• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

Mỏi mòn
Nửa đêm thức giấc ngỡ ngàng
Thấy mình cô độc bàng hoàng xót xa
Nhớ người ước hẹn cùng ta
Năm dài tháng rộng tay ta vẫn rời
Từng ngày cất bước lạc loài
Bàn tay cố với mà hoài đợi mong
Người ở nơi ấy vui không?
Còn tôi lẻ bóng buồn trông nhớ người
Lòng buồn tôi vẫn cố cười
Niềm đau cố giấu mấy người nào hay?
Chuyện tình sao lắm đắng cay
Trắng tay hai đứa khổ thay kiếp người
Yêu người chẳng thể bên người
Chờ trong mỏi mệt mà người có hay?
 
Tôi biết làm sao
Đừng nói nữa cho lòng tôi thêm rối
Trong lúc này hỏi tôi biết làm sao?
Đời quá tối chỉ len lỏi chút sáng
Tình đắng môi vị chát đã bao trùm
Công danh, sự nghiệp nào dám nghĩ
Tình yêu, hạnh phúc nào dám mơ
Chút bình yên từ thể xác tâm hồn
Tôi cố giữ mà đời như cố cướp
Tôi cố cười, giọt lệ bỗng chốc rơi....

Cô đơn lắm! tôi cố xua, cố đuổi
Buồn lắm thay! Tôi cố đuổi, cố xua
Nét mặt buồn có phải là cố hữu
Hay tại đời tim đã khắc sầu thương?
 
Lỗi hẹn
Những kỷ vật ng tặng tôi ngày trước
Phảng phất đâu đây những câu nói ngọt ngào
Hình bóng ng vẫn nằm trong tiềm thức
Day đứt lòng khi tình đã phai phôi.

Câu chia tay chưa một lần dám nói
Nhưng cuộc tình giờ đã mãi ngủ yên
Tôi ko dám đánh thức cho tình dậy
Vì biết rằng chẳng thể ở bên nhau!!!

Bên một người, chạnh lòng nhớ một người
Bên người cười, con tim thì đau thắt
Giọt nước mắt chợt lăn tròn trên má
Mới hiểu rằng người ơi chưa thể quên!!!!
 
Phụ Người Ai Muốn
Chim trời mỏi cánh dừng ngang
Áng mây mòn mỏi lang thang trên trời
Tôi buồn thầm trách cuộc đời
Mang điều ngang trái buộc đời của tôi
Yêu người mà quá xa xôi
Chờ trong mệt mỏi, phai phôi tháng ngày.
Mỗi ngày là một ngày dài
Phương trời xa lạ trải dài nỗi đau.
Tương lai ai biết ngày sau
Cố quên thêm nhớ, đau đầu đau tim.
Đêm sầu chẳng thể nằm im
Nỗi sầu ai oán cố dìm trong tâm.
Ai mà chẳng có lương tâm
Phụ người nào muốn, thâm tâm xé cào
2 người biết chọn người nào
Tôi cần chỗ dựa, cồn cào tâm can....
Phụ người tôi cũng nát tan
Người ơi có hiểu, buồn man mác lòng?
 
Chờ phone của anh
Cuộc sống nó một quá trình tuần hoàn
Ko đi học thì nhốt mình trong phòng
Cuối tuần cũng chỉ ở trong phòng mãi
Lòng không buồn cũng chẳng cảm thấy vui.

Chỉ một người làm tim nó thổn thức
Ngày từng ngày nó ngóng chờ phone anh
Thường nửa đêm nó giật mình tỉnh giấc
Chúc ngủ ngon câu anh nói thường khi.

Khi con người lỡ sa chân lỡ bước
Cần một người luôn bên cạnh ủi an
Anh và nó hai phương trời cách biệt
Lòng vẫn gần với nỗi nhớ triền miên...
 
Tình phụ
Tưởng rằng ta đã quên nhau
Mà sao kỷ niệm còn đau cõi lòng?
Anh giờ nơi ấy vui không
Tôi bên tình mới chẳng trông ngóng gì.

Buồn tình tôi khóc nhiều khi
Bao đêm khắc khoải bước đi não nề.
Tim đau mắt lệ tuôn trào
Tình sao ngang trái mà nào có hay?

