• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

CLB THƠ PV HẢI PHÒNG

Vị Thứ Cho Em


Tác giả: Đinh Trầm Ca



Tôi rất tiếc đã giành vị thứ nhất
Em chăm ngoan, đành chịu đứng thứ hai
Chắc em buồn nên mái tóc đẹp dài
Ðã quá đẹp ! - Em không cần buồn nữa !

Hãy cứ chăm ngoan hiền hơn mọi bữa
Tôi dặn lòng: học đứng thứ hai thôi
Ðể tên em luôn ở trước tên tôi
Như mỗi buổi tan trường mình đi như thế !

Sẽ có kẻ bảo tôi theo "mẫu hệ"
Hoặc cho tôi theo "đạo thờ bà"
Tôi nguyện rằng tôi không đứng thứ ba
Không dại gì cách em một khoảng cách !

Tôi tha thiết tôn em lên "đệ nhất..."
Cho em kiêu. Cho xa cách mọi người
Và tôi suốt đời có lý để theo đuôi !...
 
Vẫn Nhớ Một Thời


Tác giả: Nguyễn Đình Xuân



Vẫn nhớ một thời hoa phượng nở
Bâng khuâng từ giã tuổi học trò
Con đường ta qua chiều gió
Đầy nắng chúng mình che bóng mây .

Xa những hàng cây trồng trước cửa
Lớp còn, các bạn của tôi đâu ?
Nhớ hạ năm nào chung nhau hẹn
Nào ngờ mỗi ngày thêm vắng nhau ?

Chỉ có mái trường là nguyên đó
Là nơi nỗi nhớ hẹn nhau về
Bạn bè ơi có còn như thuở
Yêu những câu thơ đến si mê ?

Mùa hạ vẫn nở chùm phượng đỏ
Vẫn mãi trong tôi thuở học trò
Sau những nhọc nhằn lòng thanh thản
Nhớ về một thời đầy ước mơ .
 
Vạt Áo Mùa Xuân


Tác giả: Trương Nam Hương



Này vạt áo vàng hoa cúc ơi
Người gom cạn nắng cả chiều tôi
Người xa để gió tương tư phố
Sợi tóc buồn thơm ngậm cánh môi

Ngậm lẫn lời chim bụi phấn mưa
Tên em ta gọi lẫn tên mưa
Ta van van lá thôi rơi nữa
Vạt áo vàng run... bẽn lẽn thưa

Em hiểu lời thương vô cớ không
Mùa xuân cùng tuổi với môi hồng
Sắc hoa về lẫn trong màu áo
Tên của mùa, em cũng hóa chung.
 
Tuổi Mười Tám


Tác giả: Khuê Việt Trường



Em hãy đoán bông cúc nào sẽ nở
Khi em tròn sinh nhật tuổi mười lăm
Vầng trăng kia mang nỗi nhớ rất rằm
Đã ở lại trên đôi tay mềm mại

Em hãy đoán vạt cỏ nào sẽ ngại
Đón chân em khi mười sáu tuổi kề
Quán nhỏ kia ai ngồi đợi ai về
Để giấc ngủ mang mộng đầy trước ngõ

Em hãy đoán bông hồng nào sẽ nở
Một sớm mai em mười bảy diệu kỳ
Chiếc lá nào rơi rụng giữa đông vui
Ai thắp nến để hồng đôi má ửng

Em hãy đoán trước cổng trường ai đứng
Giọt sương nào sẽ rụng giữa đêm khuya
Mưa chiều nay chẳng giống những chiều xưa
Em hãy đoán khi vừa mười tám tuổi
 
Tuổi Xuân Hồng


Tác giả: Ngọc Điệp



Em nghe xuân về
Từ trong đông lạnh
Cựa mình kẽ nách
Cành non nhú chồi

Hơi gió heo may
Sân trường áo ấm
Nét nào tím đậm
Tình thơ xuân về

Sáng hồng mải mê
Nhành cao chim hót
Đường em đi học
Mây xanh lững lờ

Mùa xuân và thơ
Trời cao và gió
Chim, hoa và cỏ
Tuổi hồng em mơ

Một mùa xuân thắm
Hân hoan mọi nhà
Niềm vui lớn mãi
Tuổi hồng hát ca .
 
