• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

Một Ngày Mới

--------------------------------------------------------------------------------

Một ngày mới lớn từ muôn ngày cũ
Mong mùa Xuân từ độ chữa sang Thu
Thấy lộc biếc khi lá vàng ủ rủ
Nghe đoàn duyên theo từng bước lãng du

Một ngày mới bắt đầu từ giấc ngủ
Nhìn tương lai trong những giấc chiêm bao
Ngắm chồi nụ nghe lừng hương quyến rũ
Đêm chưa về hồn đã thấy trăng sao

Một ngày mới lén len vào mộng mị
Đêm tàn trong lãnh lót hót họa mi
Thấy sáng kiến bắt nguồn từ lập dị
Thấy Nhỏ về giây phút tiễn nhau đi

Một ngày mới hứa gì nhau phiêu lãng?
Quên sầu đau, xin nhật ký sang trang
Sẽ xanh thắm những cánh đồng khô hạn
Vững tin tình mặc duyên số trái ngang
 
Nguyện Cầu

--------------------------------------------------------------------------------

Em nguyện cầu gì đêm Tân Niên
Trên môi Bồ tát nụ cười hiền
Thành tâm ai đó Ngài chứng kiến
Mai có thành không mối lương duyên?

Em nguyện cầu gì khi Tân Xuân
Dường như hạnh phúc đến, ngập ngừng
Dừng chân phiêu lãng người viễn xứ
Vô cớ mà quen biết người dưng

Em nguyện cầu chi trầm dâng hương
Không biết rồi đây... thắm yêu thương
Dường như đâu đó Xuân vừa chớm
Hoa hồng kết nụ lung linh sương

Em nguyện cầu chi rất trang nghiêm
Ta ước địa cầu tạm lắng im
Để cho Trời Phật nghe lời nguyện
Nồng ấm lại về sưởi ấm tim

Em nguyện cầu chi môi mĩm chi
Cười một mình thôi, ửng xuân thì
Dường như người cũng cùng ý nghĩ
Mơ ước một ngày chung lối đi
 
Mưa Bụi

--------------------------------------------------------------------------------

Hôm nay mưa bụi nhòa phai nắng
Đồi xa ẩn hiện khói sương giăng
Muốn hỏi mặt trời đi đâu vắng
Hồng nụ môi Người xưa nhớ chăng?

Lặng lẽ sợi buồn luồn không khí
Bụi nước khẽ khàng lạnh trên mi
Chẵng biết nơi Người mưa không nhỉ
Biền biệt bây giờ nói năng chi

Mây giấu gì trong tà áo sẫm
Âm thầm tượng đá đứng trong mưa
Trưa ngỡ hoàng hôn qua rất chậm
Người đã có người đưa đón chưa?

Nửa tường đá ẩm lưng chừng dốc
Nóc giáo đường cao thong thả chuông
Mưa đọng cành khô treo chuỗi ngọc
Không muốn mà sao nhớ nhau luôn?

Chiều nay mưa bụi mây xuống phố
Cho lạnh mơ hồ ai nhớ ai
Những bờ vai ấm chờ hội ngộ
Ao ước rồi đây tay trong tay
 
Mộng

--------------------------------------------------------------------------------

Đêm qua trong mộng thấy hình
Áo ai duyên dáng
Giật mình mưa bay
Đêm vì sao ngủ không say
Nằm nghe trăn trỡ mưa ngoài kia rơi
Lòng thầm ước sợ xa vời
Cách chi thăm thẳm miệng đời thị phi
Chờ vui đến
Tiễn buồn đi
Mà thôi mình chỉ hiểu mình mà thôi
Đừng, đừng mong ước xa xôi
Đừng mơ mộng hảo để rồi đớn đau
Có duyên số
Xin cùng nhau
Trăm năm cay đắng ngọt ngào sớt chia
 
Mưa Tuyết

--------------------------------------------------------------------------------

Người đi trong mưa tuyết
Biết không, thèm nụ môi
Dấu yêu còn biền biệt
Đành hôn giọt băng thôi!

Người ngồi nhìn mưa tuyết
Tiếc nuối tình, tình ơi
Trách thời gian cay nghiệt
Một mình nhìn tuyết rơi

Người mơ bên mưa tuyết
Biết bao giờ đoàn duyên?
Nhỏ đâu rồi, mắt biếc
Tuyết-áo dài chao nghiêng

Người truân chuyên dưới tuyết
Thiết tha nhiều tình xa
Xanh cành thông bất diệt
Có như là tình ta?
 