Tôi tìm chỗ dựa bên người
Bỏ quên hẹn ước tiếng cười bên anh
Thời gian thấm thoát trôi nhanh
Đôi khi chợt hỏi: giờ anh thế nào?

Chẳng mail, chẳng điện, chẳng chào
Tôi người có lỗi thì nào dám đây
Biết tình chẳng thể lên cây
Đành thôi từ biệt, dây dưa thêm sầu...
 
Ngỡ ngàng
Một tuần nữa phone tôi sẽ bị cắt
Nhận tin này tôi biết buồn hay vui?
Mợ hỏi tôi cần phone để làm gì?
Tôi lắc đầu dạ không có không sao.

Thế là thôi lòng tôi buồn chết lặng
Biết làm sao khi chẳng còn cellphone
Tôi thất nghiệp lòng buồn không muốn nói
Giờ cắt phone hỏi còn có gì vui?

Viễn cảnh buồn cứ hiện dần trước mắt
Không được nghe anh nói chuyện từng đêm
Thật khó khăn khi chẳng có cellphone
Lúc nguy hiểm biết gọi ai kêu cứu?

Cuộc sống buồn có quá nhiều tuyệt vọng
Lòng khóc thầm trong những tháng ngày qua
Cười miễn cưỡng mà lòng đau như cắt
Số phận buồn bi thảm mãi vây quanh!
 
Cuối khóa học
Giấy tờ tôi vứt ngổn ngang
Bài chưa hoàn tất chút gì hoang mang
Ngày mai hạn cuối nộp bài
Hỏi lòng có đủ thời gian hoàn thành?

Điểm học tuần nữa biết liền
Mà lòng sao cứ bồi hồi lo lo
Lo sợ điểm kém không nhiều
Mà lo năm tới có còn học không?

Rồi đây xa bạn xa bè
Chưa xin địa chỉ lấy gì hỏi thăm?
Mỗi người chọn một hướng đi
Còn tôi giữa ngã ba đường phân vân.
 
Kết thúc?
Kết thúc khóa học hôm nay
Tưởng rằng vui vẻ nhẹ ngàng bước đi
Nào ngờ cuộc sống trớ trêu
Gieo thêm lo lắng nhọc nhằn đôi vai
Miệng cười mà khóe mắt cay
Dặn lòng sẽ cố dù là khó khăn!
Cuộc đời là chuỗi ngày sầu
Càng suy càng nghĩ nhức đầu quá đi
 
Tình trong nghịch cảnh
Ở đây đã được một tuần
Nhưng lòng sao vẫn chút gì lạ xa?
Hỏi lòng thích ở nơi nào?
Việt Nam hay Mỹ cái nào vui hơn?
Lựa chọn giữa các tiểu bang
Lựa chọn nghề nghiệp mà lòng rối tung
Tình yêu mình có chọn gì
Gặp được một nửa mà lòng xót xa!
Như bao người khác trong đời
Như bao ngang trái nó từng trải qua
Khác là nó quá mệt nhoài
Muốn tìm chỗ dựa bên đời gian nan.
Giờ đây nó đã có anh
Niềm vui không trọn nên đành quên anh
Nhưng lòng càng nhớ càng thương
Tình trong nghịch cảnh vấn vương quá nhiều!
 
Vô nghĩa
Khi mọi thứ đã trở nên vô nghĩa
Cõi lòng sầu day dứt biết ai hay?
Tôi dõi bước cùng thời gian bước chậm
Vội cố xua bóng tối của màn đêm.

Đời vô nghĩa cuộc sống cũng vô nghĩa
Bước chân mòn, mỏi mệt những tháng năm...
 
Giọt mưa buồn
Mưa rơi ướt đẫm màn đêm
Nghe từng hơi lạnh buốt hồn tái tê
Giờ này ngồi nhớ một người
Chờ trong kỷ niệm mỏi mòn thời gian
Mưa buồn từng hạt cứ rơi
Tôi buồn nước mắt ướt nhoè con tim.
Ngắm mưa lòng sẽ bớt sầu
Ngờ đâu càng thấy buồn dâng ngập lòng.
 
Cô lập
Miệng tươi cười mà khoé mắt cay cay
Đời cô quạnh lặng lẽ biết ai hay?
Vẫn là tôi 1 cuộc sống cô lập
Không đổi thay dù mọi thứ đã thay.

