• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

Ta nhớ em đôi mắt huyền dấu lệ
Như nhụy hương e ấp buổi giao mùa
Em nặng vướng tình sầu dâng dâu bể
Hồn nhỏ bé đâu chịu nổi nắng mưa

Ta lỡ phụ em đìu hiu gió lạnh
Khung trời cao không đủ rộng thét gào
Đến bao giờ đời nở hoa mây tạnh
Em thì thào gởi mộng đến trăng sao

Anh cũng muốn cùng em xây kỷ niệm
Một gia đình nồng ấm có em, anh
Có trẻ thơ hát ca những đêm thanh
Nếu được thế, còn chi bằng em nhỉ

Nhưng hạnh phúc mãi hoài là mơ tưởng
Chẵng còn nhau cuộc sống nghĩa gì đâu...
 
Đừng Dối Trá

Lỡ cung đàn, điệu lạc giữa đêm thâu
Chùng giây phím, hát hoài câu ly biệt

Tim nhói đau trong đêm dài thống thiết
Gió thét gào da diết có ai hay
Tháng ngày trôi lặng lẻ áng mây bay
Sương réo rắc nên tóc huyền phai nhạt

Anh về đâu, cho tim tôi khao khát
Giữa chợ đời vội lạc mất vòng tay
Cánh môi mềm, nhè nhẹ phớt bờ vai
Cho hơi ấm lan ngoài tầm suy tưởng

Giấc mộng về, cơn mê đêm hoang hưởng
Vẫn âm thầm, gợi nhớ thoáng ngày xưa
Ngón tay nào, mơn trớn những đêm mưa
Hồn lâng nhẹ cho vừa cơn xao xuyến

Cõi hư vô, con tim còn mê luyến
Lúc đêm về nhắc lại chuyện vu vơ
Mộng yêu đương váng vất chuỗi ngày thơ
Cho khắc khoải vương lên niềm hoài vọng

Anh cách biệt trong khung trời lồng lộng
Ở bên người dệt mộng mới yêu đương
Môi kề môi, má áp tựa đêm sương
Vòng tay ấm, anh trao cho kẻ lạ

Tôi, xa vời, con tim đang rời rã
Anh, phụ phàng dường ấy đã đớn đau
Thốt làm chi, thêm vần điệu ngọt ngào
Tôi chua xót, khi nghe lời anh nói

Nghĩa gì đâu, cuộc đời đầy bão nổi
Anh, chớ phiền, chớ lụy mảnh tình tôi
Hãy cùng người xây hạnh phúc đẹp đôi
Đừng, đừng dối trá thêm chi người yêu hỡi ./.
 
Trả lại anh lời yêu không trọn vẹn
Trái tim sầu ủ rũ dưới mưa ngâu
Trả lại anh niềm tâm sự đêm thâu
Nằm thao thức bồi hồi khi nhung nhớ

Trả lại anh tình yêu đầu bỡ ngỡ
Cánh phượng hồng e ấp khẽ trao tay
Ép vào trang tình sử tháng năm dài
Và kỷ niệm tôi âm thầm gìn giữ

Trả lại anh trinh nguyên thời thiếu nữ
Ngơ ngác thường dệt mộng lúc tà dương
Trả lại anh đưa đón lúc tan trường
Và hò hẹn cho đêm vương vào mộng

Trả lại anh khung trời xanh gió lộng
Chiếc hôn đầu xao xuyến ngập trên môi
Trả lại anh hạnh phúc ấy xa xôi
Và trả hết trong tôi thời ngây dại./.
 
Giữ Lại

Đừng trả lại ân tình xưa vụng dại
Sân trường chiều áo trắng chấp cánh bay
Em chờ anh vòng tay ôm chiếc cặp
Tình anh trao mắt biếc có nào hay!

Xào xạc ánh dương tà đong gió giỡn
Có đôi ta xoải mộng giữa cánh đồng
Khoảng trời xanh mênh mông như hẹn ước
Đánh dấu thời thanh thiếu em nhớ không

Nhưng cuộc đời là muôn ngàn gian khổ
Chẵng tươi hoan như em anh đã mơ
Anh hốt hoảng gom tình yêu vụn vỡ
Và hôm nay kết thúc có ai ngờ

Dù có trả tin yêu đã từng trao
Em có thấy lòng thanh thản ngọt ngào!
Còn riêng anh hồn dâng sầu man mác
Có thể nào gánh nổi những hư hao!
 
