• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

Ru

--------------------------------------------------------------------------------

Ru tình, tình ngủ trong nôi
Đến khi tình lớn lần hồi đi... hoang
Đi đâu
Địa ngục?
Thiên đàng?
Đi đâu mặc kệ
Trã nàng thơ tôi!

Tình thơ dịu mắt, ngọt môi
Người rù quến mất
Thôi rồi, tình ơi!

Bây giờ tình mặc rong chơi
Lang thang góc biển chân trời thỏa thuê

Ru tình, mỏi mệt ngủ mê
Thừa cơ có kẻ lén bê mất tình!
Nửa mơ, nửa tỉnh giật mình
Bóng in lên vách lại tin vẫn còn

Này guốc cũ
Này dấu son...
Nhớ đau hơn cả roi đòn lúc xưa
Bỏ buồn lên võng ru bừa
Cũng may buồn vẫn còn chưa trưởng thành!
 
Sật Sừ

--------------------------------------------------------------------------------

Ru buồn, buồn ngủ ngoan nha
Để vui len lén nở hoa nụ cười
Ru lòng ta
Ru tình Người
Phải chi anh đếm "năm, mười..." tìm em
Đi đâu không để anh kèm
Đầu năm rộn rã anh thèm... tay thuôn
Ông trời chơi ác mưa tuôn
Nhớ em quá xá rộn chuông giao thừa
Bây giờ Nhỏ đã vui chưa?
Ghét ai thì ghét nhớ chừa anh ra
Film Hàn Quốc, người thứ ba
Đừng để anh đóng kẻo mà tủi thân
Bánh kẹo có thể chia phần
Tình yêu không thể phân thành nhiều nơi
Yêu thiệt tình đừng yêu chơi
Kẻo tim tan nát lệ rơi âm thầm
Hạt gieo giờ đã nãy mầm
Đơm hoa kết trái chát ngầm tương tư
Ru buồn
Buồn ngủ đã nư
Vui chưa trọn giấc sật sừ nhớ nhau!
 
Tặng người Diên Khánh

Đây tháp Chàm
Đâu Huyền Trân?
Suối nguồn Vĩnh Hảo trong ngần chờ ai?
Đây điện cổ
Đây đền đài
Khắc Chung tình lỡ bao ngày ngóng trông

Huyền Trân ơi
Nàng nhớ không?
Có còn khắc dạ ghi lòng tình chung?
Nàng ra đi
Xa nghìn trùng
Bao giờ ta lại tương phùng cùng nhau?

Biển xanh xanh
Sóng dạt dào
Xanh hàng dương liễu thì thào chuyện xưa
Cát trắng phau
Lã bóng dừa
Đâu ngàn thuyền chiến đưa dâu triều Trần?
Đâu Chế Mân cùng quần thần
Trên đầu voi trận rần rần đón dâu?

Bỏ Khắc Chung ôm tình sầu
Nàng bỏ cha mẹ đi đâu xứ người?
Tượng tháp xưa phảng phất cười
Tìm đâu mắt biếc môi tươi thuở nào?

Yến dệt tổ nhổ máu đào
Vần thơ ta dệt niềm đau thất tình
Đá còn lưu mãi bóng hình
Biển ngàn năm gọi một mình em thôi
 
Thao Thức

--------------------------------------------------------------------------------

Sao trời rơi hóa giọt sương
Em đâu? Bỏ bóng trong gương một mình

Tím lênh đênh hoa lục bình
Bây giờ biền biệt nhớ nhìn ai đây?

Gầy hàng cây
Lạnh hàng cây
Võ vàng hy vọng rụng đầy ngoài sân
Mưa đã tan
Đêm trong ngần
Nằm nghe trái đất xoay vần chong chênh

Khuya sâu lắng
Đêm mông mênh
Nằm im nghe nỗi cố quên dâng tràn
Kêu thảng thốt chim lạc đàn
Thương thầm dấu ái giờ đang phương nào?
 
Như Ngày Nào

--------------------------------------------------------------------------------

Nắng trong veo như ngày nào
Trà hoa hồng thắm ven rào nhà bên
Như ngày nào...
Làm sao quên
Nhỏ đi đâu mất buồn tênh một mình
Ngoài thềm bóng nắng lung linh
"Theo tình tình trốn, trốn tình tình theo"?
 
