• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

Chuyện làng PV ke...ke...

Status
Không mở trả lời sau này.
Một người đàn ông giàu có gặp một cô gái đẹp và hai người đã đồng ý qua đêm với nhau sau khi thỏa thuận là ông ta sẽ trả cho cô gái $500. Trước khi rời khỏi, người đàn ông nói rằng ông ta không mang theo tiền, nhưng để giữ kín việc này, ông ta hẹn rằng sẽ cho thư ký mang một tấm séc đến cho cô gái vào ngày mai dưới dạng một nghiệp vụ là: "Thoả thuận thuê nhà".

Trên đường về văn phòng, ông ta ngẫm nghĩ và cảm thấy tiếc và nghĩ rằng những gì đã trải qua không xứng với $500 chút nào. Vì thế vào ngày hôm sau, một tấm séc $250 được gửi đến cho cô gái kèm theo biên bản "Thoả thuận thuê nhà" như sau:

"Thưa bà,
Tôi đính kèm theo đây là tấm séc $250 để trả tiền thuê nhà. Khi thuê nhà, chúng ta đã đồng ý một số điều kiện như sau:
1/ Nhà mới - chưa ai ở.
2/ Phải đủ độ ấm trong nhà
3/ Nhà phải nhỏ xinh vừa đủ cho tôi có cảm giác ấm cúng như đang ở nhà.

Tôi đã không gửi đủ số tiền trong bản thoả thuận vì những lý do sau đây: tối hôm qua, tôi đã nhận thấy rằng ngôi nhà đã có người ở trước đây, nhà chẳng có một chút hơi nóng nào, và... ngôi nhà thật sự rộng hoác."

Sau khi đọc thư, cô gái đã gửi trả $250 với bản trả lời:

"Trước tiên, tôi xin lưu ý rằng ông không thể tìm đâu được một ngôi nhà tuyệt đẹp mà chưa có ai ở trước đó.

Thứ hai, nếu ông không biết cách sử dụng điện để bật đèn sưởi ấm thì làm sao ngôi nhà có thể nóng lên được?

Thứ ba, về độ rộng rãi của căn hộ, nếu ông không thể có đủ đồ trang trí nội thất để chất đầy trong nhà, thì đừng đổ lỗi cho chủ nhà!"
 
Vì cửa nhà để mở, người đàn ông nhìn thấy một phụ nữ trẻ xinh đẹp chỉ mặc có mỗi một tấm áo mỏng và trong suốt. Vất vả lắm mới đưa mắt nhìn đi chỗ khác được, anh ta đằng hắng rồi nói:
- "Tôi mới vào làm nhân viên sở điện lực, tôi đến để ghi số công tơ nhà bà".
- "Làm sao tôi biết được" - Người phụ nữ nói giọng thách thức - "rằng ông không phải là một kẻ chuyên đi hiếp dâm, lợi dụng vợ chủ nhà yếu đuối, một mình trong nhà... rồi nán lại cho đến tận lúc chồng người ta về, đều đặn như đồng hồ, vào sáu giờ năm phút tối nay?"
 
Q: Bệnh tật bắt nguồn từ đâu?

A: Mọi bệnh tật bắt nguồn từ thần kinh, riêng giang mai thì từ sự thoả mãn.

Q: Khác nhau giữa đàn ông và đàn bà?

A: Đàn bà lúc nào cũng có thể nhưng không phải bao giờ cũng muốn, còn đàn ông thì ngược lại.

Q: Cô gái chửa là người như thế nào?

A: Là người không có tính hài hước, người ta đùa mà cứ tưởng là thật.

Q: Có thể đập chết bà mẹ vợ bằng một gói bông không?

A: Có thể, nếu trong gói bông là cái bàn là.

Q: Người thiếu nữ thì phải lên giường vào lúc mấy giờ?

A: 21 giờ, bởi vì 23 giờ cô ấy phải có mặt ở nhà.

Q: Cái gì cao hơn tình yêu?

A: Cái rốn.