Đam mê sách đã bắt đầu từ nhỏ
Giam trong phòng có từ lúc ấu thơ
Chỉ một thứ mỗi ngày như mỗi lớn
Cảm nhận như tôi ngày một bơ vơ?
 
Tôi sợ lắm
Tôi sợ lắm khi đời mình dang dở
Sợ bóng đêm sợ cả những giấc mơ
Bơ vơ bước một mình trên đường vắng
Sợ nghĩ suy về hạnh phúc ấu thơ.

Tôi sợ lắm khi cuộc đời giả dối
Hỏi cuộc đời tình yêu thật có ko?
Hay vẫn thế một cuộc sống đơn côi
Người với người lời trót lưỡi đầu môi?
 
Xin đừng hỏi vì sao ?
hãy cứ để thời gian xóa sạch
mọi kỉ niệm hình bóng ai kia
để sau này mỗi khi nhớ lại
thấy trong tim hok còn chút bồi hồi

hãy cứ để thời gian vội xóa
mọi tiêng cười tiếng nói của ai
để sau này mỗi khi gặp lại
lòng bâng khuân nhưng hok thấy bồi hồi

nói thế thôi nhưng làm sao xóa được
vì trong tim em đã mãi có ai
dù sau này có xa nhau đến mấy
vẫn nhớ anh mãi mãi nhớ anh
 
Xin hãy quên em
Em rất muốn ngả đầu về phía anh
Quên lo âu cay đắng tháng ngày buồn
Anh đứng đó vòng tay luôn rộng mở
Mà lòng em luôn khép kín người ơi !

Hai chúng ta nhìn nhau trong thinh lặng
Em nhíu mày trong suy nghĩ miên man
Em sợ lắm ! anh ơi em sợ lắm!
Đừng nhìn em như thế được ko anh?

Em vẫn biết em là người có tội
Chối tình anh mà không một lý do
Anh không hiểu và cũng đừng nên hiểu
Hãy quên em như chưa từng biết nhau.
 
Hạnh phúc xa tầm tay
Hạnh phúc ư! Năm tháng quá nghẹn ngào
Mong manh lắm và xa vời tay với
Em chấp nhận bên cuộc đời cay nghiệt
Chấp nhận đau thương cho người khác mỉm cười.

Hạnh phúc ư! Quá xa vời tầm với
Em tần ngần nhìn hạnh phúc đã xa
Còn lại đây vết tích của một thời
Em trơ trọi lẻ loi lòng chới với.

Hạnh phúc ư! Nay đã quá xa vời
Đời ko đẹp như những gì mình nghĩ
Khi hạnh phúc mình đã ko biết giữ
Lúc xa rồi hối tiếc nào thảnh thơi?
 
Dẫu cho
Dẫu cho cay đắng hằn tim
Dẫu cho người đến chìm vào dối gian
Dẫu cho hạnh phúc mong manh
Dẫu cho năm tháng lạnh căm tâm hồn
Người ơi người có biết không?
Từng đêm nằm khóc lòng này nhói đau
Bên đời vẫn nhoẻn miệng cười
Mà lòng sao cứ tơi bời rối ren? ...
 
Tôi phải làm sao?
Làm sao biết được chữ yêu
Làm sao biết được người ta yêu mình
Làm sao biết được chữ tình
Làm sao biết được rằng mình đã yêu?

Hôm nay sinh nhật của anh
Trong cơn gió lạnh ngập ngừng gọi anh
Con tim rạo rực xốn xang
Chúc anh sinh nhật ngổn ngang nỗi lòng.

Anh đâu có hiểu được rằng
Nói lời từ chối, dùng dằng tâm can !!!
 
Chút lạnh mùa thu
Chợt tự hỏi sao mình quá cô lẻ
Lòng hững hờ với mọi thứ xung quanh
Nhìn mây trôi ko một chút bồi hồi
Trời trở lạnh lòng càng trở nên lạnh.
Cứ cúi mặt bước đi trong câm lặng
Lệ thấm mòn qua những tháng ngày đau
Đã không thể cười tươi như ngày ấy
Cố nén lòng lặng bước trong niềm đau...
 
Back
Top