• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

Bình bịch..
Nhịp tim hồi hộp chờ
Ầm ầm ...
Sét đánh góc tim vỡ
Đêm tay kề trán nghĩ nàng Nguyệt Nga
Có phải cô đã đi xa
Đem theo tim vàng cầm ca của chàng
Trách cô:
Thiếu duyên thiếu nợ thiếu tình
Ghét mình:
Chưa duyên chưa nợ vấn vương tơ lòng
Bây giờ ước:
Sét đánh trái tim vàng
Bây giờ mơ:
Mưa dầm thấm hồn thơ
Để tim vàng tự rời khỏi chòi rơm
Tìm chỗ nấp trong vườn ươm tình nồng ...
Chàng này:
Lời nói tựa ngàn kim châm
"Kiếm dân giàu"?
Đài, Hàn giàu...có mang trầu... em xin trả
Chỉ mong Hoa Lý rơi sân nhà ......thôi!
 
Tạ Lỗi

--------------------------------------------------------------------------------

Nước đổ xuống làm sao hốt lại
Lời thốt vô tình vụt kẽ tay
Ngỡ gần gụi bây giờ xa ngái
Chớm đậu bướm vàng vỗ cánh bay

Ở lại bướm ơi hoa cải đợi
Buồn rã rời hoa nở biết ai hôn?
Vắng bướm rồi làm sao hoa kết trái
Nhỏ bỏ đi hạnh phúc héo trong hồn

Vui thiếu thốn chốn này lòng hối hận
Xin lỗi nha
Đừng hờn giận nữa mà
Nhỏ đâu mất để một người lẫn thẩn
Làm thơ buồn mong tạ lỗi hôm qua
 
Cạn lời

--------------------------------------------------------------------------------

Vét cạn hồn thơ được chút chút
Mòn mỏi chờ Trời dậy mau mau
Chân nói vội vàng tay chậm chạp
Chữ đánh ra buồn vui xao xuyến

Bướm đậu mù u vụt tỉnh giấc
Hoa cải tuy nồng vị đắng hay
Bướm kề nhụy thủ thỉ tai hoa
Đây về kết trái đó như xưa

Màu hoa vàng che giùm cánh bướm
Những vần thơ hòa quyện phấm vàng thơm
Dẫu chú sâu có ăn mất một phần
Cánh bướm nguyện phủ vàng vết thương kia

Hoa kia ơi một lời nhỏ nói
Xin nhỏ giữ lỗi nhỏ gửi gió mây
Riêng một chuyện nhỏ xin được nói
Lấy không khí hòa lẫn nỗi buồn ...chung.
 
Thơ Cà Rỡn

--------------------------------------------------------------------------------

"Em cứ giữ tính tình con gái Bắc
Rất điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền"

Người đẹp: "Nhất dáng, nhì da..."
"Thứ ba đường nét"... hóa ra... Becky
Dáng cao, da trắng... cực kỳ
Mặt long lanh đẹp...
Thiếu gì gã theo
Anh: Già, lùn, ốm tong teo
Toan mơ cá bống đòi đeo bập dừa
Hỏi em đã kết ai chưa?
Nếu chưa, sửa soạn anh đưa em về
Về đây ngày tắm sữa dê
Để da thêm đẹp anh mê suốt đời
Về với anh Becky ơi!

Tặng Bec-Ky
 
Bấn Loạn

--------------------------------------------------------------------------------

Buồn quá sảng ta làm thơ bấn loạn
Trống kinh hoàng không gian tối cô đơn
Nhỏ đâu mất để hồn ta hốt hoảng
Nhạc không lời nghe càng thấm buồn hơn

Nhỏ hờn giận thật rồi sao hở Nhỏ
Bỏ mình anh đối diện với đêm khuya
Anh chạy trốn vội vàng căn phòng trọ
Lái cuống cuồng trên xa lộ vắng kia

Gió ào ạt đuổi theo về đến ngõ
Bỏ cuối tuần đêm thao thức Nhỏ ơi
Nhỏ có biết là niềm vui anh đó
Thiếu Nhỏ rồi anh chẳng thiết rong chơi

Nhỏ ơi Nhỏ về cùng anh đi Nhỏ
Có ngàn thơ trãi thảm đón Nhỏ về
Có hoa chanh trong vườn sau mượt cỏ
Có tay anh gở rối Nhỏ tóc thề...

