• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

Nhớ anh

chiều chiều rồi lại chiều chiều
lá rơi rồi lại lá rơi hỡi người
nhớ anh lại nhớ rất nhiều
lệ rơi biết đến khi nào lau khô ?

lá vàng để lại lá xanh
anh đi để lại riêng em nỗi sầu
sầu này nuôi nhớ nuôi thương
người ơi sầu héo con tim mất rồi .

anh yêu anh hãy quay về
chốn xưa em vẫn từng ngày ngóng anh
trông người mắt đã lệ hoen
con tim héo hắt mỏi mòn ngày qua ...

giàu sang có nghĩa gì đâu
công danh sự nghiệp chỉ là phù hoa
cho dù anh chẳng bằng ai
em yêu anh mãi chẳng cần thế đâu !
 
Nhớ

--------------------------------------------------------------------------------

Hoa Điệp xứ người nhớ gì đến tím
Mây tìm ai phiêu bạt khắp phương trời
Hạnh phúc ơi, giọt rượu nồng ngọt lịm
Tắt gió im lìm muôn cánh tím vẫn rơi

Vợi rồi nắng, ngàn dã quỳ nắm níu
Vợi yêu thương? Vương nặng trĩu ân tình
Đừng tự trách trái tim mình đau yếu
Thiêu đốt Hè, mưa xuống cỏ hồi sinh

Tập thiền định khi quanh mình giông bão
Tập lẻ loi khi xa vắng nhớ nhau
Anh tập riết mà chưa hề đắc đạo
Bởi vì em cô-bé-thích-làm-cao

Trong sách vở hồng huyết cầu nên máu
Trong tim anh bao nhiêu cánh Phượng hồng
Theo khoa học không mây ngày khô ráo
Theo tình mình sao hết nhớ mong anh?

Để dành nắng cho những ngày u ám
Để dành hoa cho dằng dặc mùa Đông
Anh muốn hỏi từ lâu mà chưa dám
Tấm lòng em có dành để anh không?

Bỗng chợt nhớ từ lâu mình chưa gặp
Bỗng chợt mong điện thoại mãi im lìm
Thời Áo Trắng em có còn truy cập
Để thơ buồn như Xuân vắng chim muôn
 
Chia tay

buổi chiều nay anh hẹn em chốn cũ
gặp lại anh nhưng không thấy anh cười
em hỏi mãi mà anh chỉ ậm ừ
áng mây chiều đã gói trọn tâm tư ...

rồi bất ngờ anh nói thật nhỏ nhẹ
câu chia tay sao anh nói nhẹ nhàng
lệ chợt rơi không giấu nổi bàng hoàng
tim đã khóc cho cuộc tình đã lỡ


tình yêu xưa thật đẹp biết không anh ?
mà giờ đây đã hóa thành tro bụi
anh vô tình thì làm sao anh biết
chẳng còn gì luyến tiếc phải không anh ?

câu chia tay em nghe mà đau nhói
tình vỡ tan , tim cũng vỡ tan rồi
thôi anh nhé thì thôi đi anh nhé !
tình chúng ta cũng chỉ thế thôi sao ?
 
Tình Ơi

--------------------------------------------------------------------------------

Tình ơi
Tròn, khuyết như trăng
Tình ơi
Mưa-nắng phải chăng duyên mình?
Ngỡ tình dường đã phục sinh
Đâu ngờ tình vẫn lặng thinh mõi mòn
Lá vàng bay, thay lá non
Qua nhiều mùa Hạ Phượng còn hồng tươi

Tình ơi
Dõi bước chân người
Mai sau gặp gỡ nụ cười rưng rưng?
 
Từ đây
Phút cuối qua đi thoáng chạnh lòng
Nghẹn ngào tôi chẳng thể thốt lên câu
Từ đây sắc tím in trong mắt ,
Trái đắng xin mang suốt cuộc đời !!!
 
Ừ Thôi

--------------------------------------------------------------------------------

Ừ thôi
Môi mắt này xin nhớ
Đem Dấu Yêu vào không gian thơ
Thương mãi là duyên xin đừng nợ
Nhỏ mãi xinh hoài trong giấc mơ

Ừ thôi
Cánh trỡ mình hai lối
Anh chỉ xin làm bóng Nhỏ thôi
Lặng thầm đưa đón ngày sớm tối
Hạnh phúc được cùng nhau sánh đôi

Ừ thôi
Mai mốt rồi xa vắng
Anh chỉ xin làm nắng mùa Đông
Biết chốn Nhỏ về nhiều tuyết trắng
Hôn hồng má Nhỏ giận anh không?

