• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

Ảo Ảnh

--------------------------------------------------------------------------------

Nhỏ ơi đừng đến trong ảo ảnh
Đừng cợt đùa nhau, khổ thân anh
Đông còn dài lắm, còn buốt lạnh
Giật mình chỉ bóng tối vây quanh

Giòng sương trên kính đông thành đá
Thảng thốt kêu gào gió đêm qua
Thức giấc cảm toàn thân rời rã
Tỉnh mộng lạc loài mỗi mình ta

Nhỏ ạ đừng về trong ảo ảnh
Choàng dậy hãi hùng khuya vắng tanh
Phố trọ xứ người đầy hiu quạnh
Giết nốt niềm vui sống mong manh

Ám ảnh ngày vui nhói đau thêm
Muôn ngàn ảo ảnh mộng thâu đêm
Xin Nhỏ đừng về trong mơ nữa
Hãy đến môi thơm, ấm tay mềm
 
Viết cho anh

--------------------------------------------------------------------------------

Ừ thì nhỏ không đến trong ảo ảnh
Ai cợt đùa chi tình mỏng manh
Buồn thương đâu chỉ riêng anh gánh...
Xuân về tình cũ lạnh đầu xanh

Gió ru tóc rối cố thảnh thơi
Tâm tư lạc lõng giữa cuộc đời
Bên kia nhớ nhung bên này đợi
Muôn vàn nhân ý chực lả lơi

Xa nhau sợi nhớ nối dài thêm
Trầu xanh bạc lá đợi ngày têm
Kỷ niệm, ước mơ vây quanh gối
Hóa thành ảo ảnh miền lênh đênh

Anh cứ buồn đau gió với mưa
Không thèm ảo ảnh của ngày xưa
Sáng nay rạng nắng dâng khắp lối
Xuân này anh về với Nhỏ chưa?
 
Biết Chăng?

--------------------------------------------------------------------------------

"Xuân này về với Nhỏ chưa?"
Nhỏ mê phiêu lãng gió đưa phương nào?
Duyên ta ngỡ thắm hoa đào
Đâu ngờ... lạc lối Nhỏ vào tay ai?
Nhỏ đi biền biệt tháng ngày
Châu Âu, châu Á... đắm say cùng người
Giấu đau khổ
Gượng nụ cười
Nỗi lòng trong héo ngoài tươi thấu cùng?
Chung tình không trọn tình chung
Trách chi phiêu lãng muôn trùng biết chăng?
 
Bên Bờ Đại Tây Dương

--------------------------------------------------------------------------------

Giếng cổ đâu rồi sao rửa ngọc
Thoáng chốc ngàn năm bụi chôn vùi
Lãy nỏ mất rồi, mưu kế độc
Tim trúng tên đồng đau chưa nguôi

Ngậm ngùi sóng biển dâng hoa trắng
Vắng Đại Tây Dương lạnh trời chiều
Quê cũ bình minh vừa hé nắng
Nặng trĩu anh thầm ngóng tin yêu

Đợi thủy triều lên bên bờ tuyết
Ôi thắm hoàng hôn huyết Mỵ Châu
Thôi, anh chẵng muốn làm Trọng Thủy
Nhỏ của anh còn, chưa chết đâu!

Nghiêng đầu anh dõi theo chim trắng
Theo nắng bay về nơi phương xa
Nước đại dương nào đều cũng mặn
Tình dẫu nơi nào có phôi pha?
 
Lá trôi dòng xuân thủy
Ưu tư nghĩ xưa sau
Tình thắm cách xa nhau
Hai mối sầu gộp một

Sầu mắt cay hơn ớt
Mặn hơn nước đại dương
Lạnh hơn cả hơi sương
Tình còn vương nhau lắm

Chia hai đầu đằng đẵng
Theo gió lặng mong về
Tình đến trong cơn mê
Giật mình... xa nhau thế

Chuyến đò nhỏ sắp trễ
Dừng bước để đợi anh
Một cơ hội mong manh
Nhỏ dành cho anh đấy
 
Chiếc Bóng

--------------------------------------------------------------------------------

Nhanh Nhỏ ơi, kẻo... trễ đò
Lòng người thăm thẳm khó dò nông sâu
Mong manh... cố chỉ thêm sầu
Bước chân phiêu lãng dừng lâu... bồn chồn
Hai lý tưởng, hai tâm hồn
Hai năm buồn đã lớn khôn một mình
Nhỏ đi đeo đuổi duyên tình
Anh cùng thơ nghiệm tâm linh thăng trầm
Bóng theo em đứng, ngồi, nằm
Nỗi lòng anh vẫn âm thầm theo em!
 
