• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

CLB THƠ PV HẢI PHÒNG

Khóc làm chi khi tình đã quay gót?
Buồn làm gì cho lòng xót xa thêm?
Người có biết ? lặng từng đêm bên gối
Tôi âm thầm chợt nhớ mối tình ta.........

Dẫu biết rằng người đã mãi đi xa
Không còn nhớ nơi này ta mong đợi
Không còn buồn khắc khoải bởi đau thương
Trong lòng tôi.........một nổi nhớ vấn vương......

***

Gửi thơ đi như gửi Tình theo gió
Mong ai kia đón gió thật nồng nàn
Lời tôi đây mang nặng những chứa chan
Mong một ngày Tình em về cùng gió.......
***
độc dược ko từ ly rượu đắng
độc dược từ nỗi buồn ko nguồn cội cháy bùng lên
em nào sơ chết
em có thể xé toạc mình vì yêu
có thễ trôi đi vì sóng
nhưng em sợ...
cuộc sống ko có hồi sinh
không có héo tàn
cuốn em vào cõi chết

hạnh phúc là khi cho đi ko cần nhận lại
hạnh phúc là khi có nhớ có thương
 
Nụ hôn đầu anh lấy trộm của em
Trên đôi môi còn thơm mùi xí muội
Em bàng hoàng quay đi tức tưởi
Anh ngập ngừng ấp úng lời yêu

Trên đôi môi như muốn nói thật nhiều
Lời oán giận vẫn còn rơm rớm ướt
Anh trách mình chỉ lo tron nguyện ước
Nên vô tình đánh cắp vẻ thơ ngây...
 
Da em trắng anh chẳng cần ánh sáng
Toc em mềm anh chẳng thiết mùa xuân
Và trên cuôc đời sẽ chảng có giai nhân
Vì anh gọi tên em là nhan sắc
****

Nếu có thể hãy cho anh cơ hội
Để nối rằng anh thực dạ yêu em
Suốt cuộc đời này mong em hãy hằng tin
Anh sẽ ở bên em mãi mãi
****
 
EM CHỜ

Chắc gì anh đến hôm nay
Mà em cứ đợi tàn ngày trắng đêm
Hết đi ra cửa ngóng nhìn
Vào nhà ngồi xuống đứng lên thẫn thờ
Chắc gì anh đến bây giờ
Trà pha để ngờ uội nhạt mờ vị hương
Chắc gì??
Mà dạ cứ thương
Cứ day dứt nỗi vấn vương trong lòng
Đã yêu,yêu đến vô cùng
Đã thương,thương đến nát lòng vì nhau
Chắc gì?
Đã chắc gì đâu
Hôm nay cả những ngày sau...
em chờ...............!!
 
Em

Em là hoa huệ trắng
Nở giữa trái tim anh
Em là ngàn tia nắng
Soi đường anh ngọt lành

Em là một hồn thơ
Chứa chan đầy sức sống
Em là những ước mơ
Mà anh thường khát vọng

Em là vì sao sáng
Soi đường anh lung linh
Em là cây tùng xanh
Vươn cao trong bão tố

Em là chim mùa xuân
Bay vờn trong biển cả
Em là từng đợt sống
Ôm ấp mạn thuyền anh

Em là dòng suối xanh
Lúc chiều tà anh tắm
Em là sóng hồn anh
Lúc nhớ nhà anh tắm

Xa cách tình vẫn đẹp
Có phải không
em ơi!........
 
Tóc dài ơi

Ta vẫn muốn tóc thề em buông xoã
Để ngẩn ngơ mỗi buổi tan trường
Để lãng mạn thả hồn theo mây gió
Để một mình gom nhặt nhớ thương!

Ta vẫn muốn tóc thề em buông xoã
Để làm thơ như bao kẻ điên khùng
Dù ta vẫn chỉ la ta - mười chín
Chưa một lần biết suy nghĩ "lung tung".

