Huycl2507
New Member
Không sao đâu
Một người lái buôn sau khi bán được khá nhiều hàng hóa trong hội chợ tỉnh, ông cẩn thận bỏ từng đồng tiền vàng vào bị tiền, thu xếp trở về nhà.
Hôm ấy, quả là ngày được mùa cho ông, hội chợ kết thúc thì hàng hoá của ông cũng vừa bán sạch.
Vốn là người cẩn thận, ông dự định làm sao để về đến nhà khi trời tối hầu tránh nạn cướp bóc dọc đường. Ông cột chắc cái bị đầy ắp những đồng tiền vàng lên lưng ngựa và bắt đầu phóng ngựa ngay từ sáng tinh sương. Trưa đến, ông thắng ngựa dừng chân nghỉ dưới gốc cây ngoài làng. Người đầy tớ coi ngựa thưa với chủ:
- Thưa ông, móng sắt bên chân trái phiá sau của con ngựa bị mất một cái đinh rồi, xin ông để con chỉnh lại. Ông chủ bực mình càu nhàu:
- Không sao cả, chỉ còn 60 dặm đường nữa, thiếu một cái đinh đâu có hệ chi. Ta vội đi cho kịp về nhà trước khi trời tối, ta không thể mất thời giờ điều chỉnh lại cái đinh đó.
Tới chiều, ông dừng lại trước cửa nhà bác nông phu để mua thêm thức ăn nước uống cho cả người lẫn ngựa. Trong lúc cho ngựa ăn, cậu bé con bác nông phu nhận ra có gì không ổn với con ngựa, liền thưa với người thương gia:
- Thưa ông, con ngựa của ông đã bị mất cái móng sắt bên chân trái phiá sau rồi. Nếu ông muốn, ba cháu có thể đóng lại chiếc móng sắt khác cho nó.
Ông chủ đáp:
- Không được, tôi vội đi ngay trước khi trời tối, còn 20 dặm nữa, chắc chắn ngựa tôi sẽ chịu được.
Nói đoạn, ông trèo lên lưng ngựa phóng đi vội vã. Chẳng mấy chốc, con ngựa bắt đầu phóng đi cà nhắc. Đã vậy, chủ cũng không tha mà còn phóng nhanh hơn nữa nên chỉ một lúc sau nó lảo đảo rồi ngã qụy. Vì thê’, ông chủ và người đầy tớ phải bỏ ngựa nằm đó khăn gói tiếp tục cuộc hành trình.
Đi được một quãng thì họ gặp một con đường băng qua khu rừng, cũng vừa lúc bóng tối bao trùm lên họ. Bất chợt, từ những lùm cây bên đường, hai tên cướp tiến lại gần giơ dao chĩa súng hăm dọa:
- Hoặc muốn sống hoặc phải chết nếu không nộp hết tiền cho ta.
Lúc bấy giờ, người lái buôn khờ dại kia mới hồi tỉnh thì đã quá muộn. Tất cả cũng chỉ vì một cái đinh vô phước kia.
Ca dao người Anh có câu: “Một mũi kim may kịp thời sẽ cứu được chỗ rách toạc phải cần đến chín mũi kim”. Thật vậy, nếu người thương gia biết lắng nghe đầy tớ đề nghị, biết để ra mấy phút đồng hồ đóng lại cái đinh đầu tiên của móng sắt khi vừa lung lay, chắc chắn ông ta đã không rơi vào thảm cảnh cướp giật. Đừng khinh việc nhỏ, “Lỗ nhỏ làm đắm thuyền”
Biết bao lần chúng ta phung phí sức lực, chạy theo những điều cao cả xa vời mà coi khinh những cái tâm thường nhỏ nhoi. Một tác giả đã viết: “Hãy biết tận hưởng những điều nhỏ nhặt, vì một ngày nào đó khi nhìn lại, bạn sẽ khám phá ra rằng đó là những chuyện vĩ đại”.
Trong đời sống, không biết bao lần chúng ta xem thường những lời khuyên của người khác, chúng ta luôn cảm thấy mình đúng.Nhưng khi sự việc đi đến hồi kết thúc thì dù hối hận cũng đã muộn màng.
