• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

Nhớ Sóng

--------------------------------------------------------------------------------

Nhớ như hạt cát trong mắt đợi
Nhỏ ở nơi nào
Ơi xốn xang
Phải như mưa nắng còn đầy vợi
Nhớ cứ đầy lên trĩu vai mang

Nắng vàng đồi núi, khô cỏ lá
Chín nẫu vườn cam, vàng dã quì
Cũng may Thu vẫn chưa xua Hạ
Se sẻ còn chưa bỏ anh đi

Anh như buồm trắng trên sa mạc
Khao khát đêm ngày mơ biển khơi
Nghe cành thông gió khua rào rạt
Ngỡ sóng trùng dương dấu yêu ơi

Giọt nước mắt trời rơi trên cát
Một thuở nơi này dạt dào sông
Sóng còn in dấu trên đá nát
Bao giờ ào ạt như xưa không?
 
Tham Lam

--------------------------------------------------------------------------------

Cuối tuần xe trống chông chênh
Đường dài hun hút mông mênh gió ngàn
Đồi núi nay cỏ khô vàng
Dã quỳ nhẫn nhịn khẽ khàng dõi theo
Nhớ vực thẩm
Nhớ cao đèo
Nhớ giòng sông phẳng trời gieo nắng chiều
Nhớ phố cổ tuyết rơi nhiều
Nhớ căn gác trọ bao điều hoài mong

Lạ lùng chợt nhớ mùa Đông
Ngày xưa lại ước Hạ nồng phương nam
Hè nung chín rực vườn cam
Lại mơ tuyết trắng... tham lam quá chừng

Đời trôi vun vút sau lưng
Thương thì cứ nói
Ngập ngừng đừng than!
 
Vẫn Mong

--------------------------------------------------------------------------------

Chiều đi ngang qua phố
Hoàng hôn còn đánh rơi
Chia tay nhau từ độ
Còn nhớ thương Người ơi

Như lời kinh cầu nguyện
Trong góc vắng giáo đường
Như dương cầm ngân tiếng
Trong một chiều mù sương

Dường như làn hương đó
Còn vương vấn đâu đây
Dường như ngoài thềm cỏ
Còn mơn man gót giày

Mai này xa vĩnh viễn
Biết còn ai nhớ ai
Tình cờ ngang qua biển
Sóng thì thầm gọi hoài

Như loài chim di trú
Lại quay về cố hương
Đời dẫu nhiều quyến rũ
Vẫn mong chờ người thương
 
Ngoại Ơi

--------------------------------------------------------------------------------

Ngoại là Mẹ của Mẹ
Kể con nghe cổ tích đầu tiên
Con mơ bà tiên thật hiền, giống Ngoại
Hoa trái quê là Ngoại
Bình Đại, Ba Lai... dừa soi bóng
Ngoại là Cửu Long
Lớn ròng nước chảy
Dạy con làm thơ bằng lời ru
Ví dầu...
Ầu ơ...

Bây giờ con xa lắc
Làm sao con dụi mặt vào lòng Ngoại khi đạp gai đời
Ai đợi con về tan học
Ai dỗ dành con khóc
Ai vuốt tóc con trong giấc ngủ
Trái vú sữa đầu mùa ai cất cho con?

Với Ngoại con mãi còn nhỏ bé
Trợt té đường đời con níu Ngoại đứng lên
Con làm sao quên lời ru Ngoại
"Chiều chiều vịt lội cò bay..."
Bây giờ vắng Ngoại nước ngoài long đong
Giữa miền hoa lệ phố đông
Nhớ con Bìm Bịp nước ròng...
Ngoại ơi!
 
Ngày Xưa Của Mẹ

Con có mẹ, mẹ cũng có mẹ
Mẹ thương con, mẹ của mẹ cũng thương mẹ
Mẹ sinh trước con những ba mươi năm lẻ
Nhưng trên một chiến tuyến tương đồng
Con mẹ lại giống nhau

Những khi mẹ kể về mẹ mẹ bằng giọng ngọt ngào
Bằng tất cả kính yêu và trìu mến
Bằng những gian lao thời binh biến
Chạy giặc,
Trốn hầm,
Cơm gạo
Tản cư,
Ôi nhọc nhằn
Chinh chiến !

