CongVoi
Super V.I.P
Tạch tạch..nó rít cái điếu cầy lần thứ bao nhiêu rồi cũng không nhớ..khô khốc và hằn học..lim dim thả làn khói đục ngầu vào màn đêm thăm thẳm..nó khoan thoai ngả lưng vào dìa tường.. ..Lúc này là 3h sáng.. ....Ngoài đường chốc lại vèo vèo 1 chiếc xe phóng qua..đủ mọi thể loại đi lại trên con đường này..dăm ba lũ nhóc đi chơi đêm hát hò ầm ĩ..có cặp yêu nhau vẫn dính chặt với nhau ko rời..vài anh chở rau ngập tràn su hào , bắp cải phóng quên cả mạng sống..đủ cả..ko thiếu 1 thành phần.. "U cho con xin chén trà.." nó nói nhỏ với bà cụ run rẩy bên ngọn đèn dầu điếu đóm.. ...Chén nước chè đêm , đặc quánh, chát xít cổ họng làm nó càng thêm tỉnh..nó là 1 thằng ăn chơi theo đúng nghĩa..nhưng nó cũng có những phút giây phẳng lặng ngoài những bàn rượu xô bồ trên vũ trường..như lúc này..nó là 1 thằng lãng mạn.. ..Nó lãng mạn đến mức mải ngắm hoa sữa..mải hít mùi mùa thu quên cả 1 tiếng "Rầmmm" rất to đầu phố..cái hiện thực phũ phàng trần trụi nhanh chóng kéo nó ra khỏi mộng mơ..Ra là 1 vụ tai nạn.. Uể oải lê cái xác mệt mỏi đến chỗ phát ra âm thanh vì hiếu kì..Một cô gái đang nằm trên vũng máu..ăn mặc sexy và co quắp..còn kẻ gây tai nạn đã bỏ trốn..Và..nó giật mình.. ..2 tháng trước ..cũng vừa vặn sinh nhật nó thì bà già ở bển gửi tiền về..Vậy là năm nay nó sẽ có 1 sinh nhật hoành tráng lấy le với bọn bạn..1 bàn đầy ắp rượu tại vũ trường số 1 Hà nội..hơi men..thuốc lắc và gái quyện với nhau làm nó ko biết mình đang làm gì..trên trụ..dancer vẫn giật những điệu nhẩy kích dục..1 dancer có cái ánh mắt ướt và 1 thân hình bốc lửa..1 dancer nó chưa bao h gặp.. ........ "Đêm nay em ngủ với anh nhé.." Nó nói nhẹ nhàng với cô dancer vừa hết việc đang nốc rượu tại bàn nó.. Cô nhìn nó..nhếch mép cười "Xin lỗi anh..đêm nay em có khách...".."100$" nhé.."Ko anh ạ.." "200..nói nhiều quá.." ..."Xin lỗi anh lần nữa..nhưng kể cả 1ngàn..nguyên tắc là nguyên tắc em ko thể phá đc anh à.."Cô ta nói..vừa nói vừa cười ..nụ cười vừa mỉa mai vừa tẻ nhạt.. "Mày nghĩ mày là ai"..nó vừa lầu bầu tức tối vừa nói với theo cô gái.."ĐỒ CON ĐĨ.." ... .......
Gió thu lạnh gai người..cuốn đống lá vàng bay mù mịt..cái lạnh se sắt ảm đạm đến não nề.. ..Cái "đồ con đĩ" giờ đang nằm trước mặt nó..trên 1 đống máu và rũ rượi tóc..nó súyt ko nhận ra vì cô ko make up..khuôn mặt đáng thương và nhỏ bé..vẫn đôi mắt ướt ấy nhưng đang đỏ lòe vì máu..mất 2 phút hoảng loạn..nó định bế cô và chạy đến 1 bệnh viện nào đấy..nhưng chợt nhận ra làm vậy không khác gì tự sát..xương và những chỗ va đập có thể bị ảnh hưởng nguy hiểm đến tính mạng.. ..Mà đoạn đường này không hề có bóng taxi qua lại.. ......5phút...