Cười một tí để xả Stress

Tạm thời khi đang hoàn thiện Nội Quy Mua Bán của HHVN, tôi đã sưu tầm đc cái này và xin đề xuất:

Nội quy... ăn nhậu HHVN



Ông bà ta thường nói: “Nam vô tửu như kỳ vô phong”. Vì vậy, nhậu có ảnh hưởng đến mọi tầng lớp và có ảnh hưởng rất lớn đến quan hệ xã hội. Để nhậu không đi chệch hướng, cần phải có nội quy cụ thể. Sau đây là một số điều quy định:

Điều 1: Phải trung thực

Muốn gia nhập hội những người ăn nhậu thì tuyệt đối không xin xỏ, trộm cắp tiền, vàng của vợ (có thể trích vài chục phần trăm lương để lập quỹ riêng)

Điều 2: Không phân biệt tuổi tác

Hội không phân biệt tuổi tác, chức vụ, cấp bậc, giới tính. Miễn sao có tửu lượng cao từ 3 xị trở lên là được.

Điều 3: Tự lực cánh sinh
Để giữ gìn sức khỏe, tất cả hội viên không được uống rượu bọt đường, rượu cồn, rượu dỏm... chỉ nên uống rượu gạo, rượu nếp, rượu tắc kè, rượu rắn...

Điều 4: An toàn trên xa lộ

Tất cả hội viên tuyệt đối không được lái xe các loại vì khi xỉn không làm chủ tốc độ dễ gây tai nạn (tốt nhất nên đi xe ôm hoặc quá giang người khác)

Điều 5: Tránh gây phiền phức

Khi đi nhậu không nên mang theo vợ con, nếu có em gái vợ chở theo thì càng tốt

Điều 6: Tôn trọng luật lệ

Trong bàn nhậu phải tuyệt đối tôn trọng chủ xị, không được kê táng, không phá mồi, không ăn gian, nói tục, chửi thề...

Điều 7: Tập trung cao độ

Trong bàn nhậu, để tránh mất đoàn kết nội bộ, tất cả hội viên không được phép rù rì riêng tư (vì dễ gây hiểu lầm), không được cầm nhầm hộp quẹt, không mang lộn dép, đặc biệt tay chân phải giữ trật tự nếu trong bàn có phái đẹp.

Điều 8. Uy tín tràn trề

Không được phép xin đi “tiêu” lúc chưa thanh toán tiền, để bạn nhậu ngồi đồng là mất đạo đức (nếu có đi phải để lại phần hùn)

Điều 9. Im lặng là vàng

Nhậu xong về nhà, tuyệt đối không được đánh đập, chửi bới vợ con. Nếu bị vợ đánh hoặc bị cằn nhằn thì chỉ được im lặng và đi kiếm chỗ ngủ (nhưng cố không được ngủ lộn nhà, lộn giường).

Điều 10. Đoàn kết nội bộ

Mọi thành viên của hội phải có nghĩa vụ thăm nuôi bạn bè khi có tai nạn do say xỉn gây ra hay do vợ đánh phải nằm viện cũng như gây rối trật tự bị công an bắt.

Điều 11. Không vi phạm pháp luật

Không được uống bia ôm, rượu ôm vì rất lãng phí và có ngày bị công an bắt (nếu lỡ vô, khi công an đến phải tìm đường... trốn trước)

........................Các bác bổ sung đi ạ:rolleyes: :rolleyes: ................
 
Cái này loăng quăng tìm thấy anh em đọc xong rùi tự tính xem ứng với mình bao nhiêu nhé. Bác nào ít chăc cũng phải 40/50 nhỉ

1/ Trước khi quen em thì anh lãnh học bổng, đến khi quen em rồi thì học bổng của anh em lãnh.



2/ Có một quả táo, em ăn. Có 2 quả táo em ăn quả to.



3/ Em xấu xí như vậy mà anh vẫn khen em xinh. Anh đẹp trai như thế mà em lại bảo anh xấu.



4/ Đi chơi toàn anh tiêu tiền, khi về KTX anh chỉ dám ăn mì tôm.



5/ Lúc em giận, anh phải làm thùng rác cho em đổ nỗi bực dọc. Lúc anh bực tức thì anh phải làm thùng rác cho chính mình.



6/ Khi em muốn hôn anh, em liền hôn. Khi anh muốn hôn em thì trước tiên phải được em cho phép.



7/ Em thường xuyên đánh anh. Anh chưa bao giờ đánh em.



8/ Có lần em hỏi anh nếu em yêu một người khác thì anh làm thế nào. Anh nói sẽ đánh cho thằng kia một trận. Anh lại hỏi nếu anh yêu người con gái khác thì thế nào, em trả lời rằng em sẽ giết anh ngay.



9/ Đến nhà em anh phải ngủ ở ghế sopha, em đến nhà anh, anh cũng phải ngủ ở sopha.



10/ Anh mua tặng em một cái áo 60.000, anh nói dối là chỉ có 40.000. Em mua cho anh cái đồng hồ 100.000, em lại nói dối anh là 500.000.



11/ Cùng một con cá em ăn phần thân. Còn anh, phần đầu cá.



12/ Anh làm hỏng cái tai nghe của em liền mua một cái mới đền ngay, còn em làm mất chiếc xe đạp của anh một lời xin lỗi cũng không có.



13/ Lần em ốm, anh gầy mất 2kg. Lần anh ốm, em béo lên 2 kg (em đến phòng chăm sóc anh, ăn hết mọi đồ ăn, hoa quả, bánh kẹo của anh).



14/ Anh không chê em thấp, thế mà em lại chê anh cao.



15/ Mẹ anh đối xử tốt với em như vậy còn em một chút cũng không.



16/ Lần đó đi xem rock ngoài trời, em cưỡi lên vai anh rất thích thú, gào thét cả buổi. Còn anh bị ép nặng suýt rơi lệ.



