• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

Tưởng Tượng

--------------------------------------------------------------------------------

Tưởng tượng người ta bước theo chồng
Xe hoa, khách khứa chắc vui đông
Người ta có nhớ sau voan mõng
Tím ngát thời gian những đóa hồng

Tưởng tượng người ta mĩm môi hồng
Cười cùng chú rể bước sang sông
Đò ơi sóng nước yên sông rộng
Tím Lục Bình trôi hoa rợp giòng

Sao không tưởng tượng thêm chút nữa
Chú rể là anh, dâu là em
Để đêm nay ngủ không buồn nữa
Mặc lạnh ngoài kia mưa ướt mem

Không thèm tưởng tượng, giờ tưởng... thiệt
Ta viết lên niềm mơ ước thôi
Cho đêm trằn trọc không ngủ được
Mơ... giật mình, ô, tay ấp môi!

Thôi không mơ tưởng xa xôi nữa
Ta viết thành thơ gởi người thương
Nhỏ có nghe kìa mưa gỏ cửa
Đem hộ lòng anh vượt trùng dương
 
Đứng Lên Em

--------------------------------------------------------------------------------

Đôi khi ngày vắng mặt trời
Đôi khi chán ngán giữa đời bon chen

Vui quen
Buồn lạ
Trắng đen
Trước trang giấy trắng ngọn đèn lặng câm

Dường đơn điệu bước âm thầm
Xoay vòng chóng mặt thăng trầm mưu sinh
Biết tin ai?
Ai thương mình?
Kiễng chân toan với cuộc tình mong manh

Có những mùa lá thôi xanh
Có đèo cao bước độc hành hoang mang
Có rừng trơ ngỡ héo tàn
Đôi khi tuyệt vọng bàng hoàng, thật sao?

Tận cùng buồn
Tột cùng đau
Lẻ loi phó mặc đời vào giòng trôi
Giọt mặn dường rớt trên môi
Giọt cay xè mắt
Đâu rồi niềm tin?

Rồi dừng mưa
Rồi bình minh
Rồi mùa Xuân đến hồi sinh muôn loài
Này em đời chốn luân hồi
Chết về
Sống gởi
Buồn rồi lại vui
Đứng lên em, thôi ngậm ngùi
Đắng cay rồi sẽ ngọt bùi, sợ chi
Nắm tay anh đứng lên đi
Ngẫng đầu bước tới, sầu bi được gì?
 
Hai Nhánh Lục Bình

--------------------------------------------------------------------------------

Cắc cớ gì em buông câu hỏi khó
Cho hoàng hôn rụng đỏ cánh Phượng nhòa
Thương mến nhau nào trò chơi trẻ nhỏ
Tình phải đâu đôi ba buổi chuyện trò

Đến như gió lang thang hoài cũng mệt
Đến như sông rồi cũng biển tìm về
Anh yêu Nhỏ, chấm cuối dòng, chấm hết
Mong trăm năm mình má áp vai kề

Thương nhau rồi, ngàn trùng xa đâu kể
Ta đi đâu mong nhớ cũng theo về
Đừng hỏi khó nhau, cớ gì rưng lệ
Một câu dễ dàng: Mình gá nghĩa phu thê?

Ngày có thể nắng mưa không đoán trước
Nhưng lòng anh như ghềnh thác về xuôi
Trôi quanh quẩn rồi cũng về biển rộng
Tình truân chuyên rồi cũng đến ngày vui

Cuối con đường nếu đi thì sẽ đến
Cuối chuỗi ngày chờ đợi sẽ kề bên
Cho dẫu tình ta có ngày đau bệnh
Thương nhau rồi, xa cách mấy không quên

Hai nhánh lục bình trôi qua bến lạ
Sao mình không kết lại để sinh sôi
Dựa dẫm vào nhau trong sóng cả
Để muôn đời hoa tím mãi không thôi
 
Nhòa Nhạt

--------------------------------------------------------------------------------

Đừng trách Nhỏ đâu dịu dàng thuở trước
Con nước thời gian gỗ đá cũng mòn
Những công chúa, ông hoàng mộng ước
Tự hỏi mai đây cổ tích có còn?

