• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

Nắng Cuối Năm

--------------------------------------------------------------------------------

Ngọt ngào vạt nắng cuối năm
Dường dâng nhựa sống nảy mầm cành trơ
Trời xanh quá
Áo nàng thơ?
Trắng tinh núi tuyết
Thẫn thờ chàng mây
Dã quỳ rạo rực gì đây
Hương Chanh thoang thoảng
Hồng cây hoa Trà
Se sẻ gần
Sơn Ca xa
Rộn ràng hoa cải vườn nhà Bướm bay
Hoa Hồng muộn chưa tàn phai
Diễm kiều nép giữa cành gai nhủ thầm
Nhỏ à
Bên đó cuối năm
Muốn làm nắng ấm ghé thăm môi hồng
Nhỏ này...
Có nhớ... anh không?
 
Tiễn Người

--------------------------------------------------------------------------------

Hôm qua Hà Nội tưng bừng
Xôn xao hàng họ chúc mừng... Tân Hôn
Gió bên này bỗng bồn chồn
Biển bên này chợt sóng cồn trỡ trăn
Có ngập ngừng tay búp măng
Ngón tay áp út vĩnh hằng xiềng gông?
Nhỏ xinh tươi kế bên... chồng
Hoa cài thắm đẫm máu hồng tim anh
Ừ thôi
Trời vẫn biếc xanh
Ừ thôi
Sương có long lanh mắt người?
Tiễn Nhỏ đi
Nhiều nụ cười
Yên vui nha Nhỏ
Lời người chưa thân
 
Điều Ước

--------------------------------------------------------------------------------

Cầu mong Cha Mẹ kính yêu
Dồi dào sức khỏe thêm nhiều mùa Xuân
Cầu em tôi hết gian truân
Tràn đầy hạnh phúc quây quần yên vui
Hết cay đắng
Chia ngọt bùi
Muộn phiền năm cũ vùi vào lãng quên
Cầu tình duyên sẽ lâu bền
Mặn nồng trọn kiếp đền bù hoài mong
Cầu bạn bè
Người quen, không
Bình an năm mới
Hanh thông mọi điều
 
Chiều Đầu Năm

--------------------------------------------------------------------------------

Chiều tân niên ngập ngừng ngoài cửa
Nửa nắng vàng
Nửa mây tím...
Bâng khuâng
Một lần nữa mình chưa hội ngộ
Ôi thời gian đỉnh núi trắng ngần

Chiều phân vân
Ngày đi hay ở
Chơ vơ nhánh gầy níu mùa Đông
Lá xào xạc
Gió mùa trăn trỡ
Nhỏ nơi nào có nhớ anh không?

Chiều mênh mông
Thoáng hồng thung lũng
Nhớ nhung nhiều cũng được bao nhiêu?
Thèm vuốt tóc mây mà lúng túng
Anh xa rồi Nhỏ có làm kiêu?

Chiều đầu năm âm thầm nắng nhạt
Câu hát nào gợi nhớ quắt quay
Gió hoàng hôn lạnh ngắt bàn tay
Mai anh lại về miền gió cát

Chiều phiêu bạt
Khoác khăn kỷ vật
Chất ngất chân trời mây xám trôi
Ngồi nghe gió tâm tình rất thật
Nhỏ đâu rồi
Nhớ Nhỏ quá thôi
 
Giọt Trăng

--------------------------------------------------------------------------------

Đêm nay trăng khóc ngoài thềm
Nguyệt loang loáng chảy ướt mềm vườn khuya
Trăng trong mưa lạnh không kìa?
Trăng mùa Đông đọng nhánh lìa lá khô
Trăng thấm đẫm
Trăng mơ hồ
Trăng run vai áo
Tình mồ côi sao?
Giọt trăng tí tách chậm, mau
Đông thêm se thắt
Nơi nào Nhớ Thương?
Tiếng xe rẽ nước trên đường
Bâng khuâng quá
Giấc mộng thường đoàn duyên
Góc màn cửa sổ trăng xuyên
Trăng rơi từng giọt
Truân chuyên yêu Người
 
Tuyết Sa Mạc

--------------------------------------------------------------------------------

Bình minh mờ mịt tuyết rơi
Nhỏ ơi sa mạc chưa vơi nỗi buồn
Ngỡ ngàng chưa?
Màn tuyết buông
Chưa từng...
Không thể...
Tuôn rơi trắng ngần!
Miền cát đá chợt bâng khuâng
Cọ xanh
Tuyết trắng
Lần đầu bên nhau
Trắng lũng thấp
Trắng núi cao
Gợi mơ tà áo thuở nào Nhỏ ơi!
Vườn cam vàng đón tuyết rơi
Tạm quên ngày nắng
Trắng ngời trinh nguyên
Ừ thôi,
Cất nỗi buồn riêng
Ngắm màu tuyết mới bình yên một ngày?
 