Q: Mối liên quan giữa nụ hôn và trình độ văn hoá?

A: Văn hoá càng cao - hôn càng thấp.

Q: Khác nhau giữa hiệp sĩ và thiếu nữ?

A: Hiệp sĩ chiến đấu đến giọt máu cuối cùng, thiếu nữ thì ngược lại.

Q: Tại sao mồ hôi chân khó ngửi, còn tay thì không?

A: Hãy nhớ xem chân mọc ra từ đâu và tay mọc ra từ đâu.

Q: Tại sao cá thờn bơn lại bẹt dí?

A: Có thể là sau cuộc tình với cá voi.

Q: Phải làm gì khi con hổ xông vào bà mẹ vợ?

A: Cho con hổ chết, tự gây hấn thì tự giữ lấy thân.

Q: Tại sao không nhận phụ nữ vào quân đội?

A: Khi nghe lệnh "nằm xuống" họ lập tức nằm ngửa ra.

Q: Tại sao gà trống ca hát được suốt đời?

A: Vì nó có rất nhiều vợ và chẳng có một bà mẹ vợ nào.

Q: Chó có thể bị nhồi máu cơ tim không?

A: Có, nếu ta tạo cho nó điều kiện sống của con người.

Q: Phê bình từ dưới lên là gì?

A: Nếu không làm được - trèo xuống.

Q: Sự khác nhau giữa người chồng và người giám đốc?

A: Giám đốc luôn biết người phó của mình, chồng thì không.

Q: Tại sao cùng ăn mì ống lại có người béo người gầy?

A: Vì một số người ăn ngang, còn lại ăn dọc.

Q: Phải làm gì để không bẩn ga giường đêm tân hôn?

A: Rửa chân.

Q: Khác nhau giữa trùng bệnh lậu và chim hoạ mi?

A: Tóm được rồi sẽ biết.

Q: Có được nói chuyện về tình dục với một thiếu nữ 15 tuổi không?

A: Được, nếu bạn muốn mở mang hiểu biết.

Q: Tại sao gà mái không có vú?

A: Vì gà trống không có tay.

Q: Tâm hồn người nằm ở đâu?

A: Dưới bàng quang. Đái xong là nhẹ cả người.

Q: Có thể làm việc ở giữa quảng trường không?

A: Không. Vì sẽ có quá nhiều lời khuyên bảo, mách nước.

Q: Lương tháng là gì?

A: Giống như phụ nữ, chờ cả tháng và chỉ 3 ngày là hết.
 
Ba người bạn, Mỹ; pháp và Việt, ngồi uống càphê ở một quán Cafê nọ, hết đề tài để nói, bỗng một anh hỏi :
- Theo mấy anh định nghĩa thì thế nào là một NGƯỜI BÌNH TĨNH ?
Anh Mỹ lên tiếng: Tôi đi làm về, bước vào phòng ngủ, thấy vợ tôi đang làm tình với một người đàn ông lạ. Tôi rút súng ra. NGƯỜI BÌNH TĨNH là tôi không bắn đôi gian phu dâm phụ đó.
Anh Pháp: Mais non, Tôi đi làm về, bước vào phòng ngủ, thấy vợ tôi đang làm tình với một người đàn ông lạ. Tôi rút súng ra. NGƯỜI BÌNH TĨNH là tôi không bắn đôi gian phu dâm phụ đó và nói, xin lỗi ông bà, ông bà cứ tiếp tục.
Anh Việt: "Theo tôi thì: Tôi đi làm về, bước vào phòng ngủ, thấy vợ tôi đang làm tình với một người đàn ông lạ. Tôi rút súng ra, tôi không bắn đôi gian phu dâm phụ đó và nói, xin lổi ông bà, ông bà cứ tiếp tục. Mà cái thằng đó còn tiếp tục được thì NÓ mới là NGƯỜI BÌNH TĨNH
 
Hai cụ ông ngồi ở công viên:
- Làm thế quái nào mà đời sống tình dục của ông vẫn sung mãn thế?
- Có gì đâu, cứ ăn nhiều bánh mỳ đen vào là ông lại thút thít vô tư.

