• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

Đừng Phá Vỡ Nỗi Cô Đơn

Tôi cũng có cùng nỗi cô đơn
Của ghềnh đá cheo leo một mình giữa biển
Nếu là sóng, xin em đừng lên tiếng
Để lặng yên tôi một kiếp sống xa bờ

Đại dương ơi! Hãy khép mắt hững hờ
Để mây không soi gương thấy mình buồn bã
Thời gian không rơi vô tình trên cỏ may tàn tạ
Và bọt biển vẫn trôi trôi mãi đến vô cùng

Giữa đêm Đông, sương có phủ chập chùng
Tôi sẽ không tìm em giữa bạt ngàn dâu bể
Nhịp tim yêu có về run khe khẽ
Cũng như mọi ngày, chỉ một thoáng miên man

Cô đơn tôi đã luyện cứng như thép gan
Chắc em đâu là ngọn lửa hồng cháy rực
Máu qua tim dẫu có sôi hừng hực
Cứ để tôi làm kẻ lạ đứng nhìn thôi
 
Chẳng Mãi Là Niềm Đau

Hãy để tôi hoài lừa dối tôi
Rằng em trong tôi không còn quan trọng nữa
Dù lối hồn xưa chưa một lần khép cửa
Nhưng quá quạnh hiu, nỗi nhớ cũng qua đời

Vẫn cứ đi tìm vùng ký ức đánh rơi
Trên những con kênh chảy về miền quá khứ
Có khoảng đời vui tôi chắt chiu gìn giữ
Cũng đã cạn dần theo con nước mùa khô

Em mãi là chiếc bóng mờ từ cõi hư vô
Đôi khi thật gần, đủ vừa tầm tay với
Có lúc thật xa, chạy đuổi hoài chẳng tới
Nên cả đời, tôi khát vọng có em

Có lẽ tôi cần một chút nhớ để quên
Một thoáng xa xôi để nghe đời gần gũi
Ngày nối ngày không chỉ bằng tiếc nuối
Đau thương này chẳng mãi là niềm đau
 
Valentine’s Cho Em

Nếu tôi có thể là mùa Xuân
Tôi sẽ tưới nắng vàng trên cành hoa cúc
Để lối em sang ngập tràn hạnh phúc
Giữa muôn lời tình tự của sớm mai

Nếu tôi là thiên sứ của tháng Hai
Mũi tên tình yêu tôi sẽ tẩm bằng mật ngọt
Nếu em có buồn vì thói đời hời hợt
Nên nhớ có một người thầm xoa dịu trái tim em

Nếu tôi là vị mát của ly kem
Tôi sẽ hôn ngàn nụ hôn lên môi em mềm mại
Để trong em, niềm vui xưa trở lại
Bung cánh vàng cùng cúc đón Xuân qua

Nếu tôi là lời của cung nhạc thiết tha
Tôi sẽ viết cho em những lời trân trọng nhất
Rất đơn sơ từ tấm lòng chân thật
Của một tâm hồn vừa tìm lại tin yêu
 
Bài Thơ Đầu Năm

Ta viết cho em bài thơ đầu năm
Trên nhánh hoa mai vàng trong áo mới
Gió sớm về đưa hồn Xuân phơi phới
Ta cũng nghe lòng ngây ngất nỗi niềm riêng

Hình như trong tiếng cười của đám trẻ hồn nhiên
Có những hạt pha lê chứa ngàn tia hy vọng
Mang hạnh phúc đơn sơ về trong cuộc sống
Chan chưa đầy hứa hẹn của tương lai

Ta chúc cho em một ngày qua hết đắng cay
Để hân hoan chào tình yêu trở lại
Em sẽ cho đời bước tung tăng sảng khoái
Của quả tim hồng choáng ngộp giữa đê mê

Mượn tiếng chim non hát khúc Xuân về
Gửi cho em lời chúc mừng giản dị
Năm mới sang được mọi điều như ý
Ngàn niềm vui tiếp nối vạn niềm vui
 
Đầu Xuân Hái Lộc

Đầu Xuân đi lễ chùa
Hỏi Phật yêu được chưa?
Phật lắc đầu vả lả
Cô bé này thích đùa!