Ta vẫ muốn tóc em dài như cũ
Để dịp may ta tặng chiếc nơ cài
Chiều tan học, em mỉm cười nhẹ bước
Bao ánh nhìn - ngơ ngẩn - bọn con trai!

Nhưng giờ đây trốn đâu mất tóc dài
Để mình ta tìm hoài chẳng thấy
Để lòng ta chiều nay buồn vậy
Ngẩn ngơ cùng ký ức tóc dài xưa!
 
Em tự hứa phải quên anh thôi

Lần này nữa lần một trăm lẻ một

Nhưng rồi cũng như bao lần khác

Em nuốt lời phản bội chính em
 
Nói với anh

Biển giận em rồi anh ạ,

Tại chiều qua em lỗi hẹn. Biển chờ…

Trò cút bắt thôi đành nợ biển vậy

Tội con sóng bạc đầu

cứ chồm bờ rồi tiu nghỉu: vắng em.



Biển giận em rồi, mặt biển buồn hiu

Con sóng liêu xiêu đập mình vào bờ cát

Đêm không ngủ, nhớ em, biển ngồi hát

Thương con hến, con sò

tạt bờ ngậm hạt cát nằm than.



…Chắc giận em nhiều nên biển kém màu xanh

Biết bắt đền sao đây…

ai bảo chiều qua anh ngăn bước em về?!
 
Lời ru của mẹ

Cứ mềm như gió ấy thôi,
Lời ru của mẹ suốt đời con mang.
À ơi con ngủ cho ngoan
Năm canh với giấc mộng vàng năm canh

Lời ru âu yếm ngọt lành.
Lời ru đong cả trời xanh nắng vàng.
Con đi trong cõi nhân gian,
Buồn vui có tiếng dịu dàng mẹ ru

Vẫn còn đó những cánh cò,
Dòng sông, bến nước con đò năm xưa.
Vẫn còn cánh bướm tuổi thơ.
Mà nay vắng mẹ những trưa oi nồng!
Con thèm tay mẹ ngày đông,
Đây! lời ru đuổi bão giông đang về?

Mẹ ơi! bao những khoắt khuya
Con mơ thấy mẹ đang về bên con.
À ơi! nước nước non non.
À ơi! con ngủ mẹ còn thức ru...
 
Chưa một lần em ra Hà Nội
Nhưng nghe thơm mùi hoa sữa
Nồng nàn trong tiếng nói của anh
Chưa một lần em ra Hà Nội
Cái rét cuối đông đã lạnh lắm trong lòng
Em chỉ là cô gái miền Nam
Má chẳng hồng lên mỗi độ đông về
Nhưng có lần tập khoác áo len
Để nhớ về anh...
Một chút heo may những ngày giáp tết

Hà Nội trong em vẫn chỉ là hư ảo
Một thoáng hư ảo ngọt ngào
Bài hát về Hà Nội hôm nao
Hát cho em...
Anh còn nhớ?
Hứa đi anh...
Một lời thôi... để em chép vào nhật ký
Hương cốm dịu hiền... không quên một ánh mắt người dưng.
 
VỀ TRƯỜNG CŨ

Trường cũ ta về mây trắng bay
Nhớ em,ngõ trúc lá rơi đầy
Áo trắng không còn trong sương trắng
Trắng chiều thu lạnh,trắng heo may .


Lớp học nhìn ra những cánh đồng
Những mùa xanh mướt lúa đơm bông
Tìm đâu bụi phấn ngày xưa ấy
Một thuở chia xa thắm phượng hồng ?


Vẫn bóng thầy xưa dưới mái trường
Vẫn lời trầm ấm lắm yêu thương
Vẫn lời thơ nở trên trang sách
Những nụ hoa đời,gió ngát hương .


Tóc cô giờ bạc màu sương xám
Lãng đãng mây chiều vạt nắng rơi
Một lần thổn thức ta thầm gọi
Gió vọng sân trường tiếng : Mẹ ơi !...
 
