Follow along with the video below to see how to install our site as a web app on your home screen.
Note: This feature currently requires accessing the site using the built-in Safari browser.
Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn
Thơ phát xuất từ tâm hồn mộng ảo.
Cảnh thiên đường cũng chuyển đảo trần gian.
Người nhân thế nào biết chốn thiên đàng.
Chỉ ao ước như cảnh trời bình lặng .
Người được vui là cuộc đời an phận.
Sống reo hò bằng vần điệu thơ ca.
Trong hạnh phúc bao cảnh tượng gần xa.
Khi tâm nội không xót xa vướng bận.
Người mất vui khi cõi lòng trĩu nặng…
Mộng không thành ! Lắm lận đận truân chuyên.
Nên trao chuốt những vần ý … nức nghẹn.
Ghép từng lời … thành trọn vẹn bài thơ.
Nhưng đa số ! Người buồn … lắm mộng mơ.
Mượn thời gian và những cảnh hững hờ.
Hay gói ghém thành những lời than thở.
Để cõi lòng gượng nở tuổi còn xuân.
Cảnh buồn vui ! Đều tạo dệt thơ vần.
Nhưng tùy hứng khi tâm thần mơ mộng.
Nếu không hồn ! Lời thơ nào rung động.
Người phóng khoáng … mơ mộng mới nên thơ .
Có những lúc tưởng hồn trong thẩm huyệt.
Cảnh mù mờ trên khúc hẹp sương khuya.
Đường hai bên là dãy bóng tre già.
Như lối dẫn một hồn ma lơ đãng.
Đêm nữa khuya một mình trong phẳng lặng.
Nghe gió buồn rét lạnh lá cỏ cây.
Nhìn trời cao nhợt nhạt những cụm mây.
Đang tản lạc ! Vì động lay của gió.
Đêm sắp tàn mà lòng chưa tường tỏ.
Tình là gì ! Sao vàng võ đêm thâu ?
Luôn lẩm bẩm …như đọc đoạn kinh cầu.
Cho may mắn …hay tan sầu ! Không biết.
Có nhiều lúc ngồi ngẫn ngơ ngó liếc.
Quanh gian phòng ! Tường màu tuyết nước sơn.
Bổng thấy ai ! Một chiếc bóng chập chờn.
Đang thỏ thẻ như van lơn gì đó.
Lúc khờ người ! Bổng dưng…trời sáng tỏ.
Nắng vào phòng ! Mới hiều rỏ mình ta.
Ngồi bên đèn mà thức suốt đêm qua.
Thân mỏi mệt ! Ngỡ hồn ma cô độc
Mượn giọt mưa thay lệ hồn đêm vắng.
Trăng mập mờ dẩn dắt nhớ chuyện xưa.
Tình gầy trao ! Người xem đó …dư thừa.
Đem vứt bỏ ! Cho vừa lòng ai đó.
Thuở ngày xưa ! Tôi nào ngờ … tường tỏ.
Gian dối lòng ! Người bài tỏ như thơ.
Ngã vào yêu để mang khổ mọi chiều.
Tâm đau nhói ! Bởi quá nhiều kỷ niệm.
Trời vào thu là cảnh buồn mặc niệm.
Phút rã rời ! Ngày kỷ niệm người đi.
Đời tôi như lá vàng úa chiếc rời.
Trong nhạt cảnh của tình đời đen trắng.
Còn đâu nữa ! Cảnh bầu trời vàng nắng.
Ấm cõi lòng của ngày tháng xa xưa.
Đành vùi chôn … và mượn lệ đêm mưa.
Mong xóa rửa mối tình xưa cay đắng.
Ngày giờ đây ! Đường tình như hụt hẫng.
Sợ ! Rụt rè ! Đời chẳng vẹn ước mơ.
Tôi gói ghém … lời than … bỏ vào thơ.
Khi trở giấc ngẫn ngơ trong đêm lạnh.
Mỏi hằn đêm hồn tôi trong hiu quạnh.
Bay chập chờn quanh quẩn mộ phòng hoang.
Bởi chuyện xưa vì vẫn mãi vương mang.
Muôn cay đắng ! Người dối gian bạc bẻo.
Chuyện mưa gió cũng sầu lòng cỏ nội.
Bãi xanh màu ! Sóng cỏ vội ngã nghiêng
Vì tình yêu đôi lứa chẳng nên duyên.