Ừ Thôi

--------------------------------------------------------------------------------

Ừ thôi
Ai cũng niềm riêng
Vắng nhau buồn tủi nào nghiêng một chiều
Ừ thôi
Hờn trách chi nhiều
Giận đâu?
Thương biết bao nhiêu cho vừa
Ừ thôi
Bên ấy còn mưa?
Bên này lạ, tuyết vừa sáng qua!
Nhỏ thấy không, thời tiết mà
Làm sao đoán được, huống là... yêu nhau
Trầy tay, xước trán còn đau
Trái tim rướm máu... nỡ nào quay lưng
Ừ thôi
Nhỏ có ngập ngừng?
Còn thương không Nhỏ?
Xin đừng quên nha
Mà thôi...
Rồi cũng phai nhòa
Nếu không biển chẳng chan hòa mặn môi

Bây giờ tâm sự thơ thôi
Nghe mùa Đông thấm chỗ ngồi đêm sâu
 
Hoàng Hôn

--------------------------------------------------------------------------------

Thoảng hương bay
Thoáng lụa vàng
Hoàng hôn rụng nắng ngỡ ngàng Hướng Dương
Đêm chưa về đã mờ sương
Mây nhòa bóng núi ngỡ dường bóng ai
Lạnh giật mình chạm bàn tay
Giấu gì túi áo tìm hoài hơi quen
Chiều vội phai
Phố lên đèn
Cuối tuần rời rã bon chen xứ người
Dường đâu đây nét môi cười
Hương xưa phảng phất, đâu người tri âm?
 
Nắng Lên

--------------------------------------------------------------------------------

Nắng lên rồi
Nắng trong veo
Rung rinh hoa cải
Thông reo láng giềng
Trời xanh lơ cuối tháng Giêng
Mùa Đông đâu mất
Gió hiền hòa ru
Núi xa bỏ nệm sương mù
Dã Quỳ bên lối cánh nhu mì chào
Cam chín rộ
Quýt rực màu
Chanh vàng trĩu nhánh vườn sau rộn ràng
Phố trụi lá cây hai hàng
Dường dâng nhựa sống nuôi ngàn chồi mai
Nắng lên rồi
Hong tóc ai
Gởi thơ cho gió thương hoài Ngày Xưa
 
Đợi

--------------------------------------------------------------------------------

Anh sẽ đợi
Đã
Đang
Và vẫn đợi

Nhưng em ơi
Thời gian cứ vô tình
Mai Xuân đến ngàn cây thay lá mới
Ai thấu vầng trăng thao thức một mình?

Tình bất diệt như mặt trời bất diệt(?)
Ai biết vầng dương cứ mãi lẽ loi?
Dường vũ trụ toàn hành tinh đơn chiếc
Ta sống bao ngày sao hò hẹn xa xôi?

Khuya thức dậy nhìn trời đêm mờ mịt
Khăng khít mà sao bóng e dè?
Lóe rụng xuống vì sao băng xa tít
Anh ước thầm nơi ấy Nhỏ có nghe?
 
Đông Hà Nội vô Sài Gòn kiếm Nhỏ
Tội nghiệp hàng me gió buốt về khuya
Đêm phương Nam thấu lòng ở trọ
Lạnh có bồi hồi tim bé xíu ai kia?

Kìa Mai nở
Có nhớ Đào hé nụ?
Nhỏ bên người còn ấp ủ chuyện xưa?
Cảm ơn mùa Đông chuyễn lời ẩn dụ
Nguôi oi nồng nắng nhiệt đới ban trưa

Rét vừa đủ cho Người Ta trăn trỡ
Để diện hững hờ khăn cổ, áo len
Lạnh chút xíu để Người bâng khuâng nhớ
Người xứ xa chưa gặp mặt mà quen

Thôi
Lỡ hẹn
Nhờ mùa Đông nói hộ
Buồn mênh mang sóng nước hồ Tây
Lạnh không Nhỏ?
Xa rồi mấy độ
Thơ hóa sương mù lãng đãng vương cây
 
Có Lý Vì...

--------------------------------------------------------------------------------

Không lý gì em lại thương tôi
Em bình minh
Ta nắng lưng đồi
Trôi kẽ ngón vốc đầy hy vọng
Không lẽ nào...
Mơ ước xa xôi?

Ngồi chiêm nghiệm tình xa tồn tại?
Ta Thu vàng
Em ngơ ngác chân nai
Rồi tuyết trắng thay màu đỉnh núi
Cuộc vui nào cũng đến lúc tàn phai

Em mê mãi ươm nhiều mộng đẹp
Ta chép nỗi buồn đắm đuối ra thơ
Hạnh phúc tinh khôi đôi tà mở khép
Em có phải là hiện thực trong mơ?