17/ Con chó cảnh nhà anh đẻ, anh chọn con đẹp nhất mang đến cho em. Em lại tặng anh con cá vàng em nuôi gần chết, hại anh chăm sóc thêm 2 ngày nữa trước khi phải đem chôn nó.



18/ Trước khi quen em, anh ngủ 8 tiếng. Quen em rồi chỉ còn 4 tiếng.



19/ Trước khi quen em anh không bao giờ chờ ai quá 5 phút. Quen em rồi anh phải đứng hàng tiếng đồng hồ.



20/ Trước khi quen em, anh ngày nào cũng ăn sáng. Sau khi quen em, anh chỉ ăn mỗi buổi tối.



21/ Về nhà mẹ anh, anh ngồi cạnh để đỡ lời. Gặp mẹ em, em chạy đi nói điện thoại.



22/ Viết mail cho em viết những lời lẽ ngọt ngào nhất. Nhận mail của em, toàn những lời trách móc.



23/ Chat với em, anh chat mỗi mình em. Còn em chat hàng chục người.



24/ Viết thư tay cho em, viết nhiều trang. Nhận thư tay của em, "Hòn Vọng Thư".



25/ Anh lỡ hẹn, anh xin lỗi đến vài ngày sau. Em lỡ hẹn, em nhoẻn cười lấy lệ rồi quên béng.



26/ Ra đường gặp cướp. Anh đánh nó, em bảo anh côn đồ. Anh không đánh nó, em bảo anh hèn nhát.



27/ Đi xe anh đi cẩn thận, em bảo anh kém thế. Đi nhanh, em bảo anh đi ẩu.



28/ Lễ tết, anh em, chị em đều có quà. Chị anh, anh anh thì anh chẳng mua cho thứ gì.



29/ Em lấy lược ra chải ngay ngã tư. Còn anh vuốt tóc một cái, em bảo anh điệu thế.



30/ Đi xem phim, em thấy chán, em đòi về. Anh thấy chán, em ngồi xem hết phim.



31/ Đi uống cà phê, em ngồi uống cái soạt rồi đứng dậy. Anh bất chấp mọi người cười, cũng uống cái soạt rồi đưa em về.



32/ Đi chơi với em, thấy em buồn, anh cố gắng làm cho em vui. Thấy anh buồn, kệ anh.



33/ Quà em tặng anh, anh để rất trân trọng. Quà anh tặng em, em vứt lung tung trong nhà.



34/ Anh đứng trước trường đợi em, em bảo anh giám sát em. Anh ngồi ở nhà không đi nữa, em bảo anh không quan tâm đến em.



35/ Em bảo anh về đến nhà gọi cho em, anh gọi ngay. Anh bảo em về nháy máy cho anh, em bảo anh khắt khe.



36/ Em tặng anh cái gối bé xíu, anh ôm ấp mỗi khi ngủ. Anh tặng em cái gối ôm, em để gác chân.



37/ Em tặng anh chậu cây, nó tươi tốt sau mấy ngày. Anh mua cho em đủ lọai cây kiểng, chúng được chôn cất vài tuần sau đó.



38/ Anh nói nhiều, em bảo anh lắm mồm. Anh nói ít,em lại bảo anh ít nói.



39/ Cá độ với nhau, anh thua, em bắt anh thực hiện bằng được. Em thua, em viện đủ lý do để không thực hiện.



40/ Những gã nào thích em, em vẫn để kệ họ. Có ai thích anh, anh phải tìm cách xa họ ngay.



41/ Em cười với bao nhiêu là con trai, để cho họ một tia hi vọng. Anh chỉ mới có một lần thôi, với bạn em, em đã bảo anh là Sở Khanh rồi.



42/ Anh nhắc em chăm chỉ. Nhắc em mặc áo ấm. Nhắc em không thức khuya, em hỏi: "Anh là mẹ em à?". Nếu anh không nhắc em, em lại bảo: "Anh chả quan tâm gì đến em".



43/ Có gì anh cũng đều muốn kể cho em nghe, công việc, bạn bè, gia đình, sở thích… Em thì luôn giấu anh, chỉ kể khi anh đã biết gần hết thôi.



44/ Những cái bưu thiếp anh làm tặng em, em chê ỏng chê eo. Những cái thiệp em tặng anh, hầu hết chỉ là E-card. Anh vẫn giữ lại nó, mặc dù nó đã hết hạn xem được từ lâu rồi.



45/ Những gì em viết cho anh, dù chỉ là một tờ giấy nháp, anh vẫn giữ trong cái hộp. Những gì anh viết cho em, đều tự đáy lòng anh, em đọc rồi chê chữ anh xấu.



46/ Bạn trai của em, chẳng bao giờ em giới thiệu với anh. Bạn gái của anh, em đòi biết hết.



47/ Anh biết hết những người bạn của em, giúp đỡ họ nếu có thể. Em chẳng nhớ tên bạn của anh, cho dù nó là bạn thân của anh đi nữa.



48/ Trước khi quen em, anh chẳng mấy khi ra khỏi nhà. Đến mức mà mẹ anh cũng ngạc nhiên. Sau khi quen em, cứ mỗi lần anh định đi đâu chơi, anh sẽ có đủ lý do để ra khỏi nhà và cũng chỉ muốn có em đi cùng.



49/ Trước khi quen em, anh muốn mình thật là nổi trội, được nhiều cô gái ngưỡng mộ. Sau khi quen em, anh phải thật bình dị và chỉ cần mỗi mình em thôi.



50/ Em đòi anh hiểu em, thế mà em chẳng hiểu anh gì hết.