Áo Trắng Đi Qua


Tác giả: Hà Nguyên Dũng



Ngày ngày em đi học qua nhà
Áo dài trắng rợp khoảng trời xa
Hai tà mỏng mảnh theo làn gió
Và gió như về từ muôn hoa

Tà áo em dường nửa muốn bay
Theo lời phủ dụ của hàng cây
Nửa như say đắm làn hương ngọt
Quấn quít hoài theo những gót giày

Con đường như thể cánh tay đưa
Em đi về những phía em mơ
Tay ôm chiếc cặp len đầy mộng
Chầm chậm lòng như ngỏ ý chờ ...
 
Vô Đề

Tôi nói về em như nói với con tàu
Còn tôi chính là dòng sông nhỏ bé
Tôi lại nói về em như nói về cây phượng vĩ
Rằng tôi đang tháng giêng nào phải tháng năm đâu!

Tiếng của em là tiếng ve mùa hạ
Lòng tôi đây đầy ắp gió thu
Em đừng đến làm người khách lạ
Trong mắt tôi em sẽ bơ vơ

Xin thứ lỗi và đừng như thế nữa
Tôi chẳng phai mùa cho phượng nở xôn xao
Là dòng sông tôi ẩn mình lặng lẽ
Trùng khơi kia mới chứa những con tàu
 
Về

Tác giả: Hải Linh

Dừng chân đầu ngõ thu
Hương cúc còn e ấp
Hoa gì bay gấp gấp
“Trắng cả chiều ngẩn ngơ”...

Hỏi nắng vàng hong tơ
Tóc xưa giờ hiên vắng?
Chút nhạt - đậm, ngập ngừng
Tóc xưa giờ quên hẳn

Hỏi ngọn gió đỏng đảnh
Áo xưa giờ đang bay?
Gió lặng mặt chau mày
Áo xưa nay đi vắng

Về với thu, ừ về...
Ta tìm ta ngày xưa
Ta của thời dại khờ
Nay vụng về lần nữa
Lạc mất rồi - người xưa!...
 
Vơi Đầy

Tác giả: Nguyễn Việt Đức

Tôi muốn được làm dăm cánh phượng
Rơi trong chiều gió cuối năm này
Rớt trên trang vở cô trò nhỏ
Dòng mực vơi theo nỗi nhớ đầy .
 
BUỔI HỌC CUỐI CÙNG

Lê Ngọc Hùng

Ta đã lớn và Pau-tôp-xki đã chết
Chiếc lá rơi chưa nói lời tạm biệt
gió cứ lặng nỗi buồn
tiếng ve cứ nôn nao
Quả bàng non vẫn xanh màu vụng dại thuở nào
Cổng trường khép sau lưng, không một lần mở lại
Bàn chân nhỏ về đâu, tuổi thơ thì xa mãi
Trang giấy trắng ngập ngừng, cánh phượng cứ chơi vơi.
Chào những mùa thi, tiếng trống gọi bồi hồi
Chào hoa phượng, cháy bỏng mùa mơ ước
Chào lối nhỏ, sương dừng trên cỏ ướt
Những buồn vui, chào nhé những ngày qua
Sao chẳng dám nhìn đôi mắt bạn đỏ hoe
Dòng lưu niệm chưa hết điều muốn nói
Tiếng trống điểm rồi mà tuổi thơ quá vội.
Tôi ngỡ ngàng,
Con bướm trắng đã vội bay.
 
HOÀI NIỆM TUỔI THƠ

Nguyễn Hằng Nga

Chiều nay trên phố lá rơi đầy
Em đi trong gió tóc như mây
Con đường vắng vẻ xa xôi qua
Bên em, lặng lẽ những hàng cây.