Và như thế bắt đầu thơ tình tự
Từ trái tim và khối óc nồng nàn
Hạnh phúc anh trong bàn tay Nhỏ giữ
Về đây nha, dù bóng xế trăng tàn
 
Biển Lặng

--------------------------------------------------------------------------------

Đêm
Ngàn sao rụng trên biển vắng
Điệp điệp trùng dương sóng bủa giăng
Nở trên ghềnh đá hoa sóng trắng
Dấu giày trên cát có còn chăng?

Biển lặng
Vẫn cồn lên sóng nhớ
Đèn biển chờ ai đứng bơ vơ
Biển ơi sao mãi hoài than thở
Vật vã gọi hoài
Đá trơ trơ!

Anh ngỡ tình ta như biển rộng
Nơi về hội ngộ của giòng sông
Sông lạc nơi nào miền cát nóng
Chẳng về cùng biển sông còn không?

Lộng gió làm trùng dương bối rối
Anh ngồi nghe sóng giống lòng anh
Chim biển bay về đâu mà vội
Ghềnh đá ướt từng giọt long lanh
 
Thơ Tình Không Cạn

--------------------------------------------------------------------------------

Vết thương cát lọt trai thành ngọc
Đêm dài cỏ khóc lóng lánh sương
Mưa bụi rơi hoài làm ướt tóc
Hoa gởi tâm tình trong làn hương

Anh gởi buồn thương trong câu chữ
Trăm bản thơ tình giữ được em?
Thầm trách thời gian làm bão dữ
Nồng ấm ngày xưa anh chết thèm!

Anh đem thơ rãi đầy lên mạng
Gọi hoài sa mạc chẳng tiếng vang
Như biển sóng hôn bờ không chán
Thơ tình anh viết đến hơi tàn

Tình tan
Hòa lẫn vào trong máu
Huyết cầu đỏ mãi chảy trong tim
Đêm đêm như tín đồ ngoan đạo
Thơ viết tặng hoài dù lặng im!
 
Đêm

--------------------------------------------------------------------------------

Đêm dịu dàng
Đêm miên man
Sẽ sàng đêm nhớ
Mơ màng đêm mơ
Sao trời kết những vần thơ
Khẽ khàng thuở ấy-bây giờ y nguyên
Mày trăng mõng mãnh treo nghiêng
Thuyền vàng lướt nhẹ bên triền sông Ngân
Đêm hoài niệm
Đêm bâng khuâng
Hoa chanh bãng lãng
Lâng lâng gió lùa
Xạc xào xiêm áo-lá khua
Dường như trời đất chuyễn mùa ngoài sân
Tiếng dế gần
Tiếng dế xa
Tuổi thơ-hiện tại giao hòa trong đêm
Long lanh sương lá ướt mềm
Êm êm cỏ mượt ngoài thềm chồi vươn
Đêm nồng nàn hồng dâng hương
Đêm thanh vắng quá người thương nơi nào
Cuối chân trời lóng lánh sao
Phải chăng ánh mắt ngọt ngào Dấu Yêu?
 
Gởi Yêu Dấu

--------------------------------------------------------------------------------

Yêu Dấu ạ
Khẽ gọi thầm dấu ái
Đêm mượt mà nghiêng đầu tựa lên vai
Đêm óng ả tóc huyền thơm hoa dại
Đêm dịu dàng đan bóng tối trên tay

Thôi ngần ngại đêm run mày khép mắt
Gió sẽ sàng cúi xuống đặt môi hôn
Yêu Dấu ơi
Nhớ bồn chồn se thắt
Lặng ngắt trời khuya
Buồn ngập hồn

Hôn cánh gió
Hôn màn đêm huyền ảo
Hôn thời gian
Hôn quá khứ-mai sau
Nhờ gió
Nhờ đêm
Nhờ thời gian trao lại
Yêu Dấu ngày nào yêu mãi đến ngàn sau

Lạnh vai áo
Lạnh bàn tay
Trống vắng
Nét mày cong mõng mãnh một vầng trăng
Đêm im lặng nên đêm càng sâu lắng
Đêm có mơ ngày rực rỡ hoa đăng?

