• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

Mơ Phố

--------------------------------------------------------------------------------

Ai sang Hè về thăm quê hương
Nhặt cánh Phượng rơi thắm sân trường
Nhặt nụ cười ai hồng hơn Phượng
Ngắm hộ áo dài bay như sương

Ai về ngang lại con đường cũ
Còn rũ tàn xanh đôi hàng me
Có lẽ mơ xưa còn ấp ủ
Có lũ ve sầu kể nhau nghe

Ghé hộ giùm nhau vào quán nhỏ
Ngó trái ổi xanh, trái cóc vàng
Biết đâu bè bạn còn đâu đó
Trong đám học trò đang ăn hàng

Sang khu phố cũ xin chầm chậm
Chiều đẫm ngọc lan, đẫm tóc Người
Hoa mười giờ khép từng cánh thắm
Âm vọng dường như ngọt tiếng cười

Mười năm chen chúc về phố thị
Cảnh cũ người xưa còn những gì?
Thôi, không về nữa
Thà mộng mị
Kẻo chút Ngày Xưa tan biến đi!
 
Ru Em

--------------------------------------------------------------------------------

Ngủ ngoan Nhỏ
Ngủ ngon tình
Trong đêm ta hát ru mình, ru em
Ngủ say đắm
Ngủ đã thèm
Hồn nhiên mực tím lấm lem thuở nào
Ru Nhỏ ngủ
Như thuở nào
Mẹ ru ta ngủ ngọt ngào võng đưa
Cho dù thương đã, gần chưa
Hát ru Nhỏ ngủ cho vừa tình nhau
Khung cửa sổ lấp lánh sao
Lung linh ánh mắt xin trao gởi Người
Hát ru nhau
Thoáng môi cười
Nụ tường vi nhỏ hồng tươi tâm hồn
Ru lòng mình dẫu lớn khôn
Ru trùng dương lớp sóng dồn triệu năm
Ru em thơ trãi chổ nằm
Ru em đời sống thăng trầm, vẫn ru!
 
Chiều Nhớ

--------------------------------------------------------------------------------

Chiều nay nhớ tiếng chim Bìm Bịp
Còn kịp lui ghe kẻo nước ròng?
Nắng lưa thưa lọt vàng kẽ liếp
Bông Mù U nở trắng bên sông

Trôi dạt theo dòng thương hoa tím
Lục Bình chìm nổi vẫn đơm bông
Nhiều đêm bông Bưởi thơm ngọt lịm
Sáng nhặt hoa cùng chơi nhớ không?

Bỗng lớn bỏ miền quê ở lại
Gởi Ngoại tháng ngày tuổi hồn nhiên
Sau nhà sông rộng bao nước chảy
Bìm Bịp kêu hoài nhớ thiếu niên

Vĩnh viễn thời gian không trỡ lại
Con đi xa Ngoại mấy mươi mùa
Sóng Thái Bình Dương trào trắng bãi
Hoàng hôn trời nhuộm sắc hoa Mua

So Đũa so hoài chùm cao thấp
Bằng cấp mê danh lợi xứ người
Chiều nay yên tĩnh buồn bắt gặp
Có kẻ ngồi mơ thuở lên mười
 
Nhớ TCS

--------------------------------------------------------------------------------

"Đóa hoa Hồng vùi quên trong tay"
Tình vẫn lênh đênh tháng rộng dài
Hoài công nắm níu ngày thơ ấu
Dẫu thoáng qua đời cũng khó phai

"Đóa hoa Hồng tàn hôn lên môi"
Hoa Chanh rụng trắng cỏ xanh rồi
Mà thôi, Nhỏ cũng là mộng mị
Nghĩ gần mà mãi mãi xa xôi

"Đóa hoa Hồng cài lên tóc mây"
Nắng dệt trời cao ước mơ đầy
Bầy chim sâu bé về xây tổ
Đan sợi buồn tôi với cỏ cây

Đóa hoa Hồng vàng ươm như tơ
Áo ai một thuở ngỡ bây giờ
Tôi sợ một ngày không cưỡng được
Thơ nhạc theo nhau chẳng đợi chờ
 
Hoa Đăng

--------------------------------------------------------------------------------

Nồng nàn như ánh nắng
Dịu dàng như ánh trăng
Thướt tha tà áo trắng
Thương Nhỏ nhiều, biết chăng?