Nguôi Ngoai

--------------------------------------------------------------------------------

Thôi ta đừng khóc cho ta nữa
Mở cửa buồn đi đón nắng trong
Kìa hoa thấp thoáng hồng đóm lửa
Hỏi lứa dã quỳ nhớ nắng không?

Mùa Đông không lạnh như ta tưởng
Hoa trắng sau vườn thoang thoảng hương
Giấu giấc hoang đường vào tưởng tượng
Nhỏ dẫu vô tình thương vẫn thương

Mai lại tựu trường nơi xứ lạnh
Gói chút nắng hồng nhẹ hành trang
Có đàn hạc giấy trong hiu quạnh
Đêm nhớ hoa chanh thơm dịu dàng

Khẽ khàng nắng bước qua rèm cửa
Hôn ấm lòng ta, nguôi nhớ xưa
Mai nữa ta về nơi tuyết trắng
Để biết tình sầu thật nguôi chưa
 
Mai

--------------------------------------------------------------------------------

Mai anh về cùng Đông nơi xa
Bỏ lại sau lưng nắng chan hòa
Bỏ lại căn phòng đầy kỷ niệm
Bỏ nét kiêu kỳ khóm trà hoa

Mai vui buồn nhòa phai trong sương
Ngủ vùi trong tuyết những con đường
Ướt mềm hoa trắng vương vai áo
Ôn lại ngày xưa bao luyến thương

Mai phương nào bờ vai thân quen?
Từng giọt băng tan dưới ngọn đèn
Gió len tường đá liêu xiêu dốc
Nghiêng ngã vĩa hè trăm bóng đen

Mai ghen hờn nằm yên trong băng
Như nước hồ Đông, có vĩnh hằng?
Ngàn rặng cây rừng xơ xác ngóng
Tuyết thế quỳnh hoa những đêm trăng

Mai anh tìm ngàn thông trong sương
Để tình xanh lá mãi cửu trường
Giữa trời Đông giá ngang nhiên đứng
Trong gió thì thầm tên mến thương
 
Nắng Lên

--------------------------------------------------------------------------------

Cuối cùng trời cũng thôi mưa
Cuối cùng thôi nhé
Đừng đưa ai về
Cuối cùng dẫu có vụng về
Cũng là quá đỗi đam mê thôi mà
Cuối cùng dẫu có...
Chia xa
Đừng làm mặt lạ đi qua không chào
Cuối cùng mai dẫu thế nào
Đắng cay xin bỏ, ngọt ngào đừng quên
Cuối cùng trời cũng nắng lên!
 
Chờ Xuân

--------------------------------------------------------------------------------

Vì Nhỏ yêu hoa tím
Thơ anh buồn như mưa
Vì dáng ai kiều diễm
Thơ bao giờ vơi chưa?

Vì Nhỏ ưa áo trắng
Thơ anh hiền như mây
Vì Nhỏ cười như nắng
Hồn anh là cỏ cây

Vì em
Vì em đó
Nhỏ đâu rồi, Nhỏ ơi
Về cùng anh nha Nhỏ
Xuân đang chờ bên đời
 
Sương Chiều

--------------------------------------------------------------------------------

Sương mù xóa hết chiều đô thị
Đèn đường hiu hắt đứng chờ chi?
Phố cũ bồng bềnh như mộng mị
Sương ướt thềm xưa dấu ai đi

Chỉ là mây khói hòa bóng tối
Đâu mất mặt trời-đâu dấu môi?
Đường nghiêng nghiêng dốc về quên lối
Biết đến bao giờ bước song đôi?
 