Vẫn chờ

--------------------------------------------------------------------------------

Nhẹ nhàng nâng bước gót sen
Anh đâu ? để Nhỏ mon men lại gần
Tình xa nồng thắm bội phần
Tình gần phai nhạt phân vân ... qua cầu?

Hồn sâu thẳm, mong manh sầu
Hướng về anh chẳng thấy đâu dáng hình
Đắm say duyên mới cho tình
Hôm nay dừng bước lặng thinh ... nguyện cầu...

Bao năm ôm mối tình đầu
Phiêu du khắp chốn bể dâu cợt tình
Gió sương phủ áo hoa vinh
Đôi chân lang bạt một mình... với ai?

Trăn trở cho trắng đêm dài
Nghĩ suy đến nỗi hình hài héo hon
Hai lý tưởng, hai tâm hồn
Anh ơi Nhỏ đã lớn khôn thật rồi

Yêu nước mắt giọt mồ hôi
Yêu tha thiết lúc được ngồi... bên anh
Lòng người dù có mong manh
Cũng xin dừng bước ... đợi anh ... ngày về

Vượt qua được những cơn mê
Xin chờ anh để tiếng phu thê vẹn tròn
 
Qua cầu ?

Một mình phố
lẻ tơ lòng
lồng hơi sương lạnh
sao buồn
sao không?

Trông xa tình
tưởng màu hồng
Ai ngờ tình đã sổ lồng
đùa hoa

Em vui hay nói gần xa
Biết đâu anh hiểu...
Chắc là... không đâu

Tương tư tình
áo thay màu
Bên kia anh có qua cầu tìm em
 
Luận Tình

--------------------------------------------------------------------------------

Đem thơ trãi
Đem tình gieo
Lãng du ai biết còn đeo đuổi tình?
Ai thương mình?
Mình thương ai?
Môi bùa ngãi
Lưới mồi chài tóc giăng
Cười biết chăng?
Khóc biết chăng?
Tìm trong tĩnh lặng trối trăn tình buồn
Đâu mắt biếc
Đâu vai thuôn?
Người đi chớp biển mưa nguồn khổ chưa?
Đây tình xưa
Đây người xưa
Đêm đêm ám ảnh cho vừa nhớ nhung
Xa ngàn trùng
Sóng chập chùng
Nên không mơ phút tương phùng, không nên?
Sao im lặng
Sao đành quên
Qua cầu lắc lẽo
Gập gềnh ai đưa?
Nhớ còn đó
Quên vẫn chưa
Tình thơ
Tình lỡ
Đừng lừa tình chung!
 
Thôi Đừng

--------------------------------------------------------------------------------

Còn đời nay nghĩa phu thê?
Đừng đùa tội nghiệp não nề hồn anh
Cau dầy
Vôi trắng
Trầu xanh
Thế kỹ hai mốt để dành ai ăn?
Hoài cổ để rồi ăn năn
Thủy chung bài học muộn mằn anh mang!
Thôi đừng hứa hẹn đá vàng
Vàng người lấy mất
Đá quàng cổ nhau
Hẹn lãng du trọn kiếp sau
(Dẫu chưa chắc có kiếp nào nữa đâu!)
Mỗi khi buồn viết vài câu
Cho vơi đi chút tình sầu đa mang
Hồn xin sống kiếp ngựa hoang
Cô đơn rong ruỗi bạt ngàn thảo nguyên
Nặng tình sao lại không duyên?
Chắc gì phiêu lãng không phiền muộn thêm?
 