Nguồn: Dân Trí
 
Không được uống bia ôm, rượu ôm vì rất lãng phí và có ngày bị công an bắt (nếu lỡ vô, khi công an đến phải tìm đường... trốn trước)
Bia ôm, rượu ôm là của hãng nào sản xuất mà uống vào nguy hiểm thế hả bác VMEP ? Làm sao biết được nó là của hãng đó để mà tránh ? mà uống vào nó có ngon hơn các loại bia khác kg ? em cũng muốn thử :D
 
Chẳng có khiếu kể truyện, ST được mấy cái ảnh Anh bạn chụp ở Thanh hóa (Lưu ý là người thực việc thực nhé) post lên đây cho các bác coi chơi
Ảnh 1 Quả Susu:
Caonggiu-1.jpg

Ảnh 2 Đám cưới:
giaptntast395hy4.jpg
 
Trong lễ kỷ niệm tròn 30 năm ngày cha xứ nọ về với xứ đạo, một chính khách hàng đầu của địa phương được mời tới để đọc diễn văn. Thế nhưng, vì ông ta đến muộn nên linh mục quyết định nói đôi lời với các giáo dân để kéo dài thời gian.

- Các con sẽ hiểu, - linh mục nói - ta có ấn tượng đầu tiên về xứ đạo này kể từ khi ta nghe lần thú tội đầu tiên ở đây. Khi ta tới đây vào 30 năm trước, ta đã nghĩ rằng mình được bổ nhiệm đến một nơi cực kỳ tệ hại. Người đầu tiên tới phòng xưng tội kể cho ta nghe anh ta đã lấy cắp một cái tivi, và khi cảnh sát tới anh ta đã giết người cảnh sát. Hơn thế nữa, anh ta thụt két từ nơi làm của mình và chim chuột với vợ của ông chủ. Các con có thể tưởng tượng là ta cảm thấy thế nào...
Nhưng ngày tháng trôi qua, ta dần hiểu rằng không phải tất cả mọi người đều như vậy, và ta có một giáo xứ tốt với toàn những người đáng yêu và dễ thông cảm…



--------------------------------------------------


Ngoài công viên, một anh to con đến hỏi một anh chàng đang ngồi ghế: - Anh... anh cho tôi... tôi... hỏi... hỏi... thăm... đường... ra... ra... ga... cám... cám ơn. Anh ngồi ghế chỉ lắc đầu không đáp. Sau khi anh chàng to con đi rồi, một người ở gần đó mới hỏi: - Này anh bạn ơi, anh ấy hỏi lịch sự như vậy sao anh chỉ lắc đầu mà không trả lời? Anh chàng ngồi ghế nói: - Tôi... làm... sao trả... trả lời... được... được, ảnh... tưởng... tôi nhái... nhái ảnh... ảnh... quánh... bể đầu... tôi... tôi sao.

Ngay khi linh mục vừa dứt lời thì chính trị gia tới, xin lỗi vì đã đến muộn. Ông ta ngay lập tức thực hiện bài nói chuyện của mình.

- Tôi sẽ không bao giờ quên ngày đầu tiên vị linh mục đã tới giáo xứ này. - chính trị gia nói. - Bởi vì, tôi có vinh dự là người đầu tiên được ngài rửa tội.
 
Hình ấn tượng quá đi mất nhưng mà thiếu mất phụ đề rồi, mình mạn phép khổ chủ cho thêm vài dòng nhé :
Hình 1 : Làm trai cho đáng nên trai, đi đâu cũng vác susu theo cùng :D
Caonggiu-1.jpg

Hình 2 : Chàng ơi cho thiếp theo cùng, đói no thiếp chịu như vầy thiếp cam.
giaptntast395hy4.jpg
 
Mấy cái ảnh MẤT DẠY này hay ra phết, cười suýt lòi su su ra :D
 
Hình ấn tượng quá đi mất nhưng mà thiếu mất phụ đề rồi, mình mạn phép khổ chủ cho thêm vài dòng nhé :
Hình 1 : Làm trai cho đáng nên trai, đi đâu cũng vác susu theo cùng :D
Caonggiu-1.jpg

Hình 2 : Chàng ơi cho thiếp theo cùng, đói no thiếp chịu như vầy thiếp cam.
giaptntast395hy4.jpg

Tuyệt quá! thank bác Taluan nhé. làm cái ảnh hay lên gấp đôi.
@ Starn: Đây là hiện tượng thiên nhiên, không thể sắp đặt được mà chỉ có thể "chộp" thôi vì thế tôi không nghĩ là nó mất dạy.
 
Chẳng có khiếu kể truyện, ST được mấy cái ảnh Anh bạn chụp ở Thanh hóa (Lưu ý là người thực việc thực nhé) post lên đây cho các bác coi chơi
otobucket.com/albums/c8/hungdq3/Caonggiu-1.jpg[/IMG]
Ảnh 2 Đám cưới:
giaptntast395hy4.jpg
Thằng cha phó nháy nào chụp ác thật!:D :D :D. Không biết đêm tân hôn hai vợ chồng này...........:D
 
Đất nước vừa giải phóng, chính phủ có chính sách gộp các tỉnh lại với nhau để dễ quản lý. Vì vậy, các tỉnh được gộp lại là: Quảng Bình + Quảng Trị + Thừa Thiên Huế được đặt tên: Bình-Trị-Thiên. Quãng Ngãi + Bình Định = Nghĩa Bình, Phú Yên + Khánh Hòa = Phú Khánh…. Nhưng có 3 tỉnh không thể gộp lại được với nhau là: Kontum, Plei-ku, Daklak. vì không thể đặt tên được (Kon-Ku-Lắc, Lắc-Kon-Ku, Ku-Kon-Lắc, ....), nên chính phủ quyết định không gộp 3 tỉnh này. bó do hahaha

nhà văn Nguyên Ngọc có đúc kết rất hay: Đàn ông muốn hư hỏng phải có tiền; đàn bà muốn có tiền phải hư hỏng. - Đàn ông lúc nào cũng muốn nhưng không phải lúc nào cũng có thể; đàn bà lúc nào cũng có thể nhưng không phải lúc nào cũng muốn. - Đàn bà thích nhiều thứ ở một người đàn ông; đàn ông lại chỉ thích một thứ ở nhiều người đàn bà
 
:) Loạn

Tại văn phòng mới, sếp đang phân chia bàn làm việc:
Từ cửa trở vào lần lượt là chỗ của Xướng, Hợp, Hưởng, Giao.