Vẫn biết tuổi thơ đâu còn mãi
Lá lìa cây, lá xanh lại bao giờ
Đôi lúc buồn, hồn trỏ về thuở trước
Mà vẫn còn đọng lại những giấc mơ.

Em mộng mơ nhưng chưa biết mơ ai
Tà áo trắng còn vương màu mực tím
Mỗi chiều về trên con đường đầy nắng
Vành mũ che nghiêng, e lệ nét môi cười.

Thời gian trôi như cánh phượng hồng rơi
Bên lối cũ lại một mùa hoa dại
Đâu còn thấy búp tay hồng ngày ấy
Nâng nhành hoa tươi, đẫm nắng xế chiều.
 
THÀNH PHỐ TUỔI THƠ

Ngô Huyền Anh

Tôi đã đi qua thành phố tuổi thơ
Thành phố giăng đầy những ước nho nhỏ
Thành phố yêu thương mỗi sớm tới trường
Theo chân bước, con đường vắng ngỏ.

Hoa cúc vàng bên nhà ai chớm nở
Rặng găng xanh, hoa tím vẫn tỏ mờ
Mắt thẳm sâu, mưa đầu mùa trong vắt
Bảy sắc cầu vông, mơ giữa trời mơ.

Thành phố dài theo ký ức ngày xưa
Vầng trăng chia đôi, gửi cho ai nỗi nhớ
Trái tim yêu suốt một thời trăn trở
Ngày gặp nhau, ngõ nhỏ ngày xưa.

Đến bây giờ dẫu chẳng còn mơ
Chẳng còn lúc nhặt hoa rơi phố nhỏ
Tôi vẫn nhớ từng lá bàng sắc đỏ
Giấu bao nhiêu trái chín ngọt bùi.

Thành phố tôi qua - thành phố những buồn vui
Xin vĩnh viễn mây hồng màu kỷ niệm
Xin vĩnh viễn hồn nhiên bao gió nắng
Thuở ngây thơ, bươm bướm trắng, hoa vàng.
 
NHỮNG NGÀY NÀY

Phạm Công Trứ


Mỗi năm đến hè lòng man mát buồn...
Những ngày này im lặng quá trường ơi
Cây phượng đứng trầm tư, gió đong đưa chùm quả
Lang thang gió đi tìm cửa sổ
Cửa sổ đóng cả rồi, cơn gió hoá mồ côi.

Nơi bể nước ngày xưa rộn rã tiếng cười
Giờ đứng lặng không tay người vặn khoá
Âm thầm nước trào ra miệng bể
Tưởng đâu đây có dấu chân người.

Cái bậc lan can kia là nơi em vẫn thường ngồi
Chiều sân thượng ôn thi bao nhiêu là câu hỏi
Tóc em buông xoà, gió bay bối rối
ánh mắt em nhìn, lửa đốt lòng tôi.

Heo may đã về trong lác đác mưa rơi
Tôi ngước nhìn trời thu thăm thẳm quá
Trong chập trùng lòng tôi, hoa cúc vàng lại nở
Xin ngắt tặng em, thương mến của hồn tôi.

Em đi về nơi ấy xa xôi
Bụi năm tháng đã mờ chưa, áo trắng?
Chiều thu này có nhớ về trường cũ
Có nhớ về hoa cúc, nhớ về tôi?

Những ngày này im lặng quá trường ơi?
 
VẪN CÒN LẠI

Nguyễn Minh Hằng

Bước vào lớp: nhìn thấy tuổi thơ
Ngồi vào chỗ: nhìn thấy bài giảng
Quay bên phải: ôi! bạn bè áo trắng
Quay bên trái: một bầu trời xanh
Một đàn chim từ đâu về làm tổ
Một tia nắng chói chang rọi mắt mình
Tuổi thơ ơi! Ta sắp mất mi rồi
Bài thầy giảng, mai không còn nữa
áo trắng thân quen, nay sắp thay màu
Còn lại đây, vẫn bầu trời xanh mãi
Còn lại đây, những đàn chim thơ dại
Và nắng hè vẫn cứ xốn xang...
 