đường vẫn im lìm.. ...10phút ..có 1 chiếc xe lao vọt qua và , máu vẫn chẩy trong tiếng rên khe khẽ của cô gái.. "Anh ơi..em đau đầu quá...anh bóp đầu cho em với.." Cô nói qua cái miệng đầy máu..mũi cô tắc nghẹt ..máu vẫn tuôn ko ngừng..thấm ướt cả người nó...nó hoang loạn thực sự... ...Kitttttttttttttttttt..tiếng fanh xe rít lên ghê sợn..phá tan cái tĩnh mịch im lìm của con phố nhỏ..1 chiếc xe chở đồ gỗ đêm bị nó chặn lại...người lái xe ngơ ngác rồi cũng tốt bụng mở khoang chở hàng cho nó bế cô gái vào...khoang lái đã chật vì chất đầy thứ linh tinh..âu cũng còn may cho số cô gái..nó bê cô lên trong lỉnh kỉnh bàn ghế..máu rỏ những đường man rợ theo tóc cô gái xuống đường.. ..Chiếc xe vọt đi nhằm thẳng bệnh viện việt đức... Bà bác sỹ trực đêm nhìn nó qua cái kính dầy cộp..ngó 1 lượt qua bộ quần áo tinh tươm be bét đỏ lòm, rồi hắng giọng hỏi :"cậu gây tai nạn hay là người nhà bệnh nhân.." "Cháu chỉ là người đi đường mang cô ý vào đây ạ.." Nó lúng túng trả lời..mặt vẫn xanh lè vì sợ.. ..."Yêu cầu cậu nộp 800 ngàn tiền chụp cắt lớp để chúng tôi tiến hành chẩn đoán não.." Bà bác sỹ vừa nói vừa hí hoáy ghi vào sổ trực.. Nó kiểm tra ví nó..kiểm tra luôn túi xách của cô gái..trong ví nó có 237ngàn..còn ở cái túi xách đỏ kia..ngoài son phấn..nước hoa..vài cái bao cao su..1 chiếc điện thoại 8310..hơn 400ngàn ..ngoài ra không có 1 giấy tờ tùy thân để biết tên cô gái.. "Ở đây tất cả cháu chỉ còn sáu trăm rưỡi thôi cô..cô cứ cho cô ấy chụp chiếu ..thiếu bao nhiêu mai người nhà cô ấy đến sẽ thanh toán ạ.." "Xin lỗi cậu..nguyên tắc của bệnh viện là vậy..cậu gọi cho người nhà cô ấy đến ngay để nộp lệ phí đi..để lâu..cô ấy chết trên bàn cấp cứu chúng tôi ko chịu trách nhiệm đâu.." Quá quen với quy chế y tế của việt nam nên nó chả buồn bực mình làm gì..nó chạy vội ra..gọi xe ôm và phi về nhà lấy nốt vài trăm nghìn còn để ở nhà.. ..."Cô ấy bị chấn thương sọ não..vài chỗ máu tụ..có lẽ phải tiến hành phẫu thuật ngay.." 1 bác sỹ từ phòng hội chẩn bước ra nói với nó..lúc này đang rũ rượi vì mệt..vì lo.. 5h30 phút sáng.. Trời mưa tầm tã.. ..Nó cầm điên thoại của cô gái ..lục trong danh bạ để tìm số người nhà..lướt qua 1 loạt những contact dạng như "hàng a..hàng b ..hàng c...v..v" mắt nó sáng rực khi dừng lại tại 1 contact có cái tên "Honey"..đây rồi..may quá.. ...Tuttttttttt...Tuttttttttttttt...Tuttttttttttttt ko ai nghe máy ..chỉ có tiếng tút vô hồn.. Nó gọi lần thứ 2..dài hơn nhưng vẫn vậy.. đến lần thứ 3..đầu dây bên kia có giọng thanh niên ngái ngủ cất lên.."Em thừa hơi hay sao giờ này còn gọi.." ..cốc lốc và thiếu lịch sự.. "Xin lỗi anh..tôi ko có thời gian giải thích nhiều..nhưng xin anh đến ngay phòng cấp cứu bệnh viện việt đức..người yêu anh đang bị chấn thương sọ não và cần người nhà đến để kí giấy mổ..mong anh đến luôn, không cô ấy nguy kịch lắm rồi.." ..Bên kia dường như đang cười nhếch mép.."nó chỉ là con phò..tao ko rỗi việc.."..Cái đầu óc chai sạn của nó nhanh chóng hiểu ra vấn đề..nó gào vào điện thoại.."Thằng vô học.."rồi cúp máy.. ....
