Hãy chấm dứt cơn hoang tưởng 'làm giàu không khó'

lại mấy buổi hội thảo tuyên truyền thời sinh viên, cứ nghĩ cố cày là nhiều tiền, mà ko biết cầy gì luôn:confused:
 
Tâm sự thêm một chút là em 5 năm nay bỏ một chỗ làm ổn định ra ngoài lang thang.
Một thời gian dài kiếm đường đi rất gian nan nhiều khi tuyệt vọng, đến thời điểm này mọi cái cũng sáng sủa hơn một chút nhưng phía trước còn nhiều cái mà chưa biết mình sẽ thế nào.

Em có một vài ng bạn và anh em, mấy năm trước còn tay trắng, nhưng chỉ 1 2 năm họ có 1 cơ sở riêng, thu nhập tính bằng trăm triệu/ tháng. Luôn động viên và truyền cảm hứng cho mình.
Điều đó cũng là động lực để mình thực hiện những dự định riêng của mình.

Mình có gì đâu để mà mất, có chăng là mấy năm tuổi trẻ. Nhưng còn hơn là về già rồi ngẫm lại.. Giá như...
nói và nghĩ như bác rất nhiều thành phần nói được bác ạ,còn người bỏ việc ổn định bỏ thu nhập cao để thử sức vẫn chưa nhiều đâu bác,em cũng có suy nghĩ giống bác các đây mấy năm,lúc đó em cũng nghĩ nếu thất bại thì đi làm công trả nợ,nhưng chém mồm chứ em xin đi làm lại bọn công ty chắc ko nhận vì em vẫn chưa lấy bằng đại học,bỏ giữa chừng bác ạ.
 
Nói và làm đúng là khác nhau rất nhiều.
Nhưng mình đang làm như những gì mình nói. :)
 
Nói đi thì cũng phải nói lại, em nghĩ nếu không mơ mộng một chút, hoang tưởng một chút để bứt phá thì cũng khó giàu phải không các bác.
 
Em cũng hay đi nói chuyện với giới làm ăn có chút thành công, cho dù là nhỏ. Cái mình cần là kinh nghiệm trước giờ họ có được chứ mấy bác "chiên dza bán hàng giỏi nhớt khu vực" (chả biết khu vực nào, có khi là quanh nhà các Bác ấy) rồi "chiên dza đánh thức triệu phú" , cũng như các kiểu chiên dza khác thì đến cũng toàn nghe các Bác ấy chém gió thôi.

Các Bác ấy chém gió đều rất đúng, rất đi vào lòng người, nhưng vì các Bác ấy chưa lao ra làm ăn như tụi em bao giờ nên chỉ giải quyết được phần lý thuyết, lao vào thực hành thì chả đâu đến đâu

Còn đây là Quảng cáo khóa học của một Bác "Chiên dza đánh thức sự giàu có" hiện trên new feed fb của em :confused:
11707796_1591353374447745_263306153382799707_n.jpg
 
Nó cũng giống như vô số cái ngược đời của VN so với thế giới thôi ạ.
Ở xứ người, giàu mới đi dạy cách làm giàu. Còn ở ta thì ngược lại, chưa giàu nên đi chém gió dạy cách làm giàu để mà trở lên giàu có.
ít nhất là làm giàu cho thằng dạy
 
Với thực tế hiện nay thì cứ vào biên chế nhà nước là có cơ hội làm giàu rồi :)
 
Ý kiến riêng của em là làm giàu khó hay dễ tuỳ thời điểm. Em xin kể câu chuyện thế này: xưa mình đi học, bài toán ở cấp 2 như giải phương trình nhiều biến, nhiều cấp, hệ phương trình giải với phần lời giải trình bày dài lòng thòng, nhưng lên cấp 3 nhờ tiếp thu thêm nhiều kiến thức mà ta dễ dàng làm hơn, từ chỗ chưa được dùng các công cụ bổ trợ (máy tính bỏ túi) đến lúc dùng thì thấy nó đơn giản đi nhiều.
Như thế suy luận ra làm giàu khó hay dễ tuỳ từng thời điểm, chỉ cần trong suốt quá trình đó mình cần cù, siêng năng học tập cũng như làm việc là sẽ được; lười biếng, ăn sổ ở thì thì sẽ chẳng bao giờ làm nên trò trống gì cả ;)
 
Tôi thì thấy mong muốn làm giàu hay mong muốn học để làm giàu thì rất tốt, nhưng mà mấy cái lớp hay mấy bài chia sẻ trên mạng kiểu chích "doping tư tưởng" này độc hại lắm, muốn giàu là phải chịu khó, có suy nghĩ độc lập, sáng tạo... chứ không phải cứ bỏ việc, dấn thân... rồi ôm được một đống tiền thế đâu
 