Nghe lời khuyên của ông bạn già, lão bèn lao ra cửa hàng bánh mỳ:
- Cháu à, cho bác một ổ bánh mỳ đen thật to, cái loại làm từ lúa mạch đen nguyên chất ý.
- Dạ vâng, bác muốn để nguyên cả ổ hay cắt lát?
- Ơ hay, cắt với không cắt có ảnh hưởng đến tẩm bổ không?
- Dạ nếu cắt thì sẽ cứng nhanh hơn là để nguyên.
- Trời ơi, hoá ra mọi người đều biết cả, mỗi mình là không.
 
Một ông cụ thấy cuộc đời sinh lý xuống dốc thảm hại thì buồn lắm . Có một người bạn thân mách cho ông một bác sĩ nổi tiếng chuyên trị bệnh bất lực , ông liền tới gặp . Sau khi khám hết trên dưới , bác sĩ cho ông cụ 40 viên thuốc , dặn rằng uống trong 10 ngày , mỗi ngày 4 viên . Ông già nghe lộn nên mỗi ngày uống 10 viên . Sau 4 ngày , đứa cháu nội của ông đến gặp bác sĩ và xin thêm thuốc . Bác sĩ hỏi : Thế ông nội của cháu ra sao ? Đứa cháu trả lời : Bà nội , bà dì và chị người làm đều đã vào bệnh viện cấp cứu cả rồi , còn ông nội cháu thì sáng nay bảo cháu tới gặp bác sĩ rồi ông chạy vội ra vườn đuổi theo bầy dê

Đôi vợ chồng trẻ đi trăng mật ở miền Thác Niagara. Ngay đêm đầu cô dâu bảo chú rể : Anh có nghe tiếng chuông ở dưới nhà không ? Đó là người thư ký coi giờ . Cứ mỗi giờ anh ta gõ một tiếng chuông . Bây giờ hễ nghe tiếng chuông thì chúng ta yêu nhau một lần nha . Chú rể còn đang sung sức nên khoái quá và chịu liền . Sau bốn lần yêu vợ , chú rể hết xí quách bèn mượn cớ đi ra ngoài mua thuốc lá . Chú rể tìm đến người thư ký phụ trách gõ chuông rồi nói : Tôi biếu anh 100đồng để xin anh thay vì gõ chuông mỗi giờ thì cứ ba giờ anh mới gõ một lần . Người thư ký lắc đầu từ chối . Anh ta nói : Tôi phải giữ lời hứa . Lúc chiều có một cô rất trẻ và rất đẹp đã biếu tôi 200 đồng và xin tôi gõ chuông mỗi nửa giờ thay vì đầu mỗi giờ .
 
Một người đàn ông gặp một cô gái tại một sàn nhảy, sau một hồi uống với nhau, họ rủ nhau về nhà cô gái. Trước khi lên giường, người đàn ông cẩn thận cởi áo, rửa tay sạch sẽ, thấy vậy cô gái nói:
- Tôi biết anh là bác sỹ phẫu thuật.
- Trời, sao em biết?
- Vì anh có thói quen rửa tay sạch sẽ trước khi làm việc...

Sau khi họ ấy xong:
- Bây giờ em khẳng định anh thực sự là bác sỹ phẫu thuật giỏi.
- Không thể tin được, đúng thế, tôi nổi tiếng về phẫu thuật đấy. Nhưng sao em biết?
- Cũng đơn giản thôi, vì em chẳng cảm thấy gì sau việc anh vừa làm cả!
 
