• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

Đừng xét đoán tôi
Có gì đâu cũng chỉ là câu nói
Mà sao lòng cứ đau thắt thế kia
Đừng xét đoán để mình bị xét đoán
Thế sao người cứ hay xét đoán tôi?

Một câu nói khiến ng ta xa nhau
Một câu nói khiến ng ta sát lại
Ngày hôm nay người ơi có biết không?
Dẫu thân cận nhưng vô cùng xa cách.

Lời nói người khiến tôi đau như cắt
Tôi nổi giận vì sao người có biết?
Tôi ghét người hay xét đoán ng ta
Khi sự thật thì ko hề như thế !!!

Tôi đã không muốn nhìn mặt người nữa
Coi như người không tồn tại thế gian
Người ta tệ với mình như thế đó
Thì hãy quên như chưa từng biết người
 
Bực mình
Có những người chuyên làm chuyện khó ưa
Mình ko lo mà lo chuyện hàng xóm
Hay chỉ trích, và toàn đi soi mói
Nhìn lại mình coi có dc hơn ai?

Biển muốn yên mà sóng không chịu dừng
Tại sao họ lại ở không như thế
Toàn moi móc, và ăn ko nói có
Có bao giờ họ nghĩ lại họ ko?

Ta muốn táng vào mặt những kẻ ấy
Muốn hét lên xin hãy để ta yên
Ta mệt mỏi ko còn sức chịu đựng
Đừng chọc ta, để ta chửi à nha!
 
Nhớ Trung Thu
Giờ này ngồi nhớ Trung Thu
Sáu năm về trước chẳng như bây giờ
Mẹ ta hay nói ta khờ
Đi đây đi đó bớt khờ đó con!
Ta cười mẹ hãy nhìn con
Con khôn như vậy mẹ còn muốn chi?
Nhưng mẹ vẫn muốn ta đi
Nhiều năm xa cách chút gì ướt mi

Giờ này ngồi nhớ Trung Thu
Nhớ người, nhớ cảnh xa mù chân mây
Trăng tròn hay đã khuyết rồi
Nơi chân trời lạ khuyết lòng tôi mang.
 
Thất hẹn
Thôi rồi những tháng ngày mong
Thôi rồi anh đã chẳng tìm đến tôi
Tôi buồn giọt lệ muốn tuôn
Con tim nghẹt thở, biết làm sao đây?

Lỗi ấy nào phải tại anh
Mà lòng sao cứ chẳng cần nghe anh
Tuần sau anh hỏi được không?
Tôi nói bận ngủ không cần anh đâu.

Có lẽ tôi quá ngang tàng
Cho anh cơ hội hay là thoái lui
Suốt đời duyên nợ không xong
Thì thôi chấp nhận đơn côi một mình.

Cuộc đời đã quá vô tình
Con người hờ hững để mình tôi đau
Lòng tôi đã quá đa sầu
Tôi nào muốn vậy nhưng đời trót mang.
 
Đường 1 chiều
Ta từng đi trên con đường 1 chiều
Muốn quay lại nhưng ta lại ko thể
Phải đi tiếp để tìm ra lối rẽ
Và vui mừng khi lối rẽ là đây .

Đường 1 chiều tồn tại trong cuộc sống
Đã đi rồi sao thể quay lại đây ?
Dù hạnh phúc hay khổ đau cay đắng
Hãy mỉm cười vì hạnh phúc là đây .
 
Chiều buồn
Lá vàng đọng chút nhớ thương
Lòng càng tiếc nhớ, vấn vương càng nhiều.
Hàng cây hiu hắt liêu xiêu
Mắt buồn nhỏ lệ khóc điều chi đây ?
Buồn đau cay đắng đong đầy
Niềm vui hạnh phúc tháng ngày đã qua
Bên ta mọi thứ đã xa
Suy đi nghĩ lại biết ta còn gì?
Còn đây nỗi nhớ biệt ly
Còn đây chút đắng mặn mi nghẹn lòng .
Chiều buồn nỗi nhớ mênh mông
Chân trời kỷ niệm còn trông bóng người .
 