Ừ thôi
Mong ngóng hoài suối tóc
Vóc dáng vai gầy giấu trong tim
Ngày sau nhớ lại thời đi học
Còn bóng hình ai dịu nỗi niềm
 
Không Yêu Người Yêu Thơ

--------------------------------------------------------------------------------

Yêu thơ
Người chẳng yêu người
Yêu thương nhớ
Yêu khóc cười... từng câu

Hóa ra
Đa cảm đa sầu
Hóa ra thiên hạ hơi đâu đợi mình

Ừ thôi
Không lẽ lặng thinh
Đành như dế hát một mình thâu đêm
Những giòng thơ trôi êm đềm
Gợi nhiều kỷ niệm ngọt mềm hồn ai

Một mai...
Nhớ lỡ một mai
Vu quy xin trã anh ngày tình thơ

Một mai...
Ai biết bất ngờ
Nên thơ anh vẫn đợi chờ người mơ
 
Sợ
Làm thân gái tôi thường hay lo sợ
Sợ sau này mang kiếp sống cô đơn
Có nào hay ngang trái đã xắp chờ
Niềm thương nhớ có bao giờ vơi bớt ?
 
Tiễn

--------------------------------------------------------------------------------

"em không bao giờ là người có lỗi
giữa chúng mình, điều sai trái thuộc về anh"
Ừ, không giành với em đâu
Khi yêu nhau người mình yêu luôn đúng

Em đi rồi,
Những ngón tay lúng túng
Đan vào nhau vặn vẹo chẳng nên lời...

Nhỏ ơi
Điệp tím rơi đầy thềm Chúa Nhật
Anh cất vào tim đóa hồng vàng

Nhỏ ơi
Chiều vắng bẽ bàng
Dương cầm thuở ấy khẽ khàng ngân vang
Nắng hôn hoa cỏ dịu dàng
Tiễn ngày xa khuất...
Ngỡ ngàng lãng du
 
Lại Đi

--------------------------------------------------------------------------------

Lại đi về phía mặt trời
Nhỏ ơi có lẽ trọn đời tìm nhau
Sau lưng phố thị xôn xao
Sau lưng Điệp tím rụng vào không gian
Mộc lan đứng tiễn hai hàng
Bóng chiều man mác
Hoa vàng trông theo

Lại đi
Ào ạt gió reo
Chập chùng lên dốc xuống đèo xe qua
Lại đi
Đâu cũng là nhà
Trái tim trống trếnh:
Tình xa chưa về

Lại đi
Trốn chạy đam mê
Tình ơi lú lẫn ủ ê mãi hoài?

Lại đi
Trời rộng
Đường dài
Một mình riêng cõi lạc loài nhớ nhau
 
Này em hỡi xin em đừng khóc nhé !
Lệ thủy tinh làm se sắt lòng anh .
Tuổi xuân em, vẫn hồng tươi đẹp đấy !
Đời lại vui khi em hé môi cười .

Khoảng trống kia anh sẽ cùng em lấp ,
lấp cho đầy bao thương nhớ ngày qua .
Ngoan đi em ! này cô em nhỏ bé .
Bờ vai anh em hãy tựa má kề .

Giọt nước mắt anh thay bằng hạnh phúc ,
sưởi ấm em những năm tháng về sau .
Và băng kia sẽ hóa thành vô nghĩa .
Tiếng yêu thương em lại đến với đời .
 
Gởi Người Giấu Mặt

--------------------------------------------------------------------------------

Ai đây mà trách mình nhăng cuội
Phải rồi ai biểu đẫm thơ chi
Lụy tình vương vấn làn hơi cuối
Không hót sao làm kiếp họa mi

Ghen tị?
Oán hờn?
Như gió thoảng
Hương nhài theo gió có đoan trang?
Chỉ riêng mình biết tâm hỗn loạn
Nỗi niềm ai đó lúc sang ngang

Thơ gieo ngàn chữ tình tưởng tượng
Đời nhiều thù hận thiếu yêu thương
Mơ thời áo trắng nhòa bướm Phượng
Cho vợi nhọc nhằn kiếp tha phương

Cuối con đường đã đi mới biết
Thơ viết như là ăn, ngủ thôi
Chỉ có yêu thương là bất diệt
"Đừng" bắt hồn thơ khép kín môi
 
Chữ tình sao nói hết đây,
Lúc thương, lúc nhớ, dạt dào tình thương.
Tưởng chừng sẽ mãi yên vui,
Nhìn lại sau mình, 2 chữ "chia ly"
 
Còn Thương?

--------------------------------------------------------------------------------

Mặt trời rụng xuống triền sỏi đá
Cháy đỏ hoài mong điệp nở hoa
Thôi vàng, thôi tím...
Ừ oi ả
Giữa chốn khô cằn ngóng núi xa

Sa mạc là đây? Cây vẫn xanh
Tàn cọ thiu thiu trong nắng hanh
Mông quạnh đường tàu song song mãi
Có phải như tình Nhỏ với anh?

