• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG TRUYỆN CƯỜI THƯ GIÃN!!!

Cháo điện thoại

Reng...

- Alô, chị Mai đó hả, cho em gặp Ngọc chút đi chị.

- Hương phải hôn? Trời, hay tin gì chưa?

- Dạ, tin gì?

- Báo bữa nay đăng cái vụ bà Bảy đi oánh ghen đó, đọc chưa?

- Dạ chưa, Ngọc có nhà không, chị?

- Ly kỳ lắm nghen! Báo nói, con bồ nhí của chồng bả là nữ tiếp viên quán bar gần nhà chị đó. Vậy mà hồi nào giờ chị đâu có biết. Lạc hậu thiệt chứ!

- Vậy hả chị? Ngọc đang làm gì vậy, chị Mai?

- Mà cái con nhỏ đó đâu có đẹp đẽ gì, xấu òm hà! Để chị tiết lộ cho em tin này, bảo đảm nghe xong em phải giựt mình luôn đó! Chuyện vầy nè...

- Chị Mai ơi, em còn công chuyện cần đi gấp lắm, chị cho em gặp Ngọc chút đi!

- Ừ, con Ngọc cũng biết con hồ ly tinh đó nữa đó. Nghe nói đâu như là hồi đó con đó từng bị oánh ghen mấy lần rồi. Nó lúc trước nghe đồn hình như là có cặp với ông giám đốc gì đó của một công ty lớn lắm. Hương biết sao hôn, bà vợ của ông giám đốc tìm tới tận nhà con nhỏ đó... Alô, alô, alô... (tít, tít, tít). Alô, dạ, thưa bác, cho con gặp Hương một chút đi ạ. Ủa, nó mới vừa điện cho con mà đã đi ra ngoài rồi sao? Ờ, bác có hay tin gì chưa, báo bữa nay đăng cái vụ bà Bảy bả đi oánh ghen, báo nói con nhỏ bị oánh ghen chính là cái cô ca sỹ phòng trà ở sát bên nhà con đó, nóng lạnh thiệt bác hén?! Để con kể bác nghe...
 
Trong thành phố to to. Có con đường nho nhỏ. Trên con đường nho nhỏ. Có ngôi nhà to to. Trong ngôi nhà to to. Có căn phòng nho nhỏ. Trong căn phòng nho nhỏ. Có cái giường to to. Trên cái giường to to, Có bà vợ nho nhỏ Bên bà vợ nho nhỏ Có ông chồng to to. Ông chồng tuy to to. Nhưng cặp mông nho nhỏ Trên cặp mông nho nhỏ Là cái quần to to. Trong cái quần to to, Có cái quần nho nhỏ Trong cái quần nho nhỏ, Có cái gì đó----->lúc nhỏ lúc to.
 
ßuồn buồn mắc võng nằm chơi ->Ai ngờ võng đứt, buồn ơi là buồn♥♥♥ßuồn buồn năm chục xé chơi ->Xé nhầm năm triệu, buồn ơi là buồn♥♥♥ßuồn buồn muốn đốt nhà chơi->Ai dè cháy thật, buồn ơi là buồn♥♥♥ßuồn buồn lấy súng ra chơi->Bắn nhầm đứa bạn, buồn ơi là buồn♥♥♥ßuồn buồn chán chán đi bơi->Ai ngờ hết nước, buồn ơi là buồn♥♥♥ßuồn buồn đếm lá vàng rơi->Đếm hoài không hết, buồn ơi là buồn♥♥♥ßuồn buồn muốn hắt xì hơi->Vậy mà không được, buồn ơi là buồn♥♥♥ßuồn buồn viết nhảm, gửi chơi,-Ai mà ráng đọc... khùng ơi là khùng
 
Người đàn ông hói suốt ngày bị đồng nghiệp trêu vì cái đầu trụi tóc nhẵn bóng của mình. Trong giờ nghỉ, cậu nhân viên trẻ liều lĩnh xoa đầu ông và nói:

- Tôi có cảm giác như đang sờ vào cái mông của vợ tôi vậy!

Ông hói sờ lên đầu mình, lẩm bẩm:

- Cậu nói đúng! Giống thật!
 
Một bà hớn hở chạy sang nhà hàng xóm khoe:

- Ông xã nhà tôi hên dễ sợ hai bác ạ!