Mưa Mùa Đông

--------------------------------------------------------------------------------

Nhạt nhòa mưa
Phai nhòa chưa?
Thủy chung chiếc bóng đón đưa ta về
Mưa mùa Đông
Không mưa xưa
Thuở mưa trong trẻo cho vừa nắng hanh
Mưa mùa Đông
Vắng bộ hành
Thôi xin ướt lạnh để dành riêng anh
Đường Nhỏ đi lá biếc xanh?
Nếu mưa xin chỉ ẩm nhành phong lan

Lãng du ơi
Áng mây ngàn
Bên kia biển có địa đàng đâu em?
Có gió lạnh náu ngoài rèm
Có đêm xứ lạ bỗng thèm đoàn duyên

Mưa mùa Đông
Mưa triền miên
Sao chưa gột được niềm riêng
Tình buồn
 
Trách Móc

--------------------------------------------------------------------------------

"Cầu mong gió đưa em đi mãi xa"
Em ác thế? Cứ mơ làm Chức Nữ!
Ai góp gió một ngày thành bão dữ
Thôi
Gió vô tình cuốn mất tình ta

Xin em kề bên hong ấm lại lòng anh
Đông rất lạnh và đời đầy giông tố
Em à, đến con tàu còn mơ bến đỗ
Lãng du hoài không rời rã sao em?

Anh sẽ đưa em quanh thành phố ướt mèm
Gió ganh tị níu em từng sợi tóc
Em láu lỉnh về nhấm hồn anh như sóc
Trái đất dù quay nhưng quỷ đạo mặt trời
 
Giận Dỗi

--------------------------------------------------------------------------------

Một trăm bài thơ tình
Một ngàn bài thơ tình...
Anh viết
Nhỏ có biết sau niềm vui là nỗi buồn
Rất thật
Có được là đã mất
Người là loài khỉ đong đếm so đo
Anh không làm dã nhân hay hàng cây so đủa
Anh không đếm vui
Không đo buồn
Chỉ nhặt thời gian kết lại thành thơ
Kết những giấc mơ
Ước mộng không thành
Vẽ những bức tranh siêu thực ngôn từ...

Ừ mà thôi
Em đi về đi
Anh đâu là gì để em trăn trỡ
Mong nắng ấm để băng hồ rạn vỡ
Thơm ngát mặt hồ hoa súng tím ngày xưa
Em về đi
Rộn rã tiếng ve trưa
Hè đổ lửa đốt vàng hoe lúa chín
Em về đi
Đá thềm nhẫn nhịn
Chai mặt thời gian gổ đá cũng quen rồi!
 
Đợi Chờ

--------------------------------------------------------------------------------

Gió nào thổi tắt mặt trời?
Thật lòng phiêu lãng cả đời sao em?
Đường chỉ tay em hãy xem
Đoạn nào đứt?
Lệ ướt mèm vai anh?
Hôm nay mưa
Nắng mong manh
Mai không có nghĩa nắng hanh không còn
Chải làn tóc
Hồng chút son
Muôn sao vũ trụ vẫn tròn đấy thôi
Đừng lời chót lưởi đầu môi
Bao đời chú Cuội vẫn ngồi mơ ai
 
Dường Như

--------------------------------------------------------------------------------

Nắng dường như
Gió dường như
Trên cành khô chín lắc lư mặt trời
Quang mây
Tạnh tuyết
Trong ngời
Bước chân ra phố dường đời quen thân

Dường đá thềm nhớ bước chân
Lòng nhớ tiếng guốc phân vân thang lầu
Dường mới đó
Dường đã lâu
Dường tình loáng thoáng...
Nặng sâu không ngờ

Chờ nhau
Ngày
Tháng
Năm
Chờ
Trăng tàn
Lá rụng
Bao giờ đoàn duyên?

Dường như tình phải truân chuyên
Phải qua phiền muộn luân phiên thương-hờn
Yêu đâu cần đến nguồn cơn
Dường như hạnh phúc chờn vờn chực bay!
 