Cùng bạn bè hái lộc
Cầu xin chuyện tình duyên
Lộc này may mắn thế!
Qua cửa, chàng theo liền

Phật gọi em lại bảo
Năm nay em lấy chồng
Em liếc nhìn bối rối
Chẳng biết chàng nghe không

Thấy chàng lâm râm khấn
Chắc van nài lứa đôi
Chàng ơi! xin chi nữa
Em đã yêu chàng rồi

Cau xanh chàng về hái
Nhờ mối mai sang nhà
Thưa chuyện cùng ba mẹ
Đẹp duyên tình đôi ta
 
trên đời này tôi chẳng tốt hơn ai
nhưng ngày xưa em yêu tôi vì thế
em tưởng tôi siêu thường như thể
trên đời này tốt nhất là tôi

trên đời này tôi chẳng xấu hơn ai
nhưng bây giờ em không tin điều ấy
em chỉ thấy tôi sai vì vậy
trên đời này xấu nhất là tôi
 
Người ấy dịu dàng , ng ấy đẹp trai
Ng ấy giống anh cũng hào hoa phong nhã
Trong thánh đường chiều nay em đi lễ
Gặp 1 cái nhìn đang vội vã way đi .
Em và ng ấy có thể chẳng là chi
Nếu 1 ngày kia anh ko bỏ em về xứ lạ
Con dốc ngày nào sao giờ xa xôi wá
Sao ko về với em ?
Có biết ko anh
Ng ấy bây giờ bỗng hóa thành wen
Ng ấy bây giờ đã ko còn xa lạ
Em đánh rơi tình đầu vội vã
Trong yếu mềm khờ dại mênh mông .
Có trách giận gì em không ?
Sao anh lại lặng em như thế ?
Một mùa đông em bắt đầu đi lễ
Với 1 ng ko phải là anh
 
Ko có phiên tòa nào mở sáng ngày mai
Để xét xử 1 trái tim phản bội
Dù tội ấy đứng đầu trong muôn tội
Ko phiên tòa anh vô tội hay chăng ?

Phản quốc pháp tội đem ra xử tử
Phản thâm ân miệng thế kể muôn đời
Anh phản bội cả 1 đời em nhớ

Nếu dc nắm quyền giữa phiên tòa tình ái
Em chủ tòa biết phải xử làm sao
Để cho anh đừng gánh chịu thương đau
Em đau đớn cho anh lời trắng án ...
 
Ô kìa cánh phượng bay ngang
Thả rơi mùa hạ nhẹ nhàng ngoài sân
Cánh hoa nho nhỏ lại hiền
Mang theo cả những nỗi buồn chia tay .
 
Nếu anh đi với ng ta
Thì xin anh nhớ 1 điều nhỏ thôi
Chân tình ta đã dạo chơi
Sao còn đi với 1 ng khác em !!!
 
Hãy dựa vào vai anh mà khóc
Có cánh hoa nào mà không tàn úa ?
Có hạnh phúc nào mà chẳng hư hao
Có cuộc đời nào mà chẳng xuống thấp nên cao
Có môi nào chưa dừng vì tiếng nấc
Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc
Vẫn hình như trăm ngàn dặm xa xôi

Và có những chiều em cảm thấy đơn côi
Hãy về đây dựa vai anh mà khóc
Kể cho anh chuyện đời gai góc
Chia sớt cho anh cảm giác xót xa
Vì anh suốt đời là một sân ga
Đón nhận buồn vui con tàu em trở đến
Và có một ngày con tàu em rời bến
Sân ga này sẽ vẫn mãi còn đây ...