CHIA TAY

Trần Minh


Sao chiều nay nắng bỗng vàng hơn
Cánh phượng cũng nhoà trong sắc đỏ
Chợt nhận ra sáng mai đâu còn nữa
Tiếng trống điểm giờ rung sắc nắng ban mai

Chợt nhận ra
Sau buổi học chiều nay
Sẽ ở lại đằng sau tất cả
Chiếc bàn nhỏ xinh và ô cửa sổ
ấm áp giọng thầy với những vần thơ

Để lại đằng sau những hờn giận vu vơ
Bạn tới làm lành lại oà lên khóc
Chú chuồn kim bay vào lớp học
Tiếng ve kêu loãng cả trưa hè

Đã lau kính mấy lần sao vẫn cứ nhoè đi
Thầy xúc động thêm chuyến đò cập bến
Ngày mai
bao miền xa chúng em đi và đến
Luôn nhớ về sắc nắng chiều nay...

Nơi có thầy lau kính buổi chia tay.
 
Ngày bạn sinh ra đời là một ngày quan trọng
Thế giới có bạn và nó trở nên đẹp hơn
* *
*

Mỗi vương quốc có một điều bí ẩn
Mỗi con người có một uẩn khúc riêng
Đừng tò mò vì nó rất thiêng liêng
Đừng mở sổ khi chủ nhân không cho phép

* *
*

Buồn không anh khi chúng mình xa cách
Hai con đường hai lối rẽ con tim
* *
*

Nơi hoang lạnh giờ đây anh có biết
Một mình em ôm kỉ niệm vào tim
 
Đất Hà thành có muôn vàn trai đẹp
Anh tưởng rằng mình đẹp lắm hay sao
Mất anh rồi tôi đâu có chết
Dạng như anh xin lỗi chẳng thèm yêu

* *
*

Em sẽ yêu anh và sẽ mãi mãi còn yêu mãi
dù thế giới kia có sụp đổ tan tành
Từ đổ nát cũng sẽ thành bùng cháy
Cháy lên hoài ngọn lửa tình yêu
* *
*

Ai chắp cánh cho chim bay về tổ
Ai tìm đường cho tuổi trẻ thân thương
Ai chẳng vui khi những lúc gặp may
Ai chẳng buồn khi nói chữ CHIA TAY .

* *
*​
 
Quy nạp anh với em
Phép toán đến vô tânh
Rồi lại căn hai đứa
Hết cả tình lẫn toán

* *
*

Quen nhau qua đôi mắt
Thân nhau vì đôi mắt
Mến nhau vì giả dối
* *
*

Trời mưa nhỏ sao anh không đi học
Lớp học buồn buồn lắm anh ơi
Em nhìn lên chỗ ghế anh ngồi
Khoảng trống vắng tim em buồn muốn chết​
 
Học cùng lớp chót yêu thật khổ
bạn bè cười cô giáo mắng ngượng ghê
Đã lỡ yêu nhưng vẫn phải thề
Không bao giờ yêu người cùng lớp
* *
*

Mối tình đầu là mối tình trong sáng
Kỷ niệm đầu là kỷ niệm khó quên
Người yêu đầu vẫn nhớ dáng nhớ tên
Yêu người khác vẫn không quên tình cũ
* *
*

Đã là bạn mãi mãi là bạn
Đừng như sông lúc cạn lúc đầy
* *
*​
 
Em nói rằng em chẳng muốn yêu
Ngây ngô trong trắng như mây chiều
Mây trắng chiều nay sao lại khóc
Thôi chết rôi!Mây trắng khóc vì yêu!
* *
*

Em yêu anh từ bao giờ chẳng biết
Bởi vì em đâu biết thế là yêu
* *
*

Tháng bẩy về đón những cuộc chia tay
Phượng cứ khóc như thể là con gái
Biết bao giờ ta có ngày trở lại
Nhìn sân trường trong chiếc lá hôm qua
 
Back
Top