Yêu Dấu ạ
Ngoài kia hoa nở trắng
Phải chăng em tà áo tuổi học trò
Trắng tinh khiết trong mối tình câm lặng
Hằng ước mơ mà không dám hẹn hò

Nắng bỏ ngày đi
Anh cùng bóng tối
Yêu Dấu xa rồi
Sương rụng trên môi
Đêm tĩnh lặng để anh ngồi sám hối
Yêu Dấu đâu rồi
Nhớ Yêu Dấu quá thôi
 
Gởi Nhỏ

--------------------------------------------------------------------------------

Ngủ?
Khoan ta thức làm thơ đã
Bù đắp kỳ ôn thi sắp qua
Nếu như...
Nhỏ giận luôn
Từ tạ
Lời cuối cuộc tình chớm đơm hoa

Gổ đá còn thương rừng nhớ núi
Thiếu vắng Nhỏ rồi anh sao vui?
Chỉ biết làm thơ-niềm an ủi
Không biết Người Ta có ngậm ngùi?

Chú Cuội còn vầng trăng làm bạn
Chúng mình không lẽ lại dỡ dang?
Nhỏ ơi đời sống là hữu hạn
Hờn giận anh chi
Kìa, thời gian

Vài hàng Nhỏ nhớ ghi anh nhé
Hay là... khẽ gọi điện cho anh?
Thì thầm anh gởi theo gió nhẹ
Nhớ Nhỏ thật nhiều
Nhỏ nhớ anh?
 
Độc quyền

--------------------------------------------------------------------------------

Đọc thơ chàng nhỏ ghen
Ghen cả loài hoa lạ
Ghen cả tiếng thơ reo
Ghen người chàng xao động

Ai cho hoa xao xuyến
Ai cho hiểu hồn thơ
Ai cho người yêu thơ
Chỉ mình nhỏ được quyền

A, nhỏ chợt nghĩ ra
Có thể mua độc quyền
Liên hệ Vision chăng?
Đăng ký độc quyền ngay

Nhãn hiệu là chàng thơ
Chuyên nghề sáng tác thơ
Độc quyền trong trăm năm
Hết trăm năm ...gia hạn (típ)

Nhỏ híp mắt nhỏ cười
Bỗng đâu đâu vọng lại
Hồn thơ và tim vàng
Nhỏ độc quyền được..... không?!!!
 
Chớm

--------------------------------------------------------------------------------

Tặng Nhỏ Xíu


Tháng Chín vào Thu
Thu Hà Nội?
Nhỏ nhặt giùm anh chiếc lá Bàng
Anh đem vào lớp bè bạn hỏi
Màu nắng quê nhà Nhỏ gửi sang

Tháng Chín tựu trường
Mơ áo trắng
Bướm đàn tươi tắn nắng tung tăng
Anh ngắm sương mù giăng đất lạ
Thầm hỏi Người Ta nhớ nhau chăng?

Lặng lẽ mùa Thu về rất nhẹ
Rụng khẽ khàng thôi chút lá vàng
Chim đàn trốn lạnh về đất mẹ
Bỏ lại mình anh đứng ngỡ ngàng

Nhỏ về ngang phố
Thu Hà Nội
Dáng người nhỏ xíu
Xinh quá thôi
Anh trách giòng đời sao mà vội
Ngắm lá Bàng rơi chẳng ai ngồi

Quá đỗi xa mà tay nhỏ xíu
Làm sao nắm níu được mùa Thu
Chút lạnh để Người Ta làm điệu
Môi hồng chút lửa giữa sương mù
 
Bắt Đền

--------------------------------------------------------------------------------

Nắng nghịch ngợm nhuốm vàng hoa Quỳ dại
Gió ngấm ngầm hôn lén rối tóc ai
Nhỏ nghịch ngợm làm anh thao thức mãi
Đánh mất niềm vui mà không hay

Trã lại nắng hoa Dã Quỳ thôi nở
Trã gió nụ hôn chợt tóc rủ buồn
Trã lại Nhỏ...
Ừ, mình đâu mắc nợ
Sao bây giờ loáng thoáng nhớ nhau luôn?

