• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

Ru

--------------------------------------------------------------------------------

À ơi buồn hãy ngủ ngoan
Tình làm bóng chiếc khẽ khàng kề bên
Ầu ơ ngủ nhé cố quên
Thương nhau ai chẳng ước bền lâu duyên
Ví dầu mình lỡ truân chuyên
Trăm năm chẳng đặng trách phiền làm chi
Xổ lồng con sáo bay đi
Xin làm trời rộng ước gì sáo ơi
Ru hời khan tiếng cạn hơi
Vẫn xin bên gối suốt đời ru nhau
À ơi mơ giấc ngọt ngào
Ngủ ngoan dấu ái thuở nào
À ơi
 
Ước Ao

--------------------------------------------------------------------------------

Khuya rồi chú... nhớ ngủ đi
Ừ thôi... ráng ngủ cho dù hoài mong
Ừ người ta ngủ được không
Sao còn thức đó?
Đồng lòng nhớ nhau?
Bên này
Bên đó...
Ước ao
Nhớ cộng với nhớ ngọt ngào thương yêu?
 
Mất anh?
Phải chăng nó đã mất anh?
Mất từ lời nói khiến anh buồn lòng
Mọi chuyện cứ để trong lòng
Bên ngoài vui vẻ, bên trong lại buồn
Yêu anh lòng nó bồn chồn
Nói lời từ biệt ai buồn hơn ai?
 
Chuyến Xe Đời

--------------------------------------------------------------------------------

Gió ào ào bên cửa
Vun vút trôi bên đường
Hướng đi mình chọn lựa
Ngả rẽ về mỗi phương

Giòng đời tuôn hối hả
Theo từng vòng bánh quay
Ngày dần thay khác lạ
Trái đất đều đều xoay

Phì phò leo ngược dốc
Ung dung thả xuống đèo
Đi lên thì khó nhọc
Buông tay tuột rớt vèo

Nối theo từng cây số
Là từng bước thăng trầm
Giàu sang hay nghèo khổ
Cũng về đích...
Trăm năm
 
Tình yêu là mù quáng
Áng mây lơ đãng chầm chậm trôi
Nỗi lòng khôn tả biết nói sao
Con đường phía trước nhọc nhằn quá!
Tình yêu sự nghiệp chọn gì hơn?
Lòng tự hỏi ta có thể hạnh phúc
Khi cuộc đời ta đã để mất anh!

Bỏ tiếng đời chạy theo tiếng lòng
Bỏ tất cả chỉ để ở bên anh
Liệu như thế là quyết định sáng suốt?
Ng ta nói tình yêu là mù quáng
Nó yêu anh, nó mù quáng rồi chăng?
 
Sinh Nhật Mồ Côi

--------------------------------------------------------------------------------

Sinh Nhật này mình xa xôi nhau
Hạc giấy năm xưa đã phai màu
Anh nhìn mây trắng mơ màu áo
Nâng đóa hồng nhung tay trần đau

Sinh Nhật về nào đâu hương xưa
Phòng trọ quạnh hiu mấy cho vừa
Nửa vầng trăng muộn ngoài khung cửa
Không biết bây giờ Nhỏ quên chưa?

Sinh Nhật nào mình như uyên ương
Thức giấc trên tay những đóa hường
Chào em buổi sáng trong hương ngát
Tặng cả đồng hoa lóng lánh sương

Sinh Nhật buồn tình ơi xa xôi
Lên mạng làm thơ mấy đêm rồi?
Nghìn thơ mất hút không tiếng dội
Không lẽ Nhỏ đành...
Thơ mồ côi!
 
Vết Sẹo

--------------------------------------------------------------------------------

"Ghe lui còn để dấu dầm
Người thương đâu mất chổ nằm còn đây"
CA DAO

Thời gian đi qua
Phai nhòa kỹ niệm
Năm tháng im lìm nơi đáy tim
Giật mình tỉnh dậy
Đâu đây
Tràn đầy hạnh phúc
Hạnh phúc kiêu kỳ không ghé đến thăm tôi
Một mình ngồi trong bóng tối
Sợ sáng đèn lấn át mất vì sao
Bóng đêm như chiếc áo
Để tâm tư không thấy trần truồng
Vui buồn một ngày
Lắng đọng trong đêm
Hôn mềm không khí
Hôn êm kỹ niệm
Kỹ niệm suối nguồn mãi mãi trôi xuôi
Duỗi bàn tay ve vuốt trời khuya
Có phải là mái tóc?
Lóng lánh sương đêm hay là cỏ khóc
Sao bỗng dưng đẫm ướt vai mình
Tôi ngồi lặng thinh
Không như ngày xưa
Nước mắt còn nóng ấm
Âm thầm
Tôi mơn trớn bóng đêm
Đầy thêm hoài niệm
Trong trái tim tôi
Vết thương xưa đã thành sẹo bao giờ
 
Buồn
Có 1 lần nó đã từng vào
Cánh cửa đại học với bao niềm mơ ước
Rồi khép lại với nỗi buồn chất chứa
Bởi ko tiền nó nào dám với xa

Rồi hôm nay nó lại vào college
Nó ko mừng mà chỉ cảm thấy lo
Moi ng khuyên nó nhìn lại hoàn cảnh
Liệu sức mình xem học nổi hay không?