Cuối mùa hạ
Hạ này ta có vui không
Tiền ta lo kiếm đoái hoài gì đâu
Tuần nữa tới ngày tựu trường
Bao nhiêu lo lắng dồn vào con tim
Buộc lòng cố gắng vươn lên
Dù cho mỏi mệt vẫn bền lòng nhe
Rồi đây mỗi lúc hạ về
Ta càng bận rộn trăm bề ngổn ngang
Tháng ngày còn nhớ ai ko?
Chỉ e bận rộn nhớ gì dc ai ?
 
Người ấy và tôi
Một buổi chiều tình cờ tôi quen anh
Một cái nhìn và nụ cười dễ mến
Một lời nói làm buồn đau xoa vợi
Một con người như 1 sự ủi an
Tôi và anh hai con người khác biệt
Giữa chúng tôi bất đồng hai ngôn ngữ
Hai ánh mắt nhìn nhau trong đồng cảm
Nói ko nhiều nhưng có vẻ hiểu nhau .

Dẫu vẫn biết có quá nhiều khác biệt
Có đôi lần tôi muốn lẩn tránh anh
Tôi ko thể, vì sao cũng ko hiểu
Ko gặp anh tôi sẽ vô cùng buồn
Anh mang đến niềm vui và hạnh phúc
Có khi nào anh lại mang nước mắt
Giết tâm hồn người con gái khổ đau?
 
Chúa vẫn bên tôi
Giọt mưa vẫn lất phất rơi
Đời tôi vẫn thế đơn côi 1 mình
Trong thánh đường một mình một băng ghế
Sự cô đơn chút len lỏi cõi lòng
Chợt hiểu rằng có Chúa vẫn bên tôi
Ko cô đơn ko lạc lõng tôi ơi
Rồi mỉm cười thấy lòng mình thanh thản .

Lễ Mỹ , Việt Nam có khác chi
Cũng là cái lễ bao ng đi
Vậy mà có ng hỏi tôi lạ
Việt Nam sao tôi chẳng chịu đi ?
Tôi thích đi chi thì kệ tôi
Với tôi ở đâu cũng thế thôi
Chỉ Chúa hiểu tôi,chỉ thế thôi.
 
bức tường
Ta nhìn quanh 4 bức tường im lặng
Bóng tối bao trùm nghe lành lạnh con tim
Lòng nặng trĩu , ta vô cùng mệt mỏi
Làm sao đây khi đời một lo âu ?

Đã từ lâu ta ko còn bé nhỏ
Sự chở che của mẹ đã ko còn
Bước vào đời ta sống trong vùi dập
Quên nụ cười, cay đắng ngày một thêm

Ta mệt mỏi, lao đao cùng cuộc sống
Mắt lệ nhoà ,vẫn thầm khóc trong đêm
Sự cô đơn đã lấn chiếm tâm hồn
Ta một mình lặng lẽ chỉ riêng ta .

Ta vẫn sống 4 bức tường cô lập
Ít nói cười và lặng lẽ bước đi
Hay nghĩ suy ẩn mình trong tâm tưởng
Giấu lệ sầu trong 4 bức tường câm .
 
Chuyện tương lai
Đường đi ai biết có gai
Tương lai ai biết ngày mai thế nào ?
Hỏi lòng biết phải làm sao
Đời nhiều lối rẽ , lối nào nên đi ?
Cứ nằm hết nghĩ rồi suy
Nghĩ đi nghĩ lại mối nguy quá nhiều
Bối rối biết có nên liều ?
Gian nguy, hiểm trở lại nhiều thành công
Dặn lòng gian khổ như không
Tương lai mọi thứ sắc hồng với ta .
Bỏ mặc lời nói người ta
Chọn đường tốt nhất mà ta thấy cần .
Cho dù gian khó vạn lần
Ta vẫn nhất quyết ngàn lần chọn ngươi .
 