Giao rụt rè hỏi:
- Thưa sếp, em muốn đổi chỗ cho anh Xướng được không ạ?

Sau một cái nhíu mày, sếp quát:
- Không được, các cô cậu mà làm ăn thế thì loạn.


--------------------------------------------------------------

:) Dấu câu quan trọng

Có một nhà hàng rất nổi tiếng, lúc nào cũng đông khách, tiệc đặt liền liền. Riêng khâu bếp phải có trên hai muoi người phụ trách.

Chủ nhật hôm ấy tiệc đặt tới tấp,khiến bếp trưởng phải ghi lên bảng phân công cho nhân viên làm, chứ không còn thì giờ chạy tới chạy lui chỉ dẫn nữa.

Sau cùng có một dám tiệc đặt làm món chim bồ câu. Vì quá lu bu và vội vàng, nên bếp trưởng không kịp ghi cả dấu câu (chấm phẩy), thành thử bảng phân công được thành hình như sau:

"Cô Mai cắt tiết anh Tâm nhổ lông cô Thu luộc trứng anh Bình mổ bụng cô Trúc lột da anh Vương rửa chim cô Hoa bóp mềm anh Dũng băm nhỏ cô Hạnh xào khô tất cả."

 
Tại nhà hàng nổi tiếng 5 sao tại có một buổi tiệc cưới với thực đơn gồm những món ăn được đặt tên thật kêu như sau:
THỰC ĐƠN
1)Khai vị: Bát quái đồ.
2)Món 1: Trư Bát Giới đại náo Bến Tre.
3)Món 2: Dùi đục chấm mắm nêm.
4)Món 3: Kim kê ấp trứng.
5)Món 4: Đảo thần tiên.
6)Tráng miệng: Tiếng nổ lúc 0 giờ.

Thực khách cảm thấy rất thích thú với thực đơn ấn tượng kia. Mọi người háo hức chờ đợi từng món được đem ra.

Đầu tiên, món khai vị "Bát quái đồ" được đem ra là món "Bát bửu". Ồ! mọi người rất thích tên gọi mới của món ăn này. Vèo! chỉ cần 1 phút là dĩa "Bát quái đồ" hết sạch.

Tiếp theo là món "Trư Bát Giới đại náo Bến Tre". Món gì đây ? A! món thịt heo kho nước dừa đây mà. Hay wá! Mọi người dô 100% và vỗ tay hoan hô nhiệt liệt tên gọi của món ăn này. Món này chỉ cần 2 phút thôi đã hết.
Món "Dùi đục chấm mắm nêm" tới là gì đây? Trời ơi! Là món bánh mì chấm Ra-gu.

- Hấp dẫn wá! Hay! Hay! - một thực khách kêu lên.
Sự háo hức của thực khách vẫn còn khi chờ món "Kim kê ấp trứng". Ồ! Món này thì ai cũng đoán đúng cả. Đó là món gà quay ăn với xôi.

"Đảo thần tiên" chắc là món lẩu chứ gì? Không sai! Chính là nó!!!
Còn món tráng miệng gì mà lạ quá! "Tiếng nổ lúc không giờ" là gì chứ?Không ai đoán ra cả. Cuối cùng, mọi cặp mắt đổ dồn về cái dĩa anh bồi đang bưng ra. Cái gì đây?????? Má ơi! Trên dĩa toàn là ............. HỘT MÍT LUỘC.
...................
 
Tấm Cám remix .......

Chuyện kể rằng, ngày xửa ngày xưa, trong một gia đình nọ, có hai người con gái cùng cha khác mẹ. Tấm là con của bà vợ cả, Cám là con của bà vợ lẽ. Người cha mất rồi, mẹ Tấm cũng mất, nên Tấm phải ở cùng với dì ghẻ là mẹ của Cám.

- Tấmmmm!!!!!!!!! Tao đã cấm mày xào nấm với dấm rồi cơ maaaaaaaaà. Đầu mày có bị ấm không? Cẩn thận tao cho vài đấm.

- Tấmmmm!!!!!!!!! Mày hâm à, mày câm à. Sao mày đâm thủng cái mâm???

Hàng ngày, những lời đay nghiến, chửi bới Tấm xảy ra như cơm bữa, cho dù gì ghẻ đã đôi lần bị phê bình trước tổ dân phố vì vi phạm nếp sống văn minh gia đình văn hoá. Tấm làm gì cũng bị bà mắng, trong khi Cám cũng đâm thủng mâm lúc chơi đùa với Tấm thì lại được mẹ khen là văn võ song toàn.

Một ngày nọ, dì ghẻ bỗng thèm ăn tép xào khế. Bà liền gọi hai cô đến và rằng: “Hai con! Hai con hãy ra ngoài ao tắm rửa giặt giũ cho sạch, cho thơm. Nhân tiện lúc đi ngang qua đồng bắt cho mẹ ít tép. Đứa nào bắt được nhiều tép về đây thì ta thưởng cho yếm đỏ, tôm thì càng tốt” .

Hai cô vâng lời mẹ và chạy đi. Tấm chăm lam, chăm làm. Cô nhảy ào xuống đồng. Một tay cô mò từng con tép, bắt từng con tôm bỏ vào giỏ. Còn tay kia bứt từng con đỉa đang bám chặt vào đùi, nhìn trước ngó sau rồi vứt mạnh về phía Cám đang say giấc trên bờ.
Chẳng mấy chốc, giỏ tép đã đầy kín. Tấm cất tiếng gọi Cám đi về. Tỉnh dậy, Cám bỗng thấy hoảng sợ vô cùng khi nhìn thấy giỏ của mình trống rỗng. Như thế này thì mẹ sẽ đánh mất. Vừa mới hôm qua thôi, Cám còn chứng kiến cảnh mẹ mình đấm lia lịa vào mõm con chó becgie vì nó trót xơi trộm của bà củ khoai lang. Con chó dữ tợn là thế mà phải bỏ chạy, để lại bốn chiếc răng cửa ở bãi chiến trường. Nhớ đến cảnh đó, Cám bất giác đưa tay che lấy miệng mình...