Con tim nó vẫn lâu lâu đau nhói
Hỏi cuộc đời cái nào đáng giá đây?
Khi tất cả bị đồng tiền chi phối
Trên đường đời nó nặng gánh lo âu
 
Dạ Lý Hương

--------------------------------------------------------------------------------

Lạ lùng bông Dạ Lý Hương
Nửa khuya gợi nhớ người thương vô cùng
Khu vườn quê cách ngàn trùng
Đêm nay bất chợt trùng phùng hương xưa
Hòa trong gió sẽ sàng đưa
Sao mờ
Trăng nhạt
Cho vừa nhớ nhau
Tạ ơn hoa thơm ngọt ngào
Cảm ơn cơn gió
Thì thào...
Cảm ơn
 
Trái ngang
Đọc mail lòng thấy buồn buồn
Nhìn ra viễn cảnh chạnh lòng xót xa
Anh giờ nơi ấy buồn đau
Làm sao có thể quên đi hỡi trời?
Nghèo giàu phần số an bài
Nay được mai mất chuyện thường thế gian
Nhưng sao lòng cứ xót xa
Thấy sao mệt mỏi đơn đau quá trời!
 
Dạ Hương

--------------------------------------------------------------------------------

Đừng đùa nhau nhé Nhỏ
Thơ anh và hồn anh
Mong manh ngàn hoa trắng
Anh nâng niu để dành

Thương nhành hoa Dạ Lý
Âm thầm ngát trong đêm
Thương màu hoa bình dị
Long lanh sương ướt mềm

Êm đềm thôi nha gió
Thì thầm thôi dế ơi
Kẻo giật mình hoa nhỏ
Vắng hương đêm buồn thêm

Đếm thời gian thanh vắng
Chăn gối còn thênh thang
Đêm sâu và bình lặng
Chờ hương Dạ Lý sang

Khẽ khàng thôi trăng nhé
Hoa tự tình ngát hương
Nhỏ ơi, thầm gọi bé
Thơ ngỏ lòng mến thương
 
Mỏi mòn
Nửa đêm thức giấc ngỡ ngàng
Thấy mình cô độc bàng hoàng xót xa
Nhớ người ước hẹn cùng ta
Năm dài tháng rộng tay ta vẫn rời
Từng ngày cất bước lạc loài
Bàn tay cố với mà hoài đợi mong
Người ở nơi ấy vui không?
Còn tôi lẻ bóng buồn trông nhớ người
Lòng buồn tôi vẫn cố cười
Niềm đau cố giấu mấy người nào hay?
Chuyện tình sao lắm đắng cay
Trắng tay hai đứa khổ thay kiếp người
Yêu người chẳng thể bên người
Chờ trong mỏi mệt mà người có hay?
 
Tân Ca Dao

--------------------------------------------------------------------------------

Người ta qua ngõ Bát Tràng
Người ta lựa gốm trang hoàng nhà xinh
Anh nghèo túi rỗng rộng rinh
Mon men mua gạch...
Thương mình trắng tay

Mạch nước trong đào hoài không tới
Gạch Bát Tràng đắt quá Nhỏ ơi
Không bán nguyệt hồ
Không giếng khơi
Làm sao anh được như lời ca dao?
Bụi đường lấm gót hồng đào
Không hồ bán nguyệt Nhỏ có vào rửa chân?
Dẫu là chưa phải tình nhân
Đây vòi nước máy trong ngần anh rửa cho
Sợ đường đông
Sợ sang đò
Anh xin chở giúp khỏi lo lạc đường
Lạc đường thì cứ lạc đường
Quanh đi quẫn lại phố phường riết quen
Nhỏ à ra phố bon chen
Đi chóng về nhé
Chong đèn chờ nhau
 
Ghen

--------------------------------------------------------------------------------

Quá khứ không thể nào thay đổi
Biết rồi
Sao tim vẫn nhói
Khi em nhắc về ngày xưa
Cái ngày xưa mình chưa quen biết
Đừng nhắc ngày xưa với lời tha thiết
Dẫu anh vẫn biết
Không thể nào thay đổi ngày xưa
Ta đưa nhau về hôm nay
Đừng ném qua vai cái nhìn tiếc nuối
Không được là tình đầu xin trao nhau tình cuối
Xin vì nhau đến khi thành cát bụi
Cái ngày xưa gần gụi một thời
Xin đừng mang vào đời nhau
Đừng làm đau mình lần nữa
Nhé em?
 
