• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

hoài mong

--------------------------------------------------------------------------------

gọi tên tình yêu
như đếm những điều yêu dấu nhất
giữa trời và đất
chỉ là hư không

một nỗi chờ trông
đếm hoài chi vô vọng
bao nhiêu khát vọng
trả lại cho đời

thoáng gọi tình ơi
vì đâu cô lẻ
dù mưa vùi gió dập
vẫn mạnh mẽ như cỏ cây

xa phía chân mây
nơi tình yêu ta vừa tan mất
xin cho em đếm những điều chân thật
để sống trong đời bằng cả tấm lòng
 
Vô đề

--------------------------------------------------------------------------------

"để sống trong đời bằng cả tấm lòng"
Với phượng hồng
Với tiếng ve
Những trưa Hè dưới vòm me non mướt
Nhỏ e ấp mà muôn đời đi trước
Anh vội vàng hóa kẻ mãi đi sau
Thời gian ơi, không muốn vẫn trôi mau
Bao ký ức thành hành trang trĩu nặng
Thử hỏi biển có bao giờ phẳng lặng
Trách chi thơ anh chẳng nguôi buồn...

Chồi Xuân gợi nhớ ngón thuôn
Mây hoàng hôn nhớ tóc buông lưng tròn
Đóa hồng nhung-ngỡ môi ngon
Hôn hoa sơ ý tay còn dấu gai

Cuối tuần lặng lẽ chiều phai
Rụng từng hoa tím nhớ ai bây giờ?
 
Trăng Xế

--------------------------------------------------------------------------------

Trăng lấp ló ngó đóa quỳnh
Tóc mây nửa mặt
Hình như... Nhỏ mà!

Nhỏ bây giờ quá xa xôi
Mặc ngày hờn dỗi lúc Hè lúc Đông
Nhỏ bây giờ nhớ anh không?
Vườn sau quạnh vắng hoa hồng chờ ai?

Nhỏ bây giờ tóc còn dài
Mắt còn trong vắt như niềm hoài mong
Dẫu biết đời như suối sông
Lãng du theo sóng nhánh rong hoa vàng

Trăng nửa chiếc
Đêm trễ tràng
Đâu đây tiếng dế khẽ khàng giữa khuya
Bên đèn vàng bóng còn kia
Một đàn hạc giấy chưa lìa chỉ treo

Buồn hai năm dai dẵng đeo
Đôi khi trêu ghẹo mơ vui giật mình
Biết nói gì, đành lặng thinh
"Theo tình tình trốn, trốn tình tình... " phai?
 
Chiều Nay

--------------------------------------------------------------------------------

Xòe tay đón nắng lung linh
Lẽ loi không vậy một mình thái dương?
Bóng ngã dài cây ven đường
Hàng me xưa trước cổng trường còn không?
Mây lơ lững
Gió phiêu bồng
Nhà nhà đều có hoa hồng trước sân

Chiều Chúa nhật trời trong ngần
Hoàng hôn chầm chậm
Phân vân chim trời

Thoảng hoa cam
Thoáng hương đời
Bâng khuâng trời tím mồng tơi thuở nào

Bồ công anh vàng chân rào
Giữ giùm chút nắng ngọt ngào chiều nay
 
Mông Lung

--------------------------------------------------------------------------------

Hiu hiu gió
Ngó mờ mờ
Dã quỳ ngơ ngác ngóng chờ thái dương

Chiều vương vương suốt đường trường
Vàng hoa cải dại ngỡ dường nắng lưu

Đời lành lạnh
Trời âm u
Nắng-mây-khói lẫn sương mù hòa giao
Liền lũng thấp nhòa non cao
Đất-trời như một hóa màu mông lung

Chiều sau tay lái ung dung
Chậm ngang phố cũ ngượng ngùng hoa rơi
Màu hoa tím ngát Nhỏ ơi!
 
Ru Ta

--------------------------------------------------------------------------------

Không em buồn riết cũng nhàm
Nhớ dường phai nhạt chỉ ghiền làm thơ

Đêm mù sương khuất trăng mờ
Giờ này, năm trước ngồi chờ phone reo...