Có thương nhau là duyên đừng nợ
Trã hết rồi không nhớ nữa sao?
Em thật thương ta?
Bờ đê nào vỡ
Lũ ngập hồn anh hạnh phúc ngọt ngào
 
"Cành hoa tim tím bé xinh xinh báo xuân nồng
lượm đào phong kín cánh mong manh hé hoa lòng
Hà Nội chờ đón tết vắng bóng người đi
liễu rủ mà chi...
Đêm tân xuân
Hồ Gươm sao long lanh
Hoa mai rơi
rủ nhau nơi phương xa
Đường phố vắng bóng đèn
chạnh lòng tôi nhớ tới người em

Tôi có người em gái
tuổi chớm dâng hương
mắt nồng đượm ý yêu thương
Đôi mắt em nói nhiều
tha thiết như dáng kiều
ôi tình yêu
Nhưng một sớm mùa thu
giữa chân trời xanh ngắt
nàng đi gót hài xanh
nàng đi cho dạ sao đành
đường quên lối cũ ân tình, nghĩa xưa

Rồi từ ngày ấy nước sông ngăn cách đôi dòng
Thuyền tình cô lỡ bến cô đơn không ai ngờ
Tình nghèo xa cách mãi
em tôi đành ôm
mối sầu mà đi
Em tôi đi
màu son lên đôi môi
khăn san bay
lả lơi trên vai ai
Nhìn xác pháo bên thềm
gợi lòng tôi nhớ tới.... người em"

Bài hát "Gửi người em gái"- Đoàn Chuẩn




Nơi em về không có mùa xuân
Không có hoa đào chờ em về hái lộc
Không có mưa phùn thành sương trên mi mắt
Không còn em mỏng manh, tha thướt áo dài

Nơi em về không có mùa đông
Không mái phố nâu buồn, không sớm tối thao thức cà phê nguội
Không hơi thở được dệt bằng làn khói
Không còn em gầy guộc tấm khăn choàng

Nơi em về không có mùa thu
Không đường chiều lá rơi, không bàng hoàng nắng nhạt
Không thổn thức, bồi hồi hoa sữa
Không còn dáng em, nhỏ nhoi tan giữa chiều

Nơi em về có nỗi nhớ khôn nguôi
Có trái tim xót xa từng nhịp đập
Có những đêm dài trở mình thức trắng
Hình như....
có còn em ước mong....
tìm lại một lối về

SG 03/01/2007
 
Bắt Đền

--------------------------------------------------------------------------------

Có bao giờ anh hiểu Nhỏ không
Ai nói chi câu "Xa mặt cách lòng"
Tình như lá
Thời gian gió lộng
Hoa tím ngày xưa rụng tím bến sông

Hồng cánh Phượng thuở nào anh vẫn nhớ
Nhỏ trách anh hoài đem hoa đỏ vào thơ
Thời Áo Trắng sao anh hoài nhắc nhở
Nhỏ đây mà sao anh cứ... mộng mơ

Giở từng trang Lưu Bút Học Trò
Ngày đó anh mê cô nàng nào vậy?
Kỹ niệm hồn nhiên làm em giận lẫy
Giận cả mây chiều rây ướt lá me

Kể chuyện ngày xưa nghe sao trìu mến
Anh cứ mơ màng quên Nhỏ kề bên
Anh không hiểu em, anh không màng đến
Anh cứ Ngày Xưa, Áo Trắng....
Bắt đền!
 
Chiều Cuối Năm

--------------------------------------------------------------------------------

Chiều cuối năm em
Chiều xứ người
Dã Quỳ óng ánh nắng vàng tươi
Chiều gieo hoa Cúc vàng nỗi nhớ
Ở chốn quê nhà tuổi mười lăm

Chiều cuối năm xa
Chiều mùa Đông
Xa lộ hoàng hôn dâng ngập lòng
Chiều qua giông bão chưa nguôi hẳn
Chiều muộn đường về Nhỏ lạnh không?

Chiều mông mênh quá
Chiều tím ngát
Ào ạt gió về buốt tim côi
Cuối tuần ra bãi nghe biển hát
Đêm thủy triều lên xóa chân tôi

Chiều trôi chầm chậm
Xa ngàn dậm
Âm thầm hồi tưởng những mùa Xuân
Chiều ly hương nhớ
Chao ơi nhớ
Thương Nhỏ sao mà quá gian truân!
 
Vườn Trăng

--------------------------------------------------------------------------------

Kìa Trăng còn thức
Sao chưa ngủ
Ấp ủ Nhỏ vào giữa hoài mong
Quỳnh Hương lạnh quá chưa hé nụ
Trăng đợi một mình giữa đêm Đông

Rét nhiều không Nhỏ nơi xa tít
Nghịch ngợm giọt sương rớt tỉnh người
Bóng núi chìm trong mây mờ mịt
Che khuất làm sao thấy Nhỏ cười

Cây lười lĩnh quá không buồn động
Hoa Đào lặng lẽ hé môi hồng
Trăng đọng Trà Hoa tràn cánh mõng
Vườn đẹp nhưng buồn, Nhỏ biết không?