Tôi không muốn
ôm một niềm hoài vọng
Để đêm về
ảo mộng ghép thành mơ
Dệt yêu đương
trong vô vọng đợi chờ
Cho nhung nhớ
chuyển mình như sóng cuốn

Tận trong tim,
sóng yêu dâng cuồn cuộn
Nhốt tim sầu
ủ rũ suốt canh thâu
Lấm tấm rơi lã chã
những giọt châu
Rồi hoen đọng,
trên mi ngà mỗi sáng

Lê thê
chuỗi ngày dài
thêm ngao ngán
Níu kéo thời vụng dại
ở trong tim
Hoài vọng xưa,
tôi không muốn kiếm tìm
Cho dĩ vãng,
Cứ bừng như hiện thực

Có nhiều khi
Giữa đêm trường chợt thức
Chới với hồn
Hụt hẫng ở thinh không
Bàng bạc sầu
Như thiêu cháy cõi lòng
Thân rã rượi,
Mệt đờ trong nhung nhớ

Tôi muốn trả
Trả mối tình dang dỡ
Để anh về
trọn vẹn nghĩa yêu đương
Cùng người ta
mơ dệt mộng thiên đường
Tôi sẽ chắng
bao giờ lưu luyến nữa

Tôi sẽ khép
Con tim khờ trong cửa
Đế mây bay
Hay là gió vẫn vơ
Hoặc trăng sao
huyền ảo chốn xa mờ
Không thể đến
Đế làm tim xao xuyến ./.

Ngân Vũ
14/03/2007
 
Ngày Đẹp Trời

Cảnh vật nên thơ dưới mé sông
Đàn vịt kêu nhau bơi lòng vòng
Ca nô chốc chốc lượn trên sóng
Ta ngồi bầu bạn với mênh mông

Ta nhớ anh chắc giờ bận bịu
Có nhớ người yêu nhõng nhẽo không
Còn ta hồn yêu anh nắng dịu
Chẵng phút giây thiếu anh trong lòng!

Anh bảo: "Anh vốn hoài cộc lốc
Chẵng viết thư tình để tặng em
Nhưng ở trong anh có trái tim
Thương em hơn phồn hoa thế giới"

Những bài thơ đã viết về anh
Anh mà đọc được chắc anh cười
"Cưng anh suốt ngày không lo học
Tâm hồn mơ mộng chỉ thơ thôi"

Ta muốn được anh bên lúc này
Ngắm cảnh sông trời buổi chiều nay ...
 
Rặn Thơ

Em ạ, bây giờ anh nhớ em
Nhớ làn môi, nhớ nụ cười êm ả
Mái tóc dài buông thả trên vai
Nhớ ôi là nhớ hình hài
Nhớ câu dịu ngọt chọc hoài anh quê
-Anh này, cộc lốc .. thấy ghê
Khi em nói vậy, môi chề cả gang
Trông em kháu khỉnh lẹ làng
Lém la lém lỉnh lại càng làm nư
Nhõng nha nhõng nhẽo tiểu thư
Bắt anh mấy bận xếp từ dệt thơ
Trời ơi, anh vốn .... cộc mờ
Ngôn từ chẳng có .... rặn ... giờ .. sao ra
Đúng là làm khổ người ta
Đêm về ráng nắn suốt ba đêm liền
Nắn hoài nó chẳng ... chịu ra
Ì à ì ạch thế là phí công
Thôi, .. anh .. chỉ có tấm lòng
Đơn sơ nhưng đượm tình nồng ngát hương
Vài câu gởi tặng người thương
Chiều nay dạo mát trên đường nghĩ ra
Để anh thử dệt thơ nha
Chớ cười, chớ giận thơ mà "thấy ghê"

*Đằng hắng ... lấy giọng ... mần thơ"



_-*-*-*-_ Chiều Mơ _-*-*-*-_


Chiều nay lòng thấy thảnh thơi
Dịu trong tâm trí dạo chơi khu vườn
Tuyết phơi trên đất tựa sương
Lâm tâm màn mỏng trắng đường quanh co

Chim trời rũ cánh co ro
Khí hàn còn buốt đông vò vỏ dai
Cây trơ trụi lá chưa thay
Mầm non nhu nhú chờ ngày chớm hoa

Xuân đang dò bước lân la
Không bao lâu nữa xuân qua nơi này
Anh mơ ánh nắng sớm mai
Rạng hồng ấm áp mừng ngày mới sang

Anh mơ chiều xuống nhẹ nhàng
Nắng giăng lưỡng lợ trên làn nước trôi
Anh mơ một giấc xa xôi
Tà dương nhẹ rớt ta ngồi ngắm trăng./.
 