Con đến với Chúa
Chúa ơi con đến rồi đây
Thân con nhỏ bé hao gầy tháng năm
Cái nhìn buồn bã xa xăm
Bước đi mỏi mệt sầu nằm nơi tim
Trước Ngài con đứng lặng im
Nỗi buồn chùng xuống khuất chìm nơi đâu
Lòng giờ ko cảm thấy đau
Nhẹ nhàng thanh thoát sầu đau ko còn
Cuộc đời cay đắng mỏi mòn
Chỉ ở nơi Chúa chẳng còn khổ đau
Bên Ngài con đã hết đau
Tình yêu Thiên Chúa nơi đâu cũng nhiều
 
Cuộc sống buồn
Ngồi buồn nhìn cánh hoa rơi
Con tim khắc khoải chơi vơi giữa dòng
Nhiều chuyện quá đỗi đau lòng
Buồn cho cuộc sống lòng vòng quanh co
Mệt mỏi với những nỗi lo
Con ng tính toán so đo thật nhiều
Đôi khi buộc phải làm liều
Được nhờ mất chịu tuy nhiều rủi ro
Cuộc sống đôi lúc buồn so
Một mình thơ thẩn ngẩn ngơ bên đời.
 
Chớm thu
Thu nay ko dc rảnh rang
Lá vàng rơi xuống có màng gì đâu
Ngày qua tháng lại lo âu
Con tim lạnh lẽo chút sầu đơn côi
Cuộc đời chút đắng mặn môi
Em đành chấp nhận buông trôi đời mình .

Con người nhiều lúc vô tình
Bước ai lặng lẽ ẩn mình trong thu
Nghe đâu tiếng gió vi vu
Con tim run bật chớm thu lạnh lòng !!!
 
Tháng 6
Tháng 6 chuyện xui cứ đến hoài
Mưa gì mưa suốt chán gì đâu
Bao nhiêu xui xẻo cứ ập đến
Buồn ơi sao cứ mãi buồn thôi .

Hôm nay trời mưa chạy hụt hơi
Mưa gì mưa suốt chẳng nghỉ ngơi
Tháng này sao ghét ơi là ghét
Vậy mà nó vẫn dài lê thê ...
 
Chúa là nơi con cậy trông
Trong cuộc sống nhiều lo toan bận rộn
Có lúc nào con nhớ đến Chúa ko ?
Chỉ lúc buồn con mới đến tìm Chúa
Còn lúc vui sao con chẳng nhớ chi ?

Chúa biết ko ? Con sợ nhiều thứ lắm
Con sợ nghèo , sợ thất bại Chúa ơi !
Và sợ lo bị người ta hãm hại
Sợ cuộc đời lắm giả dối ghét ghen .

Con nào biết điều đó có sá chi
Giết thể xác còn linh hồn ko thể
Con nên sợ Ngài là đấng tối cao
Giết được con cả linh hồn phần xác .

Vậy mà con ko nghĩ dc xa hơn
Lo sợ mất quá ư là nhiều thứ
Còn đức tin sao con ko sợ mất ?
Mất Chúa rồi con biết cậy trông ai ?

Con ngốc nghếch khờ khạo Chúa vẫn thương
Dắt con đi những con đường tốt nhất
Con mỏi mệt Chúa luôn là điểm tựa
Chở che con qua nguy hiểm cuộc đời .

Bên cuộc đời Chúa sánh bước cùng con
Đời buồn vui Chúa là người chia sẻ
Chúa mãi mãi bên con mọi hoàn cảnh
Dắt con đi đến hơi thở cuối cùng
 
Không ai hiểu cho ai
Ai cũng vậy, hay cho là mình đúng
Chẳng hiểu nhau rồi dẫn đến hiểu lầm
Hay tranh cãi , bất đồng trong quan điểm
Ta thì đúng , còn họ thì là sai ...

Rồi cứ thế chiến tranh cứ liên miên
Đời khổ đau nhọc nhằn thêm chồng chất
Bước vào đời ta vác thêm gánh nặng
Bởi cái tôi sao lớn quá người ơi !