Đêm Trắng

--------------------------------------------------------------------------------

Đêm nay thành phố trinh nguyên quá
Quên dấu thời gian, vết đau xa
Những con đường trắng mềm đến lạ
Tuyết vội xóa giùm dấu xe qua

Thay lá nhành thông thay lá trắng
Và trăng, trăng tỏa sắc xanh lơ
Hiu hắt điện vàng soi lối vắng
Phố bỗng yên bình như tuổi thơ

Hơi thở thành mây bay mất hút
Chút lữa nhà ai thoáng qua gương
Bỗng nhớ, đâu rồi tay tháp bút?
Vui đến rồi đi vút khói sương

Những con đường trắng đôi lề trắng
Yên ắng nằm trong ánh trăng xanh
Tuyết bay từng cánh mà trĩu nặng
Như bóng hình em trĩu hồn anh
 
Đêm Đông

--------------------------------------------------------------------------------

Ngoài kia sương đã đông thành đá
Trăng giữa trời như tảng băng xa
Trên cành băng nhũ thay bao lá
Con dốc đợi chờ bước ai qua

Đâu mất cả rồi muôn chim chóc
Sóc ngủ nơi nào trong hốc cây
Lệ hóa băng rồi dường tượng khóc?
Đèn đường hiu hắt ngóng ai đây?

Gầy bóng, gầy nhành, mòn đá lát
Ai hát trời khuya hay tiếng thông?
Gió lộng xé sương mù tan tác
Yêu dấu nơi nào, ai biết không?
 
Vui Sống

--------------------------------------------------------------------------------

Anh thà mang bút danh Bùi Kiệm
Châm biếm đời tham thói hư danh
Trò đời đen trắng ngồi chiêm nghiệm
Múa bút thành thơ thả trời xanh

Anh cười trên tiếng ai hằn hộc
Anh khóc vì thơ, khóc cho thơ
Hay dở thơ đâu cần ai đọc
Đời quá cằn khô, anh mộng mơ

Tráo trỡ bạn thù chi khốn khổ
Dơ miệng phun người máu chưa khô
Ân oán càng vay càng thua lỗ
Danh vọng lìa trần trã hư vô

Đau khổ một lần là quá đủ
Đời mãi chiến tranh anh cứ yêu
Hết thảy địa cầu đều quyến rũ
Vui sống cùng nhau, đời bao nhiêu!
 
Hy Vọng

--------------------------------------------------------------------------------

Mỗi lần thay áo anh bỗng nhớ
Câu hát "qua cầu" đẹp như thơ
Năm rộng tháng dài làm anh sợ
Lỡ áo phai màu, buồn ngẫn ngơ

Thuở đó Nhỏ thường ưa màu ấy
Bây giờ anh mặc có ai khen?
Nhỏ đi biền biệt sao lâu vậy?
Bỏ mặc anh chờ tiếng thân quen

Ngọn đèn dường cũng mong nhớ nữa
Soi cửa lầu cao tuyết rơi mau
Không gian chìm đắm trong màu sữa
Lạnh quá ước gì ta có nhau

Đông sao dài quá, cô đơn quá
Bên Nhỏ năm nào, ngỡ hôm qua
Thành phố mùa Đông, thành phố lạ
Chim cũng theo đàn thiên di xa

Năm mới đã về, Xuân sắp đến
Mai tuyết tan dần hoa cỏ lên
Con thuyền phiêu lãng quay về bến
Dấu ái thuở nào lại kề bên
 
Không

--------------------------------------------------------------------------------

Không, không xin hứa không sầu
Không hờn, không ghét mặc dầu như không
Không, không, không nhớ không mong
Không còn trách cứ, môi hồng không mơ
Không vồ vập, không hững hờ
Yêu thương cho lắm bây giờ chờ trông
Không cười, sáo đã sang sông
Trái tim rỗng tựa chiếc lồng trống hoang
Không địa ngục, không thiên đàng
Nhỏ đi đâu mất không màng tình anh!
 
Lặng Lẽ

--------------------------------------------------------------------------------

Trời thay áo trắng cho đường phố
Tuyết nõn rơi từ cõi hư vô
Thương chàng Trọng Thủy mồ côi vợ
Lông ngỗng ngàn xưa bay mơ hồ

Khô nẻ môi chờ môi ướt mọng
Tay chờ tay ấm sưởi mùa Đông
Tóc lồng gió tuyết chờ tóc mượt
Dấu giày trên tuyết đợi song song

Từng giòng lệ đóng băng trên kính
Phản chiếu ánh đèn sáng lung linh
Mong nơi Nhỏ ở ngày yên tĩnh
Có biết anh đang ngắm bóng mình?

