Follow along with the video below to see how to install our site as a web app on your home screen.
Note: This feature currently requires accessing the site using the built-in Safari browser.
Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn
Trèo lên cây bưởi thấy ma
té xuống vườn cà gảy mấy cai' răng
nhìn trời nghĩ ngợi ben khoen
bỗng đâu con chó nhảy ra cắn mình
làm cho tui té xuống xìn
cá lia thia cắn đầy mình người ơi
tưởng rằng như thế là thôi
nào ngờ trời chẳng thương người thiện tâm
xui chi lại đỗ mưa dầm
để tui ướt nhẹp lạnh ngầm trong tim
tưởng em sẽ hiểu nổi niềm
thương người chịu lạnh đi tìm tình yêu
nào ngờ gió tán mưa tiêu
em đâu chẳng thấy chỉ là chiêm bao
Chữ mai nghe thật nghìn trùng
Bao đêm không ngủ lạnh lùng riêng em
Anh đang cuộc sống êm đềm
Không nên vương vấn chi thêm cuộc tình
Em nào có trách gì anh
Bỡi vì số kiếp ta đành chia tay
Hãy vì hạnh phúc hôm nay
Đừng nên lưu luyến tình này làm chi
Em đây đã quyết ra đi
Sẽ không quay lại tình si trả người
Mong anh hiểu biết sự đời
Miễn sao hiểu được trong đời (ta) có nhau.
Hôm nay trời lạnh làm sao
Em buồn, chẳng hiểu vì sao em buồn
Nhớ ai mà mắt lệ tuôn
Ôi sao không biết chiều buồn vấn vương
Như nghe được khúc nhạc hường
Dẫn vào thế giới Du-dương lòng người
Nhớ người đang ở phương trời
Nhớ đôi mắt ấy khi người nhìn em
Cố dằn nhưng lại nhớ thêm
Không sao tả nỗi trong em nổi buồn
Rồi nghe dạ mãi bồn chồn
Lòng như khẽ bảo chiều buồn ngẫn ngơ
Xưa anh chẳng quý cuộc tình
Bây giờ xa cách, tụi mình đều đau
Đôi ta tâm trạng như nhau
Anh sao không biết, em đau rã rời
Phải chi đừng gặp người ơi
Để không nhung nhớ khi rời xa anh
Đôi ta đã phí tuổi xanh
Bây giờ tiếc nối cũng đành chia xa
Anh đi vui với người ta
Còn em sống với người xa lạ mình
Miễn là ta nghĩ tới tình
Yêu trong ký ức thì mình chưa xa.
Đố ai nằm võng không đưa,
Đố ai gặp lại người xưa không nhìn.
Đố ai quên được chữ tình,
Đố ai quên được bóng hình người yêu.
Người ta nói ngốc là yêu
Bởi vì xuất xứ chữ yêu là mù
Khi yêu ai thoát được mù
Khi yêu ai thoát chữ mù, chữ ngu
Đành rằng yêu vẫn chữ ngu
Đành rằng tình cứ ngốc ngu vẫn tình
Đành rằng quên đặng chữ tình
Đành rằng gặp lại phải nhìn ngó nhau
Đành rằng yêu thật khổ đau
Và khi yêu sẽ buồn đau cả đời
Giá đừng vướng chữ tình ơi
Thì người đâu mãi lệ rơi trong lòng.
Thà rằng anh nói hết yêu
Đừng nên giấu kín nổi niềm bên trong
Thà rằng từ giã là xong
Để em không sống bẽ bàng niềm đau
Em không oán hận anh đâu
Từ ngày em biết nói câu yêu người
Là em chuẫn bị lâu rồi
Là em chấp nhận một lời chia tay
Hỏi người có biết có hay
Tình anh tựa bão đêm say cuống vào
Để đời em phải lao đao
Nhưng em chẳng dám giận hờn gì anh
Yêu anh lãng phí tuổi xanh
Anh theo trêu ghẹo dỗ dành tim em
Lòng em trống vắng mãi thêm
Nhưng yêu anh lắm làm em quên đường
Phải chăng vì đã yêu thương
Cho nên dẫu biết vấn vương âu sầu
Em luôn cam nhận khổ đau
Để mà đón nhận tình sầu anh trao
Anh yêu hãy nói tại sao
Để em chấp nhận bước vào hư vô
Tiếc rằng giấc mộng của em
Như giọt sương nhỏ qua đêm tan dần
Em yêu một bóng một thân
Dù người ấy đã bao lần nói yêu
Nhưng em vẫn thấy quạnh hiu
Vì em không nghĩ người yêu thật lòng
Hay em ôm mộng viễn vong
Bao nhiêu tha thiết bên vòng tay ai
Giá như biết được ngày mai
Em không tan nát trần ai nỗi niềm
Em mong giấc mộng êm đềm
Bên con người ấy thì em cam lòng
Hỡi người có hiểu hay không
Hay người chẳng biết em mong em chờ
Tôi yêu em như đại dương nổi sóng
Cuồn cuộn dâng tràn như tiếng nói con tim
Từng lớp sóng xanh như trúc cạn nỗi niềm
Của trái tim yêu đang thét gào khao khát
Tôi yêu em như rừng xanh bát ngát
Bao phủ thú rừng trong tĩnh mịch của màn đêm
Và tiếng vang rên của muôn thú khát thèm
Muốn thoả mãn trong màu đen ân ái
Tôi yêu em một tình yêu rộng rãi
Như mây ngàn bao phủ khắp trời xanh
Và mênh mông như biển cả sóng gầm
Hay nóng bỏng của khô cằn sa mạc
Tôi yêu em như nghìn trùng cơn gió
Xé không gian bay *t tận mây ngàn
Cho muôn loài không còn tiếng thở than
Và hai cơ thể hoà chung một nhịp đập
Tôi yêu em như muôn vì tinh tú
Soi sáng đường trong u tịch của đêm đen
Phá tan đi những khuôn khổ định kèm
Của phong kiến ngàn đời còn cổ hủ
Yêu như thế vẩn còn chưa đủ
Muốn tim em là sở hữu của riêng mình
Như cánh bườm căng gió vượt biển xanh
Theo lượn sóng nhấp nhô trong êm ả
Tôi yêu em một tình yêu buông thả
Không lọc lừa không biên giới cách ngăn
Như đại dương không còn lượn sóng ngầm
Cho hai đứa vĩnh hằng trong luyến ái...