Chẳng nhường ai và chẳng muốn hiểu ai
Mà lại bắt ng ta phải hiểu mình
Ai sống chết mặc ai ko cần biết
Còn riêng ta được lợi cứ làm thôi ...

Nghĩ sự đời sao mà buồn cười thiệt
Xung quanh ta đâu biết thù hay bạn ?
Ngoài nói khác , trong đầu lại nghĩ khác
Người với người cứ phải dè chừng nhau .

Sống mà chi với quá nhiều tổn thương
Chịu đựng nhau để sống phải vậy chăng ?
Chẳng hiểu ai, lại muốn người hiểu mình
Ôi cuộc sống sao bi hài chua chát !!!
 
Kinh nghiệm trong đời
Thi lần ba ta vô cùng lo lắng
Thức thâu đêm cố học cho thật nhiều
Lo dậy sớm ta lại nằm ôn lại
Nỗi sợ lo càng lúc lớn trong lòng .

Ngó đồng hồ đã đến giờ phải đi
Chân ta bước nặng nề và mệt mỏi
Ta sợ lắm nếu lần này ta rớt
Đã khó khăn còn khó khăn vạn lần .

Tay run run chọn từng câu trả lời
Đầu căng thẳng và gần như tê liệt
Mệt rã rời ta cố sức bình tâm
Ko thể rớt , nhủ lòng phải cố gắng .

Có Chúa thương nên lần này ta đậu
Nhẹ nhõm lòng ta cũng mừng xiết bao
Ko uổng công ta đã bỏ công học
Đề hôm nay chẳng gì khó với ta .

2 lần rớt đến lần 3 mới đậu
Đến bây giờ ta mới cảm nhận ra
Người thi rớt sẽ vô cùng buồn bã
Lo âu nhiều mỗi ngày một nhiều hơn .

Lần đầu tiên trong cuộc đời như thế
Khó mà quên , kinh nghiệm trong cuộc đời
Đừng chủ quan , nên học bài cho kỹ
Đến bây giờ ta càng hiểu ta hơn .

Ta nông nổi và hay ỷ lại mình
Sự thông minh ko đi với thành công
Ta thất bại cũng chỉ vì ỷ lại
Và giờ đây ta phải thận trọng hơn .
 
Mỗi người mỗi hoàn cảnh
Ta tự hỏi ai là người hạnh phúc
Giữa dòng đời lắm sóng gió đổi thay
Giữa bon chen, thị phi của cuộc sống
Đớn đau , sầu khổ ai chưa từng ?

Cây mỗi hoa , mỗi người mỗi cảnh
Hiểu được người chẳng dễ dàng đâu
Ngay chính ta , ta còn ko thể hiểu
Thì nói chi đến chuyện hiểu người .

Ta lớn lên với con tim sầu khổ
Bên cuộc đời nhiều lần nhói tim đau
Từng chứng kiến những mảnh đời bất hạnh
Chỉ đứng nhìn mà ko thể giúp chi .

Họ đang sống kiếp người nhiều đau khổ
Leo lắt mệt mỏi giữa dòng đời
Cũng có người cảm thông cho số phận
Cùng sẻ chia sự gian khó ở đời .
 
Nhật ký
Chẳng hiểu sao lòng ta giờ rất buồn
Ko thể nói cùng ai cho vơi bớt
Trang nhật ký đã cùng ta trò chuyện
Những tháng năm cay đắng đẫm buồn phiền .

Ta ngày xưa chưa từng mơ mộng
Cũng chưa từng hứng thú việc làm thơ
4 bức tường đã làm bạn từ nhỏ
Vậy mà sao giờ cảm thấy cô đơn ?

Mẹ từng nói khi bước vào cuộc đời
Nước mắt sẽ rơi nhưng rồi sẽ chín chắn
Nhiều năm tháng ta sống trong nước mắt
Nhưng tại sao ta vẫn còn cạn suy ?

Ta quá hiền nên hay bị ăn hiếp
Ko hại ng mà sao ng hại ta ?
4 bức tường đó là 1 khoảng cách
Khoảng cách cô đơn hay khoảng cách an toàn ?
 
Back
Top