Haha, càng nói càng thấy cậu T.L nhận thức chưa trúng vấn đề. Tôi dẫn chuyện cắt bỏ búi tó trong sự liên hệ với chuyện xăm mình không phải để so tóc với xăm. Tôi muốn nói tới sự phản ứng của con người trước cái khác lạ đã ăn sâu cơ mà. (Có lẽ bạn nên tìm đọc thêm để hiểu kỹ câu chuyện "cúp hề").
Còn tranh luận về sự định kiến, hủ lậu, tôi xin làm rõ với bạn chính trên ví dụ quả sầu riêng nhé: - Giả sử A thích ăn sầu riêng vì A thấy nó thơm ngon, trong khi B không thích ăn vì B cho rằng nó nặng mùi. Vậy thì, B không thể chỉ vì bản thân mình cho rằng quả sầu riêng nặng mùi mà gán cho nó là thứ quả vứt đi được. Nếu nhất mực gán cho nó những tính chất theo suy nghĩ chủ quan của mình thì sẽ là định kiến (hủ lậu hay abc thì tùy trường hợp, không áp dụng bừa ở đây). Cụ thể, B sẽ chỉ có thể giới thiệu về quả sầu riêng là: "Đó là thứ quả mà tôi không thích ăn vì tôi thấy nó hôi". Không được áp đặt: "Đó là thứ quả có mùi hôi" (vì hôi với B nhưng là thơm với A).
Hy vọng cách phân tích về quả sầu riêng kia của tôi không quá khó hiểu đối với bạn.
Còn tranh luận về sự định kiến, hủ lậu, tôi xin làm rõ với bạn chính trên ví dụ quả sầu riêng nhé: - Giả sử A thích ăn sầu riêng vì A thấy nó thơm ngon, trong khi B không thích ăn vì B cho rằng nó nặng mùi. Vậy thì, B không thể chỉ vì bản thân mình cho rằng quả sầu riêng nặng mùi mà gán cho nó là thứ quả vứt đi được. Nếu nhất mực gán cho nó những tính chất theo suy nghĩ chủ quan của mình thì sẽ là định kiến (hủ lậu hay abc thì tùy trường hợp, không áp dụng bừa ở đây). Cụ thể, B sẽ chỉ có thể giới thiệu về quả sầu riêng là: "Đó là thứ quả mà tôi không thích ăn vì tôi thấy nó hôi". Không được áp đặt: "Đó là thứ quả có mùi hôi" (vì hôi với B nhưng là thơm với A).
Hy vọng cách phân tích về quả sầu riêng kia của tôi không quá khó hiểu đối với bạn.