Mây buồn ai,
mây đan thành cụm
Xám xịt màu,
mây xúm gần nhau
Nước nhớ ai,
nước lượn lờ chao
Gờn gợn sóng,
ùa vào mặt phẳng

Trời mùa đông,
trời thưa thớt nắng
Tuyết ngập ngừng,
Phủ trắng thềm hoa
Chao ôi,
lòng nhớ người ta
Gió đông vi vút
Lạnh phà vào tim

Thời ngây dại,
vẫn mãi kiếm tìm
Dù đã biết
là niềm tuyệt vọng
Từ hạ sang xuân,
Úa nhầu trời mộng
Tháng năm dài
đằng đẳng cứ trôi

Mây nước âm thầm
nhớ xa xôi
Nắng mưa dầu dãi
đã qua rồi
Còn chi nhắc nữa
thời niên thiếu
Ái ân nồng ấm
đã phai phôi

Chẳng phải tại người,
chẳng phải ta
Có chăng chỉ tại,
chốn bôn ba
Mưu sinh
ngày tháng dần trôi mãi
Quên lãng câu thề,
duyên phôi pha

Mây nước âm thầm,
mây nước trôi
Tương tư hạt giống
đã lên rồi
Mầm non nhu nhú
còn trong mọng
Lỡ vỡ trăng sầu
mãi xa xôi....
 
Yêu và hận cách nhau gang tấc
Canh cánh lòng tiếng nấc vỡ đôi
Đêm trường nức nở tim côi
Thương miền quá khứ xa xôi thuở nào


Trang nhật ký viết bao tình sử
Của mặn nồng ngôn ngữ bàn tay
Dào dạt hạnh phúc đắm say
Lâng lâng cơn mộng nhẹ bay xa vời


Nay cách biệt phương trời xa thẳm
Yêu nhau chi cho lắm đau thương
Rịt ràng một mối tơ vương
Úa nhầu trời mộng đêm trường quặn đau


Hận người xưa máu đào tuôn chảy
Nguồn tim yêu ngày ấy cạn khô
Tôi thầm quấn chiếc khăn sô
Dấu trang tình sử xuống mồ kín chôn ./.
 
Có những buổi chiều
Em ngồi tựa cửa
Hoàng hôn buông nửa
Vạc nắng rơi rơi

Mắt ngắm xa vời
Về khung trời mộng
Hoa tươi gió lộng
Niềm nhớ thiết tha

Những tháng ngày qua
Anh đi biền biệt
Đời trai mãi miết
Sương gió dặm ngàn

Cát bụi đa mang
Tan bồng chưa phỉ
Nam nhi chi chí
Phiêu bạt ngang trời

Anh để rớt rơi
Mối tình thơ dại
Có người con gái
Tựa cửa ngóng chờ

Thôi hết mộng mơ
Tan vào dĩ vãng
Trời xanh quang đãng
Nay biến tối tăm

Mắt lệ âm thầm
Rơi rơi, rơi mãi
Mưa dầu nắng dãi
Niềm nhớ chưa vơi

Người bạn tình ơi
Về đi anh nhé
Nơi này em sẽ
Mãi mãi mong chờ

Dẫu cách mịt mờ
Nhưng gần gang tấc
Nhẹ dưng tiếng nấc
Lại thấy xa xôi

Ánh tà lướt trôi
Nhá nhem bóng tối
Tựa đầu cửa gối
Niềm nhớ chưa vơi
 
Ở bên em hết Đông rồi chị ạ
Sáng hôm nay trời nắng bừng bên song
Ngút trên cao thấp thoáng áng mây hồng
Nắng rất ấm không phụ lòng mong đợi

Ở ngoài kia bầy Bồ Câu phơi phới
Chúng tìm ăn từng đám một chị ơi
Bu vây quanh, lia lịa rỉa miếng mồi
Người khách đã qua đường quăng xuống liệng