Một người lái buôn sau khi bán được khá nhiều hàng hóa trong hội chợ tỉnh, ông cẩn thận bỏ từng đồng tiền vàng vào bị tiền, thu xếp trở về nhà.
Hôm ấy, quả là ngày được mùa cho ông, hội chợ kết thúc thì hàng hoá của ông cũng vừa bán sạch.
Vốn là người cẩn thận, ông dự định làm sao để về đến nhà khi trời tối hầu tránh nạn cướp bóc dọc đường. Ông cột chắc cái bị đầy ắp những đồng tiền vàng lên lưng ngựa và bắt đầu phóng ngựa ngay từ sáng tinh sương. Trưa đến, ông thắng ngựa dừng chân nghỉ dưới gốc cây ngoài làng. Người đầy tớ coi ngựa thưa với chủ:
- Thưa ông, móng sắt bên chân trái phiá sau của con ngựa bị mất một cái đinh rồi, xin ông để con chỉnh lại. Ông chủ bực mình càu nhàu:
- Không sao cả, chỉ còn 60 dặm đường nữa, thiếu một cái đinh đâu có hệ chi. Ta vội đi cho kịp về nhà trước khi trời tối, ta không thể mất thời giờ điều chỉnh lại cái đinh đó.
Tới chiều, ông dừng lại trước cửa nhà bác nông phu để mua thêm thức ăn nước uống cho cả người lẫn ngựa. Trong lúc cho ngựa ăn, cậu bé con bác nông phu nhận ra có gì không ổn với con ngựa, liền thưa với người thương gia:
- Thưa ông, con ngựa của ông đã bị mất cái móng sắt bên chân trái phiá sau rồi. Nếu ông muốn, ba cháu có thể đóng lại chiếc móng sắt khác cho nó.
Ông chủ đáp:
- Không được, tôi vội đi ngay trước khi trời tối, còn 20 dặm nữa, chắc chắn ngựa tôi sẽ chịu được.
Nói đoạn, ông trèo lên lưng ngựa phóng đi vội vã. Chẳng mấy chốc, con ngựa bắt đầu phóng đi cà nhắc. Đã vậy, chủ cũng không tha mà còn phóng nhanh hơn nữa nên chỉ một lúc sau nó lảo đảo rồi ngã qụy. Vì thê’, ông chủ và người đầy tớ phải bỏ ngựa nằm đó khăn gói tiếp tục cuộc hành trình.
Đi được một quãng thì họ gặp một con đường băng qua khu rừng, cũng vừa lúc bóng tối bao trùm lên họ. Bất chợt, từ những lùm cây bên đường, hai tên cướp tiến lại gần giơ dao chĩa súng hăm dọa:
- Hoặc muốn sống hoặc phải chết nếu không nộp hết tiền cho ta.
Lúc bấy giờ, người lái buôn khờ dại kia mới hồi tỉnh thì đã quá muộn. Tất cả cũng chỉ vì một cái đinh vô phước kia.
Ca dao người Anh có câu: “Một mũi kim may kịp thời sẽ cứu được chỗ rách toạc phải cần đến chín mũi kim”. Thật vậy, nếu người thương gia biết lắng nghe đầy tớ đề nghị, biết để ra mấy phút đồng hồ đóng lại cái đinh đầu tiên của móng sắt khi vừa lung lay, chắc chắn ông ta đã không rơi vào thảm cảnh cướp giật. Đừng khinh việc nhỏ, “Lỗ nhỏ làm đắm thuyền”
Biết bao lần chúng ta phung phí sức lực, chạy theo những điều cao cả xa vời mà coi khinh những cái tâm thường nhỏ nhoi. Một tác giả đã viết: “Hãy biết tận hưởng những điều nhỏ nhặt, vì một ngày nào đó khi nhìn lại, bạn sẽ khám phá ra rằng đó là những chuyện vĩ đại”.
Trong đời sống, không biết bao lần chúng ta xem thường những lời khuyên của người khác, chúng ta luôn cảm thấy mình đúng.Nhưng khi sự việc đi đến hồi kết thúc thì dù hối hận cũng đã muộn màng.