Tặng riêng Badamgiak23

KHÚC HÁT NGÀY RA TRƯỜNG


Thôi,từ giã giảng đường
Từ giã tuổi sinh viên
Chúng mình ra đi để mang hoài nỗi nhớ
Hoa phượng vĩ chiều nay tưng bừng nở
Đỏ thắm ven trời.Những cánh chim bay .

Ngày mai xa rồi ta biết nói gì đây
Anh mắt ấy nhìn ai chợt có gì khang khác !
Tạm biệt nhé con đường về xanh mát
Bao dấu chân xưa .Sao xao xuyến bồi hồi ?

- Em sẽ về miền đất ấy xa xôi …
Lời nói khẽ như bao lời muốn nói Mái trường xa sẽ đón chào cô giáo mới
Và tình yêu thoảng nhẹ trong chiều .

Họ bên nhau chưa nói được nhiều
Lòng mải hẹn những phương trời xa lắc !
Để những ước mơ thầm thì khẽ hát
Khúc - hát - vào - đời những mơ ước lứa đôi …
 
HOA MUA

Ngày xưa hai đứa chiều chiều
Rủ nhau chơi hái thật nhiều hoa mua
Hoa mua em bán tôi mua
Tiền là lá rụng cuối mùa vàng bay
Rồi tôi kết lá thành dây
Kết hoa vào lá,kết ngày vào đêm
Kết thành hoa cưới trao em
Vòng hoa tím mái tóc mềm bến sông
Cô dâu cười ửng má hồng
Dắt tay chú rể chạy rong khắp làng …

Sao giờ mây trắng sang ngang
Hoa mua nở tím rụng sang tay người
Thuyền còn một bóng trôi xuôi
Tình còn một đám lá rơi giữa dòng
Mẹ buồn đám cưới em đông
Xe hơi chín chiếc,qua sông chín đò …
Ngược thuyền về với tuổi thơ
Bến sông vẫn tím đôi bờ hoa mua
" Hoa mua ai bán mà mua "
Để tôi vớt lá tìm mùa thu xa ?
 
Gửi Nhớ Thương

Em thích ngắm chiều anh có hay
Thích ngồi xõa tóc để gió bay
Gió ăn gian quá hôn lên má
Mắc cở ghê đi, má đỏ hồng !

Ðâu phải là em đã thay lòng
Em có nhắn cùng ngọn gió đông
Thổi về phương ấy bao lời nhớ
Chắc gió ham chơi lạc lối rồi

Em hứa rồi nè, lần này thôi
Không để cho anh phải bồi hồi
Lần sau em có trao thương nhớ
Em gởi mây trời, anh chịu không ?
 
Hội Ngộ - Chia Tay - Ngậm Ngùi

I

Em đứng đây bối rối nghịch tóc mềm
Phút huyền hoặc mơ mình thành sự thật
Em với anh, giờ gần trong gang tấc
Chân ngập ngừng, hồi hộp, sợ mộng tan

Phải anh không, hoàng tử vượt dặm ngàn
Tìm công chúa như ngày nào hẹn ước
Có buồn không, em giờ hông chức tước
Chỉ biết cười khúc khích giửa cơn mê

Ðừng trêu em, cô bé quá ngô nghê
Bình thường quá mà ngở mình công chúa
Gió lao xao em ngở là lá múa
Mừng tụi mình tay được nắm bàn tay

Nhớ không anh, thơ tình ái mình xây
Ðêm thao thức, em gieo vần anh họa
Như trong mơ, thơ trở thành phép lạ
Nối cầu thương cho hai đứa vẹn thề...

