• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

4-7

--------------------------------------------------------------------------------

Đang làm gì đó Nhỏ?
Có còn nhớ anh không?
Một mình căn phòng trọ
Pháo hoa, buồn ngập lòng

Đang nghĩ gì đó Nhỏ?
Hoa cỏ mờ trong đêm
Ngoài thềm dường sao rụng
Lung linh trên cỏ mềm

Ngủ say rồi hở Nhỏ
Có còn mơ bên nhau?
Trong tim anh thắm đỏ
Tình nồng nàn thuở nào

Chao ơi ngày nghỉ lễ
Thêm tủi thân xa nhà
Ngoài kia vô tình thế
Rực muôn ngàn pháo hoa
 
Ngày hôm qua tuy đã là quá khứ
Người hôm qua sao mãi cứ không quên
Em sẽ cố vươn lên tìm tới bến
Dù cuộc đời không đem đến bình yên

Ngày hôm nay hay ngày mai cũng thế
Vẫn muôn đời em làm kẻ ngủ mê
Vẫn lê thê trên lối về biễn cát
Lê bước buồn khao khát giọt sương khuya

Gai sắc nhọn làm đau nụ hoa hé
Nghĩa trang đời xin một ghế dừng chân
Để đừng nghe lời thế gian muối mặn
Tạ ơn đời cho thân phận hôm nay !
 
Chao ơi một tiếng "dạ"
Hà tiện gì không thưa
Để không còn xa lạ
Để anh còn... đón đưa

Chao ơi một tiếng "dạ"
Nguôi nỗi niềm tha phương
Đôi tay mềm non lá
Khép tà áo tan trường

Thương hoài một tiếng "dạ"
Chan hòa trời quê hương
Để giữa miền cát đá
Ngỡ bóng dừa rợp đường

Tưởng chừng trong tiếng "dạ"
Hạnh phúc làm triều dâng
Nhỏ ơi dù xứ lạ
Đừng quên "dạ" một lần
 
Tặng anh một bài Thơ tình
Xin anh hảy giữ cho mình mai sau
Bài Thơ em viết đã lâu
Từ ngày hai đứa bắt đầu thương yêu
Trang Thơ ghi kỷ niệm nhiều
Mà tình hai đứa chắt chiu mỗi ngày
Với bàn tay ấy trong tay
Em quên nguôi giận tháng ngày cô đơn
Bây giờ tình bỏ tình buồn
Tương tư em gói trong nguồn thơ đau
Tìm đâu lại thưở ban đầu
Thân em lá cỏ dưới bầu trời xanh
Nước vô tình nước trôi nhanh
Người vô tình mới nỡ đành phụ nhau
Bài Thơ thương nhớ về đâu
Thôi em đứng lại bên cầu thương yêu
Chúc anh vui hạnh phúc nhiều
Còn yêu xin nhớ đừng yêu qua đường !
 
Giật Mình

--------------------------------------------------------------------------------

Giật mình tỉnh giấc nửa đêm
Bước ra mở cửa: Dịu mềm gió khuya
Đèn soi chờ bóng ai kia
Mộc lan tà trắng đầm đìa giọt sương

Thôi mà, ngủ nhé nhớ thương
Lẻ loi phòng trọ đêm dường dài hơn
Biết đâu Nhỏ hết giận hờn...
Sáng mai thức dậy cô đơn mặt trời
 
Ân tình cho em ngày xa xưa đó
Anh hởi bây giờ còn nhớ hay quên
Con đường anh đi bình yên miên viễn
Lời hứa ân tình anh quên được sao
Em ở nơi đây phím sầu giăng áo
Đàn gẫy nhịp rồi về đâu tình ơi
Ân tình cho em có lời gian dối
Bẩy mùa Thu qua một mối tình hờ
Giòng sông nơi đây con đò thương nhớ
Khách sang bến rồi quên bỏ đò xưa
Ân tình anh cho âm thừa muôn thưở
Em lấy thước nào để đo lòng anh
Ân tình mong manh xây thành hư ảnh
Xin cám ơn đời và cám ơn anh !
 