Sẽ sàng như chiều vắng
Mơ màng tím Bằng Lăng
Nhớ theo về trĩu nặng
Ước bên nhau vĩnh hằng

Mặc ngàn sông, biển mặn
Mặc đời sống nhọc nhằn
Đêm dài và ngày ngắn
Đất trời sao cách ngăn

Khuya học bài tĩnh lặng
Ước thầm nhìn sao băng
Gió về đâu xin nhắn
Nhớ ngón hồng búp măng

Mật cũng cùng ngọt đắng
Tơ duyên này ai giăng
Trong tận cùng sâu lắng
Mơ tình kết hoa đăng
 
Chợt Nhớ

--------------------------------------------------------------------------------

Hoa Ô Môi rồi lại hồng không Nhỏ
Cho bướm vàng rộn rịp ngõ Bìm leo
Giàn Tóc Tiên gieo xuống thềm hoa đỏ
Nhỏ xa trường để tiếng guốc tan theo

Trong trẻo nắng bình minh chim ríu rít
Ta tìm đâu thời con nít bây giờ
Thuở nghịch ngợm hai đứa quì vỏ mít
Khăng khít tình quê, xa lắc đâu ngờ!

Bên lở, bên bồi đôi bờ kỹ niệm
Bến xưa còn tím ngát cội Bằng Lăng?
Rặng dừa trầm tư đêm ngày chiêm nghiệm
Âu yếm gọi thầm nhớ nhau chăng?

Nở trắng Mù U chờ con bướm đậu
Ai biết đâu bao nước chảy qua cầu
Bông Mắc Cở còn hồng bên bờ giậu?
Nhỏ đi đâu, Hè rộn tiếng Ve sầu

Lâu quá chưa về thăm quê Ngoại
Không biết vườn xưa có đổi thay?
Dẫu biết thời gian không trỡ lại
Ngày tháng hồn nhiên vẫn nhớ hoài
 
Ước

--------------------------------------------------------------------------------

Sao Nhỏ chẳng giữ giùm anh bông tuyết?
Để anh mơ tà áo trắng tuyệt vời
Dẫu anh biết đời không như tiểu thuyết
Quyết yêu thương màu áo ấy trọn đời

Rơi tuyết tháng Tư
Thương Người Ta lạnh
Thương vai gầy, thương lá nõn biếc xanh
Gởi nắng Cali, sợ Người Ta kiêu hãnh
Sợ ấm lòng rồi... quên mất nhớ anh!

Nhỏ giữ giùm anh bông tuyết nhỏ
Cho mát hồn anh chói nắng Hè
Tháng Tư, Hạ chớm thời hoa đỏ
Nhỏ có rộn ràng nhớ tiếng Ve?

Anh sẽ mơ về nơi xứ lạ
Tháng Tư tuyết rụng giữa muôn hoa
Có nàng con gái xinh xắn quá
Môi hồng óng ánh... tuyết tan ra

Anh ước hóa thành tia nắng mỏng
Sưởi ấm tay nàng, xua mùa Đông
Ước như Phù Đổng đôi vai rộng
Ủ Nhỏ vào lòng... Nhỏ chịu không?
 
Ru Cùng Nhung Nhớ

--------------------------------------------------------------------------------

Nhỏ à
Bên đó ngủ chưa?
Nghe tin trời lạnh, tuyết, mưa nao lòng
Tan trường aó đủ ấm không?
Thương vai gầy quá, cầu mong nắng về

Nhỏ ơi
Giây phút dài ghê
Chờ mong điện thoại ủ ê suốt ngày
Nợ chồng chất bao vở bài
Nhớ gì không biết học hoài không vô!

Nhỏ nè
Ước gió giang hồ
Mang hương bông Bưởi len vô mộng nàng
Ừ, mang giùm đoá Hồng vàng
Đặt bên gối Nhỏ khẽ khàng cánh nhung

Nhỏ thương
Dẫu cách ngàn trùng
Ngày đêm vẫn nhớ, mong cùng tâm giao
Ngủ ngoan nha cùng trăng sao
Ngủ ngoan nha giấc ngọt ngào cùng ta!
 
Nhớ

--------------------------------------------------------------------------------

Nhỏ
Bỏ giùm anh giọt nước mắt lên trời
Trong đêm tối sáng ngời sao lạ
Đom đóm bay giữa khuya mùa Hạ
Ở nơi nào, em có nhớ thương ta?

Có con đường mòn lối mình qua
Vắng tiếng guốc có làm đau đá lát?
Lúc một mình ậm ừ đôi câu hát
Có gợi về một nỗi nhớ xưa xa?