Cuối tháng ba, Xuân về chầm chậm tiến
Bước Xuân đi nhè nhẹ phớt trên cây
Mầm lộc non nảy nở lún phún đầy
Chồi nhu nhú của màu xanh mơn mởn

Hoa chưa ra, mà bướm ong nhơ nhởn
Chúng la đà trên từng cụm cỏ khô
Đang chực chờ cho hương ngọt sắc tô
Hoa sẽ thắm, trong mùa xuân rực rỡ

Chị biết không, cõi lòng em hớn hở
Nó phập phồng chờ Xuân đến chị ơi
Những tháng Đông, tuyết trắng phủ ngang trời
Ôi, cái rét, em sợ rồi chị ạ

Sống ở đây, trên đất người xứ lạ
Em từng ngày, thấp thỏm nỗi nhớ thương
Xuân bên này dù nắng ấm vãi vương
Nhưng không thế, bằng quê hương chị ạ ./.
 
Tình Bé Cho Anh

Bé thương anh từ khi còn rất nhỏ
Bước theo anh như cái bóng với hình
Anh thương bé mua cà rem, áo đỏ
Dẫn bé chơi trong chiều tím lặng thinh

Có một lần anh viết lá thư tình
Cho chị Thu với má lúm xinh xinh
Bé biết được ném thư vào ao cá
Rồi hối hận ...Anh mò tìm cả đêm

Bé đã biết anh thương chị Thu lắm
Nên bé hờn bé giận cả một năm
Nếu biết được chắc chị cười bé chết
Nên anh nhớ đừng kể cho chị nhen

Bây giờ đây bé đã tuổi trăng rằm
Tóc bé dài, môi bé đỏ, mày cong
Đám con trai trong làng hay chọc bé
Bé chỉ thương anh, anh biết không?

Bé biết anh trộm nhìn bé nhiều lần
Anh còn đợi bé học về trước sân
Nhưng thấy bé đi với cậu hàng xóm
Nên anh giận ... anh chẵng nói chẵng rằng

Và giờ đây anh không thăm bé nữa
Không mua quà cho bé như ngày xưa
Lúc tình cờ gặp gỡ giữa chợ thưa
Anh cười nói y như người xa lạ

Bé biết anh thương bé mà không nói
Nhưng đôi mắt anh đã nói hết rồi ...
 
Em mãi là cô bé ở trong anh
Mắt xoe tròn long lanh màu huyền ngọc
Ươm nắng chiều mơn man từng sợi tóc
Cho mây hồng nhẹ lướt thoáng qua mơ

Khi nhung nhớ cằn cỗi tháng năm chờ
Anh chợt thấy con tim giờ rất lạ
Từng nhịp rung, từng nhịp rung êm ả
Phút giây chờ, áo trắng phớt qua sân

Nhẹ gót hài em ngượng nghịu dừng chân
Anh bối rối, biết nói gì đây nhỉ ?
Thoảng trong em hương thơ ngây cao quý
Đang ngạt ngào chớm nở giữa mùa xuân

Bướm với ong ve vãn trước hương lừng
Cho anh nhói, trong tim sầu khuấy động
Ngỏ đời em, khoảng trời xanh lồng lộng
Ấm áp hồng vạc nắng buổi sớm mai

Số anh nghèo, phận bạc vẫn trắng tay
Làm sao dám, mơ xa hơn hiện thực
Dẫu cho là, anh có yêu, yêu em nhất
Cũng chỉ đành, nín lặng thế mà thôi

Bé của anh, bé mãi mãi xa xôi
Nên xin hãy cho anh vừng kỷ niệm
Được âm thầm ngắm bóng em kiều diễm
Cũng đủ rồi, đủ rồi bé anh ơi !
 
Khi xưa ta còn bé
Mơ mộng thật là nhiều
Như nụ hoa vừa hé
Còn nguyên vẹn tin yêu

Mơ đời một màu xanh
Êm ả giấc mộng lành
Mơ khung trời lồng lộng
Có em và có anh

Như cánh diều mùa hạ
Lướt gió ở trên không
Trong niềm vui rộn rã
Phơi phới tận cõi lòng

Mơ tiếng sáo đêm thâu
Dặt dìu ru em ngủ
Trong em tình ấp ủ
Mơ một giấc mơ hiền

Mơ chuỗi ngày thần tiên
Cùng nhau ta múa hát
In vết chân trên cát
Ghi đậm ở trong tim