Và khi nào sầu nặng dáng em gầy
Hãy trở lại dựa vai anh mà khóc
Than thở với anh rằng đời người lừa lọc
Xẻ bớt cho anh nỗi khổ bị dối gian
Em luôn có bờ vai anh để khóc
Em sẽ không bao giờ bị lẻ loi cô độc
Em không bao giờ thiếu một bờ vai
Em không bao giờ thiếu một vòng tay

Khóc đi em ... dựa vào vai anh mà khóc !
 
Hãy dựa vào vai anh mà khóc
Có cánh hoa nào mà không tàn úa ?
Có hạnh phúc nào mà chẳng hư hao
Có cuộc đời nào mà chẳng xuống thấp nên cao
Có môi nào chưa dừng vì tiếng nấc
Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc
Vẫn hình như trăm ngàn dặm xa xôi

Và có những chiều em cảm thấy đơn côi
Hãy về đây dựa vai anh mà khóc
Kể cho anh chuyện đời gai góc
Chia sớt cho anh cảm giác xót xa
Vì anh suốt đời là một sân ga
Đón nhận buồn vui con tàu em trở đến
Và có một ngày con tàu em rời bến
Sân ga này sẽ vẫn mãi còn đây ...

Và khi nào sầu nặng dáng em gầy
Hãy trở lại dựa vai anh mà khóc
Than thở với anh rằng đời người lừa lọc
Xẻ bớt cho anh nỗi khổ bị dối gian
Em luôn có bờ vai anh để khóc
Em sẽ không bao giờ bị lẻ loi cô độc
Em không bao giờ thiếu một bờ vai
Em không bao giờ thiếu một vòng tay

Khóc đi em ... dựa vào vai anh mà khóc !
 
BƠ VƠ
Cám ơn đời có em để nhớ
Chiều nay nhìn mây tím lang thang
Nhấm đau thương chất ngất điêu tàn
Nhấm hoàng hôn mắt em ươn ướt

Cám ơn đời có em để mơ
Vắt hết tim lấy máu đề thơ
Đêm về rồ dại gọi bâng quơ
Tát cuộc đời vốc cạn bơ vơ

Cám ơn đời chiều nay vắng em
Uống hết cô đơn lệ nhỏ thèm
Ánh mắt thiêu thân hồn lai láng
Đốt hết đời anh chút cuộc tàn

( Thái Thụy Vy )
 
Dạ khúc hương yêu
Anh qua trước ngõ mấy lần
Ngôi nhà có nhạc mờ dần trong sương
Mỗi chiều chồng chất vết thương
Nặng nề lầm lũi cổng tường nhà em
Mùi hương dạ lý thân quen
Tưởng chừng hương tóc dáng huyền người yêu
Tương tư thương đậm thương nhiều
Chân tôi qua đó bao chiều dở dang
Để nghe đau khổ tiếng đàn
Bên trong cánh cổng thời gian lắng ngừng
Đàn ai tấu khúc phế hưng
Đàn ai lệ nhỏ rưng rưng vắn dài
Tiếng tơ tiếng nấc thoảng bay
Theo hương dạ lý hồn ai nhập hồn.

( Thái Thụy Vy)
 
Cho ân tình cuối

Nhìn em ngước mắt cúi đầu
Trong đôi mắt ấy ai sầu hơn ai
Một lời vừa thốt bên tai
Nghe từng se thắt sầu ai xé hồn
Cuộc tình đã hứa vùi chôn
Duyên thầm năm ấy có còn dễ thương?
Ngày vui góp lại mấy chương?
Còn bao luyến ái, bao hương lửa tình
Xin người lặng bước làm thinh
Để ngày xưa đó còn in bóng mình
Rồi tôi cũng sẽ lặng thinh
Ra đi lặng lẽ giữ hình dáng xưa
Bao lần hai đứa tiễn đưa
Thì nay tay vẫy cho vừa lòng nhau.
 
Ở bên đó em nói gì với biển?
Bờ bên này gió vỗ cánh buồm căng,
Mặt trời chiều ngoáy đầu nhìn lưu luyến,
Chưa cam lòng nhường lối ánh hải đăng.