Bóng

--------------------------------------------------------------------------------

Đưa bóng về cùng anh đêm nay
Đừng bỏ anh đi, lạnh nơi nầy
Trăm năm thềm đá dường vẫn vậy
Thưa vắng thời gian ghé qua đây

Thương bóng gầy vì anh hanh hao
Mỗi khi đèn tắt bóng nơi nào?
Bỏ mình anh ngủ, chao cô độc
Ngã xuống dốc chiều, bóng có đau?

Bóng không màu mà sao thân quen
Lặng lẽ cùng anh học bên đèn
Bóng chẵng hờn ghen, không giận dỗi
Chung thủy cho dù đời đua chen

Len lén nhìn mình anh trong gương
Thôi em, đối mặt với đời thường
Tình anh là bóng, thương lặng lẽ
Quấn quít ngàn năm khắp nẽo đường
 
Nợ tình

--------------------------------------------------------------------------------

Thơ lồng gió
Gió lồng mây
Lãng du suốt kiếp bủa vây lấy tình
Chẳng thương mình
Cứ thương ai
Cánh buồm không lái
Tình vay chất chồng
Người ta thanh thản chờ mong
Tình ta trả nợ
Cũng không kịp giờ
-Tình ngày xưa
Tình mộng mơ
Đã vay xin để
Khất chờ...lâu lâu
-Tình ngày chung học với nhau
Cúi xin người hãy quên mau u buồn
Vì ta người ôm mộng suông
Nợ này xin trả...muộn màng...kiếp sau
-Tình ngày cũ chưa bao lâu
Vương thêm tình mới ăn sâu vào hồn
Nợ tình
Nợ khắp muôn trùng
Nợ luôn trăng gió
Nợ cùng biển khơi
Tình hiến dâng trọn bể đời
Nay câu trả nợ viết lời thương yêu
Tình nhiều, ta hiểu người nhiều
Tình ta, người hiểu được bao nhiêu phần???
Nhận tình, nhận mãi, khổ thân
Tình từ bốn phía lưới giăng mắt sầu
Ân tình trao hết còn đâu
Chỉ còn lại mối duyên âu cách trùng
Cười mông lung
Nhớ thẹn thùng
Mai về trao tiếng tương phùng dấu yêu
Thương bao nhiêu?
Ghét bao nhiêu
Xin người thấu hiểu đôi điều lòng ta!
Lòng người có chút xót xa
Đường đời có chỗ gập ga gập ghềnh
Tấm lòng trong khói bồng bềnh
Nợ tình xin trả... mênh mông thơ đời
 
Tìm Trăng

--------------------------------------------------------------------------------

Trăng ơi buồn quá đi đâu? Nhớ
Trăng có bao giờ trốn luôn không?
Lộng gió đồi cao ào ạt thở
Vắng bóng chim rồi, sợ cành cong?

Trống rỗng vòm trời
Ơi sao rụng
Rụng ướt thềm hoang giọt băng tan
Loang loáng ánh đèn ngàn mảnh vụn
Cứa nát màn đêm mới kéo sang

Kinh hoảng tuyết tàn bay chấp chới
Trăng biết nơi nào, mãi rong chơi?
Cành trơ níu kéo chiều chới với
Nhẫn nại gió lùa tuyết chưa vơi

Trăng ơi vời vợi đêm huyền diệu
Đêm vắng trăng rồi, khuya hoang liêu
Hằn bóng đỉnh giáo đường nhọn lểu
Chực xé màn nhung kiếm trăng yêu!
 
Phải

--------------------------------------------------------------------------------

Thôi lãng du phải lấy chồng
Bỏ buồn ngơ ngẫn: Phải lòng người ta!
Tình gần tránh phải tình xa
Khăng khăng khẳng định phải là tình thơ
Yêu để rồi phải bơ vơ
Để dòng thơ phải đợi chờ quạnh hiu
Có bình minh phải xế chiều
Có thương đành phải chịu nhiều hoài mong
Theo giòng đời phải đục trong
Nỗi niềm tâm sự phải không thực tình?
 