Về đến nhà, dì ghẻ đon đả ra đón Cám và thưởng cho Cám cái yếm đỏ. Còn Tấm, cô khóc tấm tức rồi lủi thủi ra chiếc giếng sau nhà. Cô thấy cuộc đời sau lắm trái ngang. Cô đã bỏ ra bao nhiêu công sức để bắt đầy giỏ tôm tép mang về cho mẹ ghẻ, vậy mà lúc lên bờ, cô đã cả tin khi nghe Cám nói: “Chị Tấm ơi chị Tấm. Đầu chị lấm chị ngụp cho sâu kẻo về mẹ mắng”. Rồi lừa lúc Tấm quay đi, Cám đã tráo bỏ giỏ rỗng của mình lấy giỏ đầy của Tấm rồi phi trâu một mạch về lĩnh yếm mới, bỏ lại đằng sau vài viên gạch do Tấm ném với theo.

“Thôi thì của đi thay người”, Tấm tặc lưỡi. Sau đó cô nhẹ nhàng thả con cá Bống trong giỏ xuống giếng. Con cá Bống này là của một người đàn ông lạ mặt tặng cho. Lúc ở ngoài đồng tép, đang nằm đập thùm thụp hai tay xuống đất vì uất ức, bất chợt ngẩng lên, Tấm bỗng thấy ông ta từ đâu xuất hiện. Ông tự giới thiệu mình là Bụt. Tấm nhớ rõ lắm vì cái tên này lần đầu tiên cô thấy có trên đời. Lúc đầu cô đã nghĩ thầm "Tên gì mà xấu tệ, sao không giới thiệu tên Việt hay Hảo đi cho đẹp???". Tuy nhiên, cô đã trở nên có cảm tình khi nghe ông nhẹ nhàng hỏi: “Vì sao con khóc?”. Sau khi nghe Tấm kể lại mọi chuyện, ông Bụt mới cho Tấm con cá Bống này và dặn, mỗi khi cho Bống ăn cơm, hãy nhớ gọi: “Bống ơi Bống! Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta. Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người.” Dặn xong, ông bỏ chạy vì bị con chó becgie mà Tấm mang theo nhe bộ hàm thiếu bốn chiếc răng cửa ra dọa.

Kể từ ngày đó, mỗi lần sau bữa ăn, Tấm đều lén trút một bát cơm nóng hổi vào trong yếm và nhảy tưng tưng ra ngoài giếng để cho Bống.

Những lúc như vậy, Tấm phải vừa nhảy vừa huýt gió để dì ghẻ và Cám khỏi nghi ngờ về hành động của mình. Tuy nhiên, hành động đó của Tấm đã không qua được con mắt tinh đời của dì ghẻ.

“Không điên! Không dở hơi! Không thần kinh! Vậy mà vừa ăn no xong lại nhảy chồm chồm như phải bỏng” – Dì ghẻ nghĩ thầm. “Rõ ràng là khuất tất rồi đây”.

Rồi mụ sai Cám rình Tấm mọi lúc, mọi nơi; ghi lại mọi diễn biến, việc làm thường ngày của Tấm. Cám ghi được tất, không bỏ sót bất kỳ một hành động nào, kể cả những câu chửi thầm Tấm dành cho hai mẹ con Cám mỗi khi nàng tủi phận. Và rồi Cám phát hiện ra chiếc giếng, nơi Tấm thường nhảy tưng tưng đến mỗi khi ăn cơm xong. Ngay sau đó, Cám về thưa với mẹ. Dì ghẻ uất lắm. Bà nghĩ Tấm mang cơm cho giai...

Ngay sáng hôm sau, lúc con gà còn chưa kịp cất tiếng gáy vì chiều hôm trước bị Cám đá vào cổ họng trong lúc tập võ, dì ghẻ đã gọi Tấm dậy: “Con ơi con ơi. Đi chăn trâu phải chăn đồng xa. Chớ chăn đồng gần, làng bắt mất trâu”. Tấm ức lắm. Nàng vừa làu bàu, vừa mắt nhắm mắt mở nhảy lên lưng trâu. Làm sao mà không tức cho được, khi mới hai rưỡi sáng đã bị đánh thức, trong khi lịch ngủ thường ngày của nàng chỉ được bắt đầu vào lúc hai giờ mười lăm.

Tấm vừa đi khuất, dì ghẻ và Cám vội chạy lại gần chiếc giếng. Từ đằng xa, hai mẹ con thi nhau nhặt gạch ném rào rào về phía đó. Chẳng biết họ đã ném bao nhiêu viên, chỉ biết rằng chiều hôm đó cả làng phải nghe chửi vì nhà hàng xóm bên cạnh tưởng mất trộm nguyên liệu.

Tối đến, như thường ngày, Tấm lại mang cơm ra cho Bống ăn...

“Bống ơi Bống! Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta. Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người.”