- Có chuyện gì vậy hả bà?

- Ông ấy mới mua bảo hiểm tai nạn hôm qua, hôm nay đã có một cục gạch rơi trúng đầu
 
Một anh chàng đến nhà bạn gái chơi. Bố của nàng ra tiếp chuyện chàng. Sau một hồi hàn huyên bố nàng mới thăm dò tính tình chàng trai: Nếu bây giờ có 1 túi tiền và 1 túi đạo đức rơi trên đường thì anh nhặt túi nào? Cháu nhặt túi tiền - chàng trai nhanh nhảu trả lời. Với vẻ mặt thất vọng, bố cô gái nói: Tôi biết ngay mà, các anh các chị bây giờ coi tiền là trên hết, ngay cả đạo đức cũng chẳng coi vào đâu. Nếu là tôi thì tôi sẽ nhặt túi đạo đức. Chàng trai vớt vát để lấy lòng bố nàng: Vâng, kể ra cháu nghĩ cái này cũng tùy thôi, không nhất thiết là nhặt túi tiền. Ai thiếu cái gì thì nhặt cái đó
 
Nhật kí của thằng đàn ông đã có dzợ

Ngày….. tháng…..năm…..

Mình dậy trong tiếng quét dọn rầm rầm và tiếng bát đũa loảng xoảng. Trời, mụ ấy đã thức. Chẳng nhìn cũng biết mặt mụ đang “sưng” lên, vì đêm qua mình về khuya. Cơ khổ, mới chỉ vài chai với anh em. Thân xác này đã hiến hết cho vợ con. ôi, sao tôi không đập đầu vào gối chết quách đi!

Vừa đánh răng vừa liếc ra bàn, mụ đã dọn xong món cơm rang khủng khiếp, cũng đĩa cải chua thừa tối qua. Nhục chưa! Ðáng đời chưa? Không ăn thì đay nghiến: “Ðêm qua đi với con nào?”, mà ăn thì nước mắt trộn cơm. Làm người đã khổ, làm chồng còn khổ hơn. Hơ! Cái em rót bia quán “Tím” xinh ghê, xuỵt!


Ngày ……tháng…..năm…..

Ngồi ở cơ quan mà cứ như trên đống lửa. Tối nay anh em lại réo, phải nghĩ ra cơ sự gì đây. Những lý do như hội thảo, thăm bạn và sinh nhật sếp mình đã bịa nhiều, xài nữa mụ nghi mất. A! phải rồi, đi bác sĩ, cớ này chưa áp dụng bao giờ. “Alô, em à? Anh thấy đau đầu, chắc không sao , em nhỉ?…. phải khám à?….Kệ, khám làm gì….. chết là cùng…Sao, anh không chủ quan, nhưng anh thích về nhà…Thôi, nhưng nếu em cương quyết thì anh đi, nhưng lão bác sĩ này ở xa lại đông khách, anh lại phải về khuya, đừng lo!”

Xong, hi hi! Thoát. ôi thực ra mụ cũng dễ thương, chỉ có tội nói hơi nhiều và nấu đi nấu lại món thịt kho giả cầy và món gà ram mặn…ơ, em sinh viên thực tập vưà mới luớt qua, chân dài quá! Trời ơi, tôi già rồi. Tôi chết mất!


Ngày……tháng……năm……….

Mình dắt xe ra khỏi nhà như một lão ở đợ. Ghi-đông là cặp sách cho con, yên sau là túi quần áo đi sửa, đằng trước là hai bịch xà bông. Còn đâu hình ảnh chàng trai dũng mãnh, chuyên gia vi tính, người đàn ông hào hoa sáu năm trước. Thôi, hình tượng mình có lẽ đã chết hẳn rồi. Gia đình đúng là cối xay, nghiền tất cả thú vui tuổi trẻ thành món cháo bèo nhèo.

Hôm nay mụ biệt phái mình đi sửa bếp gas. Không ngày nào mụ không giao một “nhiệm vụ bất khả “, mặc dù mình không phải là “Tôm-cờ-ru-dơ”, còn mụ tất nhiên chẳng phải là “Ni-kon-kit-man”. Hôm thì phải mua chai nước mắm năm ngàn (trong khi toàn quốc đều bán sáu!), hôm thì phải mua ký thịt bò mà về cân thấy ký mốt! Thôi để tôi đụng xe cho bà vừa lòng. Gặp thằng bạn ở đầu ngã tư, nó giúi cho tờ thiệp cưới. Thế là mình sắp toi hai trăm, còn nó sắp toi cả cuộc đời. Mình muốn cản nó, rồi lại cuời gằn:”Em dại thì cho em chết, anh hơi sức nào mà lo”.


