• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

đơn độc
Đã từ lâu ta sống trong đơn độc
Chỉ bên mình là sách vở , ưu tư
Căn phòng vắng , im lìm ko tiếng động
Tâm hồn nặng với nỗi buồn phủ vây .

Đơn độc wá ! ta thấy đời cô độc
Một mình ta vẫn bước khi chiều buông
Một mình ta vẫn khóc khi buồn vương
Rồi từ đây ta vẫn mãi mình ta !!!
 
Nắng Cuồng

--------------------------------------------------------------------------------

Những giai điệu cũ mèm
Em đâu thèm nghe nữa
Lá rơi, trăng ngoài cửa...
Xưa quá rồi... Diễm ơi!

Hai năm trời chia biệt
Thơ nặng tình hoài mong
Một chút gì nuối tiếc
Còn gì cho nhau không?

Giòng sông nào lặng lẽ
Giữa đôi bờ cằn khô
Phơi lòng trơ khô nẻ
Giữa cồn cát nấm mồ

Phai dần mơ hội ngộ
Mõi mòn chưa đợi trông?
Từng dòng thơ thổ lộ
Tan hòa vào đám đông

Giòng sông nào đã chết
Trong sa mạc điệp trùng
Tình em dường đã hết
Để thơ thôi não nùng?

Nắng nung lòng viễn xứ
Nắng héo hon tâm hồn
Nắng chi mà nắng dữ
Nóng điên cuồng trí khôn
 
Đất Lạ

--------------------------------------------------------------------------------

Nhớ nhau xao xác chiều đất lạ
Qua những vườn cam chín rụng vàng
Nơi thừa, nơi thiếu phung phí quá
Đành vậy, điềm nhiên lái xe ngang

Thương hàng cọ đứng phơi nắng lữa
Ngóng đợi mãi hoài, gió về chưa?
Mưa đã quên rồi không về nữa
Khô ngọn cỏ bồng gió đẩy đưa

Chưa từng nung nấu hồn như thế
Tình mình dường cũng héo đam mê
Nắng quá bình minh sương khô lệ
Thưa thớt dã quì đứng ủ ê

Để lại ngày xưa cùng sông hạc
Bát ngát nơi nào xứ thảo nguyên
Anh như giọt nắng chiều lưu lạc
Mất dấu mặt trời, rụng ngoài hiên
 
Thế gian
Tại sao ta lại gọi là thế gian ?
Bởi trần thế sao toàn là giả dối
Có ai lại gọi là thế " thật "
Và cuộc đời luôn chứa đựng gian nan !!!

Ta rất sợ miệng lưỡi của thế gian
Sao cay độc ta nghe mà chua chát
Đời là thế hỏi ai mà ko hiểu
Đừng bao giờ phủ phục bởi thế gian !!!!
 
Hoài Nghi

--------------------------------------------------------------------------------

Thôi đừng trách Nhỏ còn nghi ngại
Nhỏ mới vào đời
Ta sạn chai
Ươm mộng sáng trong thời con gái
Bầm dập đời ta bước chông gai

Quê Ngoại ao nhà nhiều bông súng
Trưa Hè chuồn ớt đậu ngó nghiêng
Mắm kho sau bếp...
Chao, đói bụng
Hiu hắt xứ người đời truân chuyên

Ôn chuyện quê nhà thêm nhớ lạ
Ta cũng xa mà Nhỏ cũng xa
Mấy hôm nắng nóng trời oi ả
Đồng cảnh tha hương... thương nhau mà

Ta ngại hồn ta như cây cỗi
Đau đáu mong mưa để đâm chồi
Nhỏ mưa rào đến hồn tắm gội
Rửa tội giùm ta bụi phong trần
 
Đổi thay
Ko còn nước mắt để khóc tiếp
Không còn nỗi đau để nhớ thêm
Không có gì bắt em phải nhớ
Chỉ có những điều bắt buộc em phải quên .

Em đã quên tại em không muốn nhớ
Em ko muốn nhớ tại vì em đã quên
Em thay đổi và sẽ còn thay đổi
Có cái gì mà chẳng thay đổi đâu ?
 
Tình Nhớ

--------------------------------------------------------------------------------

Phượng còn hồng ven sông không em?
Mưa cuối ngày xanh lá ướt mềm
Ai đi ngang phố nghiêng dù nhỏ
Có đợi nhau về để che chung?