Đầy xanh lá những cành Đông trơ trụi
Vườn rộn ràng ríu rít tiếng chim vui
Cảm ơn gió cho đôi mình gần gụi
Chiều bên đây chợt hương tóc thơm mùi

Nhỏ thả lên trời giùm anh hạt bụi
Để lúc vui quên, sa vào mắt nhau giùm
Chút xốn xang thương một người lủi thủi
Rặng Sầu Đâu giờ đơm lá xanh um

Dành dụm giùm nhau nỗi vui buồn
Nhỏ góp lại sau mỗi lần chải tóc
Kết nối nhớ thương trong đời khó nhọc
Mai sau nhìn tóc cũ nhớ nhau luôn
 
--------------------------------------------------------------------------------


Như nước trước sông nhà trôi mãi
Như thời gian có quay lại bao giờ
Lửa đã tắt, nguội lạnh rồi luyến ái
Thương đêm đêm mình Cuội vẫn chờ


Đi đến bất ngờ ai biết trước
Vui tung tăng ai đếm bước làm gì
Lỡ mai mốt giữa giòng đời xuôi ngược
Gặp tình cờ không lẽ nỡ quay đi?

Ừ em nhỉ
Đời lắm điều dị nghị
Đau một lần từ đó cứ hoài nghi
Thương tha thiết nên không hề suy nghĩ
Để bẽ bàng... trao hết chẳng còn chi!

Ừ em đi
Vui cũng bỏ ta đi
Chỉ duy nhất nỗi buồn đành ở lại
Em đi đâu để hoàng hôn lửa cháy
Đốt rụi ngày xưa khói cay mắt ta hoài

Gởi lại trang thơ trăm dòng khoắc khoải
Thả gió bay đi nhớ rộng dài
Tiếng guốc dư âm sao còn vang mãi
An ủi lòng thôi định mệnh an bài
 
Đứt Dây

--------------------------------------------------------------------------------

Trách dây nỡ giữ lại diều
Bay cao không được, quyết liều cắt dây!
Diều đứt dây còn bay được nữa?
Bặt tin rồi hai đứa còn vui?
Những mong chia ngọt xẻ bùi
Ươm mơ đoàn tụ, ngậm ngùi mơ tan
Cúi hôn rực rỡ hồng vàng
Hương hoa thơm ngát, bàng hoàng nhớ nhau
Điện thư, điện thoại, tin mau...
Nối hồn đôi lứa đành nào đứt ngang?
Nhỏ đi đâu vậy, vội vàng?
Bỏ quên sợi nhớ buộc hàng Sầu Đâu
Vái cầu gãy
Vái sông sâu
Đò ghe chìm hết... rước dâu không thành
Để cho gương vỡ lại lành
Để chim liền cánh, Nhỏ dành riêng anh!
 
Hương Bưởi

--------------------------------------------------------------------------------

Chiều hoa Bưởi rụng mềm hơi thở
Ở bên trời Nhỏ nhớ anh không?
Thơm hương Bưởi cho lòng trăn trỡ
Sợ giao mùa bên đó bão giông

Lỡ lộng gió có làm rối tóc
Hạt bụi nào xốn khóc mắt ai
Nhìn mây trắng thương hoài đi học
Nhỏ vô tình, vui rụng không hay

Nhỏ có vì anh dài tóc mượt
Để mộng mơ tha thướt xứ người
Đừng cười Nhỏ, xin em điều ước
Ngược thời gian, Phượng vẫn thắm tươi

Mười ngón mãnh còn hồng thon nến?
Thắp bừng lên hạnh phúc đan tay
Nào ai biết những điều định mệnh
Nên hết lòng thương quá hôm nay!

Chiều hương Bưởi bay vào tĩnh lặng
Nhỏ bây giờ còn nhớ nhau chăng?
Hòa muôn sông biển không bớt mặn
Anh hiểu vì sao sóng trỡ trăn
 
Tạm Biệt

--------------------------------------------------------------------------------

Thơ ơi đừng khóc cho ta nữa
Lữa nguội tàn tro cố khơi chi
Guốc nhỏ thôi giòn reo ngoài cửa
Tổ cũ rơm buồn, chim bay đi

Bi lụy làm sao đem trỡ lại
Đâu biết Nhỏ giờ nghĩ đến ai
Nhớ làm sao cạn, thơ viết mãi
Phím mờ, bút cạn, chai ngón tay!

Vở bài lần lữa hoài chưa thuộc
Ta buộc lòng ta cố quên nhau
Ước gì Nhỏ hóa thành tên thuốc
Anh sẽ thuộc làu, thuộc rất mau!