II

...Ngắn vậy sao cái giây phút cận kề
Giờ chia biệt sao nghe lòng se thắt
Anh cúi xuống nhìn sâu vào đáy mắt
Muốn thời gian đừng có vội qua mau

Gió ngoài kia vẫn đùa giởn xôn xao
Sao mà lá nằm yên không múa nửa
Tay trong tay, không gì ngăn ở giửa
Mà dường như khoãng cách cứ rộng dần

Hoàng tử về, công chúa tiễn bước chân
Lòng tự nhủ, huyền thoại giờ đã khác
Hông pháo hoa, mà chỉ mưa lác đác
Công chúa buồn, hoàng tử cũng bâng khuâng

Vẫy tay nhau, em đứng lại tần ngần
Lâu đài ngủ, hoàng vương không hẹn lại
Nàng công chúa gom thơ tình vụng dại
Áp vào lòng, ru ngọt giấc tình say

Nhìn anh đi tóc nhỏ cứ bay bay
Chắc tóc nhớ tay người nên tóc rối
Mím đôi môi giử nụ hôn trao vội
Vị còn nồng, tưởng tình chẳng biệt ly

III

...Hởi anh ơi, phải tình mình không thật
Nên vừa gần đã vội vã mất nhau
Tiển anh về sóng biển cũng xôn xao
Ừ thôi hết, tình tan trong bọt nước

Em cười mà, đâu cãn chân anh bước
Tại sóng gầm, làm ướt đẫm mi em
Cũng đưa tay, em nghịch mớ tóc mềm
Tóc nhiều quá, đã dài thêm nỗi nhớ...
 
Lễ Tình Nhân

Nhỏ chẳng gửi quà lễ tình nhân
Vì nhỏ sợ anh sẽ bâng khuâng
Rồi vui hông trọn ngày chúa nhật
Nhỏ sẽ buồn lây, miệng biếng cười

Sáng nay gió lạnh thổi ngang trời
Có vài chiếc lá rớt chơi vơi
Lòng nhỏ nao nao nhìn giọt nắng
Mong trời phương ấy tuyết cũng rơi

Nhỏ hổng thèm đâu nghĩ xa vời
Lễ tình nhân mộng... để nó trôi
Nhỏ chờ tới lúc anh gặp nhỏ
Tình nhân là lễ chỉ mình thôi
 
Lời Tỏ Tình Năm Cũ

Tết năm ấy vui ghê
Anh tỏ tình lúng túng
Miệng nói gì ấp úng
Tay tìm vội bàn tay

Em má đỏ hay hay
Thẹn quá chừng quay mặt
Chợ Tết người dày đặc
Mà tưởng chừng không ai

Tay đã nằm trong tay
Tình yêu vừa hé nụ
Chợ hoa màu rực rở
Ðẹp hông bằng hoa yêu !

Thương thiệt biết bao nhiêu
Lời tỏ tình vụng dại
Văng vẳng bên em mãi
Xuân về càng nhớ thêm

Tình mật ngọt êm đềm
Ðiểm tô thời con gái
Dù tình giờ ngang trái
Kỷ niệm vẫn khó quên

Ðêm nay buồn không tên
Len nhẹ vào tim nhỏ
Một nổi niềm chưa tỏ
Ray rứt mãi trong lòng

Có lẽ vì xuânh hồng
Ðang theo đông từng bước
Xuân này khác xuân trước
Chẳng còn anh bên em

Chỉ tội cho con tim
Cứ bồi hồi chờ đợi
Tình xưa đà rẻ lối
Chờ làm gì tim ơi !

Chào cuộc tình chơi vơi
Chào tình yêu kỷ niệm
Lòng em giờ xao xuyến
Xuân này có gì mong ???
 
Thơ sưu tầm

BÀI THƠ DANG DỞ

Bài thơ tình tôi bao lần định viết
(Bụi phủ vàng trong góc tủ lặng yên)
Tả tình yêu không dang dở ưu phiền
Nồng như mộng, ấm như vòng tay khép

Tôi muốn viết một bài thơ thật đẹp
(Cho cuộc tình duy nhất khó mà quên)
Ðã bao lần tôi đặt bút viết tên
Thơ chưa vẹn, tin`h tôi đà tan vở

Tôi đã viết bao bài thơ nức nở
(Những cuộc tình đã lặng lẽ đi qua)
Thơ của tôi cứ mãi ướt lệ nhòa
Còn tình đẹp thì hoài không thấy bóng

Tôi ngán lắm những vần thơ lạnh cóng
(Những bài thơ không hơi nóng tình yêu)
Những vần thơ diễn tả nổi cô liêu
Lệ đẫm ướt khóc những tình buồn bã