Đừng trách Nhỏ, trăng tròn rồi cũng khuyết
Ta biết yêu thương nên mới giận hờn
Đừng trách gì nhau còn xa biền biệt
Cố lạnh lùng chi đớn đau hơn

Ta tự trách ta hững hờ chi vậy
Chim đậu không nhìn, tiếc nuối chim bay
Ta chắc gì đâu tránh ngàn cạm bẫy
Muốn hái hoa hồng đừng sợ nhành gai

Đừng trách Nhỏ quên ngọt ngào tiếng "dạ"
Ta tha hương nếp cũ cũng phai nhòa
Chỉ thầm tiếc xứ người sao nghiệt ngã
Trời sao quê ánh điện át chói lòa

Ta tự trách ta nặng lòng hoài cổ
Em nay đâu khép nép vạt áo dài
Chiều xa lộ nối điệp trùng xe cộ
Mơ sông quê, thương thân phận lạc loài
 
Tiếc Nuối

--------------------------------------------------------------------------------

Chói chang nắng giữa Sài Gòn nhộn nhịp
Biết tìm đâu chút mát của ngày xưa
Sao em chẳng thanh tao tà áo lụa
Nghiêng nón tóc dài tha thướt ngỡ trời mưa?

Sao người hết trồng Tóc Tiên trước cửa
Chút lá thưa ngăn bụi khói thị thành
Ngang phố cũ Ngọc Lan không còn nữa
Mai xa xứ rồi, lấy gì nhớ theo anh?

Sao em hết thảnh thơi ngồi xe đạp
Từng vòng quay chầm chậm chuyện tâm tình
Đời vội vã đến yêu còn gấp gáp
Bàn phím, cell phones thay kỷ niệm đôi mình

Đâu tĩnh lặng những hàng cây xanh ngát
Đâu vòm me, nay át bóng lầu cao
Đêm thăm phố rực màu ánh điện
Lấy gì mơ tình tự dưới trăng sao?

Về thăm xứ, đâu rồi năm tháng cũ
Góc sân nhà cây khế ngọt còn đâu?
Trăng nhòa nhạt bên ánh đèn phố thị
Tóc huyền ơi, sao em nỡ nhuộm màu!

Dạo lối cũ chỉ mình ta hoài cổ
Cay mắt rồi, bụi khói của thời nay
Bóng dáng quê hương em có còn giữ hộ
Mai mốt rồi màu Phượng có đổi thay?
 
Hai Lần Trăng Sáng

--------------------------------------------------------------------------------

Tháng Sáu này trăng hai lần tròn Nhỏ ạ
Điều lạ kỳ nào cũng có thể xảy ra
Anh cứ tìm lá Diêu Bông
Có tìm, sẽ gặp; phải không em?

Đâu ai đem mà trăng hai lần rằm tháng Sáu
Mình giận nhau vì mình quá thương nhau
Nhỏ chưa ngủ nào vì trăng hôn áo
Anh giữa khuya trằn trọc tội người đau

Trăng kìa, ónh ánh trên cao
Nhỏ kìa, tinh nghịch chạy vào hồn anh
Tha thướt tóc gió vờn quanh
Kẹp chi suối tóc cho đành Nhỏ ơi

Trăng kìa, đêm vắng thảnh thơi
Bóng nhỏ kìa, có xa rời hình đâu
Ngủ ngoan chưa Nhỏ đậm sâu
Anh như trăng mãi nghiêng đầu ngắm em

Đừng đem hờn giận vào giấc ngủ
Để Nhỏ mĩm cười trong giấc mơ
Hai lần trăng sáng dường chưa đủ
Thương nhớ người xa gởi vào thơ
 
Chiếc Kẹp Quê Nhà

--------------------------------------------------------------------------------

May mắn nha
Cẩn thận nha
Người đi về xứ thăm nhà, chúc vui
Giòng Cửu Long mãi trôi xuôi
Lục Bình sóng nước, ngậm ngùi xa quê
Bao năm rồi Nhỏ chưa về?
Nhờ ai lựa kẹp tóc thề giùm nhau

Thăm vườn Ngoại nghe hương cau
Trầu vàng ai tưới
Mận hồng đào ai chăm?
Khua trong gió lá mái dầm
Ngoài sân quạnh vắng âm thầm lá rơi
Gió rung Phượng rụng bời bời
Tiếng ve da diết giữa trời chói chang
Mùa này Điên Điển chưa vàng
Lấy gì mà nhớ rộn ràng hoa Mai

Cảm ơn Nhỏ nuôi tóc dài
Để chiếc kẹp tóc ôm hoài suối hương
Dẫu cho đời có vô thường
Vẫn như chiếc kẹp trọn đường đời nhau
 
Chiều Quê

--------------------------------------------------------------------------------

Trôi đi mất thuyền mo cau mộng mị
Sông nhớ gì thủ thỉ tận chiều nay?
Vườn quê Ngoại thời gian dừng chân nghỉ
Đâu vỡ giòn lảnh lót tiếng cười ai?