Sầu chi dai dẵng bám theo
Đuổi hoài cũng mệt
Nhạt phèo tình ca

Hoa trắng thềm
Hương loang ra
Mưa phùn?
Sương nhẹ?
Tan hòa bóng đêm

Trùm chăn ấm
Ấp gối mềm
Ngủ đi
Dệt mộng êm đềm cùng em
Ngủ no nê
Ngủ đã thèm
 
Hình như gió ko đơn thuần đễ luồn qua tóc.

Gió thốc nỗi nhớ trôi tuột ra hư ko.

Và bỏ mặc kẻ mang nỗi nhớ và kẻ trông chờ nỗi nhớ rỗng ko.

Hình như mưa ko đơn thuần làm ướt vai áo.

Mưa hất tung nụ cười vào giữa mênh mông.

Và mặc kệ nước mắt cùng những rên xiết.

Hình như mây ko đơn thuần nằm yên che bầu trời,và trôi đi.

Mây chì chiết 1 ánh nhìn.

Và mặc cho kẻ khát tình đang bấu víu tìm kiếm nguồn sáng.

Hình như bàn tay ko đơn thuần để yên vị trong 1 bàn tay khác.

Hình như tim ko đơn thuần để yêu 1 con người.

Hình như môi ko đơn thuần để hôn 1 thể xác.

Hình như mắt ko đơn thuần để nhìn thấy người ta đau đớn,hạnh phúc,hay thản nhiên.

Hình như chân ko đơn thuần để bước đi và đứng vững.

Hình như tai ko đơn thuần để lắng nghe.

Hình như giọng nói ko đơn thuần để truyền đạt và sẻ chia.

Hình như khoảng cách ko đơn thuần tính bằng đơn vị.

Hình như tiền ko đơn thuần là tờ giấy có giá trị.

Hình như con người ko đơn thuần có 2 tay,2 chân,2 mắt,mũi,miệng ...

Hình như lời nói ko đơn thuần là những con chữ được phát âm.

Hình như hành động ko đơn thuần đi theo lời nói.

Hình như thành thật ko đơn thuần là đúng.

Hình như giả dối ko đơn thuần là ko thành thật.

Hình như hôn ko đơn thuần môi chạm môi.

Người ta chạm vào tâm hồn nhau.Vì thế mà ấm,lành,và yên.


Hình như hình như ko đơn thuần là hoài nghi....
 
Ác Mộng

--------------------------------------------------------------------------------

Chiều trúng tên, máu loang ra
Mặt trời rụng, huyết chan hòa chân mây
Nhỏ đâu rồi, trã tình đây
Theo nhau suốt kiếp nợ này trốn đâu?
Người choàng voan trắng cô dâu
Để tang tình cũ
Vẹn câu chung tình!

Đêm tán cây tựa muôn hình
Gió đung đưa bóng cựa mình vươn tay
Trăng trong lùm thoáng lắt lay
Sáng lên chấp chới tóc dài rối tung
Ai thở than hay côn trùng?
Hoa cài ngực áo
Hãi hùng đỏ tươi!

Giật mình lanh lãnh tiếng cười
Nửa đêm thức giấc, người đầm mồ hôi!
 
Anh đã đi rồi, người có hay
Chiều buồn tan tác lá rơi đầy
Bỏ lại nơi đây sầu lẻ bóng
Chiều tàn nhạt nắng gió heo may

Nguyện cầu cho người ở nơi ấy
Hạnh phúc bên ai mãi đong đầy
Để lại chút tình vươn trong mắt
Tìm lại nụ cười, nét thơ ngây
 
Mai Kia

--------------------------------------------------------------------------------

Mai kia phố cũ em về
Nhẹ chân giùm nhé, thắm lề phượng rơi
Đừng giận gió tóc rối bời
Bởi tôi nhờ gió nhắn lời yêu thương

Mai em thăm lại sân trường
Nhặt giùm chiếc lá ngỡ vương tháng ngày
Kề ngọc lan hôn thật dài
Để tôi hoài niệm ngón tay út nào

Dưới bóng dầu thân vút cao
Xin em mặc áo dài màu trắng trong
Dù nắng Hè, dù phố đông
Em đừng bịt mặt đau lòng thơ tôi

Mai em về phố xưa rồi
Xứ người có kẻ đứng ngồi không yên!
 