Người ta nghe Tấm gọi mãi, gọi mãi. Và rồi tiếng Tấm rú vang khi chỉ thấy một cục máu nổi lên mặt nước. Tấm oà khóc. Kẻ nào đã hãm hại Bống? Kẻ nào đã đang tâm làm việc này? Và thế là tối hôm đó, lần thứ hai trong ngày, cả làng lại một lần nữa phải nghe chửi.
Bụt lại hiện lên và hỏi: “Vì sao con chửi?”. Sau khi nghe Tấm kể lại sự tình, Bụt mới bảo Tấm tìm xương Bống về cho vào bốn cái lọ và chôn vào bốn góc giường nơi Tấm nằm. Nghe lời Bụt, Tấm quay về nhà tìm xương Bống. Tìm mãi mà không thấy, Tấm lại khóc. Khóc mãi thì có một tiếng nói the thé vang lên “Cục ta cục tác, cho ta nắm thóc ta bới xương cho”. Ngẩng đầu lên, Tấm nhận ra con gà trống ngày nào, nay chất giọng đã hoàn toàn thay đổi vì di chứng của lần bị Cám đá vào cổ. Tấm ném thóc cho gà. Gà bới một lúc thì tìm thấy xương. Tấm nhặt lấy bỏ vào lọ và đem chôn dưới bốn chân giường nơi mình nằm...
 
Ít lâu sau, nhà vua mở hội. Mọi người dân trong kinh thành đều được mời tới dự bữa tiệc do vua chiêu đãi. Mẹ con Cám nghe tin dậy từ sáng sớm, chuẩn bị những bộ váy đẹp nhất, những đôi hài đẹp nhất, và đặc biệt là bỏ qua thói quen ăn sáng hàng ngày. Tấm cũng muốn đi lắm. Gì thì gì, ăn uống free, không đi cũng phí. Nhưng dì ghẻ lại không đồng ý. Bà nghĩ ra kế. Ban đầu, bà lấy một lon sữa ông Thọ tính phục vụ kế hoạch. Nhưng thấy không ăn thua, bà kiếm một hộp sữa Cô gái Hà Lan loại 3 kg, xúc đầy thóc, đầy gạo, sau đó đem đổ tất vào thùng và bảo Cám quay cho chúng trộn lẫn. Sau đó bà bắt Tấm nhặt thóc gạo riêng ra, xong thì mới cho đi hội. Tấm uất lắm. Cô muốn bóp cổ Cám cho hả giận. Nhưng khi thấy Cám đang nằm thở phì phò vì chóng mặt, lòng nhân từ đã khiến Tấm gạt phắt tư tưởng tội lỗi...

Mẹ con Cám đi rồi, Tấm bắt tay ngay vào công việc. Nhưng nhặt mãi, nhặt mãi mà vẫn không hết, Tấm lại khóc.

Bụt hiện lên và hỏi: “Làm sao con khóc?”, và rồi khi biết rõ câu chuyện, Bụt mới cười mà rằng: “Xời, tưởng gì, chuyện nhỏ. Ta sẽ cho chim của ta đến giúp con”.

Ngay lập tức, chim của Bụt bay đến, sà vào thùng thóc. Tấm thích chí lắm. Có trong mơ cô cũng chẳng hình dung ra nổi, Bụt cho chim nhặt thóc giúp mình. Tiện thể, Tấm bê cả thùng hạt dẻ, nhờ chim bóc vỏ hộ...

Trong chốc lát, mọi việc đã xong xuôi. Tấm hớn hở vì sắp được đi trảy hội. Nhưng khi nhìn mình trong gương, Tấm lại khóc. Bộ váy yếm duy nhất dì ghẻ cho cô mặc từ ngày này qua ngày khác, từ mùa đông sang mùa hè, giờ chẳng khác gì bikini hai mảnh. Và đôi guốc cao gót, giờ trông y hệt đôi guốc mộc. Tấm khóc to lắm. Một phần vì cô tủi, và phần nhiều cốt để cho Bụt nghe thấy.

Và Bụt đã nghe thấy thật. Làm Bụt như làm dâu trăm họ, thấy có tiếng khóc ở đâu là phải xuất hiện nơi đó, trừ nhà hộ sinh. Bụt đến chỗ Tấm, và cố gắng cất giọng ngọt ngào: "Lại chuyện gì nữa đây???". Sau khi nghe Tấm kể lể sự tình, Bụt mới bảo Tấm: "Con đào những cái lọ đã chôn ngày trước lên, thì muốn quần áo đẹp thế nào cũng có, toàn Versace không hà". Nói xong, Bụt biến mất luôn. Kể từ đó, không ai còn thấy Bụt nữa xuất hiện lần nào nữa trên giang hồ và nghe đâu, ông đã nằng nặc xin chuyển công tác...

Nghe lời Bụt, Tấm đào tung cả ngôi nhà vì chẳng nhớ lần trước đã chôn lọ ở đâu. Cuối cùng, cô cũng đã tìm thấy chúng. Nào thì áo, nào thì quần, nào thì giày, và còn cả một con ngựa.

Tấm đóng bộ gọn gàng, nhảy lên lưng ngựa và phi thẳng đến nơi trảy hội. Lúc đi ngang qua cầu, táy máy thế nào, Tấm rơi một chiếc giày xuống hồ trúng ngay đầu vị vua trẻ đang ngồi câu cá ở dưới đó. Vua liền ngóc đầu lên chửi với theo "Mẹ đứa nào ném giầy vào đầu ông" . Tấm sợ rằng sẽ đến muộn giờ trẩy hội nên Tấm mặc kệ và không quên vứt lại câu chửi thề về phía vị Vua trẻ đó "Sư cha đứa nào chửi bà", nhảy lên lưng ngựa và tiếp tục thúc ngựa phi nước đại.

Đến nơi, đúng lúc nhà vua đang mở cuộc thi kén vợ. Ai ướm vừa chiếc giày mà vua mang ra, người đó sẽ là vợ của vua. Điều lệ cực kỳ đơn giản, dễ chơi, dễ trúng thưởng nên ai cũng muốn thử vận may, trong đó có cả mẹ con nhà Cám. Vậy mà lạ thay, chẳng ai ướm vừa. Người ít nhất cũng rộng ngót một size. Tấm len lỏi chen vào. Cô nhận ngay ra giày của mình. Làm sao mà không nhận ra chiếc giày quá khổ. Tấm ngạc nhiên lắm. Trong khi đó nhà Vua thầm nghĩ "Ông mà bắt được mày thì mày biết tay ông". Tấm bèn xin ướm thử và vừa khít. Nàng trở thành vợ của nhà vua từ đó. Chẳng ai biết được vị vua trẻ đó đang toan tính điều gì chỉ thấy chàng ta nhếch mép cười mỉm trông vẻ rất gian xảo.