Bé quàng khăn đỏ đến thăm bà. Trên đường, có thấy một con sói đang rình rập trong bụi cây. Cô bé chỉ vào sói và hét:
Sói già độc ác, đừng hòng hãm hại ta!
Sói nhảy ra khỏi bụi tậm, cáu kỉnh, làu bàu vài tiếng rồi bỏ chạy. Cô bé đi tiếp, được một đoạn, cô lại bắt gặp sói núp sau một gốc cây, cô bé quát:
Sói già độc ác, đừng hòng hãm hại ta!
Sói già nhảy ra khỏi gốc cây và bỏ chạy tức tối. Cô bé quàng khăn đỏ lại tung tăng , vừa đi vừa hát. Một lúc sau, cô lại thấy sói lui hui sau một tảng đá. Như lần trước, cô bé hét:
Sói già độc ác, đừng hòng hãm hại ta! Đến nước này, sói nhảy ra giận dữ và rít lên:
Vừa phải thôi, cô có để yên cho ta đi toilet không?
 
Một ngư dân nọ, chiều chủ nhật tuần nào cũng ra ngoài bến tàu câu cá, lần nào cũng như lần nào, anh ta luôn câu được khoảng nửa xô. Một hôm, lúc anh ta đang ngồi câu, có người đàn ông đi tới, đến bên bờ biển, anh ta thò tay vào nước, không hiểu sử dụng công phu gì, lúc nhấc tay lên đã quơ được một nắm cá, một tay cầm túi, tay kia bắt cá, chưa đến 10 phút đã đầy túi, đoạn liền bỏ đỉ mất.
Ngư dân kia ngồi xem, cứ đờ cả người ra. Cả đời theo nghiệp đánh cá, anh ta chưa bao giờ thấy kẻ nào lợi hại đến vậy, dùng tay không mà cũng bắt được bao nhiêu là cá.
Đến chủ nhật sau, ngư dân lại tới địa điểm cũ ngồi câu. Được một lát, người đàn ông kia lại tới, lại dùng tay khoắng vào trong nước, lại chưa đến 10 pút đã bắt đầy 1 túi cá. Lúc người đàn ông sắp bỏ đi, ngư dân không nhịn được nữa, chặn anh ta lại….
Ngư dân: “Này anh, anh làm nghề gì vậy? Anh còn biết câu cá hơn tôi? Chả hay anh có bí quyết gì không?”
Người đàn ông cười phá lên: “Tôi chỉ là nhân viên bưu điện. Câu cá thì quan trọng nhất là mồi câu, mồi mà tôi dùng là…hi hi...ha ha…” – nói đoạn giơ ngón tay trỏ ra, “Để ngón tay này vào chỗ đó của phụ nữ, sau đó không được rửa, đi câu cá ngay, bọn cá không thể cưỡng lại mùi vị này đâu!”
Lại đến chủ nhật tiếp theo, ngư dân sắp đi câu cá, nghĩ tới lời của nhân viên bưu điện nọ, thấy vợ mình đang bò ra sàn lau nhà, bèn khẽ khàng lẻn ra đằng sau, thò ngón trỏ ra, định thọc tay vào chỗ nọ….
“Anh đấy ư? Nhân viên bưu điện của em!” - Vợ chàng ngư dân không quay đầu lại nói…
 
Cô nữ sv đi học bằng bằng xe bus bị trộm móc hết tiền mặc dù
đã nhớ lời mẹ dặn rằng xe Bus nhiều kẻ trộm nên phải cất tiền tận chỗ ấy ...cho chắc ăn. cô sinh viên lên đồn công an trình báo chi tiết vụ việc mất cắp ,chú công an nghe xong liền hỏi : em cất tiền chỗ ấy sao nó lấy mà ko biết? cô sv thẹn thuồng trả lời : nó thò tay vào em có biết nhưng mà... em tưởng nó ko lấy tiền....
 