Biển Tình

--------------------------------------------------------------------------------

Em
Nhớ thèm
Ướt mèm sương
Đèn đường vàng quạch
Xé rách đêm tìm nhau
Tiếng mèo hoang gào lanh lảnh
Trăng thấp thoáng tàn cây ảo ảnh
Tình mong manh sao nhớ đến bao giờ?
Xa nhau chi em, đời đầy dẫy bất ngờ
Anh cứ ngỡ em trỡ về trong tà áo trắng
Lâu lắm rồi anh thôi khuya tìm ra bờ biển vắng
Vẫn mặn em ơi, muôn sóng khơi trằn trọc mãi chẳng nguôi
Búi rong rối tung lặng yên trên cát trắng ngậm ngùi
Vui phiêu lãng vượt trùng dương muôn ngàn hải lý?
Gió lại dừng chân cùng hàng thông thủ thỉ
Mai còn chi dấu vết dưới thủy triều?
Con dã tràng xe cát bao nhiêu
Vẫn miệt mài anh chợt hiểu
Tình yêu mình là thế
Không thể nguôi ngoai
Nhớ hoài thôi
Bồi hồi
Sóng
 
Ươm Mộng

--------------------------------------------------------------------------------

Những vì sao khuya
Kìa trong ánh mắt
Một vầng trăng cong
Vành môi xa lắc

Hiu hắt đêm
Cam rụng trắng ngoài thềm
Ơi dấu yêu
Đâu quấn quít tóc mềm

Ong nếm mùa Xuân, ta nếm yêu
Bụi mờ hạc giấy, dấu xanh rêu
Dương cầm lặng tiếng im giai điệu
Những lúc gần nhau được bao nhiêu?

Hiểu được hồn nhau sao đớn đau
Hạnh phúc vừa trao vội bay cao
Xa em ta hết còn cao ngạo
Vật vã trùng dương sóng xôn xao

Chào đêm nhẹ bước vào giấc ngủ
Xin hẹn cho dù trong giấc mơ
Thương nhau đâu chĩ yêu là đủ
Đời sống nhiều điều không giống thơ

Trăn trỡ bao giờ thôi ước vọng
Không, không dấu ái vẫn nồng nàn
Thôi ta hãy ngủ hồn ươm mộng
Gõ cửa phòng anh, Nhỏ khẽ khàng
 
Quên...có thể

Rồi mai này...
....................................................anh sẽ quên em...

Cô gái nhỏ ......
...................................................yêu anh nhiều biết mấy...

Trước mắt anh.....
.............................................................em kiêu kì là vậy...

Nhưng đêm về.....
............................................................nước mắt tràn mi...

Rồi mai này...
..............................................khi đã chia ly...

Tên em sẽ.....
....................................chìm vào trăm ngàn tên khác...

Như một vật bình thường...
.....................................................................anh vô tình đánh mất...

Trong cuộc đời này...
..................................chẳng thiếu ...
................................................................sự lỡ tay đâu !
 
Phượng

--------------------------------------------------------------------------------

Nắng Hè gợi nhớ mùa xưa
Phượng rực rỡ
Phượng đong đưa... đố tình
Khản ve sầu-thơ thư sinh
Sóng sông lấp loáng
Lục bình tím trôi

Phượng môi Người
Phượng tim tôi
Phượng rơi thắm lối
Thế rồi Phượng xa

Phượng một ngày kết xe hoa
Thế là hết Phượng thướt tha tan trường
Mỗi mùa Phượng lại rợp đường
Mà sao thiếu Phượng?
Sân trường quạnh hiu
 
Biển Lòng

--------------------------------------------------------------------------------

Thôi đừng vật vã biển ơi
Sóng đừng ào ạt muôn đời...
Bờ đau!
Biển-Bờ đừng chắn lối nhau
Sóng trào lên đá
Ngàn sau đá mòn

Còn rướm máu trái tim non
Biển hôn rát buốt màu son máu hòa
Thôi đừng mặn nữa xót xa
Vết thương chưa khép biển xoa muối vào!