Nói về chế độ thì Chán ko tưởng, các sếp ngồi trên chém gió, làm có tí lỗi thì Đì nhân viên ko thở đc, ai con ông cháu cha vào làm chỗ ngon, cứ ăn ko ngồi rồi. quỹ lương thì trích từ ngân sách. hưởng lương theo cấp. làm nhiều ít như nhau hết. đó là cơ chế công ty nhà nước, Mình làm ở Nội Bài toàn thế. Nhưng thực tế phũ phàng là tiền thực tế sản phẩm đều là a e Công nhân ở đó làm ra. nhưng cấp trên ngày càng nhiều người, trong khi anh em ở dưới việc gì nhiều mà người ko tuyển thêm, toàn tuyển thêm cán bộ, MỚi gần đây nhất là chống Trộm cắp ở nội Bài đc coi là chủ đề nóng bỏng. thì Hôm qua 30-07. hẹn đến ngày hôm nay phải chuyển toàn bộ tủ ra bên ngoài, rồi lập ra chuyên án. lại cả vài chuc thằng đi canh xem ai lấy cắp. lại tốn đống tiền, trong khi trộm cắp là cả dây chuyền, từ trên tàu bay rồi cả cổng an ninh, bảo vệ, chứ 1 cá nhân cho tiền cũng ko lấy nổi. tham nhũng đầy rẫy cả ngàn tỷ, trộm cái đt thì làm thật to để che đậy lấp liếm. hii lan man tý chút, còn Làm giàu thì trừ khi đi buôn, kinh doanh chứ làm ăn chân chính khó lắm, vì thế giờ ít cần biết đến lương tâm, cứ lãi là làm. nên đôi khi nghĩ vu vơ ko biết 20 năm tới cứ thế này thì nước TA ra sao nhỉ. :D
 
em vẫn đang làm công ăn lương + kinh doanh thêm mà thấy làm giàu không dễ :D
 
Nói về chế độ thì Chán ko tưởng, các sếp ngồi trên chém gió, làm có tí lỗi thì Đì nhân viên ko thở đc, ai con ông cháu cha vào làm chỗ ngon, cứ ăn ko ngồi rồi. quỹ lương thì trích từ ngân sách. hưởng lương theo cấp. làm nhiều ít như nhau hết. đó là cơ chế công ty nhà nước, Mình làm ở Nội Bài toàn thế. Nhưng thực tế phũ phàng là tiền thực tế sản phẩm đều là a e Công nhân ở đó làm ra. nhưng cấp trên ngày càng nhiều người, trong khi anh em ở dưới việc gì nhiều mà người ko tuyển thêm, toàn tuyển thêm cán bộ, MỚi gần đây nhất là chống Trộm cắp ở nội Bài đc coi là chủ đề nóng bỏng. thì Hôm qua 30-07. hẹn đến ngày hôm nay phải chuyển toàn bộ tủ ra bên ngoài, rồi lập ra chuyên án. lại cả vài chuc thằng đi canh xem ai lấy cắp. lại tốn đống tiền, trong khi trộm cắp là cả dây chuyền, từ trên tàu bay rồi cả cổng an ninh, bảo vệ, chứ 1 cá nhân cho tiền cũng ko lấy nổi. tham nhũng đầy rẫy cả ngàn tỷ, trộm cái đt thì làm thật to để che đậy lấp liếm. hii lan man tý chút, còn Làm giàu thì trừ khi đi buôn, kinh doanh chứ làm ăn chân chính khó lắm, vì thế giờ ít cần biết đến lương tâm, cứ lãi là làm. nên đôi khi nghĩ vu vơ ko biết 20 năm tới cứ thế này thì nước TA ra sao nhỉ. :D
Bác bức xúc thế, cơ chế nào có đặc thù khó khăn cơ chế đó bác ah. Nếu nói theo giang hồ thì bác phải có mánh, nắm thóp mấy cán bộ họ mới cho ta vào đường dây :cool:

Được gửi từ chiếc Vespa mang cỗ máy Acer !
 
"Làm giàu không khó" theo mình đó là câu nói hoang tưởng nhất.Câu này chỉ để khích lệ tinh thần thì được chứ dựa vào nó thì chắc nghèo suốt đời.......Cho dù làm bất kỳ việc gì thì cũng cái khó khăn nhất định cùa nó
 