Chuyện vui thôi, có gì đụng chạm sorry cả nhà nhé

Ở một nước nọ, nhà thiết kế đưa ra bản vẽ xây dựng.
Chủ đầu tư xem xong bực mình hỏi:
- Tại sao các anh thiết kế mà 5 tầng hoàn toàn ko có nhà vệ sinh???
Nhà thiết kế trả lời:
- Dạ, vì các anh cũng có kế hoạch nên chúng em mới thiết kế thế để giảm chi phí
Tầng 1 làm nhà trẻ, mà bọn trẻ chúng nó đi vào bô nên cũng kô cần phải có
Tầng 2 thì cho sinh viên ở, chúng nó có gì ăn đâu mà cần ị chứ
Tầng 3 thì dành cho giới nhà văn, (nói nhỏ) nhà văn thì ông nọ ỉa vào mồm ông kia nên em nghĩ cũng không cần thiết
Tầng 4 là của các kỹ sư, kỹ sư thì nhiều giấy lắm, các ông ý cứ đi vào giấy rồi gói lại là xong
Tầng 5 thì đương nhiên là của các nhà lãnh đạo, thông thường thì họ tiệc tùng suốt ngày, ăn ở đâu thì giải quyết luôn ở đó
Báo cáo anh vì thế em mới thiết kế như vậy
 
Một đồng chí người dân tộc xuống hà nội thăm ông bạn được ông bạn chiêu đãi một bữa bia hơi HN thật hoành tráng. Khi về nhà đồng chí khoe với vợ thằng hà nội tốt thật ,nó chiêu đãi tao một bữa mỏi hết cả chim(ý chú là uống bia nhiều đi đái mỏi hết cả chim)
dặn vợ : khi nào nó lên đây mày phải đối xử tử tế với nó. đồng chí vợ nghĩ thầm tưởng gì ..chuyện nhỏ…… .
năm sau chú hà nội lên thăm đồng chí dân tộc vào dịp bà xã đang mang bầu . đồng chí dân tộc đang đi vào rừng chỉ có vợ ở nhà . khi chú dân tộc về gặp vợ hớn hở khoe rằng thằng bạn HN của mày lên chơi tao đối xử chu đáo lắm và cũng chiêu đãi nó một bữa mỏi chim rồi.chú dân tộc ngạc nhiên quá hỏi mày chiêu đãi nó bằng gì mà nó mỏi chim ?nhà mình đâu có bia hơi…..U uu thì tao cho nó ấy ấy …ấy là nó mỏi chim ngay mà.
Chú hà nội khi ấy đang chơi ngoài ruộng dưa hấu thấy đồng chí dân tộc vác dao quắm đang lao thì rụng rời tay chân ..nghĩ phen này thì toi rồi. trong lúc nguy cấp chú liền vạch chim lấy phấn trên quả dưa hấu non bôi đầy vào chim.chú dân tộc đuổi tới vung dao lên hỏi tại sao mày lại dám chơi vợ tao …tao tao giết ..mày.
Chú hà nội cãi bay …tao có làm gì đâu ,tao lên thì con vợ mày đang ngủ …chắc nó ngủ mơ đấy…mày xem này (chú vạch chim ra) vợ tao sắp đẻ,mấy tháng nay ko hoạt động gì …mốc meo hết cả … chú dân tộc xem xong rồi phấn khởi nói : mốc quá …mốc quá…đúng là lâu ko dùng ,con vợ tao nó ngủ mê thật …thôi về nhà uống rượu.
 
Ở một ngôi chùa nọ mở một cuộc thi công phu tuyệt thực. Lần lượt 3 nhà sư bước ra, ai nấy đều gày gò, bủng beo
Nhà sư thứ nhất bước lên lấy tay trái túm lấy da tay phải rồi quấn 1 vòng xong thả ra ......bựt .....
Khán giả vỗ tay ầm ầm
Đến nhà sư thứ 2, ông này tóm lấy da bụng quấn 1 vòng quanh người rồi thả ra .....vù ......
Khán giả nhao nhao
Nhà sư thứ 3 đi ra tóm lấy da bụng kéo một phát qua đầu
Khán giả chỉ nhìn thấy trên mặt nhà sư chỉ còn 1 lỗ to, ngoài ra trên đầu có thêm 1 cái sừng, tóc tai thì tua tủa
Choáng ......
 