Ngày…….tháng……năm…..

Gặp chai kem dưỡng da, tần ngần rối quyết định mua cho mụ. Của đáng tội, chả mấy khi dám xài cho bản thân. Nhưng để cẩn thận mình phải bóc giá tiền đi và ”khai” rẻ hai chục ngàn mới an toàn tuyệt đối.

Hôm qua, có một em mới về phòng. Sao mà trẻ trung xinh xắn thế. Mình phải làm mặt “ngầu” cho oai, chứ trong lòng buồn bã quá, già rồi còn gì. à! Không, không già!Ðể tuần sau ta sẽ mời em đi ăn kem. Ðúng đắn nhất thế giới. ôi, cái kính của tôi đâu rồi?

Thằng bạn tặng hai vé biểu diễn thời trang. Tối nay đi coi với mụ. Phải nhớ đến phần áo tắm cần giữ bộ mặt cau có và dửng dưng. Nếu không thì lộ hết. Xuỵt! Bên kia đường mới khai trương một thẩm mỹ viện, ra vào toàn loại nhiều mỡ ít nạc. Các bà ơi, tập làm gì, mát-xa làm gí. Cứ phóng xe, hò hét chồng con như mụ nhà tôi thì da thịt săn chắc ngay thôi.

Chủ nhật phải đưa mụ và con bé đi sở thú. Chả hiểu sao mụ lại thích thiên nga, con bé thích gấu, còn mình chỉ thích đười ươi. Có lẽ bởi nom nó có vẻ vô tư và khỏe mạnh. ơ, em vừa đi qua mặc áo hai dây. Nếu mụ mà mặc thì khá hơn, bởi vai trắng và tròn. ôi đàn ông, ôi lũ chồng, đứng núi này trông núi nọ. Phó phòng vừa biếu chai rượu. Thử nhấp một ngụm xem. Khà! Ngon. Nhìn ảnh vợ con trên bàn, sao mà lung linh. Hình như mụ ấy đang cười!


Ngày… tháng… năm…

Sắp đến ngày lễ thánh (ngày 8 tháng 3) chẳng biết tặng gì cho đồng chí vợ. Rút kinh nghiệm năm ngoái, mình bỏ gần 300.000 đồng mua thỏi son made in USA trông cũng xịn ra phết. Dùng được một lần đến cơ quan chắc bị ai chê, mụ về nhà chất vấn mình: Ai mua hộ mà mầu trẻ thế?. Chẳng nhẽ lại thú nhận mình nhờ em thư ký của Xếp mua, mình thích cái màu hồng hồng trên môi em ấy. Nói chung là thích tất cả những gì ở trên người em ấy. Mình lờ tịt, trả lời vài câu nhăng nhít. Và mụ đã cho mình một bài học về tính “tích kiệm” cùng câu chốt hạ cuối cùng “Nhờ ai mua hộ thỏi son thì nhớ cám ơn một tiếng”. Chỉ là một câu nói mà sao mụ nhà mình lên giọng rít giống khỉ thế không biết, chói điếc tai, rùng mình.

Năm trước nữa mình mua bó hoa ly thơm phức, mụ cằn nhằn: Hoang phí! Nhưng vẫn cắm ở phòng khách. Lúc mình không có nhà đi ra ,đi vào, lại hít hà khen thơm quá. Còn khi mình ở nhà thì vẫn cằn nhằn là với số tiền mua bó Ly đó thì đi chợ được mấy ngày. Chịu! Chẳng hiểu được mụ ấy. Năm trước trước nữa mình đi mua một mảnh vải (tự đi mua), mụ chê màu vải già quá nhưng vẫn may bộ đồ ở nhà và còn mặc đến bây giờ. Có lẽ đồng chí vợ nhà mình mắc bệnh chê ? Năm nay mình đã tự hứa phải tặng món quà gì đó mà mụ không thể lên tiếng chê được. Nghĩ đi nghĩ lại có lẽ mình cứ đưa một phong bì tiền. Vì chưa khi nào mình thấy mụ lên tiếng chê bai tiền(!)