Lồng lộng trăng buông màn lưới bạc
Ngơ ngác cành Phong chữa đơm chồi
Thương quá hàng cây còn xơ xác
Mùa Xuân dường vẫn quá xa xôi
 
Gởi Nắng

--------------------------------------------------------------------------------

Nhỏ ơi nắng mới hồn nhiên quá
Ưng ửng má hồng Đào đơm hoa
Thoắt đó mùa Xuân về ấm lạ
Thương Nhỏ lạnh nhiều nơi xứ xa

Cây lá đơm chồi; ươm hy vọng
Không biết Nhỏ giờ nhớ... quê không?
Bông Bưởi, bông Chanh... hương đồng nội
Nhớ Lục Bình trôi tím trên sông

Trong nắng nồng nàn thương chi lạ
Hòa nắng cùng thơ anh gởi qua
Sưởi ấm Người Ta vai gầy quá
Ngủ sớm và luôn... mơ anh nha?

Ra vườn cắt lá thơm cho Mẹ
Hé nụ Trà Hoa nhớ môi ai
Nghịch ngợm chuyền cành chim Khuyên bé
Nhớ Nhỏ, ước làm chim cánh bay

Cành Mai nhỏ xíu ươm nụ ngọc
Nghe Tết quê mình đến nơi đây
Vườn đầy nắng ấm, xanh non lộc
Gởi nắng Nhỏ mà biết sao đây?
 
Thơ Hiền

--------------------------------------------------------------------------------

Anh mãi mãi làm thơ cho Nhỏ đọc
Dẫu đôi khi đời khô khốc vô tình
Anh xin lỗi nếu thơ buồn Nhỏ khóc
Đâu dám trách ai
Anh tự trách mình

Ý ngộ nghĩnh anh dành riêng cho Nhỏ
Lời buồn đau anh bỏ ngược vào lòng
Giữa mùa Đông Nhỏ muốn nhìn hoa đỏ
Nhuộm tuyết từ tim cho thắm hoa hồng

Nhỏ biết không?
Mà thôi
Rồi Nhỏ hiểu
Nhỏ cứ làm kiêu vì Nhỏ xinh tươi
Ong bướm vây quanh
Cung đàn muôn điệu
Năm tháng qua đi...
Vẫn đợi một người

Nhỏ tung tăng với nụ cười rạng rỡ
Một bờ vai khi Nhỏ muộn phiền
Bong bóng bay cao
Bong bóng vỡ
Thơ vẫn chờ em
Thơ vẫn hiền
 
Tần Ngần

--------------------------------------------------------------------------------

Chần chừ nắng rụng xuống chân
Liêu xiêu bóng ngã
Tần ngần chiều phai
Bâng khuâng gì mây lười bay
Gió đưa uể oải lung lay nhánh trần
Còn phân vân
Còn chưa thân
Còn do dự mãi...
Chưa gần tình xa

Chim đàn đàm tiếu vọng ra
Se sẻ chen bụi Trà Hoa rộn ràng
Bướm vàng đâu
Lẻ hoa vàng
Nắng đi đâu mất bỏ hàng Hướng Dương
Người Ta có thiệt dễ thương?
Khó khăn chi vậy
Hoa Hường lắm gai?

Chiều phai ngày cũng tàn phai
Trà Hoa chợt rụng chạm vai giật mình
Ừ thời gian trôi vô tình
Hoàng hôn chầm chậm
Lặng thinh nhớ Người
 
Không Nắng

--------------------------------------------------------------------------------

Nắng không về để Dã Quỳ ngơ ngẫn
Nhỏ chưa về
Lẩn thẩn một mình anh
Đông chưa hết gió lạnh còn quanh quẩn
Cây hai hàng hy vọng chửa lên xanh

Mong manh khói vương cành thông nhẫn nại
Mong manh buồn buôn buốt vắng bàn tay
Đâu áp út ngón hồng tươi mềm mại
Để dành anh nha? Đừng nhận nhẩn ai

Ngày phai vội bởi vì ngày không nắng
Đêm trỡ trăn vì mong ngóng tin Người
Mây khuất nẽo thêm đường về hoang vắng
Xa Nhỏ nên môi biếng nụ cười

Nắng lười quá bỏ mặc ngày u ẩn
Nhỏ vô tình không gọi
Tận cùng mong!
Ừ đâu biết Nhỏ nghĩ gì
Không giận
Sương khói muộn phiền sao quá mênh mông!
 
Back
Top