Luống cuống xoay tròn gió tìm hương tóc?
Tìm mãi Nhỏ đâu?
Xoáy lốc quay cuồng
Nắng đâu mất
Đêm Dã Quỳ sương khóc
Thơ bâng khuâng sầu không biết cội nguồn

Ai cuộn gió cho bồng bềnh suối tóc
Ai vàng chi cho rạng rỡ Dã Quỳ
Ai nghịch ngợm để hồn xao lãng học
Bắt đền ai?
Ai thèm đọc?
Đền gì?
 
Lại Đi

--------------------------------------------------------------------------------

Buông tay trã lại buồn cho gió
Nâng cánh phi cơ có mây trời
Mai này quạnh vắng căn phòng trọ
Hạt bụi thời gian ngủ thãnh thơi

Buồn ơi chăm sóc giùm Yêu Dấu
Ru giùm mộng đẹp suốt đêm thâu
Buồn canh Yêu Dấu mơ đừng lạc
Thương nhớ mà Người Ta biết đâu

Ta nhìn màu lá ra mùa đổi
Thu rồi Yêu Dấu có hay chưa
Nghịch gió có làm ai tóc rối?
Thầm ước nồng nàn chút nắng trưa

Khép cửa căn phòng trong sa mạc
Chỉ có Dã Quỳ tiễn nôn nao
Bâng khuâng chợt nhớ lời câu hát
"Nghìn sau sỏi đá cũng cần có nhau"
 
Hứa

--------------------------------------------------------------------------------

"Trong tim anh còn nhiều cô gái khác"
"Sao con người ta thật nhiều độc ác"
Lỡ một lần đau khinh bạc ghẹo đời?
"Mai đừng ghẹo ai tội chết anh ơi"
Ta chới với
Đùa chơi đau thật!
Mai mốt mùa Đông mưa phùn gió bấc
Nghe quạnh hiu từng mao mạch, tế bào
"Đau anh đau em đau vùng kỹ niệm"
Máu về tim tím lại bởi niềm đau

Nếu không đầy hạnh phúc với đời nhau
Thì xin chớ gieo đớn đau buồn tủi
Hạnh phúc tầm tay chợt thành tro bụi
Xin được làm hạt cát của ngày xưa
Rơi biển mắt để tràn mi giọt lệ
Xin lỗi ai
Ngàn triệu lần, hơn thế
Sẽ chẳng "trêu chi hoa khổ nguyệt sầu"
Hứa chẳng trêu người, ngoài Yêu Dấu, nữa đâu
Nhỏ cứ hoài nghi
Tin lấy một câu
Thôi chẳng ghẹo người
Sông cạn
Lòng sâu
Sao chẳng quên Người
Người có biết đâu?
 
Xin Làm Chiếc Bóng

--------------------------------------------------------------------------------

Chân trần dẫm vụn mảnh chai
Đập gương tìm bóng đâu?
Ngoài máu tươi
Ngỡ đâu nghe tiếng Nhỏ cười
Ngờ đâu trách móc
Ngẫn người buồn tênh
Nỡ nào chưa nhớ đã quên
Nỡ nào chưa gặp giờ tên ghét rồi

Nhỏ ơi
Đi
Đứng
Ngồi
Nằm
Thủy chung chiếc bóng lặng thầm bên em
 
Vườn Chiều

--------------------------------------------------------------------------------

Nắng dần nhạt vàng Dã Quỳ ngơ ngác
Ngày sắp đi xa xao xác gió lùa
Rãi rác ngoài sân nắng chiều vỡ nát
Lác đác vòm cây lá chuyễn mùa