Trên một chiếc xe khách chạy đường dài đang có rất nhiề người trong đó có một "khách trú" ngồi gần sát với tài xế. Người này ngó trí quay phải nhìn trước ngoảnh sau. Một lát sau, "khách trú" nói với lái xe:
- Bác tài, cho "ngộ" lái một tí.

Tài xế giật mình bảo:
-Làm sao mà lái được. Bác ngồi xuống đi.
-Cho "ngộ" lái một tí thôi.
-Đã bảo không là không rồi, ngồi xống đi
-Không được hả? Cho "ngộ" lái một tí thôi mà.
-Đã bảo không là không. Muốn chết à.
-Không cho "ngộ" cứ lái.

Nói xong bèn kéo khóa quần, trút "nỗi buồn thầm kín" từ nãy giờ ra ngay trên xe. Lái xe giật mình nhăn mặt:
-Úy, cái "lị " này kỳ quá đi mất.
-Đã bảo cho lái tí mà không cho.
-Lái lái cái con khỉ ý




=)) =)) =)) =)) =)) =)) =)) =)) =))
 
Tặng các bác những câu chuyện có thực...cực kỳ hay

Bài Hát Chết Người​

Có thể nào một bài hát làm cho người nghe nó phải chết không? Nghe có vẻ phi lý, nhưng đó là sự thật đối với một bài hát mang tên Gloomy Sunday.

"Gloomy Sunday" là tên của một bài hát kể về 1 tình yêu đã mất. Thật đúng như tựa đề của nó, bài hát được viết vào một ngày Chúa Nhật, thật ảm đạm của tháng 12 năm 1932 bởi 1 nhà soạn nhạc tên là Reszo Seress.

Reszo thường nằm nguyên ngày trong căn phòng của mình ở thủ đô Paris. Người phụ nữ anh yêu vừa cự tuyệt tình yêu cao thượng của anh. Reszo luôn luôn tôn thờ tình yêu của mình, nên vì vậy anh đã phải đau khổ thật nhiều khi tình yêu của anh bị từ chối. Trong nỗi thất vọng, anh đã sáng tác ra bài hát sầu thảm nhất trong đời. Thi bài nhạc được hoàn thành, Reszo cảm thấy nhẹ nhàng hơn đôi chút trong lòng. Tuy nó không bù vào nỗi mất mát tình yêu to lớn kia, nhưng bài hát của anh ta thật hay - đủ hay để được đưa vào dĩa nhạc thời bấy giờ.

Khi Reszo cố gắng bán "Gloomy Sunday", thoạt đầu anh đã gặp nhiều khó khăn khi tìm người tiêu thu.. Các nhà sản xuất dĩa nhạc cho rằng bài hát nghe rất lạ và quá buồn thảm để trở thành 1 dĩa nhạc có giá tri..

Một nhà sản xuất đã viết rằng: " Có cả một mối tuyệt vọng bị cưỡng ép thật kinh khủng trong bài hát ấy. Tôi không nghĩ rằng nó sẽ đem lại điều gì hay ho cho người nào nghe bài hát ấỵ" (Therés a sort of terrible compelling despair about it. I don't think it would do anyone anyone any good to hear a song like that.)

Nhưng không vì thế mà Reszo ngừng cố gắng để tìm mối tiêu thu.. Cuối cùng, anh ta đã tìm được 1 nhà sản xuất chịu phát hành nhạc của anh. Khi bài hát được tung ra thị trường cũng là lúc nhiều sự việc lạ lùng bắt đầu xảy ra.

Một người đàn ông đang ngồi trong 1 quán café đông đúc tại Budapest đòi ban nhạc chơi bản "Gloomy Sundaỵ" Người đàn ông ngồi tại bàn ông ta vừa nhấp rượu champagne vừa lắng nghe bài nhạc. Khi bản nhạc chấm dứt, người đàn ông trả tiền, rời khỏi quán, và vẫy 1 chiếc xe taxi. Vừa ngồi vào trong xe, ông ta liền lôi ra 1 khẩu súng và tự kết liễu đời mình.