Nghe cội thông gió rì rào
Ngỡ biển kéo đến, nháo nhào vườn khuya

Thôi mà biển
Tình cách chia
Rồng-Tiên nguồn cội phân lìa núi-sông
Người lên non đốt lửa hồng
Kẻ theo về biển mênh mông phiêu bồng

Thôi tình ơi
Hết mặn nồng
Cớ sao rào rạt trong lòng biển yêu?
 
Hoài Vọng

--------------------------------------------------------------------------------

Mai em về lối cũ
Rủ hoài mong theo về
Ngọc lan còn hé nụ
Nép vành tai tóc thề?

Em hồn nhiên quá thể
Tháng ngày đi không về
Như thể hàng cổ thụ
Đứng ngẫn ngơ bên lề

Mai em về phố nhỏ
Cỏ chân tường còn xanh?
Ai kết thành nhẫn cỏ
Để duyên thơ không thành

Em trong lành nắng sớm
Đành lòng sao hoàng hôn?
Phượng đầu mùa vừa chớm
Đỏ kỷ niệm ngập hồn

Em hôn giùm dĩ vãng
Em giữ giùm tương lai
Vì em đời lãng mạn
Để ta làm thơ hoài
 
Hoài Hương

--------------------------------------------------------------------------------

Nhà ai dâm bụt đỏ rào
Ngoài hiên hoa giấy rực màu Phượng xưa
Bên này chừng đã thôi mưa
Triền đồi rực nắng lưa thưa hoa vàng
Chiều xa lộ xe nối hàng
Hoàng hôn buông vội
Ngỡ ngàng hướng dương

Nghe Người về thăm cố hương
Bỗng dưng sắc Phượng thắp đường đuôi xe
Về đi thôi giục tiếng ve
Chờ nhau em nhé
Trưa Hè vườn quê

Xứ người cơm áo mãi mê
Gởi niềm thương nhớ em về giùm ta
 
Hoài Hương

--------------------------------------------------------------------------------

Em hái giùm ta chùm hoa khế
Rãi lên sân đất thế sao trời
Ta đi vạn dặm mà không thể
Trỡ lại vườn năm bé thơ chơi

Em gởi giùm ta mùi không khí
Hoa cau ngan ngát những đêm Hè
Âu Á nếm hàng trăm mỹ vị
Vẫn thèm dôn dốt bột chua me

Em nhé có về thăm trường cũ
Nhặt hộ chân tường bụi phấn rơi
Xưa ngỡ ta là tâm vũ trụ
Nay vẫn vỡ lòng, thầy cô ơi!

Gởi hộ hoài mong về đất mẹ
Đừng quên em nhé nếp da vàng
Ta đi viễn xứ mười năm lẻ
Vẫn mộng từng đêm dáng dịu dàng
 
Hoài Cổ

--------------------------------------------------------------------------------

Nghe quê xa đón em về
Hồn như sông cạn nằm mê mưa nguồn
Em đi
Tình bỏ theo luôn
Để mình ta lại ngồi buồn cùng thơ
Đổi thay phố xá bây giờ
Thị thành nhộn nhịp...
Ai chờ đợi ai?

Thôi rêu phong phủ đền đài
Giữa miền tráng lệ nhớ hoài dấu xưa
Đường giao cành rợp bóng trưa
Có còn thanh vắng đón đưa thuở nào?
Đâu dư âm trận mưa rào
Mỗi chiều tháng Sáu thấm vào hoài mong

Mai em về ngang bến sông
Lục bình tím ngát xuôi giòng thời gian
Tìm đâu cảnh cũ?
Ngỡ ngàng!
Lối xưa còn đó rộn ràng xe qua
Em về hái hộ giùm ta
Cánh hoa mắc cỡ gọi là nhớ nhau
 
Bông Mắc Cỡ

--------------------------------------------------------------------------------

Em hái giùm ta bông mắc cỡ
Thuở đó hồn nhiên ngượng má hồng
Khẽ chạm tay người thôi cũng sợ
Khép lá rồi kia
Anh thấy không?

Giữa thành phố lạ chiều nay nhớ
Ngỡ cả hoàng hôn nhuốm sắc hoa
Thông reo nhẹ lắm dường hơi thở
Chút phấn thông vàng trong mắt ta
 
Back
Top