Nên cỏ lá gió luân phiên buồn bã.
Mưa thương đời ! Rơi lệ sầu lã chã.
Gió vô hình nhưng lời đã động cây.
Cỏ vì ai ! Sao nghiêng ngã ngất ngây ?
Trong tình cảnh như áng mây sương khói.
Tình yêu nào ! Làm con tim buộc trói ?
Vướng cõi lòng khiến mắt dỗi mong lung.
Người xa xôi … sao cứ mãi nhớ nhung ?
Luôn mòn mõi ! Ngày trùng phùng hội ngộ.
Phải chăng đây ! Là tình yêu duyên nợ ?
Sao lạ lùng ! Chưa gặp gỡ … lại yêu ?
Chỉ lời trao mà khao khát … thắm nhiều.
Mơ mộng cảnh với ngại điều ân ái.
Vần thơ thôi ! Cũng làm tim bốc cháy.
Chỉ hững hờ đã đốt cháy tim yêu.
Còn đâu nữa khi tình phai đã cũ.
Xóa sạch rồi những ấp ủ mộng mơ.
Còn lại đây những ý đẹp vần thơ.
Sao chua xót ! Người làm ngơ vô cớ.
Khiến trời buồn ! Cảnh cây cỏ mưa rơi.
Tựa mây gió ! Hồn chơi vơi mộng ảo.
Hồn thơ đâu ! Sao trải nhiều lay láng ?
Anh khờ người nghiềng ngẫm chẳng thành câu.
Để viết lên lời nói tiếng hỏi chào.
Khi em đây ! Anh lần đầu quen biết.
Em có nhiều … da diết cảnh trong tim.
Nên lời thơ thắm thía lắm êm đềm.
Chắc ích nhiều đã làm người ngơ ngẫn.
Sau mỗi lần đối ẩm những thơ em.
Xin cho hỏi ?...
Em là ai ! Sao êm dịu quá ngọt ngào ?
Sao lại phải lâm cảnh đời cay đắng ?
Xấu xé lòng trong trắng trái tim em.
Để đời em chịu lắm cảnh bẽ bàng.
Thật không ngờ…
Sao có người phũ phàng như đến thế ?
Giết tình người trần thế chẳng … Thương ! Đao !.
Tim máu lạnh chẳng chút sắc hồng đào.
Gieo trần thế lệ tuông trào …nghiệt ngã.
Em cần một người lau nước mắt cho em… hãy để anh là người đó
Khi em thấy đau
Em cần một người để xoa dịu nỗi đau… anh muốn là người đó
Khi em một mình
Em cần một người bên cạnh…. anh sẵn sàng để là người đó
Khi em đối diện với những điều bất hạnh
Em cần một người chia sẽ ….anh đang đợi để trở thành người đó
Khi em vấp ngã
Em cần một người nâng em dậy…. anh mong ước anh là người đó
Và anh cần em trong cuộc sống này nghĩa là anh cần được ở bên em… khi em đối diện với mọi thứ
Khi em khóc…. anh cần được em để anh lau nước mắt cho em để anh được biết mình có thể lau nước mắt cho người khác thế nào. Không bởi, khi em cười anh mới cần cho em mà là khi em khóc anh mới thấy mình cần cho em, thấy cuộc sống mình thật sự ý nghĩa…
Khi em thấy đau… anh cần được em để anh xoa diu nỗi đau cho anh… anh cần em trong những lúc như thế để anh có thể trở nên nhẹ nhàng hơn, mềm mại hơn, tinh tế hơn để có thể xoa dịu nỗi đau của em
Anh cần em khi em như vậy để anh có thể trở thành người biết chia sẽ, biết thấu hiểu những nỗi đau của người khác… anh chắc chắn sẽ trở thành người thông cảm cho người khác hơn khi họ đối diện với nỗi đau của chính mình và quan trọng hơn là anh sẽ trở nên người biết xoa dịu nỗi đau của người khác.