Ngày… tháng… năm…

Dạo này mình toàn phải dậy từ lúc 6 giờ sáng, ăn sáng bằng bát mì tôm rồi đèo con bé đến trường. Từ hôm trường của con bé chuyển giờ học là lúc 7 giờ 30 mình trở thành người đi làm sớm nhất nhì công ty. Đến sớm cũng chán, sang quán Cà phê làm một ly đen đá, thấy cuộc đời mình cũng đen gần bằng ly Cà phê mình đang uống. Làm việc hùng hục như thằng cu li, cuối tháng đưa hết cả tiền lương cho vợ. Ăn đủ 2 bữa ở nhà, cho dù buổi sáng nhìn thấy bát mì trương phềnh đã thấy ớn, ngồi nhìn bát cơm rang, muốn trốn. Nhưng mình vẫn là thằng đàn ông ngoan. Tối vẫn về với vợ, ăn tối cho dù lúc đó là một giờ đêm, cho dù đã căng bụng vì bia vì đồ nhậu. Tự dưng mình thèm phở thế. Chậc!!! Không được suy nghĩ cái kiểu “Chán cơm thèm phở” nữa. Mà là thằng đàn ông, trong đời ai chẳng phải lấy vợ. Vợ là nợ là oan gia. Chiều nay chia tay với đoàn thực tập (một phần 3 là nữ) Ngày mai lại chỉ còn toàn lũ đực rựa với nhau, chẳng biết đến bao giờ cái bọn trong phòng mình mới lại chăm chỉ đánh răng nữa như đợt vừa rồi?

Ngày… tháng… năm…

Hôm nay mình và đồng chí vợ có hiểu lầm nho nhỏ. Mình nể vợ nên chỉ nói 2 câu nhưng mụ ấy nói lại tận 2 giờ đồng hồ. Chỉ vì lí do rất chuối: Hôm qua sinh nhật vợ yêu tròn 30 tuổi, mình mua bó hồng 31 bông. Lúc đầu cũng dự định mua 30 bông, nhưng thấy em bán hoa tươi quá. Vì em gạ gẫm mua nốt, vì mua hoa là phải mua lẻ, vì em ấy bó cái bó hoa của mình như bó mớ rau muống, vì … Mà mụ nhà mình nếu tính thêm tuổi mụ cũng đã 31 rồi còn gì. Trước đây khi yêu nhau mình chỉ có tặng một bông hồng chậc khấc đầy gai, chẳng thèm có một tờ giấy gói mà làm mụ xúc động mất mấy ngày.

Kể ra cũng tức vì cả con bé con cũng hùa về phe mẹ nó. Nó chống đối bằng cách ôm gối sang phòng ngủ với mẹ. Còn mình thì đang nằm trên cái giường ngắn tũn, bé tẹo, không ngủ được đành lôi láp tốp ra để gõ nhật kí như thế này. Chẳng nhẽ mình cứ phải chịu khổ mãi như thế này? Phận con giun cái kiến, thấp cổ, bé họng, dạ dầy nhỏ như mình đến bao giờ mới được thay đổi trong chính gia đình mình. Đã có lần thằng bạn trên công ty nhận xét: Nhà mày “Hơi lệch”, đã có cái hĩm rồi, phải phấn đấu lấy thằng cu, sau này còn có người làm đồng minh. Qua lần này thấy đúng thật, mình phải “Phấn đấu” thôi.


Ngày… tháng… năm…

Hoá ra mình cũng là một thằng quá được, chỉ mới “Phấn đấu” chút chút. Mà sáng nay đồng chí vợ đã thỏ thẻ “hình như em có”. Thiếu chút nữa mình đã hét toáng lên vì sướng, không hiểu sao mình tin đứa này là con trai.