Gió thu lạnh gai người..cuốn đống lá vàng bay mù mịt..cái lạnh se sắt ảm đạm đến não nề.. ..Cái "đồ con đĩ" giờ đang nằm trước mặt nó..trên 1 đống máu và rũ rượi tóc..nó súyt ko nhận ra vì cô ko make up..khuôn mặt đáng thương và nhỏ bé..vẫn đôi mắt ướt ấy nhưng đang đỏ lòe vì máu..mất 2 phút hoảng loạn..nó định bế cô và chạy đến 1 bệnh viện nào đấy..nhưng chợt nhận ra làm vậy không khác gì tự sát..xương và những chỗ va đập có thể bị ảnh hưởng nguy hiểm đến tính mạng.. ..Mà đoạn đường này không hề có bóng taxi qua lại.. ......5phút...đường vẫn im lìm.. ...10phút ..có 1 chiếc xe lao vọt qua và , máu vẫn chẩy trong tiếng rên khe khẽ của cô gái.. "Anh ơi..em đau đầu quá...anh bóp đầu cho em với.." Cô nói qua cái miệng đầy máu..mũi cô tắc nghẹt ..máu vẫn tuôn ko ngừng..thấm ướt cả người nó...nó hoang loạn thực sự... ...Kitttttttttttttttttt..tiếng fanh xe rít lên ghê sợn..phá tan cái tĩnh mịch im lìm của con phố nhỏ..1 chiếc xe chở đồ gỗ đêm bị nó chặn lại...người lái xe ngơ ngác rồi cũng tốt bụng mở khoang chở hàng cho nó bế cô gái vào...khoang lái đã chật vì chất đầy thứ linh tinh..âu cũng còn may cho số cô gái..nó bê cô lên trong lỉnh kỉnh bàn ghế..máu rỏ những đường man rợ theo tóc cô gái xuống đường.. ..Chiếc xe vọt đi nhằm thẳng bệnh viện việt đức... Bà bác sỹ trực đêm nhìn nó qua cái kính dầy cộp..ngó 1 lượt qua bộ quần áo tinh tươm be bét đỏ lòm, rồi hắng giọng hỏi :"cậu gây tai nạn hay là người nhà bệnh nhân.." "Cháu chỉ là người đi đường mang cô ý vào đây ạ.." Nó lúng túng trả lời..mặt vẫn xanh lè vì sợ.. ..."Yêu cầu cậu nộp 800 ngàn tiền chụp cắt lớp để chúng tôi tiến hành chẩn đoán não.." Bà bác sỹ vừa nói vừa hí hoáy ghi vào sổ trực.. Nó kiểm tra ví nó..kiểm tra luôn túi xách của cô gái..trong ví nó có 237ngàn..còn ở cái túi xách đỏ kia..ngoài son phấn..nước hoa..vài cái bao cao su..1 chiếc điện thoại 8310..hơn 400ngàn ..ngoài ra không có 1 giấy tờ tùy thân để biết tên cô gái.. "Ở đây tất cả cháu chỉ còn sáu trăm rưỡi thôi cô..cô cứ cho cô ấy chụp chiếu ..thiếu bao nhiêu mai người nhà cô ấy đến sẽ thanh toán ạ.." "Xin lỗi cậu..nguyên tắc của bệnh viện là vậy..cậu gọi cho người nhà cô ấy đến ngay để nộp lệ phí đi..để lâu..cô ấy chết trên bàn cấp cứu chúng tôi ko chịu trách nhiệm đâu.." Quá quen với quy chế y tế của việt nam nên nó chả buồn bực mình làm gì..nó chạy vội ra..gọi xe ôm và phi về nhà lấy nốt vài trăm nghìn còn để ở nhà.. ..."Cô ấy bị chấn thương sọ não..vài chỗ máu tụ..có lẽ phải tiến hành phẫu thuật ngay.." 1 bác sỹ từ phòng hội chẩn bước ra nói với nó..lúc này đang rũ rượi vì mệt..vì lo.. 5h30 phút sáng.. Trời mưa tầm tã.. ..Nó cầm điên thoại của cô gái ..lục trong danh bạ để tìm số người nhà..lướt qua 1 loạt những contact dạng như "hàng a..hàng b ..hàng c...v..v" mắt nó sáng rực khi dừng lại tại 1 contact có cái tên "Honey"..đây rồi..may quá.. ...Tuttttttttt...Tuttttttttttttt...Tuttttttttttttt ko ai nghe máy ..chỉ có tiếng tút vô hồn.. Nó gọi lần thứ 2..dài hơn nhưng vẫn vậy.. đến lần thứ 3..đầu dây bên kia có giọng thanh niên ngái ngủ cất lên.."Em thừa hơi hay sao giờ này còn gọi.." ..cốc lốc và thiếu lịch sự.. "Xin lỗi anh..tôi ko có thời gian giải thích nhiều..nhưng xin anh đến ngay phòng cấp cứu bệnh viện việt đức..người yêu anh đang bị chấn thương sọ não và cần người nhà đến để kí giấy mổ..mong anh đến luôn, không cô ấy nguy kịch lắm rồi.." ..Bên kia dường như đang cười nhếch mép.."nó chỉ là con phò..tao ko rỗi việc.."..Cái đầu óc chai sạn của nó nhanh chóng hiểu ra vấn đề..nó gào vào điện thoại.."Thằng vô học.."rồi cúp máy.. ....