Tấm và vua kẻ tám lạng người nửa cân, hai người suốt ngày cãi nhau chí chóe chẳng ai chịu nhường ai, nhà vua ra sức hành hạ tấm thân ngọc ngà của tấm, nào là làm bia cho vua tập bắn, nào là làm bao cát cho vua tập oánh quyền... Tấm cũng chẳng vừa, Tấm bắt ruồi muỗi bỏ vào mồm vua lúc vua ngủ gật.... Chính vì thế mà cả hai người rất tâm đầu ý hợp, nhà vua thật sự rất sung sướng khi đã tìm được một ý trung nhân theo mong muốn của mình.

Thấm thoắt đã đến ngày giỗ bố, Tấm xin phép vua cho nàng trở về nhà. Vừa đến nơi, Tấm đã bị dì ghẻ bắt trèo cau hái quả. Nàng bực mình lắm. Dù gì thì cũng đường đường là chánh cung hoàng hậu, vậy mà phải trèo cây cau. Nhưng rồi nghĩ đến nghĩa vụ làm con, nàng làu bàu vài câu rồi nghe theo lời của mẹ ghẻ, trèo lên cây và không quên cắp nách đôi giày đã đi vào lịch sử.

Lại nói về mẹ con Cám, khi thấy Tấm đã ở chót vót trên ngọn cây, cả hai liền cầm rìu chạy ra mà mắm môi mắm lợi chặt gốc. Cây đổ ụp xuống ao khiến Tấm rơi xuống nước. Cho chắc ăn, mẹ con Cám gí điện xuống nước cho Tấm chết hẳn. Báo hại mấy trai làng đang tắm cách đó không xa cũng bị một phen điện giật. Thấy Tấm đã chết hẳn, Cám mới lấy quần áo của Tấm và mặc vào người rồi đi thẳng vào cung.

Tấm chết đi hoá thành chim vàng anh. Nàng muốn bay vào cung lắm. Nàng muốn được nhìn thấy nhà vua hàng ngày. Nhưng nàng không dám. Không chỉ riêng nàng, tất cả loài chim trong vùng chỉ nghe đến tên nhà vua là đều bay mất dép. Chả là nhà vua đang tập bắn chim. Con vật xấu số nhất bị vua bắn chết mới chỉ cách đây mấy ngày bằng cả một băng AK. Nàng chỉ dám đến bên vua mỗi khi đêm về và hót cho vua nghe những điệu nhạc mà chính nàng cũng không thể hót lại được lần thứ hai. Thấy con chim lạ cứ quấn quít bên mình, một hôm vua hỏi: “Vàng ảnh vàng anh, có phải vợ anh chui vào ống quần”. Nghe vậy, vàng anh bay vào ngay, và suýt chết ngạt trong đó...

Từ ngày có vàng anh, nhà vua quên cả Cám mỗi khi đêm về khiến Cám tức lắm. Nó bèn sai quân lính bắt chim, vặt sạch lông vứt ra vườn. Từ đám lông ấy mọc ra hai cây soan đào. Vua thấy đẹp, bỏ chơi chim chuyển sang chơi cây. Cám tức mình lại sai chặt sạch cây trong vườn và lấy gỗ đóng thành khung cửi. Niềm vui chẳng trọn vẹn. Hôm sau suýt nữa thì Cám bị truy tố vì tội lâm tặc.

Khung cửi hàng ngày phát ra tiếng kêu: “Kẽo cà kẽo kẹt, lấy tranh chồng chị, chị khoét mắt cho”. Điên tiết, Cám đốt thành tro và đem rải ra đường. Từ đám tro ấy lại mọc lên cây thị, và chỉ có duy nhất một quả...

Lại nói về nhà vua. Từ ngày Cám về cung, nhà vua cảm thấy có điều gì lạ lạ. Vua sinh buồn phiền, ngày ngày dạo chơi khắp nơi cho khuây khoả. Một hôm, khát nước, vua đi qua quán của bà già nọ. Vua kêu hai cốc trà đá. Bà cụ mời vua miếng trầu. Thấy miếng trầu ngon sao giống của hoàng hậu têm ngày trước, nhà vua mới gặng hỏi, đồng thời xin bà miếng nữa...

Thì ra một lần bà lão đi ngang qua cây thị, thấy có quả thị ngon, bà mới nói: “Thị ơi thị rụng bị bà, bà để bà ăn chứ bà không ngửi”. Gọi mãi, gọi mãi mà thị không rơi, bà mới dùng dép ném. Thấy quả thị đẹp, bà lão mang về nhà để ngắm hàng ngày. Nhưng kỳ lạ làm sao, từ ngày có thị, mỗi lần bà lão đi ra khỏi nhà, khi quay về, nhà cửa lại gọn gàng sạch sẽ, cơm nước đầy đủ. Bà ngạc nhiên lắm. Bà kể cho mọi người nghe, và sau đó phải giấu biệt thị vì ai cũng muốn mượn. Rồi một ngày bà giả vờ đi ra khỏi nhà rồi sau đó quay lại, bà thấy trong quả thị có một người con gái nết na, xinh đẹp bước ra. Bà mừng lắm, chạy vội lại xé tan vỏ thị. Từ đó Tấm ở lại với bà lão.

Khi vua hỏi, bà mới gọi Tấm ra. Hai vợ chồng nhận ra nhau, mừng mừng tủi tủi. Sau đó vua đưa Tấm về cung lại làm hoàng hậu.