Con Cóc

--------------------------------------------------------------------------------

Thiếu em anh chỉ là con cóc
Một góc quạnh hiu ngóng sao trời
Đêm chờ uống lệ-sương lá khóc
Nghiến răng kèn kẹt hận tình vơi

Nhỏ ơi
Đi biệt rồi, công chúa
Héo úa vườn anh vạn khóm hồng
Tình em huyền diệu đầu chiếc đũa
Khẽ chạm vào anh hóa... Ngộ Không

Thơ bỗng đưa anh tận đỉnh trời
Viếng chốn bồng lai giữa biển khơi
Tình em chắp cánh thơ anh tới
Đồng xanh, biển biếc, Thu lá rơi...

Nhỏ ơi
Anh đợi hoài, công chúa
Xin hãy trỡ về ban nụ hôn!
 
Hóa Ra

--------------------------------------------------------------------------------

Hóa ra gió
Hóa ra mây
Trên trời rụng xuống vai gầy lãng du
Hương tóc
Lộng gió
Vi vu
Bước chân phiêu lãng lời ru nhẹ buồn

Hóa ra sâu lắng tâm hồn
Để ôm cô độc bồn chồn âu lo
Hóa ra đong đếm so đo
Trăm năm sau cũng hóa tro bụi tàn

Hóa ra em
Hóa ra chàng
Hóa ra muôn kiếp
Lỡ làng duyên nhau
Người đến trước
Kẻ đến sau
Lòng sông dậy sóng
Đục ngầu nhớ mong

Hóa ra có
Hóa ra không
Hóa ra có mối tơ hồng đứt dây
Hóa ra sống phải chua cay
Mỏi mòn mong đợi ai hay đâu nào
Để cho nỗi nhớ tuôn trào
Gió về em gọi thì thào tên anh

hạnh phúc đến thật mỏng manh
Đã truân chuyên phải gập ghềnh mới thôi
Yêu chi để phải chia phôi
Tình yêu như áng mây trôi cuối trời
 
Ngập Ngừng

--------------------------------------------------------------------------------

"Yêu chi để phải chia phôi"
Nỗi niềm trăn trỡ để rồi... không yêu?
Hạnh phúc ít
Hờn ghen nhiều
Giận gió phiêu lãng những chiều vắng nhau

Xanh như trầu
Chát như cau
Bạc như vôi cớ vì sao cay nồng?
Xanh-trắng sao lại thắm hồng
Tục xưa ngẫm nghĩ đèo bồng tình duyên

Đâu nhãn lồng
Đâu chim Quyên
Nhãn thơm chín nẫu chim chuyền nơi đâu?
Em ơi, sóng dẫu bạc đầu
Bão tan biển vẫn xanh màu thanh xuân
Có phải em?
Ta...
Ngập ngừng
 
Lặng Thầm

--------------------------------------------------------------------------------

Ngập ngừng yêu để chia phôi
Ngậm ngùi yêu đã lỡ rồi ....vẫn yêu
Ngại chi nắng gió hoang liêu
Góp thêm màu sắc cho nhiều nhớ thương

Bùi như lạc
Ngọt như đường
Ai dè cũng chỉ là phường dối dang
Gió về giả dối điêu tàn
Yêu thương còn lại ngỡ ngàng tìm nhau

Trắng-xanh vôi bạc-trầu cau
Ba chất phản ứng thành màu đỏ tươi
Hững hờ anh,em mỉm cười
Có ngày phản ứng ...kết đời.. nên duyên

Ấm êm chúm chím đỗ quyên
Chẳng bằng hương tỏa ngoài hiên đóa hồng
Hơi men cho mắt say nồng
Trong lòng em vẫn lặng thầm chờ anh
 
Chiều Nhớ

--------------------------------------------------------------------------------

Quạnh hiu chiều thứ Bảy
Nắng phai trên đồi thông
Hoàng hôn nào cũng vậy
Nhớ nhau nhiều, biết không?

Trên cành Đông không lá
Trái mùa Thu héo hon
Bóng chiều trùm thềm đá
Mặt trời in dấu son

Vẫn còn mong lung nắng
Vẫn còn chờn vờn mây
Trong căn phòng tĩnh lặng
Nghe hoài mong dâng đầy

Thương hàng cây gầy guộc
Ngóng mùa Xuân vẫn xa
Một tiếng "anh" thân thuộc
Bao giờ em nói ra?
 