Rồi giặc tan
Trả lại bình yên
Trên bàn tay ấy
Mẹ trắng da dài tóc
Mẹ lấy chồng.

Xa mẹ mẹ khóc
Mẹ khóc nhớ nhà, nhớ những chăm sóc thương yêu
Bên ao ngồi đếm buổi chiều
Tiếng tre kẻo kẹt thương nhiều quê xưa

Và nhớ làm sao những tháng trời mưa
Tiếng nhái kêu bên hè rả rít
Nằm bên Ba mẹ ôm niềm thổn thức
Nghe Út Bạch La ngân , "Con gái lấy chồng xa"
ray rứt
muôn bề

Con gái lấy chồng xa
Biết mấy khi về nhà...

Ngày mẹ mẹ qua đời
Mẹ trên đầu hai thứ tóc
Ôm ghì con
Mẹ khóc

Còn con ?
Chưa bao giờ kể ai nghe về bàn tay dịu hiền của mẹ
Con vô tâm
Con vẫn còn nhỏ bé
Chưa hiểu mồ côi như mẹ nói bây giờ
 
Cổ Tích

--------------------------------------------------------------------------------

Hoàng hôn mây tím bâng khuâng
Dã quì bên lối tần ngần nắng phai
Liêu xiêu bóng chiếc ngã dài
Buồn vui
Yêu ghét
Để hoài nhớ nhau

Đêm nay rằm
Nhớ hoa cau
Trăng tròn vằng vặc
Ngàn sao nhạt nhòa

Trời như sông
Trăng con đò
Kết duyên chú Cuội hẹn hò Hằng Nga
Đêm này
Đêm nữa...
Phôi pha
Trăng ngà khuyết mất
Hằng Nga có buồn?

Chuyện cổ tích không cội nguồn
Bỗng dưng hồi tưởng
Thầm buông thở dài
 
Mộng Du

--------------------------------------------------------------------------------

Trăng rất cũ ngủ trên cành thông cổi
Bóng lêu nghêu gió thổi cọ vật vờ
Nhìn xuống chân thương bóng mình quá đỗi
Hình ra sao bóng không bỏ bao giờ

Ta khẽ thở sao lá khua xào xạc
Dường núi xa hốc hác dưới trăng mờ
Vừa bỡ ngỡ vậy mà thay đổi khác
Giữa mênh mông chăm chú ngó sững sờ

Trăng sợ quá nấp lùm cây run rẩy
Kìa lắc lư đầy lông lá vươn tay
Ta cô đơn bắt ta đành chịu vậy
Đâu có người khóc mướn với thương vay

Sấn bước lại ta bật cười ha hả
Cây xương rồng sao giống tựa bóng ma
Ta tự nhủ đời cũng đâu khác lạ
Nhiều lúc nhầm khi chợt thoáng nhìn qua

Cát trắng lóa ngỡ nước đầy sông cạn
Bước trên giòng ta với bóng lang thang
Ta bật hú từng tràng đêm hoang dã
Sa mạc liền nuốt chửng chẳng tiếng vang

Ta như sói lạc đàn miền đất lạ
Đêm trăng đầy máu rần rật tuôn ra
Ta xa biển cố tìm trong sỏi đá
Chiếc vỏ sò hóa thạch thuở nào xa
 
Ngày Mai

--------------------------------------------------------------------------------

Ngày mai...
Không đến bao giờ
Mai là mai nữa...
Đừng chờ
Đừng mong

Này em
Cảm mến nhau không?
Đừng hứa hẹn hão
Đau lòng người dưng

Đời đổi thay nhanh quá chừng
Xin đừng lỡ hẹn
Người dưng sẽ buồn
 
Nói Thẳng

--------------------------------------------------------------------------------

Chắc gì sẽ đến ngày mai
Xin đừng hứa hẹn để hoài ngóng trông
Trời quang mây bỗng bão giông
Chết về
Sống gởi
Đời không vững bền