Mộng Du

--------------------------------------------------------------------------------

Sông chảy vào đêm mờ cát trắng
Đêm phủ màn nhung bớt khô cằn
Đêm trong hoang mạc chìm sâu lắng
Lặng lẽ ngàn sao thuở vĩnh hằng

Đâu rắn địa đàng dâng trái ngọt?
Đây gót chân mòn kẻ tha hương
Đâu nhánh xương rồng gai bén ngót
Treo trái tim hồng chưa hết thương

Dường như rắn khẽ rung lục lạc
Cát chảy thành sông giữa không trung
Một mai ta cũng về với cát
Hai hạt cát mình có nằm chung?
 
Ngôi Nhà Sa Mạc

--------------------------------------------------------------------------------

Tường màu kem ngói đỏ
Cỏ vàng hoe trước thềm
Đêm đêm nằm nghe gió
Cuốn bụi mờ dầy thêm

Chiều ngựa hoang tung vó
Gõ giòn lưng đồi trơ
Dã quì chờ ai đó
Đỏ ráng chiều lơ ngơ

Hoa xương rồng nở trắng
Phải chăng hồn Quỳnh hương
Nơi này thừa thãi nắng
Vậy mà thiếu tình thương

Con đường đen uốn khúc
Giữa những cồn cát vàng
Một giòng sông mất hút
Phơi lòng cạn khô rang

Hàng chà là ngạo nghễ
Vươn tay níu mặt trời
Ước gì ai đó kể
Ngàn lẽ chuyện nghe chơi

Ta rời nơi đô hội
Về cõi gần vầng dương
Thấy quanh mình cằn cỗi
Thêm hoài mong Mến Thương
 
Buồn đến bao giờ ?
Nhìn quá khứ dường như mình muốn khóc
Nhìn tương lai sao nặng gánh lo âu
Còn hiện tại thấy lòng buồn wá đỗi
Hỏi buồn ơi , còn buồn đến bao giờ ?
 
Một mình
Một mình dưới ánh đèn khuya
Cô đơn, lạnh giá phủ vây quanh mình
Cuộc đời có phải vô tình
Mình tôi ngồi đó, lặng thinh một mình ...
 
Hỏi

--------------------------------------------------------------------------------

Có những người con gái
Rực rỡ hơn Nhỏ nhiều
Sao lòng lưu luyến mãi
Bóng hình Nhỏ dấu yêu?

Những điều không lý giải
Bằng quan niệm thông thường
Nhớ thương không bùa ngải
Sao mãi hoài vấn vương?

Cũng má hường, môi đỏ
Cũng tóc huyền, mắt trong
Sao hồn dửng dưng ngó
Nhỏ ngày xưa, hoài mong

Như giòng sông lặng lẽ
Trôi mãi về biển khơi
Lòng đã, đang, và sẽ
Giữ bóng Nhỏ trọn đời?

Có khung trời vô vị
Vì vắng bóng trăng sao
Nhỏ đành vô tâm thế
Sao không tìm đến nhau?
 
Mùa đông cô đơn
Em sợ lắm giá băng và lạnh lẽo !
Sợ nào hơn buốt giá của mùa đông ?
Lòng em lạnh , bên ngoài trời rất lạnh
Em cô đơn , lạnh lẽo , ôi chán chường !

Mùa đông nay, cô đơn nơi xứ lạ
Lạnh lùng thay! những cơn gió mùa đông
Cây trụi lá tưởng chừng như xơ xác
Lòng em buồn, man mác nhớ cố hương .
 
Khóc trong mơ ...
Có đôi khi em giật mình tỉnh giấc
Mới biết rằng mình đang khóc trong mơ
Giấc mơ ấy sao mà khủng khiếp wá
Tỉnh dậy rồi em cứ ngỡ mình mơ ..