Đèn Đêm

--------------------------------------------------------------------------------

Những ngọn đèn đêm đứng chờ ai
Bóng nghiêng loang loáng đổ dốc dài
Cuống quít bộ hành như trốn chạy
Đan lẫn sợi buồn sợi mưa bay

Miệt mài soi tỏ từng đoạn phố
Khuya thẫm sâu sầu đổ nhung êm
Lẽ loi quầng sáng lòng phố cổ
Bên ánh đèn đường đêm đen thêm

Đêm mềm như tóc
Ôi, dấu ái
Thao thức cùng đèn anh chờ ai?
Em đi...
Không lẽ là mãi mãi?
Mong nhớ nơi này em có hay!
 
Ảo

--------------------------------------------------------------------------------

Đêm khuya mây gió liền kề
Anh từ trong mộng trở về tim em
Hạnh phúc được có anh bên
Giật mình thức giấc que diêm lụi tàn

Tiếc nuối giây phút địa đàng
Tình trao vừa thắm vội vàng chia phôi
Ân tình thắp sáng mặt trời
Tự mình thiêu đốt cuộc đời trái ngang

Có duyên số
Có bẽ bàng
Có niềm tin
Có rộn ràng đổi thay
Có đêm lạnh
Có nắng ngày
Có tương tư nối cho dài tình duyên

Có không đi xuống cửu tuyền
Có không lạc lối bước lên thiêng đường
Có không ngược lối đôi đường
Thành tâm để mối lương duyên hợp thành
 
Đong Đưa

--------------------------------------------------------------------------------

Nắng đong đưa
Gió đong đưa
Sáng sương
Trưa nắng
Chiều mưa... vô chừng

Đông còn đó
Xuân ngập ngừng
Mù mây vấn vít trọn rừng cành trơ

Nắng thờ ơ
Gió thờ ơ
Trên con dốc vắng hững hờ ngày phai
Lững lờ mây
Lững lờ ai
Nhành Đông chới với nghìn tay vẫy chiều

Thương muôn điều
Mến vạn điều
Giờ gom góp lại thật nhiều nhớ nhung

Nắng buông chùng
Mây muôn trùng
Hoàng hôn tím ngát ngượng ngùng hồng mây
Yêu là đây
Tương tư đầy
Xa...
Gần...
Dấu Ái còn bày... đong đưa!
 
Bâng Khuâng

--------------------------------------------------------------------------------

Em ơi Chúa Nhật đìu hiu quá
Đông mới giữa mùa
Em vẫn xa
Ba năm anh vẫn là khách lạ
Phố cổ hoài mong thuở phồn hoa

Những thềm đá đã mòn năm tháng
Hiên nhà trong trẻo giọt băng tan
Những bức phù điêu dần biến dạng
Đâu lối mùa Thu ngập lá vàng?

Trong ngàn giây phút vui duyên mới
Có phút giây nào thoáng nhớ anh?
Thương bậc thang lầu quay quắt đợi
Tiếng guốc rộn ràng
Mắt long lanh...

Em, lạnh ngoài kia-lạnh trong lòng
Bồ câu giờ cũng trốn mùa Đông
Trốn buồn, anh giấu trong tiềm thức
Thấp thỏm...
Trùng phùng có thực không?

Xuôi giòng...
Anh biết
Và em biết
Tuyết sẽ tan rồi xóa dấu chân
Em đi, từ đó tình biền biệt
Sao mãi hồn anh nhớ bâng khuâng?
 
phiêu du

--------------------------------------------------------------------------------

Mây phiêu du
Gió phiêu du
Ngày qua
Tháng lại
Mịt mù bão giông

Đời trải rộng
Đất mênh mông
Đông tàn
Xuân tới
Nên không? Ngược dòng?

Mây long rong
Gió phiêu bồng
Nên không mơ ước viển vông đôi lần
Nắng phân vân
Mưa tần ngần
Có ai chịu được mấy lần truân chuyên

Thương vô duyên
Nhớ ưu phiền
Đem tình về nhuộm thắm miền hoang vu
Đêm âm u
Trắng sương mù
Cố lòng đeo đuổi cho dù quạnh hiu

Mây chắt chiu
Gió chắt chiu
Đôi điều hạnh phúc từ nhiều khó khăn
Sương long lanh
Nắng dỗ giành
Sống cho ý nghĩa ngọt lành ấm môi

Tương tư mãi
Người xa xôi
Gió mây đi mãi
Khắp trời
........Phiêu du
 
Back
Top