Vàng áo lụa
Nắng vàng hay áo lụa
Tím hoa Mua
Mây tím ngát buông thùa
Ơi màu tím làm bâng khuâng muôn thủa
Rụng trắng hoa chanh vô tình quá gió đùa

Chiều nắng úa thêm vàng bông bí rợ
Chia tay vầng dương biết nói chi giờ?
Cánh Phù Dung chuyễn màu thương nhớ
Hướng Dương gục đầu đứng bơ vơ

Nắng ở lại trong màu hoa cải
Bướm vàng ơi đã chấp cánh bay
Tạ từ nắng mình trần gian ở lại
Nắm níu hoài cuối cùng cũng chia tay
 
Chiều Ơi

--------------------------------------------------------------------------------

Chiều thơm trái chín môi con gái
Cúi xuống hoàng hôn tím mi ai
Mặt trời giận dỗi không trỡ lại
Ngơ ngẫn Hướng Dương đứng đợi hoài

Sãi cánh về đâu đám ngỗng trời
Phố lạ chiều loang giọt nắng rơi
Chiều ơi thơ mộng làm mong nhớ
Tóc mượt mà mây gió rối bời

Gởi nắng qua trùng dương xa thẳm
Giữ giùm nắng nhé
Sẽ về thăm
Đất mẹ muôn đời luôn nóng ấm
Nơi này Đông tới tuyết lạnh căm

Chiều nằm lên lá
Lá vàng ươm
Lá rụng thưa cây lộ trái hườm
Đêm lượm mặt trời vào túi ngủ
Ủ lá cuối Hè mật sương tươm

Hơi hướm đâu rồi?
Ca dao mẹ
"Quen chậu..." chưa nè Nhỏ Dấu Yêu?
Chiều ơi tím ngát giùm ta nhé
Để mộng mơ thêm nhớ Nhỏ nhiều
 
Olentangy

--------------------------------------------------------------------------------

Olentangy chiều tha hương
Sông lững lờ trôi giữa khuôn trường
Dường như con gái hay mình... đẹp
Sông dịu dàng cho trời soi gương

Olentangy mờ hơi sương
Lập Thu trái chín ửng má hường
Hoàng hôn nhuộm tím vương tà áo
Để kẻ xa nhà ngập nhớ thương

Olentangy đường ven sông
Thiên nga tình tự chiều nhuốm hồng
Giòng không gợn sóng
Chao, bình lặng
Xa vắng nhau rồi, nhớ anh không?

Olentangy lồng mây trôi
Đêm buông chầm chậm ngày phai rồi
Bối rối đầu cành buông hoa trắng
Rụng xuống run lòng sông không thôi

Olentangy hồi hộp trông
Kìa trăng cởi áo bước xuống giòng
Trăng hồn nhiên quá, trong trẻo quá
Cây lá, hồn ta ghen với sông

Olentangy bờ xanh tươi
Hè muộn
Đêm nhung
Trăng mười lăm

Olentangy đằm ánh trăng
Chớm Thu
Trái chín
Mình ta nằm

Olentangy thầm ước mơ
Ve im
Dế gọi
Nhỏ đợi chờ?
 
Nửa Khuya

--------------------------------------------------------------------------------

Giữa khuya sương rụng ướt thềm
Vầng trăng cúi xuống hôn mềm cỏ cây
Ngủ chưa Nhỏ?
Bài vỡ đầy
Bên đèn chiếc bóng dường gầy hoài mong
Hằng Nga soi óng ánh sông
Lững lờ lá rụng theo giòng về đâu?
Ngủ ngoan nha chút tình đầu
Trọn đời tình cuối vẹn câu chung tình
Đất trời chờ đợi bình minh
Lòng anh chờ đợi đôi mình đoàn duyên
Ngoài kia trăng đã nghiêng nghiêng
Ngủ thôi
Đời vẫn truân chuyên sinh tồn

Ừ quên
Gởi mộng nụ hôn
Khẽ khàng
Nồng ấm
Đến hồn Dấu Yêu
 
Back
Top