Xa muôn trùng còn thương nhau không?
Phím trắng đàn ơi, nhớ ngón hồng
Vẫn còn ngân tiếng, còn ngân tiếng
Ta lạc nơi nào giữa phố đông

Nghe trong lòng hoài hương miên man
Đâu áo dài tà buông kiêu sang
Khoan nhé Người đừng nên... sang ngang
Xin gắng chờ dừng chân lang thang

Đây úa vàng đồi non hoang vu
Hoa dã quì chiều phai rưng rưng
Đâu biết chừng Người trông mong ta
Quay gót về tình ơi, nuột nà

Đây đá buồn rạn trăm năm tan
Sông hóa thành giòng khô hanh hao
Mơ áo Người thành mây nơi đây
Mưa thấm nhuần đời ta vơi đau
 
Ngày lành
Tung tăng bước trong buổi chiều đầy gió
Em tươi cười cố bước thật nhanh
Nắng chiều êm dịu , lòng em cũng dịu
Đến bên đời cất bước nhẹ tênh !!

Gió hát em nghe tiếng vi vu
Lá dạo lời ca chút vu vơ
Chim trời lướt nhẹ , mây lờ lững
Lững thững bước chân ngẩn ngơ lòng !!!
 
Cứu Chuộc

--------------------------------------------------------------------------------

Chúa làm gì nên tội
Treo tay thập giá này
Còn ta sao đến nỗi
Trã ngày xưa lại đây

Trên lưng chừng thập giá
Chúa chịu tội cho người
Ta không là gì cả
Mơ ước đời xanh tươi

Những nụ cười gượng gạo
Giọt nước mắt vui mừng
Xin em đừng giả tạo
Chẳng thà như người dưng

Chúa ơi con có tội
Yêu yêu mãi không ngừng
Thật lòng không gian dối
Khi nhịp tim chưa dừng

Đừng để con cô độc
Đừng để thơ cạn nguồn
Đôi khi buồn muốn khóc
Ta mượn thơ giải buồn

Ta thà làm thằng nhóc
Thả diều ở trên đồng
Đời ghét ganh lừa lọc
Trắng đen thay như không

Ai là người giải tội
Cho ta ngoài chính ta?
Trong chân thành sám hối
Hạnh phúc chảy chan hòa

Ta không tin cứu thế
Sẽ trỡ lại trần gian
Chỉ tình yêu có thể
Giải cứu hồn than van

Và em thiên sứ nhỏ
Xin ban phát tình yêu
Thiên sứ không ghét bỏ
Một người tội lỗi nhiều?
 
Mây lang thang
Em tựa ví mình như là áng mây
Mãi lang thang bên cuộc đời hiu quạnh .
Cùng áng mây em lang thang dạo bước
Và lang thang trước ngã rẽ cuộc đời .

Em nào muốn , nào thích sự lang thang
Nhưng làm sao,em biết phải làm sao ?
Mây thang thang trên bầu trời cao rộng
Em lang thang trong cuộc sống đa màu !!!
 
Với anh em lại khác !!!
Có ng nói em rất là hung dữ
Và lạnh lùng như tảng đá mùa đông
Em hung dữ chỉ với ng hung dữ
Còn với anh em có hung dữ đâu ?

Em lạnh lùng bởi cuộc sống lạnh lùng
Nhưng với anh , em lại ko như thế !
Vẫn nhìn anh, nhìn anh qua ánh mắt
Rồi vội vàng em che giấu thật nhanh !

Biết làm sao , khi cuộc sống lạnh căm
Em cũng lạnh bên cuộc đời lạnh lẽo
Em cảm tưởng mọi thứ wá lạnh lùng
Và máu anh cũng dường như máu lạnh !!!!!
 
Thiên Lý

--------------------------------------------------------------------------------

Có phải vì xa quê ngàn dặm
Nên hoa Thiên Lý thoảng hương thầm
Đêm mơ Hoa Lý hồn nhiên lắm
Thầm hẹn một ngày sẽ ghé thăm

Nằm nghe gió lướt ngoài khung cửa
Nhớ giàn Thiên Lý chốn quê xưa
Hoa như sao nhỏ, chùm sao nhỏ
Rợp mát sân nhà, hương đong đưa

Chưa biết bao giờ về thăm lại
Nâng chùm Hoa Lý nhẹ trên tay
Nghe bao ký ức ùa trỡ lại
Để hương Hoa Lý vấn vương hoài

Đừng phai Thiên Lý hoa thơ ấu
Cho mãi trong veo ước mơ đầu
Xa quê ngàn dặm niềm yêu dấu
Hoa Lý, đêm này nhớ gì đâu!
 
Màu xanh hy vọng
Em đã thôi ko còn yêu màu tím
Sự lạnh lùng và ảm đạm thương đau
Của một dạo em đã từng tha thiết
Ngắm hoàng hôn , thầm khóc khi đêm về ...

Muốn trải hồn một màu xanh bát ngát
Cho u ầu , buồn chán bỏ ra đi
Chỉ còn đây là màu xanh hy vọng
Em nhẹ lòng nhắm mắt ngủ quên đau !!!!
 