Đêm khuya cho mắt lung linh
Dòng thơ nói đỡ nỗi tình đục trong
Đâu rồi những nhớ những mong?
Đâu rồi ta hỡi tấm lòng trinh nguyên!
Sao trời dời đổi luân phiên
Lòng ta vui vẻ ưu phiền đan xen
Chẳng vẹn nhớ, chẳng tròn quên
niềm vui ta gởi
đêm đêm giấu buồn
Lo đời cho tái tê hồn
Lo người rồi sẽ bồn chồn lo âu
Niềm đau ta cất thật sâu
Mở lòng chi nữa bể dâu đã mời
Người tình ơi có nhiều lời...
Ta yêu anh lắm
chỉ... thơ
trời
biết thôi
 
Nắng Ấm

--------------------------------------------------------------------------------

Nắng trong trong nắng trông mong nắng
Tuyết trắng ngời lên trên thông xanh
Lặng lẽ nắng tràn tươi phố vắng
Hằng nhớ Nhỏ mà Nhỏ nhớ anh?

Trong lành lạnh ướp se không khí
Rạng rỡ quá nhìn khép bớt mi
Đông thay áo trắng hiền phố thị
Tha thẩn bồ câu trên lối đi

Gió, gió chi mà khơi nhớ nhung
Ngỡ thoáng bóng em, rộn tim run
Cuối cùng không phải em, không phải!
Sao mãi lòng ôm mộng tương phùng?

Gió rung sợi nắng, tung bụi tuyết
Da diết bàn tay nhớ bàn tay
Nắng hồn nhiên ấm mà không biết
Giết cả ngày vui của riêng anh
 
Dường Nhớ

--------------------------------------------------------------------------------

Phố phường dường nhớ dấu chân
Bụi đường dường nhớ phong trần lãng du
Bình minh dường nhớ sương mù
Cành Đông dường nhớ lá Thu chuyễn mùa
Thang lầu dường nhớ guốc khua
Một lần Nhỏ đến nhớ dường trăm năm
Giáo đường dường nhớ thăng trầm
Nguyện cầu hai đứa âm thầm nhớ nhau
 
Mai Xuân

--------------------------------------------------------------------------------

Mai sẽ là Xuân, Xuân viễn xứ
Tha thứ giùm nhau những ghen hờn
Mai Tết đến rồi? Ngồi tư lự
Tết đến dường như nhớ nhau hơn

Gợn sầu trong gió sương phảng phất
Đâu mất hoàng mai
Đâu mất em
Giao thừa viễn xứ, ừ buồn thật
Khai bút đầu Xuân để ai xem?

Năm cũ chuyện buồn đem bỏ hết
Tết chốn quê nhà
Tết đây đâu?
Bão tuyết mấy hôm rồi cũng mệt
Trã lại bình yên cho đêm thâu

Cầu một mùa Xuân vui trọn vẹn
Cho tình thắm lại thuở mới quen
Mộng ước một ngày Xuân hứa hẹn
Chung chén rượu mừng ấm hơi men
 
Mơ Xưa

--------------------------------------------------------------------------------

Những nàng con gái trùm kín mặt
Đôi mắt nhìn ai sau kiếng đen?
Đôi tà áo trắng bay lạ hoắc
Phố vắng ngày xưa xe cộ chen

Len lõi giữa dòng người hối hả
Anh kiếm bóng hình của ngày xa
Đường me rủ bóng trơ trụi cả
Khói hóa sương mù chốn phồn hoa

Vội vã tan trường xe rầm rộ
Ô cửa ngày xưa bảng giăng giăng
Đâu hoàng lan ngát hương giao lộ?
Kỷ niệm chết rồi quên trối trăn

Đâu nắng hồn nhiên soi mắt ngọc
Đâu tóc huyền xưa giắt ngọc lan
Đô thành náo nhiệt sao cô độc
Anh khóc trong lòng- mơ xưa tan
 
Ồ Xuân

--------------------------------------------------------------------------------

Nhìn lên tờ lịch: Ồ Xuân
Ngó qua khung kính lưng chừng tuyết rơi
Tết xa nhà
Thương nhớ ơi
Biết ai mong đợi cho đời ly hương?
Quẩn quanh giữa bốn bức tường
Ta ru ta ngủ vô thường câu thơ
Tình xa vời
Tim bơ vơ
Thôi yêu chi để thẫn thờ vì yêu
 
Back
Top