Chiều! mình trốn Xếp về sớm, không ngờ vợ yêu đã ở nhà từ bao giờ. Thì ra vợ yêu về sớm để thảo một bản “10 điều cần thực hiện” cho mình, và dán trang trọng trong phòng ngủ. Đọc xong mình thấy đầu quay quay như tụt huyết áp, tỉnh lại hoá ra mình đang ngồi trên cái ghế quay, chân tay run rẩy. Vậy là từ nay mình phải từ bỏ thói quen hút thuốc. Đưa đón con bé con đi học (trước đây chỉ phải đưa đi). Buổi tối thay vì xem ti vi thì phải đọc sách “Chăm sóc bà mẹ và trẻ sơ sinh”. Lúc rảnh rỗi muốn nghe chút Rock thì phải nghe nhạc giao hưởng dành cho thai nhi cùng mụ nhà mình. Tệ nhất là bây giờ mình không được dùng điện thoại di động vì nó có ảnh hưởng tới bà mẹ mang thai. Thấy câu nói của các bậc tiền bối đúng thật “Trong một gia đình hạnh phúc thì người chồng phải trở nên câm, điếc”.


Ngày… tháng… năm…

Buổi sáng nhận lệnh đưa đồng chí vợ đi khám thai. ở bệnh viện hình như cũng có nhiều đức ông chồng quan tâm đến vợ và con như mình? Trước của phòng siêu âm chật ních người, mình phải về đi làm vì sáng nay chỉ xin nghỉ nửa buổi. Đồng chí vợ đã kịp an ủi: Biết được kết quả em sẽ báo ngay cho anh. Đấy! Thực ra giọng của mụ nhà mình nhiều lúc cũng đáng yêu phết, đâu chỉ đến quán bia mới được mấy em xinh tươi ban phát cho chất giọng du dương đó.

Đến công ty thằng bạn đã mở nho nhỏ một bài hát của Trần Tiến, không biết tên bài nhưng thấy rất giống tâm trạng mình: “Cho tôi xin em, xin em một đứa con trai. Cho tôi xin em, xin em một thằng đàn ông”. Mình lẩm bẩm hát theo “Cho tôi xin em một phút bềnh bồng, cho tôi xin em một thằng con trai, thằng con trai lên rẫy phá rừng,.., thằng con trai nhân ái với mọi người, là con trai biết yêu thương vợ mình”. Đang hát phê thì thằng giời đánh chết tiệt chõ mõm vào phá ngang “Là con trai biết yêu thương vợ người”.

Trưa! gọi điện thoại về nhà chẳng ai nhấc máy. Buồn, nên sau khi ăn trưa mình chỉ uống Cà Phê xuông.

Trước khi về nhà vẫn không an tâm mình đã gọi điện thoại sang nhà bố vợ thì được nghe tiếng ông rõ to trong điện thoại “Chào bố thằng cu”. Vậy là toại nguyện rồi nhưng tức là từ nay mình phải bỏ nốt một thói quen mang láp tốp về nhà. Biết lấy gì để gõ nhật ký đây, đành gõ nốt mấy dòng này rồi về sớm và tranh thủ ra ban công làm điếu Vi na cho thơm mồm bổ phổi, về đến nhà thì đố dám.

Ôi đời tôi
 
Kính vợ thì đắc thọ
Sợ vợ thì sống lâu
Đội vợ lên đầu là trường sinh bất lão!


Sợ vợ mình chứ vợ ai mà sợ!
 
Ngày sinh nhật đáng nhớ

Đó là sinh nhật lần thứ 45. Buổi sáng ngủ dậy, tôi bước ra khỏi giường và đinh ninh người vợ yêu quý của mình đã chuẩn bị sẵn một bữa sáng cực kỳ ngon miệng. Nhưng sự thật là tôi vẫn chỉ thấy một bát mỳ gói như thường lệ. Tôi nghĩ chắc nàng mệt và thầm cầu mong những đứa con kháu khỉnh của mình sẽ nhớ. Nhưng chúng cũng không nói với tôi một câu nào.

Tôi lên cơ quan, không khí vẫn ảm đạm như thường ngày. Tôi bắt đầu cảm thấy hơi chạnh lòng thì cô thư ký riêng xinh đẹp của mình bước vào, cười tươi như bông hoa hồng buổi sớm:

- Chúc mừng sinh nhật sếp! Trưa nay em mời anh đi ăn nhé, chỉ có hai chúng mình thôi!

Tôi thật sự bất ngờ và vui sướng nên đã lập tức nhận lời. Chúng tôi cùng chia sẻ một bữa trưa hoành tráng và sang trọng dưới ánh nến lãng mạn. Rồi nàng nhìn tôi và đề nghị:

- Chúng mình không nhất thiết phải về cơ quan ngay lập tức phải không anh?