Hừng đông đón mặt trời lên
Chưa xong công việc kề bên xế chiều
Ngập ngừng chi mỗi tiếng "yêu"
Lỡ mai nằm xuống thêm nhiều trối trăng

Mượn lời thơ
Mượn chị Hằng
Mượn chi xa vậy?
Cứ rằng: "Yêu Em"
 
Sầu hận ..
Cuộc đời này mang cho sự sầu hận
Hận lòng người hay là hận chính ta
Sầu hận mãi thì đâu có gì tốt
Mà làm sao , ta đâu biết làm sao ?

Nuốt nước mắt ta đi tiếp cuộc đời
Nén nỗi đau chôn giấu đè con tim
Kìm uất ức ta vui cười niềm nở
Giả dối làm sao , sự giả dối cũng cần ...
 
Biển-Gió

--------------------------------------------------------------------------------

Ngày vội vã và đêm thao thức
Trong ngực cánh chim vỗ phập phòng
Trăng xao xuyến
Quỳnh hương rạo rực
Ray rức nghe tiếng dế chạnh lòng

Trời trống rỗng tung hoành gió lộng
Xa biệt mù Nhỏ nhớ nhau không?
Nâng niu nhớ chớm tình rất mỏng
Chảy ngang trời sao sáng thành sông

Ươm ước vọng
Vươn chồi hy vọng
Lóng lánh cười mắt ướt sương trong
Ta tĩnh lặng và Nhỏ hoài linh động
Vắng gió rồi biển chết lặng
Mênh mông

Không cần nói khi tình yêu đến
Không học đêm ngày vẫn không quên
Yên ắng quá nên hồn nhuốm bệnh
Đánh thức đời nhau
Chuông reo lên!

Ừ Nhỏ đó
Bên đầu kia đó
Có tiếng cười, tiếng nói thân thương
Dường lâu lắm
Biển chờ mong gió
Biển ồn ào đón gió quê hương
 
Mệt mỏi
Cuộc sống buồn nhiều suy nghĩ lo toan
Em wá mệt tưởng chừng như gục ngã
Hơi thở em càng ngày càng khó nhọc
Lòng em giờ có một áng mây đen ...

Dù rất buồn nhưng em không thể khóc
Dù rất đau nhưng vẫn cố đứng lên
Dù mọi thứ sao quá đỗi tầm thường
Em ko muốn mình tầm thường như nó ...

Em muốn ngủ một giấc ngủ thật sâu
Cho quên hết gian nan của cuộc sống
Em rất muốn có một bờ vai dựa
Che chở em những năm tháng bây giờ ...
 
Tự Vấn

--------------------------------------------------------------------------------

Có những người con gái
Làm dâu cho xứ người
Có những người dân Việt
Làm thuê vùng chiến tranh...

Cùng anh em trăm trứng
Cùng dòng giống tiên rồng
Sao khổ hoài chịu đựng?
Sao nghèo hoài núi sông?

Không
Không hèn nước Việt
Không
Không hề ngu đần
Tất cả rồi sẽ biết
Nói không cùng mị dân

Chúng ta cần tri thức
Chúng ta cần công khai
Hãy dẹp bỏ quyền lực
Không thuộc về riêng ai

Chúng ta cần phải thấy
Mọi thứ không cấm ngăn
Chúng ta cần phải nói
Mọi điều không răn đe

Chúng ta người Việt trẻ
Hãy nhìn khắp năm châu
Nước Việt mình không lẽ
Khổ
Nghèo...
Mãi hoài sao?
 
Vô tình
Người qua lại hối hả và tấp nập
Còn riêng ta vẫn lững thững bước đi
Đời vô tình và chính ta cũng thế
Cứ vô tình bỏ mọi thứ sau lưng ...

Vô tình lắm ta giống người vô cảm
Chẳng để tâm đến mọi thứ xung quanh
Giọt nước mắt đã khô cùng năm tháng
Chỉ còn đây là chút đắng trên môi ...
 