Thoáng ngần ngại thoảng hương giàn Hoa Lý
Ghen bướm vàng xếp cánh mãi mê hôn
Khóm trúc la đà, khuôn chữ điền đâu nhỉ
Bìm bịp kêu chiều nắm níu nắng cuối thôn

Đem khôn lớn đổi chi thời thơ ấu
Chim Dòng dọc vàng giờ đã bỏ đi đâu?
Bậc thềm cũ từng một thời in dấu
Những viên bi màu chìm khuất đáy sông sâu

Ngắm màu lá vẫn xanh như muôn thuở
Võng ngoài hiên chờ mãi tiếng ầu ơ
Hoa Phượng cuối mùa đỏ chi màu trăn trỡ
Mười mấy năm rồi loáng thoáng ngỡ như mơ

Trỡ lại ngày ơi, xin trỡ lại
Châu chấu lá dừa đậu trên tay
Chiều trôi mất, sao sông không ngừng chảy
Màu bông Lục bình nhuộm trời tím không hay!
 
Đem Nhớ Về Xa

--------------------------------------------------------------------------------

Có những con đường tím Bằng Lăng
Có những bờ tường tím Cát Đằng
Hoa Lục Bình trôi vào lặng lẽ
Tím ngát hồn nhau buồn vĩnh hằng

Sẽ chẳng còn hương mùa kỷ niệm
Bướm Phượng ngày xưa héo khô rồi
Giữa sân trường cũ chim tìm kiếm
Nước mắt học trò rụng ướt môi

Rồi mai quay gót về xứ lạ
Xa quá ngày xưa, xa quá nhau
Lãng đãng ta dầm mưa rào Hạ
Mai về sa mạc nhớ ước ao

Ta đón ồn ào trên phố chật
Xua sầu hoang vắng đất xa xôi
Nhạc quán cà phê câu được, mất
Quê người giọt đắng mình ta thôi

Rồi mai biền biệt nhìn biển rộng
Lớp lớp trùng dương sóng nôn nao
Trỡ về thăm phố xưa ngưng đọng
Đem nhớ về xa với mai sau
 
Tình Anh

--------------------------------------------------------------------------------

Ngàn cây làm sao sống
Khi vắng bóng mặt trời
Thiếu em đời trống rỗng
Làm sao đầy Nhỏ ơi?

Buồn vơi đầy như nước
Xa người, thủy triều dâng
Nhỏ đâu rồi, mưa ướt
Giàn thiên lý tần ngần

Ngàn sông sao đầy ấp
Khi suối nguồn cạn khô
Giữa xứ người tấp nập
Nhỏ ơi, đâu? Mơ hồ!

Mây vô tình quá đỗi
Gợi chi làn tóc ai
Hương hoa Hồng bối rối
Nhắc bờ môi Nhỏ hoài

Địa cầu làm sao sống
Khi không còn đại dương
Trái tim anh bất động
Nếu không còn yêu thương

Về cùng anh nha Nhỏ
Cho đôi tim hòa ca
Cho môi hồng thêm đỏ
Cho rộn rã mái nhà

Sống nghĩa là hơi thở
Sống nghĩa là tình yêu
Biển ngàn năm trăn trỡ
Hôn mãi bờ diễm kiều

Tình anh còn hơn biển
Biển nào với non cao?
Tình anh còn hơn nắng
Nắng vực sâu không vào

Anh tìm em khắp nẽo
Non cao và vực sâu
Dù biển khô, rừng héo
Tìm nhau đến bạc đầu!
 
Biển Chiều

--------------------------------------------------------------------------------

Chiều mang mây tím về trên biển
Níu trĩu hoàng hôn cánh Hải âu
Hoa sóng nở tràn rồi tan biến
Muốn hỏi trùng dương dấu xưa đâu?