Khi em một mình… anh cần em, cần được em ở bên cạnh bởi vì khi đó anh thấy mình quan trọng là dường nào, anh sẽ trở nên người có thể che chở, lấp đầy những chỗ trống trong tâm hồn của người khác và anh sẽ trở nên người biết ở bên cạnh người mình yêu…
Khi em đối diện với những điều bất hạnh… anh cần được bên em để anh biết mình có những gì để có thể giúp em vượt qua những điều khó khăn, những nỗi buồn, những điều tẻ nhạt trong cuộc sống, anh sẽ thật sự trở nên mạnh mẽ, trở nên vững vàng để có thể nâng đỡ em… khi em cho phép anh có thể ở bên cạnh nỗi đau của em là có nghĩa em cho phép anh được lớn hơn, mạnh mẽ hơn….
Khi em vấp ngã… anh cần em để mà anh biết mình là chỗ nương dựa cho người khác, cánh tay anh cần được chịu qua những thử thách để mà mạnh mẽ hơn, và khi em ở trong vòng tay anh, em sẽ không thấy lạnh nữa, em sẽ không thấy cô đơn.. anh sẽ thấy được sự mạnh mẽ từ nơi nó.
Khi anh nâng em dậy anh sẽ chuẩn bị cho mình một trái tim biết yêu, luôn sẵn sàng để mà nâng đỡ người khác, anh sẽ được biết mình có gì mà mình sẽ làm được gì khi mà đối diện với những vấp ngã của người khác.
Em đừng một mình đối diện với tất cả các vấn đề, anh cần cho em không phải những lúc em hạnh phúc hay là những lúc em vui… khi cuộc sống nở hoa mà anh cần cho em khi em đối diện với tất cả những nan đề trong cuộc sống… đừng để anh nằm ngoài điều em nghĩ và những gì em gặp phải vì anh cũng cần những điều đó để cho mình lớn lên và biết mình có giá trị, có ích… để cần cho một ai đó…
Chúng ta sinh ra là để cần cho nhau, khi ta chào đời cần một người đỡ , khi ta chết đi cần 4 người khiên… không ai sống trong cuộc đời này mà không phụ thuộc hay là không cần ai cả. Anh cần em…
Bài thơ viết cứ sửa hoài không ngớt.
Ý dệt rồi ! Sao cắt bớt rồi thêm ?
Đọc mấy lượt nghe vẫn thấy chưa êm.
Sao thế nhỉ ! Không giữ yên …nguyên thủy ?
Hay bởi vì ! Không muốn lời ám chỉ ?
Nỗi đau lòng máu rỉ trái tim yêu,
Những lúc khuya nhìn thấy dáng người yêu.
Đang dòi bút những lời điều thơ họa.
Muốn gọi người nhưng sợ làm động dạ…
Mất lạc hồn thơ dệt họa người ta.
Nghĩ đến đó mà lòng thấy xót xa.
Như muối xác kim châm vào sớ thịt.
Có người yêu ! Sao lòng vẫn tịch mịt ?
Cảnh thư phòng như mù mịt sương khuya.
Đêm thanh vắng mà ngỡ trong xa lạ.
Giữa biển người ! Bụng dạ hỏi ai hay ?
Người mình yêu lòng cứ mãi ngất ngây.
Đang xâu xé từng phút giây trống vắng
Giữa đêm trường không gian đầy yên lặng.
Tự hỏi lòng ! Tình có thật không đây !!!
Một lời yêu là giọt tình máu đỏ.
Chiết từ buồng tim nhỏ của đời anh.
Gửi tặng em bằng tình ý chân thành.
Xin em chớ biến hóa thành giọt nước.
Tình đôi ta như chuyện cầu ô thước.
Cách bến bờ mình chưa bước đi chung.
Đoạn đường đời …tình cảnh lắm chập chùng.
Nhiều uốn khúc ! Bởi ngập ngừng lối rẽ.
Hỏi lòng em ! Có còn gì tiếc rẻ ?
Cảnh thuở nào…tình nhạt nhẽo thời gian.
Còn ghi sâu … em vẫn mãi ngỡ ngàng.
Đang hiện hữu như cung đàn vang vội.
Chuyện tình yêu như thuyền tìm bến đợi.
Thả theo dòng hoài trông đợi bến mơ.
Ngày đoàn viên mộng cảnh đẹp như thơ.
Thuyền thôi hết mộng mơ đời trôi nỗi.
Bởi vì yêu ! Anh mõi mòn trông đợi.
Tiếng chân thành lời nói ở em yêu.
Yêu anh mãi dù trắc trở vạn điều.
Không từ khước cùng nhau xây mộng đẹp.