Tôi đâu muốn bình minh em đến muộn,
Để đợi chờ gầy guộc dáng kiêu sa,
Em đừng biến hạt mưa đêm thành lệ,
Sợ rồi đây biển sẽ hết mặn mà.

Niềm lo nghĩ của em tôi cũng hiểu,
Nén nỗi buồn để được thấy tôi vui,
Điều hữu lý đôi khi thành nghịch lý,
Đời không em, tôi chỉ có ngậm ngùi.

Ta mỏi mệt giữa đôi bờ biển gọi,
Em giữ chi một thoáng chốc dỗi hờn,
Yêu một người dĩ nhiên là không dễ,
Quên một người còn khó vạn lần hơn.
 
Từng buổi chiều em đến với biển khơi
Thả nỗi nhớ trôi về nơi xa ấy
Từng con sóng chở đi.... rồi quay lại
Lòng chợt nghe buồn...buồn lắm biển ơi !

Đến bao giờ con sóng hiểu tình tôi
Cánh buồm kia mãi mê phương trời lạ
Để bờ cát từng hoàng hôn vất vả...
Đếm thật nhiều những bứơc nhỏ hằn in...
 
ừ thì yêu ừ thì nhớ thật nhiều
như con nước thủy chiều dâng lặng lẽ
chỉ có cõi lòng anh vắng vẻ
xẻ đôi miền thương nhớ cứ như mơ
có khi buồn vội vã viết câu thơ
nhìn nét chứ cứ bơ phờ chẳng hiểu?
ừ thì yêu ứ thì nhớ rất nhiều
nhưng có lẽ chẳng bao giờ em biết
trái tim yêu trao về em rất thiệt
đêm cô phòng ôm gối cứ liêu xiêu.
ừ khi yêu anh chẳng dám nói nhiều
ừ vẫn biết yêu em... ừ vẫn biết.....
 
Mối tình này có phải chăng lầm lỡ,
Mà trăm năm cuộc hẹn vẫn còn chờ,
Ta nợ nhau chỉ một lần gặp gỡ,
Tuổi đời qua chớp nhoáng chẳng kịp ngờ.

Có còn không nụ cười em giọt nắng?
Điểm hồng hào trên nỗi nhớ hoá băng,
Và tim tôi còn nhịp run đều đặn?
Giữa gọi mời, nguyên vẹn một vách ngăn.

Đành thả xuôi theo giòng trôi số phận
Gút tương phùng cột chặt bởi cơ duyên,
Tình xa xôi là tình mang lận đận,
Mộng đa đoan là mộng vướng ưu phiền.

Có những điều không bao giờ đơn giản,
Đâu phải tình nào cũng đến được với nhau,
Nhỡ mai này cách đầu sông cuối ngạn,
Cứ xem là ta đến trễ mùa ngâu.
 
lạnh cóng mất những hơi ấm môi mềm
anh nhặt lại một tình yêu cũ kĩ
chắc đã ko còn thi vị...
rơi khỏi áo đời..như đơn lẻ..chiếc khuy

những lời nói ..ngọt ngào..làm rỉ máu
gai dịu dàng làm buốt giá con tim
giấc mơ thơ nay chôn giấu khuất chìm
mồ huyệt ấy chôn hồn tôi..một nửa

điệu kinh buồn..lời xin tội truớc chúa
để làm gì ...yêu dấu chẳng bán mua?
lưng ngựa hoang vẫn in dấu vết thù
chạy mải miết ...tìm nơi nào ấm áp

và dòng đời vẫn hằng ngày dẫm đạp
chẳng tiếc gì chút mảnh nhỏ tình con
hạnh phúc ơi viết làm sao đc tròn
ta ko thể vào vai người định đoạt

lồng ngục tối tìm nơi nào mà thoát
để linh hồn còn có chốn hồi sinh..
 
Back
Top