Mai lỡ địa cầu không còn biển
Sông sẽ về đâu?
Sóng về đâu?
Trái đất sẽ cằn khô vĩnh viễn
Hồn anh như thế nếu mất nhau

Sao sóng với hoài mà chẳng được
Cồn cát trắng phau rủ bóng dừa
Lòng anh như biển thầm ao ước
Nhỏ tựa bờ vai say giấc trưa

Đưa tiễn mặt trời về với biển
Thái Bình anh đứng ở bờ Tây
Quê nhà xa tít bờ đối diện
Đâu bóng dừa xanh?
Mịt mờ mây!

Chiều nay có kẻ ra biển lạnh
Nhìn ánh hoàng hôn khuất chân trời
Nhặt nhánh rong vương bờ hiu quạnh
Đón gió trời quê, tóc rối bời
 
Mong Mưa

--------------------------------------------------------------------------------

Vầng dương đốt lửa chi nhiều
Trời không mây thiếu cánh diều tuổi thơ
Nhỏ xa xôi nói chi giờ?
Cỏ hoa xơ xác đứng chờ gió sang

Trời xanh ngắt
Nắng chang chang
Xứ người nắng cũng rũ vàng héo hon
Lá khô cong giẫm vỡ giòn
Bên kia Thiên Lý có còn đượm hương?

Nắng nung đen nhánh nhựa đường
Lơ thơ đồi núi Hướng Dương vẫn vàng
Ước như cây đứng hai hàng
Giang tay che mát dịu dàng lối em

Mưa đi đâu?
Đất khát thèm
Nhỏ đâu không biết vắng đem nhớ về
Chợt ước ao suối tóc thề
Trắng mây tà áo đam mê gió vờn

Không bóng mây trời cô đơn
Ngày như sa mạc, giận hờn gì nhau?
Ơi em, tình đợi mưa rào
Nhỏ ơi, tưới mát ngọt ngào hồn anh!
 
Đàn Xưa

--------------------------------------------------------------------------------

Còn ngân rung những dây đàn
Hơi còn ấm phím ngỡ ngàng người đâu?
Còn vang vọng cuối thang lầu
Gót hồng thấp thoáng guốc mầu khuất xa
Gió phơ phất cành la đà
Dường như lụa áo đôi tà còn bay
Hương hoàng lan thoang thoảng hoài
Nhắc nhau mùi tóc một ngày thần tiên

Sợi cuối cùng nắng rơi nghiêng
Tiếng đàn hoài niệm giữa triền hoàng hôn
Từng giọt tím rụng vào hồn
Khúc nhạc xưa...
Xưa vẫn bồn chồn sao!
 
Tìm Tôi

--------------------------------------------------------------------------------

Trong hoài niệm tôi tìm tôi
Trốn trong ký ức đâu rồi hồn nhiên?
Quên danh vọng
Quên muộn phiền
Theo cánh diều giấy trên miền quê xa
Lục bình trôi trong chiều tà
Hoa cau thoang thoảng trắng ngà trăng khuya

Cánh hồng phượng rơi ngoài kia
Dấu môi tôi chẳng thể lìa vết chân
Qua sông mây trắng tần ngần
Áo xưa tôi nhớ, xa-gần tình yêu
Tôi về ngọn gió nâng niu
Gởi hương Hoa Lý bao điều phân vân

Tôi tìm tôi
Bụi hồng trần
Tôi tìm tôi giữa vạn phần lo toan
Ngày hư hao
Đêm chẳng tròn
Tôi đi lang bạt vẫn còn nhớ quê
Nên xin em nuôi tóc thề
Xin em gầy dáng, đam mê áo dài

Xa quê hương xin một ngày
Bên tôi Nhỏ nghỉ tựa vai phong trần
Xin vì Em tôi dừng chân
Xứ người cạnh Nhỏ tôi gần quê hương
Tôi tìm tôi giữa đời thường
Nhỏ là tôi đó, chung đường thiên thu?
 
Tần Ngần

--------------------------------------------------------------------------------

Vì Người còn thả tóc
Nên gió còn thiết tha
Bàn chân trần như ngọc
Nên cỏ non mượt mà

Người ta còn mơ mộng
Thơ tình anh bâng khuâng
Người nuôi nhiều ước vọng
Nên lời thương ngại ngần

Trong vần thơ anh viết
Biết hiểu tình anh chưa?
Chúng mình còn cách biệt
Nhớ nhung sao cho vừa?

