L series luôn có một số element làm từ flourite và ultra low dispersion glass, nên hình ảnh đẹp vượt xa lens thường, cho dù có chụp RAW rồi dùng Photoshop để sửa cũng không lại được. Hay như con 50mm F1.8 mark II, bà con vẫn khen là chụp đẹp, cái này đúng, với giá tiền như thế thì chất lượng thế là quá ổn. Nhưng vì cửa điều sáng chỉ có 5 lưỡi dạng thẳng nên bokeh rất thô, những điểm sáng nằm ngoài vùng ảnh nét sẽ trở thành hình ngũ giác. Còn cửa điều sáng của con 70-200mm F4 L thì có 8 lưỡi thiết kế theo dạng circular (tròn dần), nên bokeh của nó rất mịn và thích mắt.

Đấy, đại khái là thế, tớ chơi DSLR cũng mới chỉ hai năm trở lại đây, vừa chụp vừa học, có gì bà con chỉ giáo thêm, he he.

Tổng kết cả cụm này là DSLR tốt hơn PnS, mà cái này thì đương nhiên đâu cần viết dài quá. Trường hợp ta bàn đến là cái máy đấy có thíc hợp với người đang muốn sử dụng nó không cơ mà. Còn cùng một tay người chụp thì dĩ nhiên công cụ tốt sẽ cho ra sản phẩm tốt nhưng ko có nghĩa công cụ kém là cho ra sản phẩm kém. Tớ có người bạn chụp 1D Mark II đẹp, D70 đẹp, D200 đẹp, máy hải âu của tàu đẹp, pin hole đẹp nốt, thậm chí con máy khuyến mại của Dove nó chụp cũng ngon. Quả này làm tớ nghĩ đến Thần điêu đoạn nói về độc cô cầu bại "Đến năm 40 tuổi, thảo mộc túc thạch đều có thể dùng làm kiếm cả" :D
 
Nói đi nói lại thật là mệt ! Ở đây chú bạn em chỉ cần mua con máy dễ dùng chụp chơi thôi mà :P , em thì em vẫn cho lấy con s6500 hoặc s9600 luôn thì hợp với nói :) nếu hơi nghịch một tý cứ lấy d40 thôi cho nó bùn !
 
Nói đi nói lại thật là mệt ! Ở đây chú bạn em chỉ cần mua con máy dễ dùng chụp chơi thôi mà :P , em thì em vẫn cho lấy con s6500 hoặc s9600 luôn thì hợp với nói :) nếu hơi nghịch một tý cứ lấy d40 thôi cho nó bùn !

Cái này là tại vì bác biết rõ thằng bạn của mình và nghĩ hộ nó, nghĩ rằng như thế là hợp với nó.

Nhưng nếu bác đứng ở vị trí của bạn xem, đến mình còn không biết là cần gì thì làm thế nào bây giờ.

Bác meoxu nói đó là trường hợp của đại cao thủ rồi, đồng ý với bác là "công cụ tốt sẽ cho ra sản phẩm tốt nhưng ko có nghĩa công cụ kém là cho ra sản phẩm kém". Nhưng công cụ tốt cũng một phần hỗ trợ được tay nghề kém mà bác.
 
Back
Top