Vài ngày sau đó, một cô gái bán hàng thật trẻ đã tự treo cổ tại Berlin. Nằm phía dưới chân của cô gái là tờ nhạc của bài "Gloomy Sundaỵ"

Một cô thư ký xinh đẹp tại New York tự tử trong căn apartment bằng hơi ga đã để lại một mẩu giấy nhỏ xin yêu cầu bản nhạc "Gloomy Sunday" được chơi vào buổi lễ an táng cô.

Khắp thế giới, có nhiều bài tường trình về những cái chết liên quan đến bài hát ấy. Ca sĩ chết trong lúc hát. Người ta chết trong lúc nghe.

Cuối cùng thì công ty truyền thông Anh Quốc phải cấm hẳn bài "Gloomy Sunday" vào những buổi phát thanh thường lệ trên làn sóng. Công ty này không thể làm ngơ trước những lời phiền hà đến từ bài hát ấy.
 
Nhiều hệ thống viễn thông Hoa Kỳ cũng nhanh chóng làm giống vậy. Mười lăm quốc gia khác đã đâm đơn kiện bài hát. Các luật sư quanh thế giới đã tranh luận rằng, người soạn nhạc của bài hát có nên chịu trách nhiệm cho hàng loạt cái chết là hậu quả của sự sáng tạo của anh ta hay không. Nhưng khi các đài radio cố gắng hủy bỏ bài hát thì nó càng trở nên phổ biến hơn. Người ta còn cản thấy hào hứng hơn khi nghe bài hát "tự tử" này (suicide song).
Bài hát dường như ảnh hưởng mọi người không phân biệt gì đến tuổi tác hay tầng lớp. Một người đàn ông 80 tuổi tự hủy diệt đời mình bằng cách nhảy từ cánh cửa sổ lầu bảy xuống trong khi bài nhạc đang hát. Một cô gái 14 tuổi chết đuối khi trong tay còn cầm một bản copy của bài "Gloomy Sunday".

Một nạn nhân trẻ tuổi khác, một cậu bé sai vặt người Ý, đang đi ngang một người ăn xin trên lề đường đang hát bản nhạc "Gloomy Sunday" đột nhiên dừng lại, để chiếc xe đạp của cậu sang một bên, tiến dần đến chỗ người ăn xin và cho ông ta hết số tiền mà cậu đang có. Sau đó chẳng một lời nào, cậu bé đi đến một cây cầu gần đấy và tự nhảy xuống tìm lấy cái chết.

Báo chí lượm lặt hết tất cả những câu chuyện và gửi phóng viên đến phỏng vấn Reszo và hỏi anh ta nghĩ gì về điều ấy. Nhưng Reszo cũng bàng hoàng như bao người khác. Anh ta cũng chẳng hiểu vì sao bài hát của mình đã gây ra nhiều điều bất thường đến vậy.

Từ đó, người soạn nhạc dường như bị truyền nhiễm những điều bất lành theo sau bài nhạc bất cứ khi nào và nơi đâu khi bản nhạc được chơi lên. Khi bài "Gloomy Sunday" trở thành một "top hit" trong tuần, Reszo đã viết một lá thư gửi cho người yêu cũ của chàng và xin thêm một cơ hội nữa để nối lại mối duyên xưa.

Ngày hôm sau, người ta tìm thấy thi hài của cô gái trẻ đã chết vì uống thuốc quá liều lượng. Bên cạnh cô ta là một tờ giấy với nét chữ nghệch ngoạc trên ấy nhưng còn có thể đọc được. Ðó là tên của bài nhạc "Gloomy Sunday".

Ðến lúc này thì Reszo chẳng còn nghi ngờ gì về bài hát mang đầy tính nguyền rủa của chính mình. Lần đầu tiên trong đời, Reszo cố gắng thu hồi lại bài nhạc để nó khỏi bị lan ra nhiều thêm. Nhưng tất cả mọi nổ lực của anh đều không thành. Bài hát càng bị cấm, nó lại càng trở nên phổ biến hơn. Những bản copy lậu được bày bán trên đường phố như một loại trái cấm.
 