Gặp Tấm, thấy nàng xinh đẹp hơn xưa, Cám mới hỏi: “Chị Tấm ơi, chị làm thế nào mà đẹp thế?”. Tấm mới sai đào một cái hố sâu, bảo Cám đứng dưới để Tấm giội nước sôi xuống. Cám vui lắm. Vậy là nó lại sắp được đẹp như Tấm rồi. Cám cười rạng rỡ và không quên dặn Tấm phải đun nước thật sôi giội cho sướng...
 
.....Tiếp theo và hết......
Cám chết, Tấm băm vằm xác Cám làm nghìn mảnh, nấu mắm rồi sai quân lính đóng chum dán nhãn Phú Quốc đem biếu dì ghẻ. Dì ghẻ đang ăn khen ngon, bỗng có con quạ đến kêu rằng: “Ngon gì mà ngon, mẹ ăn thịt con có còn xin miếng”. Dì ghẻ giật mình, nhìn xuống đáy chum thấy đầu của Cám. Mụ kêu to ba tiếng rồi lăn đùng ra chết. Tấm cũng suýt bị truy tố vì tội giết người cũng may mắn là có ô dù to nâng đỡ nên mới thoát nạn... Từ đó Tấm suốt ngày ở trong cung chẳng dám đi đâu sợ dân chúng chửi bới chê cười bởi chí ít gì thì Tấm cũng là đương kim hoàng hậu mà.


Aladdanh và cây đèn thần

--------------------------------------------------------------------------------

Alađanh sau khi lấy được công chúa trong đêm tân hôn vớ vẩn thế nào lại sờ
phải cái đèn thần, lập tức thần đèn hiện lên khoanh tay nhìn hai vợ chồng.Công chúa ngượng lắm nói:

Anh đuổi cái thằng này đi chứ. Alađanh lập tức ra lệnh cho thần đèn: Mày hãy đi xây cho tao một cái lâu đài thật to. Thần đèn biến đi sau 5 phút đã xây xong quay lại tiếp tục khoanh tay nhìn hai vợ chồng.

Alađanh tức giận ra lệnh: mày hãy san bằng cho tao 3 trái núi. Sau 3 phút thần đèn đã làm xong và đã có mặt ở đầu giường. Alađanh bối rối không biết phải làm gì nữa. Lúc đó công chúa nói:
Em đã có cách rồi và gọi thần đèn ra ngoài cửa và từ lúc đó trở đi không thấy thần đèn quay lại nữa. Sáng ra Alađanh ra cửa thấy thần đèn đang ngồi khóc ở trước cửa Alađanh hỏi: Làm sao mà lại khóc, công chúa giao cho việc gì mà làm mãi không xong. Thần đèn mếu máo:
-Công chúa đưa cho con cái sợi này bắt con vuốt cho thẳng mà con vuốt mãi
cả đêm nó vẫn cứ xoăn.
..............................
 
Bác sỹ dặn bệnh nhân:
-Bà bị thiếu vitamin và chất sơ nghiên trọng, cần phải ăn thật nhiều quả màu xanh và ăn cả vỏ không được gọt bỏ.
-Tôi xin ghi nhận lời khuyên của ông
Đến hẹn tái khám, bác sỹ hỏi:
-Cách ăn hoa quả như vậy có ảnh hưởng gì không?
-Thưa không. Đào, lê, táo, nho đều ổn cả, chỉ có quả …..dừa thì ăn hơi lâu.
- - - O 0 O - - -
-Này cậu, tại sao áo ngủ của phụ nữ thì in hoa có pijama của đàn ông lại in xọc nhỉ?
-Ồ, có gì đâu! Vì ban đêm với phụ nữ là mùa xuân còn đối với đàn ông là lao động khổ sai.
- - - O 0 O - - -
Chồng say lướt khướt trở về nhà, vợ càu nhàu:
-Hứa mãi rồi, vẫ uống nhiều, lại say bét nhè,
-Nhiều nhặn gì đâu, có một chai cho 3 người.
-Thế sao lại say đến thế này?
-À tại hai thằng kia hẹn nhưng chả thấy đến.
 
Giám đốc nhà máy cơ khí đang hú hí với nữ thư ký ở trong khách sạn "Thiên Đường". Chợt nhận được điện thoại từ tay trợ lý:
- Thưa anh... Báo cáo anh...
- Cái gì mà ấp a ấp úng như đi hát Karaoke mà lại ngậm... hột thị vậy? Nói đi.
- Báo cáo anh, chị nhà đã biết anh đang ở khách sạn và chị ấy hỏi rằng anh đang làm gì ở đấy?
- Cậu cứ thông báo với cô ấy là tôi đang dự một cuộc hội thảo ngắn về kỹ thuật “gia công áp lực”. Cô ấy đến dự không hợp đâu, và nó cũng sắp hết giờ rồi!!!:eek:
 
Hic! Đúng là Diethem Việt Nam--------> Chỉ thích gia công áp lực:D
 
Hành Hạ!

Một cô gái sống theo kiểu đợt sống mới. Một hôm nàng rủ người bạn trai mới quen của mình về phòng mình. Sau khi thay bộ đồ ngủ mỏng manh cô liền nhay lên giường nằm một cách thoải mái và nói với anh ta rằng:

- Cưng ơi ! Hãy hành hạ em đi anh.
Chàng ta ngạc nhiên hỏi lại:
- Hả? Em nói cái gì?
- Tại sao anh còn đứng đó? Lại đây hành hạ em đi.
- Hành hạ em à, nhưng mà bằng cách nào?
- Trời đất ơi ! Sao mà anh ngu quá vậy? Thì với cái đồ mà anh thường dùng đề đi.... đái đó mà.
Chàng vừa nói vừa nhún vai:
- Em thật là kỳ lạ, nhưng mà nếu em muốn như vậy thì tuỳ em.
Chàng liền cúi xuống lấy cái bô đựng nước tiểu ở dưới gầm giường rồi đập cho cô ta một cái thật mạnh vào đầu.
 
Back
Top