Ở ngoài kia, người người đang hối hả
(Ðiểm tô cho tình yêu thật trong đời)
Nhìn lại lòng, sao tôi vẫn chơi vơi
Bài thơ tình, lại một lần xếp kỷ
 
CHÙM PHƯỢNG ĐỎ

Em thích nhất chùm hoa phượng đỏ
Trên đường về đỏ rực cả vòm cây
Mổi ngày qua, ngang nơi ấy trầm trồ
Ôi đẹp quá, ước gì em có được

Anh nghe thấy, vội dừng xe trèo hái
Cây thật cao, áo ướt đẩm mồ hôi
Em ngồi nhìn gan ruột cứ rối bời
Anh mà té, chắc là em sẽ khóc

Bạn bè chọc, vì em anh chịu khó
Trèo hái hoa cho người đẹp nào than
Chịu gian lao để được nụ cười nàng
Yêu tới vậy làm người tag ghanh tỵ

Em mỉm cười lau mồ hôi cho bạn
Nhìn mắt nhau thấy chan chứa niềm vui
Ðâu cần chi hoa lan quý, hồng tươi
Tình hai đứa, chỉ phượng hồng đủ thắm
 
Thơ hay

TUỔI MƯỜI BA

Trời hôm nay mưa nhiều hay rất nắng ?
Mưa tôi trả về bong bóng vỡ đầy tay
Trời nắng ngạt ngào... tôi ở lại đây
Như một buổi hiên nhà nàng dịu sáng

Trời hôm ấy mười lăm hay mười tám ?
Tuổi của nàng tôi nhớ chỉ mười ba
Tôi phải van lơn ngoan nhé, đừng ngờ....
Tôi phải dỗ như là...tôi đã nhớn

Tôi phải đợi như là tôi đã hẹn
Phải thẹn thò như sắp cưới hay vừa sêu
Phải nói vơ vào rất vội: người yêu
Nếu ai có hỏi thầm: ai thế ?

Tôi nói lâu rồi... nhưng ngập ngừng khe khẽ
Để giận hờn chim bướm chả dùm tôi
Nhưng rồi lòng an ủi "nắng chưa phai
Tình chưa cũ vì tình chưa mới ..."

Má vẫn đỏ, đỏ một màu con gái
Với những lời hiền dịu tuy chua ngoa
Lòng vẫn ngỡ ngàng: tóc ướp bằng thơ
Sao hương sắc lên mắt mình tình tứ ?...

Và đôi mắt nhìn tôi ngập ngừng chim sẻ
Đôi mắt nhìn trời nhè nhẹ mây nghiêng
Tôi biết nói gì? Cả trăm phút đều thiêng
Hay muốn nói nhưng lòng mình ngường ngượng

Chân díu bước và mắt nhìn vương vướng
Nàng đến gần tôi chỉ dám... quay đi,
Cả những giờ bên lớp học, trường thi
Tà áo khuất thì thầm: "chưa phải lúc..."

Áo nàng vàng tôi về yêu hoa cúc
Áo nàng xanh tôi mến lá sân trường.
Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu đương
Tôi thay mực cho vừa màu áo tím....

Chả có gì...sao lòng mình cũng thẹn
Đến ngượng ngùng bỡ ngỡ: hay là ai ?.....
Trăm bức thư lót giấy kẻ giòng đôi
Mà nét chữ còn run (dù rất nhẹ)

Tôi đã viết hay chỉ thầm âu yếm kể
Tôi đã nhìn hay lặng lẽ say sưa ?
Nên đêm vui sao cũng chớm buồn thưa
Và lo sợ khi lòng mừng quá đỗi ....

Rồi trách móc: trời không gần cho tay với
Và cả nàng hư quá, sao mà kiêu ...
Nên đến trăm lần: "nhất định mình chưa yêu ..."
Hôm nay nữa ...
nhưng lòng mình sao lạ quá ...
 
Back
Top