Chưa đưa về chung lối
Nên đường dài hắt hiu
Nắng mưa còn thay đổi
Nên tím ngát trời chiều

Có những điều chưa nói
Chưa đâu là không đâu?
Nhỏ ơi, đâu mà vội
Còn bên nhau bạc đầu
 
Đêm Cuối Tuần

--------------------------------------------------------------------------------

Nhỏ ơi thứ Bảy đêm buồn quá
Mây khói che mờ ánh sao xa
Những ngọn đèn vàng im bóng ngã
Yên vắng con đường thiếu xe qua

Cây lá im lìm say giấc ngủ
Nghe tiếng côn trùng rỉ rả khuya
Mười giờ hoa chẳng thèm hé nụ
Tâm sự không người quen sớt chia

Ngoài kia nghe rõ từng lá rụng
Chạm xuống nhựa đường xao xác khô
Ngọn nến trang hoàng từ từ lụn
Len lỏi trong đêm sợ mơ hồ

Đêm, đồng hồ chạy nghe mồn một
Đêm nhốt trần gian ngục tối đen
Đêm yên vắng quá, hồn hoảng hốt
Đâu mất ban ngày cảnh thân quen?

Vạn đèn không thể xua đêm được
Triệu người không thể thế Dấu Yêu
Nhỏ đâu rồi hãy ban điều ước
Đêm thứ Bảy rồi hết cô liêu
 
Nhỏ Giận Anh Rồi

--------------------------------------------------------------------------------

Nhỏ giận anh rồi, ngày dài ngắn hơn không?
Trời vơi nắng, hai hàng cây chớm đỏ
Nhỏ giận anh rồi, thu vàng ngọn cỏ
Có đàn chim nhao nhác kéo nhau đi

Nhỏ giận anh chi? Hai đứa cùng buồn
Thu xa xứ chưa đủ sầu sao Nhỏ?
Nhỏ giận anh rồi, quẫn quanh phòng trọ
Điện thoại lặng im, im đến phát cuồng

Nhỏ giận anh rồi, vui bỏ đi luôn
Trưa ngoài phố nghe bần thần phiên trực
Chiếc lá lập thu dùng giằng chưa dứt
Thao thức qua đêm ngọn điện vẫn vàng

Nhỏ giận anh rồi, buồn vương vấn không gian
Điềm báo trước những hàng cây buông lá?
Nhỏ giận anh rồi, thời gian trôi chậm lạ
Hoa Lý nơi xa có đợi anh về?
 
Tình yêu là mù quáng
Áng mây lơ đãng chầm chậm trôi
Nỗi lòng khôn tả biết nói sao
Con đường phía trước nhọc nhằn quá!
Tình yêu sự nghiệp chọn gì hơn?
Lòng tự hỏi ta có thể hạnh phúc
Khi cuộc đời ta đã để mất anh!

Bỏ tiếng đời chạy theo tiếng lòng
Bỏ tất cả chỉ để ở bên anh
Liệu như thế là quyết định sáng suốt?
Ng ta nói tình yêu là mù quáng
Nó yêu anh, nó mù quáng rồi chăng?
 
Buồn
Có 1 lần nó đã từng vào
Cánh cửa đại học với bao niềm mơ ước
Rồi khép lại với nỗi buồn chất chứa
Bởi ko tiền nó nào dám với xa

Rồi hôm nay nó lại vào college
Nó ko mừng mà chỉ cảm thấy lo
Moi ng khuyên nó nhìn lại hoàn cảnh
Liệu sức mình xem học nổi hay không?

Con tim nó vẫn lâu lâu đau nhói
Hỏi cuộc đời cái nào đáng giá đây?
Khi tất cả bị đồng tiền chi phối
Trên đường đời nó nặng gánh lo âu
 
Trái ngang
Đọc mail lòng thấy buồn buồn
Nhìn ra viễn cảnh chạnh lòng xót xa
Anh giờ nơi ấy buồn đau
Làm sao có thể quên đi hỡi trời?
Nghèo giàu phần số an bài
Nay được mai mất chuyện thường thế gian
Nhưng sao lòng cứ xót xa
Thấy sao mệt mỏi đơn đau quá trời!
 
Back
Top