Hẹn

--------------------------------------------------------------------------------

Những chồng sách vỡ nhìn cao ngất
Tất bật đời trôi
Ôi cách xa
Nhu cầu ai cũng cần độ nhật
Xin Nhỏ chờ anh chút nữa thôi

Xin đừng hờn dỗi anh Nhỏ nhé
Anh sẽ làm thơ tặng Nhỏ luôn
Anh sẽ gọi thầm tên rất khẽ
Sẽ gọi thăm nhau lúc Nhỏ buồn

Chưa muộn ngày vui rồi sẽ đến
Đèn sách xong rồi mình kề bên
Đừng ngỡ anh bây giờ lơ đễnh
Trong hồn: "Tình Nhỏ Làm Sao Quên"
 
Đừng méc người ấy
Ấy ơi
Kẻo người ấy ấy tơi bời người ta
Người ta nâng trứng hứng hoa
Để người ấy ấy còn ra nỗi gì?
Người ta nhỏ nhắn nhu mì
Lên cơn người ấy ấy thì tả tơi
Năn nỉ đừng méc
Ấy ơi
 
Cưới Chàng thơ...

--------------------------------------------------------------------------------

Qua bao cơn gió đồng tình
Có bao dũng khí gồng mình thoát ra
Hỡi chàng thơ ở phương xa
Cho em được cưới thơ ca của chàng
Hồi môn không, không bạc vàng
Bệnh tình em phải rước chàng về ... gấp
Tương tư không, tim dồn dập
Không danh tiếng, là nhịp đập ghiền thơ
Thẩn thờ lẩm nhẩm ngẩn ngơ
Chàng thơ có biết mơ mơ tháng ngày
Ăn cùng thơ, sống cũng vầy
Chàng thơ, thơ chàng vương đầy sân em
Gió đã nghe, mây đã xem
Mây cùng gió bảo em: đem chàng về !

Hỡi chàng....
....thơ ...
...cưới...
....không?
 
Tôi biết làm sao
Đừng nói nữa cho lòng tôi thêm rối
Trong lúc này hỏi tôi biết làm sao?
Đời quá tối chỉ len lỏi chút sáng
Tình đắng môi vị chát đã bao trùm
Công danh, sự nghiệp nào dám nghĩ
Tình yêu, hạnh phúc nào dám mơ
Chút bình yên từ thể xác tâm hồn
Tôi cố giữ mà đời như cố cướp
Tôi cố cười, giọt lệ bỗng chốc rơi....

Cô đơn lắm! tôi cố xua, cố đuổi
Buồn lắm thay! Tôi cố đuổi, cố xua
Nét mặt buồn có phải là cố hữu
Hay tại đời tim đã khắc sầu thương?
 
Cưới...
Liều nhắm mắt đưa chân?
Không...
Mèo không lẽ chê phần mở thơm?
Tim vàng cất giữa chòi rơm
Tường không vách trống lỡ chôm mất... rầu!
Cưới thơ? Đừng!
Kiếm dân giàu
Đài Loan, Hàn Quốc nhà lầu xe hơi
Trỡ Về Mười Tám người ơi
Ý mây, tiếng gió nghe lời mà chi
Cưới thơ nào có được gì
Hẹn nhau kiếp khác duyên thì... vu qui
 
Hiệu Triệu Dành Cho Con Gái

--------------------------------------------------------------------------------

Hỡi những người con gái tuổi mộng mơ
Đừng mong ngóng trông chờ chi vô ích
Không Hoàng Tử hiện ra từ cổ tích
Đưa em đi qua xứ sở thiên đường

Em
Kề bên là hạnh phúc yêu thương
Sao không biết hay em vờ không biết
Giảng đường đó có ánh nhìn tha thiết
Đứng ngu ngơ một kẻ góc sân trường
Chợt "tình cờ" đóa Lan Ngọc ngát hương
Ai đó "lỡ" để quên ngăn bàn học
Chiều ai đó lo trời mưa ướt tóc
Nhường áo mưa lóc cóc đạp xe về
Niềm chân thành của một kẻ "nhà quê"
Đáng tin cậy hơn bề ngoài hào nhoáng
Tình yêu đến nhiều khi không dự đoán
Yêu là văn, đừng đem toán vào tình
Cứ hồn nhiên vui mắt biếc môi xinh
Đừng vội vã
Yêu xin đừng vội vã
Hiếm khi không đau mỗi lần vấp ngã
Ta thương nhau đau xin tránh đừng gây
Hỡi những người con gái áo như mây
Vây quanh giữa đời thường bao hạnh phúc
Xin rộng đón và nghĩ suy một chút
 
Back
Top