- Tất nhiên rồi, hôm nay là một ngày đặc biệt mà!

- Thế thì chúng mình cùng đi đến khách sạn năm sao gần bãi biển được không?

Tôi thật không thể nào có mong muốn gì hơn. Chúng tôi lái xe đến đó và thật lạ kỳ, nhân viên lễ tân dường như đã biết trước sự có mặt của chúng tôi nên vui vẻ giao chìa khóa, kèm theo một cái nháy mắt đầy ngụ ý. Nàng ghé tai tôi thì thầm:

- Anh lên phòng trước và chờ em một lúc nhé!

Rồi nàng cười với tôi vô cùng tình tứ. Khoảng 5 phút sau, nàng mở cửa bước vào phòng mang theo một chiếc bánh sinh nhật rất đẹp, đi theo sau là vợ con và tất cả đồng nghiệp của tôi.

Còn tôi thì đang nằm trên giường, đắp một chiếc chăn mỏng và… trong trang phục của Adam. =))=))=))=))=))=))
 
Ly hôn vì... hàng giả​

Tại toà án, hai vợ chồng tranh cãi kịch liệt. Anh chồng đòi ly hôn, cô vợ nhất định không đồng ý.

Sau một hồi khuyên giải không thành, toà hỏi:

- Tại sao anh cứ nhất định đòi bỏ vợ?

Anh chồng hùng hổ:

- Đến nước này thì tôi đành khai thật với toà. Hồi yêu nhau, cô ấy thỏ thẻ bảo tôi rằng: "Em sẽ sống với anh bằng chính con người thật của mình". Vậy mà, suốt 15 năm qua, tôi phải sống với một con người giả.

Nghe đến đây cô vợ khóc rống lên. Còn vị chủ tọa thì nhíu mày:

- Đề nghị anh nói rõ hơn...

- Này nhé, ngực cô ấy đi bơm, mũi thì sửa, cái bụng phẳng lì cũng được can thiệp bởi dao kéo. Tôi đang lo, cứ sống với cô ấy, không khéo có ngày tôi còn bị bắt vì tội tiếp tay chứa chấp hàng giả.
 
Trai gái tâm sự​

Chàng và nàng ngồi trong công viên. Chàng rất thẹn thùng còn cô gái muốn được chàng hôn bèn nói: "Ôi! má em đau quá!"

Chàng trai bèn hôn vào má cô gái.

- Em thấy thế nào? Còn đau không?

- Úi, hết đau rồi.

Ít phút sau...

- Ôi! Cổ em lại đau!

Chàng lại hôn vào cổ nàng.

- Còn đau không em?

Cô gái bẽn lẽn: Hết... rồi...

Cụ già ngồi gần đó cáu tiết liền hỏi:

- Hỡi chàng trai tốt bụng, cháu có thể chữa được bệnh trĩ không? =))=))=))=))=))
 
Hú hồn

Một buổi tối mưa giông, chưa tìm được nơi trú bỗng nhìn thấy một ngôi nhà, người đàn ông liền gõ cửa hỏi trọ nhờ một đêm.

- Nhà tôi chật rồi, không còn phòng cho anh ở đâu. - Chủ nhà nói.

- Ông có thể để tôi ngủ ở dưới sàn nhà cũng được. - Người đàn ông năn nỉ và run lên từng hồi.

Thương tình, chủ nhà đồng ý cho vào trọ nhưng không quên dặn dò: "Anh có thể ở phòng con gái tôi, nhưng nhớ không được động đến người nó đấy".

Người đàn ông mừng rỡ, mỉm cười theo chủ nhà lên phòng và nằm dưới sàn. Đêm khuya, vì quá lạnh, người đàn ông đánh bạo leo lên giường nằm cùng cô gái và đánh một giấc ngon lành.

Sáng dậy, lúc chia tay chủ nhà, anh hỏi:

- Sao trời lạnh thế, con gái ông không đắp chăn mà vẫn chịu được, thậm chí còn không cả thèm trở mình nữa chứ.

- À! Hôm nay là ngày chúng tôi đưa cháu ra nghĩa trang. - Ông chủ nhà rơm rớm nước mắt nói.
 
Cởi ra và… u...u...u...