Mơ một chốn dịu êm
Suối tan thành ngọc thủy
Mơ đời không ủy mị
Cho hồn mãi khiết tinh

Mơ những nụ hoa xinh
Mãi hoài không héo hắt
Mơ bình minh đừng tắt
Để vạt nắng nhẹ rơi

Mơ tâm hồn thảnh thơi
Công danh và tư lợi
Bon chen không màng tới
Đơn điệu trọn kiếp người

Nhưng rồi tuổi đôi mươi
Tình yêu bừng dậy sóng
Cuốn trôi bao ảo mộng
Tim giăng giăng tơ sầu

Giấc mơ xưa về đâu ?
Chôn vùi theo biển cát
Lời ru và gió hát
Hư hao cả kiếp người ./.
 
Nhớ Cô Bé Mắt Nâu




Hỡi cô bé mắt nâu
Mấy ngày không thấy bóng
Mây mưa giăng trời mộng
Tim tím một niềm sầu


Hoa Xuân đang hé nở
vui đùa với chim muông
Nàng xuân cười rực rở
Sao mưa lòng anh tuôn ?


Mấy hôm rồi không gặp
Mà tưởng mấy đông qua
Những mùa thu tàn tạ
Đau nhói lòng xót xa


Này, cô bé mắt nâu
Anh vẫn đợi trước sân
Nhưng dáng em vắng bước
Cho tơ sầu giăng giăng ./.
 
Khung Trời Mộng

Chiều buông nhẹ dòng sông mềm phẵng lặng
Những nụ hoa còn rung động nắng vàng
Hai đứa tản bộ dưới trời bát ngát
Tiếng à ơ khẽ gọi bước tung tăng

Anh thường nói thích nhìn mắt em trong
Để trào dâng cơn ái chuyển trong lòng
Em cũng yêu mắt anh buồn thơ mộng
Anh nhìn em hiền quá nỗi chờ mong

Anh hay chọc em người thương nhõng nhẽo
Nói em thôi nhõng nhẽo cả bị cười
Nhưng rồi lúc em bực mình, hờn giận
Anh xin em nũng nịu để anh vui

Em thương anh nhiều hơn em tưởng tượng
Hãy vì yêu em mở lối yêu thương
 
Khi yêu em, thiên đường anh mớ ngỏ
Bước em về cây cỏ ngát hương hoa
Lối em đi, ngọc thúy lẫn châu sa
Rơi nhẹ nhè, vào lòng anh em ạ


Môi em cười nở ngàn hoa sang cả
Từng cánh mềm nhoen nhoẻn mấp máy rung
Cho tim anh từng nhịp réo lạ lùng
Muôn xao xuyến, chịt chằng gieo thương nhớ


Khi yêu em, thiên đường anh rộng mớ
Ðón lấy ngàn tinh tú giữa không gian
Hứng trong tay tình áì phút huy hoàng
Xòe cánh nở hoa tình yêu rực sáng


Trong bóng đêm, mắt em ngời chói rạng
Như sao trời trong đêm tối u mê
Soi đường anh từng nhịp bước lết lê
Tìm chân lý, trong mắt em thơ dại ./.
 
Một nỗi buồn mênh mang
Dâng vào lòng anh ạ
Em bỗng thấy ngỡ ngàng
Từ mùa đông tàn tạ

Lòng em đang chới với
Như rớt vào vực sâu
Xa xăm ôi vời vợi
Cuốn hút trái tim sầu

Gió đông đang lạnh giá
Cuốn từng bụi tuyết rơi
Gió thét gào rợn lạ
Lòng em thấy rã rời

Em quay về quê cũ
Có ngoại sống bên kia
Như lá thu tàn rũ
Ngoại nay đã xa lìa

Em buồn em nghĩ quẩn
Toàn những chuyện không đâu
Gió đông như xăm lấn
Tràn ngập với niềm sầu

Em thấy đau anh ạ
Mình vời vợi cách xa
Xa từ trong tâm tưởng
Chứ không phải xa nhà

Như bão táp cuồng xoay
Sầu thảm cứ bủa vây
Em làm sao trốn tránh ?
Thoát khỏi tâm tù đày

Lòng, như đá nặng nề
Đè, oằn lên thân xác
Tim, ôi sầu man mác
Cơn lốc lại tràn về ..../....
 
Back
Top