Gác phím tạm thời không thơ thẩn
Nợ nần tứ phía trã cho xong
Kẻo mai cho thuốc người lú lẫn
Sự nghiệp, cuộc đời đổ biển sông!

Nếu Nhỏ không hờn anh lãng đãng
Nhàn hạ vài dòng gởi anh nha
Để những lúc buồn anh lên mạng
Đọc chữ hình dung ngón nuột nà
 
Tình Nhỏ

--------------------------------------------------------------------------------

Cái thời lên bốn ai mà biết
Cha mẹ láng giềng đã ghép đôi
Lên năm, lên sáu càng thân thiết
Người lớn trêu hoài: Đám cưới thôi

Rồi cha mẹ đón lên thành phố
Lạ trường, lạ bạn nhớ nhau thêm
Trỡ về thăm Ngoại mùa Phượng đổ
Em đã ngủ rồi, dưới cỏ êm!

Tập đếm hôm nào mượn thêm tay
Lén bỏ sâu đo, em khóc hoài...
Phà ngang cồn Phụng rời quê Ngoại
Sông rộng, trời chiều tuổi thơ phai...

*****

Ngày tuổi mười lăm nhiều mơ mộng
Có Nhỏ môi hồng bạn nhỏ em
Ghé nhà, tà áo tơ vàng óng
Hỏi bài rồi bắt dắt ăn kem

Anh chị trong nhà đem ghẹo mãi
Hắn cứ mơ hồ, thích chút thôi
Có những chiều mưa, em không lại
Bần thần hắn ngó... bong bóng trôi

Hồi đó xe nàng hay hỏng thật
Để hắn trổ tài... vá, bơm xe
Trã công bằng nụ cười ướp mật
Bè bạn chọc hoài: Vô mánh nghe

Mười Sáu lăm le làm thi sĩ
Ngắm lá me rơi, rụng Điệp vàng
Thường hỏi vu vơ... thương không nhỉ
Nhà nàng gần lắm, không dám sang!

Thế rồi Nhỏ đến, màu áo vàng
Má hồng, môi thắm...chao, kiêu sang!
Nhỏ đến nhà thăm... cô em gái
Báo mai sang Mỹ...
Ôi, vội vàng!

Ông anh rổn rảng ca "Biển Nhớ"
Mười Sáu giận thầm... Trịnh Công Sơn
Khi không sáng tác ra bài nớ
Để buổi chiều ni nghe "buồn hơn"

Nước Mỹ bên kia bờ biển rộng
Tuyết phủ ngập trời mỗi mùa Đông
Nước Mỹ bên kia trời ảo mộng
Mai Nhỏ đi rồi, nhớ nhau không?
 
Chiều Vơi

--------------------------------------------------------------------------------

Chiều ươm nghìn hoa Cải
Chiều lạc loài Quỳnh Anh
Chiều long lanh Quỳ dại
Chiều thơm hoài hương Chanh

Chiều mong manh hoa Bướm
Chiều đượm mây Bằng Lăng
Lặng thầm dâng hoa Bưởi
Gửi em vơi nhọc nhằn

Ngày phai theo ánh nắng
Vui lặn vào hoàng hôn
Chiều tâm hồn sâu lắng
Bên đại dương sóng cồn

Chiều bôn ba chợt nhớ
Khói quê nhà rơm thơm
Giữa dòng xe tan sở
Lờ đờ tay lái ôm

Chiều ơi, thèm mùi tóc
Mơ hồ nhưng rất quen
Chiều vơi, buồn đầy nhóc
Hết một ngày bon chen
 
Dặn Dò

--------------------------------------------------------------------------------

Người cứ ngoan như thuở còn thơ dại
Đừng lớn rồi tập tễnh học gian... ngoan
Hồn đá cuội giữa giòng đời tuôn chảy
Cũng hao mòn theo cuồn cuộn thời gian

Rồi mai mốt về thăm quê xa ngái
Cây vườn xưa nào ai biết đổi thay
Dù sao nữa màu Phượng còn thắm mãi
Khi Hè về muôn bướm đỏ tung bay?