Chào

--------------------------------------------------------------------------------

Chào hồn nhiên khóm dã quì
Chiều phai đêm đến nhớ gì nắng không?
Chào cơn mưa mõi mòn trông
Cuối cùng cũng đến tưới giòng sông khô
Chào đồng hoang gió tha hồ
Giữa khuya sao rụng khóc mồ côi trăng
Chào tình ơi
Ngỡ vĩnh hằng
Thương hoài áo trắng dẫu rằng...
Đơn phương!
 
Ánh sáng và bóng tối ..
Màn đêm buông hòa mình trong bóng tối
Ta hòa mình trong nỗi nhớ xa xôi
Ko ánh sáng mọi thứ trở màu đen
Không tình cảm ta thành ra vô nghĩa .

Ngọn đèn mở thắp sáng cảnh xung quanh
Ta bừng tỉnh cùng niềm tin sự sống
Đêm nay đây ta thấy đời có nghĩa
Vì trong đời ta đã gặp người thương !!!

Ánh sáng đến xua đuổi nhanh bóng tối
Người đã đến sự lạnh lẽo ra đi .
Người có biết người chính là ánh sáng
Soi chiếu ta khi bóng tối tìm về !!!
 
Hình-Bóng

--------------------------------------------------------------------------------

Chiều rớt nắng hoa dã quì cúi nhặt
Đánh mất tình nhau bằn bặt tin xa
Muốn ngắm mặt trời sợ lòa đôi mắt
Tím hoàng hôn cố níu kéo ngày qua

Tay nâng bóng
Bóng rơi hoài...
Vô vọng!

Bóng-hình luôn như hai đứa thương nhau
Sao ôm bóng không bao giờ ôm được
Giận không thèm
Bóng lẽo đẽo theo sau!

Hình với bóng tự thuở nào ai biết
Riết rồi quen vô ý đến ơ hờ
Tắt ánh sáng bóng đâu rồi?
Cách biệt!
Bóng đừng đi bỏ hình lại bơ vơ

Ở lại với nhau đêm dài bóng nhé
Như trưa Hè bóng bé nép vào anh
Đời rộng quá đừng lìa nhau đơn lẻ
Đêm chong đèn cho bóng vẫn chung quanh
 
Yêu trong thầm lặng
Giữa 2 ta một không gian quá rộng
Nói làm sao cho ta hiểu được nhau
Anh vẫn thế một bầu trời xa vắng
Còn bên em một bầu trời xa xôi ..

Hai chúng ta chẳng thể đến gần nhau
Giữa không gian mang nghìn trùng xa cách
Hai chúng ta lời yêu chưa thể ngỏ
Vẫn âm thầm lặng lẽ giấu trong tim .

Có đôi lúc em muốn hét thật to
Để xua đi khoảng không gian lạnh lẽo
Em rất muốn lời yêu anh sẽ nói
Tận thâm tâm em vẫn mãi mong chờ !!!
 
Tưởng Tượng

--------------------------------------------------------------------------------

Một mai nhận được thiếp hồng
Tên ai không biết viết lồng tên em
Trời xanh trong
Cỏ non mềm
Cảm ơn hoài niệm êm đềm
Cảm ơn

Đâu mắt biếc, môi dỗi hờn?
Dường như hạc giấy chờn vờn chực bay

Biết đâu chừng chuyện một mai
Lồng tên dấu ái lại là tên anh?
 
Chết là sự giải thoát
Có đôi lần ta mong mình dc chết
Thanh thản đi , quên kiếp sống trần ai
Ko phải sống kiếp sống đầy tủi nhục
Cũng chẳng còn giọt lệ rơi trong đêm .

Nhiều lần lòng cũng đã tự hỏi lòng
Có làm chi mà đời ra như thế
Toàn tủi nhục , đắng cay và chua chát
Ôi mệt nhoài , chỉ muốn dc ngủ yên !

Giữa sự sống và cái chết kề bên
Mong được chết bình yên trong vĩnh viễn
Còn hơn sống kiếp người nhiều khổ ải
Bước trần ai giọt nước mắt tràn mi !!
 
Sáng

--------------------------------------------------------------------------------

Cảm ơn buổi sáng dịu dàng
Trời xanh, lá biếc, nắng vàng lung linh
Khung cửa sổ tựa khung hình
Bỗng dưng thầm ước vô tình Nhỏ qua

Ừ vậy là hai năm xa
Bao nhiêu kỹ niệm có là bóng mây?
Lá buồn còn có cội cây
Anh buồn chỉ có thơ này sớt chia

Ước gì như gió ngoài kia
Theo bước chân Nhỏ sớm khuya lặng thầm
Ừ thôi
Đời lắm thăng trầm
Ừ đâu ai biết sóng ngầm biển yêu
 
Back
Top