Trong mỗi quốc gia, số người chết lại càng gia tăng. Bài hát đã đem lại nhiều lời đồn đãi chết người đến nỗi các nhạc sĩ không dám chơi bài ấy hay thậm chí các ca sĩ cũng sợ không dám hát.

Thời gian trôi qua. Chiến tranh thế giới lần thứ 2 bùng nổ và người ta cũng bắt đầu quên đi bài hát ấy. Dần dần, cơn sốt bài hát được lắng dịu xuống.

Vào thời điểm này Cơ Quan Truyền Thông Anh Quốc quyết định nới lỏng lệnh cấm bài hát. Ðài BBC cho phát thanh "Gloomy Sunday" trên làn sóng điện, nhưng bấy giờ bài nhạc chỉ còn là một hợp tấu khúc (orchestral piece). Từ ấy bài hát được sửa lại theo lối hoà âm hợp khúc này.

Cũng bài nhạc được sửa lại theo kiểu version mới này được phát ra và cứ lập đi lập lại hàng giờ trong một căn apartment nhỏ. Người cảnh sát đi tuần gần đấy cứ phải nghe mãi một bài hát và lấy làm la.. Tiếng âm nhạc phát ra từ cánh cửa sổ của một hộ apartment trên con phố mà người cảnh sát tuần tiểu. Cảm thấy lạ vì người nào có thể nghe mãi một bài hát cứ hát đi hát lại mãi thật nhiều lần mà không ngừng nghỉ, người cảnh sát cuối cùng quyết định điều tra.

Khi viên cảnh sát bước vào căn nhà, "Gloomy Sunday" đang được hát trên dàn máy hát xoay tròn tự động. Thân thể của một thiếu phụ đang nằm cạnh chiếc bàn nơi để chiếc máy hát đang chạy. Người thiếu phụ đã chết với một liều thuốc ngủ cực mạnh.

Ðây mới chỉ là một bắt đầu của hàng loạt cuộc tự tử khác nối tiếp. Một lần nữa, Cơ Quan Truyền Thông Anh Quốc phải ra cấm lệnh đối với bài hát.

Giờ đây thì Reszo Seress đã trở thành một người luôn bị ám ảnh bởi những cái chết do bài hát của anh ta gây nên.

Có hơn 100 người chết sau khi nghe bài hát "Gloomy Sunday". Bài hát vẫn có thể được nghe từ thời này sang thời khác. Gần đây, số tường trình về những cái chết liên quan đến bài hát ấy không còn nữa. Có lẽ lời nguyền năm xưa đã hết linh nghiệm chăng? Có thể là vậy. Nhưng nếu bạn đang ở trong một quán bar nào đó và khi nghe người disc jockey bảo rằng bài nhạc cũ kỳ lạ "Gloomy Sunday" sắp được chơi, tôi thành thật khuyên bạn nên bước ra ngoài và tham gia những trò chơi khác thì tốt hơn.
 
GLOOMY SUNDAY
Sunday is gloomy
My hours are slumberless
Dearest the shadows
I live with are numberless
Little white flowers
Will never awaken you
Not where the black coach
Of sorrow has taken you
Angels have no thoughts
Of ever returning you
Would they be angry
If I thought of joining you?

Gloomy Sunday

Gloomy is Sunday
With shadows I spend it all
My heart and I
Have decided to end it all
Soon there'll be candles
And prayers that are said I know
But let them not weep
Let them know that I'm glad to go
Death is no dream
For in death I’m caressing you
With the last breath of my soul
I’ll be blessing you

Gloomy Sunday

Dreaming, I was only dreaming
I wake and I find you asleep
In the deep of my heart here
Darling I hope
That my dream never haunted you
My heart is telling you
How much I wanted you

Gloomy Sunday

==========================HẾT=============================
 
Mình nhớ là có cả file bài hát này mà, sao bạn không đưa lên cho sinh động???
 
Status
Không mở trả lời sau này.
Back
Top