Chàng sinh viên đi thực tế ở một vùng đất hoang sơ và được 2 người thổ dân ở đó dẫn đường. Đang trò chuyện vui vẻ bỗng một trong hai chàng thổ dân nhìn thấy một cái hang nhỏ bên đường đi.

Ngay lập tức, anh ta chạy đến trước cửa hang, vừa múa máy vừa hét lên:

- U… u… u...

Trong hang có tiếng đáp lại:

- U… u… u...

Liền sau đó, anh chàng cởi hết quần áo, chạy thẳng vào phía trong. Lấy làm lạ, chàng sinh viên quay sang hỏi người thổ dân còn lại: "Tại sao lại có chuyện nực cười như thế?". Người thổ dân nói:

- Ở vùng chúng tôi, khi bạn nhìn thấy một cái hang, bạn hú lên làm ám hiệu và được trả lời thì có nghĩa là trong hang có một cô gái đang sẵn sàng làm tình với bạn.

Đi được một đoạn, người thổ dân thứ hai nhìn thấy một cái hang khác. Nhanh như chớp, anh ta lặp lại hành động tương tự và cũng biến mất hút sau khi nghe tiếng “U… u…” trả lời.

Chàng sinh viên tỏ ra vô cùng phấn khích. Anh ta vừa đi vừa chăm chú quan sát và chợt thấy bên vách núi có một cái hang tối, khá to. Chắc mẩm người phía trong cũng không phải cỡ vừa, anh chàng liền chạy đến cửa hang, múa máy và hét:

- U… u…u…

Phía trong vọng ra tiếng trả lời “U… u…u…” rất khỏe. Chàng hứng chí bỏ hết quần áo và chạy vào trong không hề lưỡng lự.

Ngày hôm sau, tờ báo địa phương đưa tin: “Một anh chàng khoả thân bị cán chết bởi chiếc tàu hỏa chở hàng cứu tế”.
 
Trai gái tâm sự​

Chàng và nàng ngồi trong công viên. Chàng rất thẹn thùng còn cô gái muốn được chàng hôn bèn nói: "Ôi! má em đau quá!"

Chàng trai bèn hôn vào má cô gái.

- Em thấy thế nào? Còn đau không?

- Úi, hết đau rồi.

Ít phút sau...

- Ôi! Cổ em lại đau!

Chàng lại hôn vào cổ nàng.

- Còn đau không em?

Cô gái bẽn lẽn: Hết... rồi...

Cụ già ngồi gần đó cáu tiết liền hỏi:

- Hỡi chàng trai tốt bụng, cháu có thể chữa được bệnh trĩ không? =))=))=))=))=))

Cái này thì phải nói => Con lạy Mẹ!!!!!=))=))=))
 
Ghét khoe khoang

Hai cậu bạn nói chuyện với nhau: "Trên đời này tớ ghét nhất mấy thằng hay khoe khoang".
- Đấy, mới sáng nay gặp một thằng thích "nổ", tớ tháo đôi giày Italy mới mua 8 triệu đập thẳng vào mặt nó. Chưa hết, tớ còn tháo ngay cái thắt lưng D&G 6 triệu vả tới tấp. Và cuối cùng, tớ nhét chiếc đồng hồ Thụy Sĩ mạ vàng, nạm kim cương lấp lánh vào mồm nó cho chừa cái tội khoe khoang.
 
Ghét khoe khoang

Hai cậu bạn nói chuyện với nhau: "Trên đời này tớ ghét nhất mấy thằng hay khoe khoang".
- Đấy, mới sáng nay gặp một thằng thích "nổ", tớ tháo đôi giày Italy mới mua 8 triệu đập thẳng vào mặt nó. Chưa hết, tớ còn tháo ngay cái thắt lưng D&G 6 triệu vả tới tấp. Và cuối cùng, tớ nhét chiếc đồng hồ Thụy Sĩ mạ vàng, nạm kim cương lấp lánh vào mồm nó cho chừa cái tội khoe khoang.

Ặc ặc!=)) Kiếm đâu mấy chuyên hay và cười ra phết đấy! Cố gắng phát huy nhé!;;):)):)):))
 
Dạo này phuong_anh Spam cũng khủng khiếp đấy chứ,có phải riêng j mình đâu :-?:-?:-?:-?
 
Topic này bị bỏ quên hay sao mà không thấy các Bạn vào đây port bài cho vui nhỉ???;;);;);;):-?:-?:-?
 
Back
Top