Như nhành thưa thớt không đủ bóng
Thơ gọi tình về như xưa không?
Trưa đổ lửa trời thiêu đốt mộng
Dòng cạn một thời mênh mang sông

Ngóng gió cho ngày vơi oi bức
Ngờ đâu hừng hực gió thái dương
Đôi đường những tưởng ghen hờn dứt
Không lẽ hay là...
Nhỏ còn thương?
 
Sông Cạn

--------------------------------------------------------------------------------

Ngang giòng sông cạn thương cát sỏi
Đâu cuội trắng nằm đáy trong veo?
Theo dấu ngày xưa mòn gió thổi
Sông đã mất rồi, cây chết theo

Gieo xuống giòng khô nhánh xương rồng
Mai này không biết nở hoa không?
Như tình ta đó dường nắng hạn
Lốc bụi tràn về xót mắt trông

Mênh mông đồi núi màu cỏ cháy
Dã quỳ cũng mất, Nhỏ có hay?
Thoi thóp ngày chờ mong đêm lại
Dịu mát hồn anh giấc mơ ai

Một ngày nào đó mưa sẽ đến
Sông lại đầy lên lóng lánh sao
Ai báo được điều trong định mệnh
Hạnh phúc Nhỏ ơi lại tuôn trào
 
Nỗi Buồn sâu kín
Đường đông đúc nhưng lòng tôi quạnh quẽ
Đi bên lề ôm trọn kiếp thương đau
Chốn phương xa mang ánh mắt nhuộm buồn
thời gian vẫn vô tình trôi lặng lẽ .

Hoàng hôn xuống, tím buồn trong ánh mắt
Kỷ niệm nào bỗng chợt đến vội đi
Đã qua rồi mấy mùa tôi ly biệt
Biệt ly rồi chỉ đau xót mà thôi ...

Đàn cò trắng từng đàn bay về tổ
Khói lam chiều phảng phất chút hồn quê
Tôi đứng lặng giữa khung trời rộng lớn
Nghe tiếng lòng vang vọng mãi niềm đau .

Trăng soi lối nhưng lòng tôi ai tỏ
Ngước nhìn trời lấp lánh những vì sao,
Phía chân trời có vì sao cô lẻ
Mắt đượm buồn rớt xuống những vì sao ?

Đêm thanh vắng trằn trọc trong nỗi nhớ
Khóc thật nhiều cho lòng bớt cô đơn
Mong thời gian sẽ quên hết chuyện đời
Và giông tố xin đừng tìm đến nữa ...
 
Lục Bát

--------------------------------------------------------------------------------

Ngày dài tháng rộng ngỡ quên
Lang thang phố lạ chiều tên gọi thầm
Buồn vui đời lắm thăng trầm
Trỡ mình đêm vắng đụng nhầm vết thương

Nghe còi tàu rúc trong sương
Tỉnh mơ mùi tóc nghe dường đâu đây
Hương xưa từng ngát vai này
Bây giờ biền biệt vai gầy chờ ai?

Bàn tay có nhớ bàn tay
Ngón tay có nhớ thuở cài đan nhau?
Ôn ngày xưa thương ngày sau
Trăm năm ngừng đập tim đau có lành?

Tơ vàng từng sợi mong manh
Se thừng giữ chặt tình dành riêng em
 
Lạnh
Gió lạnh mùa đông, gió lạnh lùng
Bước chân rét mướt , lòng lạnh băng .
Bầu trời vẫn thế , cao vời vợi .
Lòng tôi vẫn vậy , buồn chơi vơi ...
 
Hy Vọng

--------------------------------------------------------------------------------

Thôi xin thương nhớ vào giấc mộng
Đêm Hè trằn trọc giấc oi nồng
Cũng may mở cửa còn trời rộng
Còn có tình em dẫu hoài mong

Cũng may đời sống còn hy vọng
Mình sẽ đoàn duyên, tại sao không?
Những chiều thứ Bảy thường trống rỗng
Hoài niệm về em đủ chật phòng

Cũng may khe suối đầy vơi chảy
Rồi cũng thành sông sóng vỗ về
Cảm ơn em để ngày xưa lại
Rạo rực hồn tôi thơ đam mê

Bể rộng có bao giờ tĩnh lặng
Tròn khuyết muôn đời vẫn vầng trăng
Xa nhau như thể ngày không nắng
Đâu nghĩa là đêm tối vĩnh hằng
 
Vô tình
Thời gian lặng lẽ vô tình
Lá cây lặng lẽ vô tình rơi mau .
Lòng tôi đó vô tình đau
Mong sao năm tháng qua mau vô tình !
 
Back
Top