Nhỏ nuôi lại tóc dài giùm anh nhé
Để gật đầu khe khẽ tóc đong đưa
Để những lúc thắt lòng mơ đất mẹ
Còn mộng dáng ai tha thướt bóng dừa

Chưa đưa Nhỏ qua cầu tre lắc lẻo
Chưa hái cho nhau vú sữa đầu mùa
Nhỏ mang đến chuỗi cười trong trẻo
Cho đời vơi bao ám ảnh được thua

Nhỏ khua guốc cho lòng anh rộn rả
Để sau này, nói dại, lỡ chia xa
Lúc vội bước vô tình anh vấp ngã
Biện hộ lòng, cúi hôn bước Nhỏ qua

Nhỏ giữ lại giùm tà áo trắng
Để anh tin thiện mỹ trường tồn
Mai lỡ xa nhau anh nhìn ánh nắng
Ngắm mây trời mà nhớ Nhỏ luôn luôn
 
Chiều Tím

--------------------------------------------------------------------------------

Chiều sang thênh thang gió
Có về ngang cố hương?
Cánh hồng vương trên cỏ
Vẫn thắm đỏ như thường

Dường như mây quyến luyến
Triền núi xa không rời
Bên dòng đời luân chuyển
Truân chuyên theo chiều vơi

Lời chim tranh ríu rít
Xây tổ bên hiên nhà
Bồ Công Anh xoay tít
Theo gió về phương xa

Chiều tha hương thương quá
Nhỏ một mình long đong
Lục bình trên sóng nước
Bến bờ nào biết không?

Chiều mênh mông chợt nhớ
Tím ngẫn ngơ Bằng Lăng
Lặng thầm niềm trăn trỡ
Mai mang về vĩnh hằng

Chiều xa nhau nắng rớt
Từng đợt gió vô tình
Thổi màu chiều hao hớt
Bỏ bóng anh một mình

Chiều ơi mông lung tím
Dường như màu áo ai
Chiều nhuộm màu hoài niệm
Gió hay anh thở dài?
 
Chiếc Áo

--------------------------------------------------------------------------------

Không, anh không muốn làm chiếc áo
Lúc cũ Nhỏ đem để... lau nhà
Về với Nhỏ khi còn mới cáu
Giặt giũ thế nào... te tua ra

Nào là "hàng hiệu", "màu xanh" nhá
Cũng ráng gồng mình để Nhỏ vui
Ơ mà làm áo nao nức lạ
Ướt đẫm vai khi Nhỏ sụt sùi

Nhỏ ơi, nào tiếc gì chiếc áo
Chỉ tiếc chẳng bền đến trăm năm
Hay là... cơ thể luôn tái tạo
Suốt đời theo Nhỏ đứng, ngồi, nằm?

Dù có bầm vai đành ráng chịu
Không thèm làm áo lỡ rách quăng
Nhỏ ơi áo có bao ngàn kiểu
Chỉ có tình anh mới vĩnh hằng!
 
Hương Nhài

--------------------------------------------------------------------------------

Ngàn vì sao đậu bờ rào
Triệu hương hóa bướm bay vào phòng anh
Bướm không màu
Cánh mong manh
Đậu vào ký ức chợt thành hương em
Đêm mát rượi mượt tóc mềm
Trãi lên niềm nhớ êm đềm cùng nhau
Trong bóng mờ trắng hoa sao
Phải chăng tà áo thuở nào còn đây?
Hương hòa vào đêm phủ vây
Ướp hương giấc ngủ ru đầy hương xưa
Bên trời Nhỏ đã ngủ chưa
Gởi theo làn gió cho vừa tình chung
Sẽ sàng hoa trắng rung rung
Gió hay tim đập ngại ngùng vì đâu?
Hương ngọt ngào
Đêm thẩm sâu
Hoa Nhài bên gối ngỡ đầu kề nhau!
 
Màu Nắng

--------------------------------------------------------------------------------

Rực nắng hôm nay làm nhớ Phượng
Còn rợp tàn xanh những con đường?
Ta như bụi phấn bay muôn hướng
Vương vấn bàn tay ửng ngón hường

Thương những hoàng hôn mưa thấm áo
Những chiều xoay tít hàng Dầu cao
Phố xưa ngày ấy chưa nhộn nhạo
Những mộng mơ đầu chưa biết đau

Màu nắng ở nơi nào cũng vậy
Cũng những con đường viền xanh cây
Dường như phảng phất làn hương ấy
Để chợt hoài hương về bủa vây

Nơi nầy Điệp tím, chao Điệp tím
Rụng tím lề luôn, tím chiều nay
Hoa Điệp ngày xưa vàng hoài niệm
Nhuộm tím bây giờ Nhỏ có hay?

Hôm nay màu nắng khơi nhớ Phượng
Thảng thốt dừng chân kẻ tha phương
Màu hoa vẫn đỏ trong tâm tưởng
Tuần hoàn trong ngực đẫm yêu thương
 
Back
Top