Giáo Lễ

--------------------------------------------------------------------------------

Nhỏ bất chợt để hồn anh bão rớt
Bớt chút thời gian để nhớ nhau em
Anh vẫn biết thú vui đời không ngớt
Tĩnh lặng đôi khi vẫn ước thèm

Em ngồi xuống cùng anh trên cỏ mượt
Gió lướt tóc mềm
Chim hót trên cao
Rất đơn giản xa xôi gì mộng ước
Xin mỗi ngày mình luôn được bên nhau

Đâu cần thiết vào giáo đường Chúa Nhật
Chúa, Phật cũng đều khuyên bảo thương yêu
Xin Nhỏ đến sớt chia tình chân thật
Mất mát làm anh thương Nhỏ nhiều

Nhỏ kiêu hãnh vì anh yêu dấu Nhỏ
Nhỏ hoài nghi vì anh viết thơ buồn
Trong cơ thể bao tế bào máu đỏ
Triệu triệu đóa hồng trao về Nhỏ luôn luôn

Mặt trời xuống cho hoàng hôn đến tím
Ngồi xuống bên anh cho rộn rã đôi tim
Trong yên lặng chúng mình cùng chiêm nghiệm
Trời đất giao hòa tình quá đỗi trang nghiêm
 
Vô định
Quyết định nào cũng có được và mất
Em chọn gì và nên bỏ gì đây
Sự mất mát ko ai mong nó đến
Phải làm sao để sự mất ít hơn ?

Em đã sống trong ngổn ngang suy nghĩ
Đắn đo nhiều giữa trăm mối băn khoăn
Nên dứt bỏ hay là cố níu kéo
Đối với em sao mọi thứ gian nan !

Em lơ lửng giữa bầu trời vô định
Em về đâu với năm tháng buồn lo
Có khi nào mùa xuân xa em mãi
Chỉ bên em là cái lạnh mùa đông ? ....
 
Vườn Chiều

--------------------------------------------------------------------------------

Nắng chiều bông bí thêm vàng
Tiếng chim chiu chít gọi đàn nôn nao
Bướm tần ngần lượn vườn sau
Góc hồn xa xứ dạt dào quê hương
Dây bầu dây bí có thương
Buồn ơi ta lại đường trường ruỗi rong
 
Diều Ơi

--------------------------------------------------------------------------------

Ngày xưa nghịch gió thả diều
Lớn lên nghịch dại làm liều yêu ai
Diều đứt dây rơi ngoài xứ khác
Người xa người
Chiều ngơ ngác Hướng Dương
Dẫu gì cũng đã luyến thương
Bông sứ rụng xuống hương còn ngát bay
Cánh diều trắng tựa áo ai
Lưng trời phơ phất gợi hoài nhớ nhau
 
Mưa xứ lạ
Em vẫn đợi , bên ngoài trời đổ mưa
Kỷ niệm xưa một thoáng sống trong lòng
Em vội vã lép mình bên cánh cửa
Mưa nơi này có gì khác Việt Nam ?

Ko mưa giông, ko ồn ào xối xả
Từng giọt rơi nhẹ nhàng đến nao lòng
Đưa tay hứng những mầm hy vọng sống
Dịu êm lòng , em mơ mộng xa xôi ...

Chạy thật nhanh em bước vội vào xe
Mưa vẫn rơi , giọt sầu thì đã cạn
Tháng ngày tới em sẽ ko còn khóc
 
Nửa

--------------------------------------------------------------------------------

Giật mình thức dậy nửa đêm
Nửa vầng trăng rụng ướt mềm cỏ cây
Nửa bên em
Nửa bên này
Nửa mê
Nửa tỉnh
Lạc bầy chim kêu
Bật đèn lẽ bóng liêu xiêu
Nửa sáng
Nửa tối
Quạnh hiu đêm dài
Bao giờ cho hết chia hai
Đôi nửa hợp lại hết hoài nhớ nhau?
 
Back
Top