Em chào các bác,
Tư dưng hôm nay lượn một vòng trên mạng đọc đươc topic này, thiết nghĩ các bác nói đúng, và đương nhiên chắc chắn đúng với các bác rồi. Có một điều lạ là mỗi chúng ta luôn mang quan điểm của mình để phán xét đúng sai, ai cũng mang tư duy của mình để đo lòng mọi thứ... Mình cũng đọc, cũng học nhiều, cũng thất bại cũng thành công, cũng chẳng khoe với ai mà khi ai đó cần mình có thể thì hãy giúp thế mới có cái luật nếu có thể giúp mà không giúp cũng là một người phạm tội.
Các bác có thể học 1 hoặc 2 nơi, các bác có thể ở cùng những người giàu, hoặc cha mẹ các bác giàu...nhưng cũng chỉ là một tiếp cận thiểu số, không nói lên điều gì cả.
Tiêu đề topic nói về"làm giàu không khó" - xin thưa là chưa có 1 nhà đào tạo nói với chúng ta là nó không khó, chỉ là slogan để nói rằng nếu thực sự muốn chúng ta đều có thể làm được.
Các bác luôn chỉ trích, đến bất kì đâu các bác luôn phán xét, các bác đi học mà luôn quên để cái tôi ở nhà thì các bác học điều gì.
Dân số Việt Nam là hơn 90 triệu dân, theo thống kê của bộ có 68% thu nhập dưới 5 triệu đồng (chưa kể người chưa được thống kê có thể là dưới số đấy). Có rất nhiều bác, nói rằng làm giàu khó lắm, cố gắng mãi mà chưa giàu, rồi quay ra thất bại, quay ra đổ lỗi. Một người đổ lỗi là người thiếu trách nhiệm với chính bản thân mình, cũng chẳng trách vì chúng ta sinh ra đã được dạy cho đổ lỗi. Con khóc bố mẹ ông bà luôn "đánh chừa" cái mà chả liên quan, luôn dọa nạt ông ba bị, chú công an. Từ khi lọt lòng ai..ai là người dạy dỗ chúng ta, trẻ con học nhanh lắm, nó bắt trước nhanh tới mức kinh ngạc.
Thực lòng mình cũng chẳng muốn nói những lời này, nhưng đọc comment thảo luận của các bác mà mình thấy buồn. Buồn vì nhiều lẽ..
Thứ nhất, buồn vì các bác luôn nhìn những người thất bại họ ra sao mà không đi tìm xem người thành công họ thành công thế nào?
Buồn vì, ai cũng muốn đất nước phát triển, giàu có nhưng bản thân mình lại không phát triển?
Buồn vì ai cũng muốn làm lãnh đạo nhưng lại hay chửi lãnh đạo?
Buồn vì ai cũng muốn giàu nhưng lại ganh ghét người giàu, nghĩ là họ thế nọ thế kia?
Buồn vì suốt ngày mọi người lên face, diễn đàn không phải học hỏi mà để phán xét đúng sai?
.....
Buồn vì nhiều thứ?
Sau khi đủ kiên nhẫn đọc hết những dòng này, nhiều bác có thể cho em gạch đá, nhưng các bác ạ, những ai thật lòng luôn làm người khác đau. Những lời thành thật có thể bị chê cười, nhưng chúng ta chỉ mong mình giàu, chỉ mong xã hội cho chúng ta gì đó? Mà quên không hỏi chúng ta sinh ra để làm gì? cống hiến được cái gì thay vì đòi hỏi?
Hàng ngày mình đi qua đầu ngõ, nghe các người tám về chồng, về vợ về anh em...người thế này thế khác. Nhưng lại không hiểu vì sao mình không xứng đáng được đối xử tốt hơn?
Có hàng trăm hàng ngàn người ngoài kia đang đau khổ, đang than phiền về người khác khi bị làm tổn thương, nhưng dám hỏi mấy ai đã biết ghi nhận và biết ơn khi họ làm điều gì đó cho bạn.
Bạn biết không? Nếu thượng đế có mang cho bạn niềm vui mà bạn không biết ơn và đón nhận, thượng đế có mang cho bạn tiếp không? Ai đó bạn quan tâm nhưng hờ hững với bạn, bạn có muốn quan tâm tới họ nữa không?
Và lời cuối cùng, các bạn luôn nghĩ tới tiền - nhưng nếu các bạn đi tìm kiếm nó mà không định nghĩa được cụ thể nó là cái gì? Tìm được lý do vì sao mình cần có nó? Và làm thế nào để có nó?
Chúc các bác vui :)
 
Đọc xong bài của bác trên mình cũng buồn vì nhiều lẽ :(
- Buồn vì anh em cũng chỉ phản ánh thực tế bác lại bảo anh em đổ lỗi.
- Buồn vì anh em nói mấy bác làm công tác đào tạo bớt dùng lời lẽ chém gió mà dùng ngôn ngữ dễ tiếp thu, gần gũi để có thể truyền cảm hứng cho người đối diện.
- Để cấu tạo nên bản thân một con người, cấu thành nên sự nghiệp một ai đó thì không chỉ có nỗ lực bản thân mà còn tác động môi trường xung quanh. Các bác trên thấy nó chưa được nên cũng phản ánh thôi.
Nói chung dưới lăng kính xã hội, góc nhìn khác nhau sẽ áp đặt lên xung quanh cách đánh giá của người nhìn. Xã hội có người làm chủ chắc chắn có người làm công; có người thất bại mới biết có người thành công. Mỗi người có một nguồn lực riêng, phù hợp với một nhiệm vụ cuộc đời riêng: có thể là người làm chủ doanh nghiệp, có thể là lãnh đạo đất nước, có thể làm công nhân, có thể là vô công rỗi nghề luôn chỉ trích xã hội,... Vì thế chấp nhận mọi cái trong xã hội và xác định nguồn lực và nhiệm vụ của mình để sống trọn vẹn vui vẻ cuộc đời !

Được gửi từ chiếc Vespa mang cỗ máy Acer !
 
Back
Top