Câm nín đèn bàn soi trang sách
Cách bức màn thôi đã bình yên
Ngoài phố dấu đời mai xóa sạch
Tuyết xóa lòng anh nỗi niềm riêng?
 
Em Đi

--------------------------------------------------------------------------------

Em đi tình chết không trăn trối
Thu cũng chết rồi, nhánh khô thôi
Em đi biền biệt ngày mong mõi
Trã hết tình thư ấm dấu môi

Quá đỗi đau rồi, như tê dại
Ngày tháng đều trôi, có phôi phai?
Em đi, chỉ có buồn bỏ lại
Trắng toát trời Đông để tang ai?

Đốt cháy lòng anh bằng nỗi nhớ
Niềm riêng bàn phím hóa ra thơ
Em đi, thôi hết rồi duyên nợ
Để tối cuối tuần thấm bơ vơ

Em đi, trăn trỡ đêm mùa lạnh
Dường như hạnh phúc quá mong manh
Em đi, mộng đẹp thành ảo ảnh
Không biết lệ thầm có long lanh?
 
Hoa Hồng Trong Tuyết

--------------------------------------------------------------------------------

Ngập trời lông ngỗng trắng
Giăng mịt mờ không gian
Ôi, Trọng Thủy vội vàng
Theo dấu nàng...
Bão tuyết!

Biết tìm đâu Mỵ Châu?
Thoáng chốc đã bạc đầu
Biết tìm đâu ngàn sau
Đất trời trinh nguyên màu

Ngã nhào trên dốc phố
Ngã vào mây xuống trần
Sợ làm mây hoen ố
Cố nương nhẹ bàn chân

Kìa hoa hồng trên tuyết
Ồ mặn ấm bờ môi
Như nụ hôn biền biệt
Hoa nào? Máu ta thôi!
 
Chiều Phai

--------------------------------------------------------------------------------

Yên ả chiều phai, phố nghiêng vai
Giáo đường dốc núi bóng ngã dài
Đàn bồ câu trắng chưa trỡ lại
Đêm dịu dàng buông suối tóc ai

Yên ả chiều phai, thoáng tuyết bay
Trên tuyết tinh khôi lẽ giấu giày
Đi đâu vội nắng, như trốn chạy
Ai sưởi giùm nhau, lạnh bàn tay

Những ngày Đông nắng thưa thớt quá
Nhỏ vẫn chưa về, Xuân chưa qua
Vắng em, đêm lạnh dài đến lạ
Thắm thoát đã đầy năm chia xa

Từ tạ nắng trời, mây nắm níu
Gió lùa trong tóc, dốc liêu xiêu
Thời gian biền biệt lòng thầm hiểu
Xa quá tình ơi, sao vẫn yêu!

Yên ả chiều phai, tình vẫn say
Tâm hồn vô định, bước lạc loài
Hôn ngàn cánh tuyết trên môi tái
Anh nhớ em mà em nhớ ai!
 
Vô đề

--------------------------------------------------------------------------------

Buồn diễm tuyệt tuyết ngoài trời bất tận
Nhạc không lời thánh thót giữa đêm ngân
Những vần thơ đầy nhớ thương hờn giận
Mai tuyết ngập đường khuất lấp mất dấu chân
Trong ngần tiếng dương cầm
Như ngày xưa khu vườn bí mật
Rất hồn nhiên ngón hồng trên phím trắng
Lặng lẽ trỡ về từng nốt nhạc
Những hồi ức tưởng chừng thất lạc
Đàn hạc giấy trỡ về mê ngủ cùng thơ

Xa thật rồi những ngày tháng ngu ngơ
Nghe trăn trỡ ngoài kia cơn gió xoáy
Em ra đi bỏ nguồn thơ ở lại
Để đêm đêm bàn phím nở bao bài
Em ra đi bỏ cô đơn ở lại
Để đêm đêm con dế hát mệt nhoài

Kìa hoa tuyết trắng ngần bay
Như trang lưu bút đợi hoài chưa trao
Thôi đành đợi đến ngàn sau
Xin em chỉ một lời chào cũng vui
 
Back
Top