Mơ hay thức nỗi buồn bao giờ cạn ?
Nỗi cô đơn ngày một lớn trong lòng
Em đã biết cuộc đời nhiều giông tố
Giữa dòng đời em nhỏ bé đơn côi !!!
 
Sao Phải Giấu

--------------------------------------------------------------------------------

Ừ em sao phải giấu
Những vần thơ thật lòng
Thời gian rồi phai dấu
Mai này có nhau không?

Ừ em sao giữ kín
Những tâm sự trĩu hồn
Đời không như dự tính
Lén dành nhau... nụ hôn

Mai chồn chân phiêu lãng
Xin hãy về bên anh
Như đêm này trăng sáng
Cùng thơ mình đồng hành

Ừ em sao xa lánh
Địa cầu càng nhỏ nhoi
Đừng để hồn ám ảnh
Đời chỉ mình ta thôi

Ừ em xin rộng đón
Thơ anh và... lòng anh
Để đời ta vẹn trọn
Hạnh phúc đừng mong manh
 
Vô vọng
Niềm tin ấy tưởng chừng như đã chết
Giữa cô đơn buốt giá của mùa đông
Em khẽ nhặt cánh hoa tàn ép lại
Buồn xa xăm nhưng chẳng thốt thành lời !

Chân trời lạ với em càng xa lạ
Bước cô liêu những nẻo đường vút xa ...
Em ngồi đó âm thầm và lặng lẽ
Áng mây chiều vẫn lờ lững trôi xa ...
 


--------------------------------------------------------------------------------

Nhỏ về bãng lãng như sương
Rạp mình cỏ mượt nỏn nường chân thon
Môi hường chưa mượn nét son
Thướt tha suối tóc hương còn đâu đây
Giật mình, trăng đọng bóng cây
Nghe trùng xa gió về đây chạnh lòng
Mai này còn gặp nhau không
Nghe trong lòng ngực tim hồng trở trăn
 
Em sợ hãi tất cả ...
Mỏng manh như pha lê
Yếu mềm như sợi tóc
Em sợ hãi cuộc đời
Sợ hãi cả tương lai
Em sợ hãi tất cả ..

Tất cả đều vô nghĩa
Tất cả là nỗi lo .
Tất cả là buồn chán
Tất cả đều mỏi mệt
Tất cả là khó khăn !!!!
 
Buồn trong mắt em ...
Chốn đông người em dường như lạc lõng
Ngồi lặng im trống vắng buồn xa xăm ...
Xa lạ wá , con người cũng xa lạ
Giọt lệ buồn hoen mắt cố đừng rơi !!!
 
Tại sao ?
Có nhiều lúc em hỏi mình tại sao
Tại sao tại sao lại như thế
Tại sao đời em nhiều đau khổ
Tại sao em trở nên yếu mềm ?

Tại sao trời bất công với em
Tại sao cuộc đời quá hững hờ
Tại sao đường đời đầy giông tố
Tại sao tại sao như thế nhỉ?

Tại sao bầu trời trong xanh
Mà sao mắt em vẫn đ ục
Tại sao người ta hạnh phúc
Còn em gạt lệ giấu niềm đau ?

Tại sao người ta thuận lợi
Còn em toàn gặp khó khăn
Tại sao tại sao như thế
Tại sao em hỏi lòng tại sao ?
 
Đời ko đẹp như mơ ..
Đời ko đẹp như mơ
Giấc mơ có bao giờ là sự thật
Chuyện tình mình vẫn thế
Đẹp nhưng chỉ có trong mơ .....

Đứng trước anh em thấy mình nhỏ bé
Nhỏ bé thay giữa cuộc sống tha phương
Em mỏi mệt muốn tìm một chỗ dựa
Chợt sợ lo chỗ dựa khá chông chênh !!!

Thì thôi nhé bên này bờ bến lạ
Lãng wên anh wa tháng ngày âu lo
Giấc mơ ấy chôn sâu vào kỷ niệm
Chúc cho anh tìm hạnh phúc bên người !!!
 
Back
Top