• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

ƯỚC GÌ

Ước gì anh trở về đây
Cho em tìm lại tháng ngày bình yên
Ước gì anh còn yêu em
Yêu thương dù gánh muộn phiền cũng cam
Chỉ xin góc nhỏ tim chàng
Cho em ngự trị dẫu bằng lệ rơi
Để em tìm lại tiếng cười
Để em tìm lại khoãng trời bình yên
Từ khi anh phụ tình em
Bơ vơ bến lạ em tìm vào thơ
Thơ em không đẹp như mơ
Thơ em là khoãng trời mờ mờ sương
Thơ em là khúc tình buồn
Lạc vào ai cũng vấn vuơng lệ sầu
Người ơi ! từ độ tình đau
Thơ em từ đó giăng sầu vào tim
Ước gì anh đừng phụ em
Ước gì máu chảy về tim một lần !
 
NGƯỜI ẤY !

Gió ơi cho gửi đôi lời
Nhắn dùm người ấy rằng tôi nhớ nhiều
Nhớ người từ sáng tới chiều
Từ trưa tới tối từ nhiều ngày qua
Nhớ từ ngay buổi hôm qua
Hôm nay cũng nhớ chắc là hữu duyên
Từ khi Người Ấy làm quen
Đêm về mất ngủ đi tìm vần Thơ
Đem tên người ấy vào mơ
Từ khi có ngọn Gió lùa vào tim
Trên trang web nhỏ hằng đêm
Tôi và Người Ấy bỏ quên đất trời
Vui buồn hai đứa xẽ đôi
Trắng đêm hai đứa gửi lời thương yêu
Mấy hôm nay chắc bận nhiều
Cho nên chẵng thấy Gió chiều thổi qua
Gió ơi ! Có hiểu lòng ta
Dành cho Người Ấy thiết tha thế nào
Sài Gòn nắng đổ trên cao
Đi trong nắng vẫn nhớ sao Gió chiều !
 
Gửi Người Đã Nói Yêu Tôi

Có thật không... tình anh là bất diệt ?
Có thật là anh tha thiết yêu em ?
Hay chỉ là nông nỗi của con tim
Phút bồng bột lỡ quên nên nói vội

Có thật không tình anh cao như núi ?
Sẽ huy hoàng hay sẽ tới thương đau
Anh có biết nếu chấp nhận yêu nhau
Là ta sẽ bước sâu vào sầu khổ

Em còn nhớ khi xưa yêu lầm lỡ
Nên bây giờ nức nở chỉ riêng em
Nhủ với lòng thôi nhé hãy cố quên
Đừng để trái tim thêm triền miên khổ

Mây ngày xưa đam mê về cánh gió
Nhưng hững hờ gió chối bỏ tình mây
Vết thương xưa làm nhức nhối tháng ngày
Đừng anh nhé đừng đọa đày em nữa

Em vẫn biết anh sẽ yêu như hứa
Nhưng được gì khi mỗi đứa một nơi
Mình cảm nhau qua từng áng thơ thôi
Thơ thôi nhé ...đừng yêu người ..khổ lắm !
 
GỬI CẢ YÊU THƯƠNG

Ta gửi yêu thương về nơi quê Nội
Nơi Cha vẫn thường hay gọi Quê Hương
Nơi Mẹ sớm hôm nuôi mộng bình thường
Nơi ta bây giờ gửi cả yêu thương

Không có nơi nào ta yêu thương hơn
Chỉ có nơi đây là cội là nguồn
Ta sẽ trở về thăm lại Quê Hương
Ghé Ngũ Hành Sơn, Qui Nhơn ,Mặc Tử

Đi qua Đông Ba ta về bến Ngự
Chuông chiều Thiên Mụ ấp ủ bài thơ
Ta đi trong mưa nghe hồ ....Than Thở
Tắm trong nắng chiều thác đổ Cam Ly

Quê Hương yêu ơi từ độ ra đi
Sao mãi vấn vương những gì nơi ấy
Hãy gửi cho ta vòng tay thân ái
Để ta trở về tìm lại yêu thương

Ta sẽ đi thăm khắp các nẻo đường
Thăm Huế- Sài Gòn- Hà Nội yêu thương
Nước có ra khơi nước cũng về nguồn
Ta đi nơi nào cũng nhớ Quê Hương !
 
NẾU EM LÀ THI SĨ .

Anh có biết nếu mình là thi sĩ
Tâm hồn mình ủy mị tựa trăng sao
Trái tim yêu là nông nỗi sóng gào
Là lãng mạng như cành đào trước gió

Anh có biêt thi sĩ tim nhiều ngõ
Không ngõ nào nói rỏ sẽ yêu ai
Thi sĩ yêu thì cũng rất đắm say
Tình thi sĩ chỉ cỏ cây mới hiểu

Tim thi sĩ đập muôn ngàn vần điệu
Không vần nào ai hiểu sẽ về đâu ?
Yêu thi sĩ là chấp nhận vào sâu
Vùng đất lạ chỉ toàn màu hư ảo

Thi sĩ yêu tình xôn xao giông bão
Thi sĩ buồn áo não cả trần gian
Thi sĩ ghen hoa cỏ cũng úa tàn
Đừng yêu nhé .....nếu em là thi sĩ .
 
EM VẪN TIN !

Em vẫn tin có ngày anh trở lại
Trên con đường tình ái nắng thu trưa
Và em tin anh vẫn nhớ tình xưa
Tim anh vẫn đập nhịp ..chờ.. thương.. nhớ

Em biết anh vẫn không quên lời hứa
Cùng tháng ngày hai đứa đã yêu nhau
Nơi phương đó cũng khắc khoãi đêm thâu
Cũng như em mình nhớ nhau da diết

Vì tương lai vì đời không cho phép
Vì lòng người eo hẹp trách làm chi
Em vẫn yêu và như kẻ cuồng si
Dù em biết một lần đi là hết

Em biết anh còn yêu em tha thiết
Sao trời đành làm cách biệt đôi ta
Tình yêu mình kết thúc chẵng xe hoa
Không áo cưới mà chỉ là nhức nhối

Cuộc tình này làm tim em buốt nhói
Vì yêu người em đánh đổi buồn vui
Em vẫn tin dù cách biệt ngàn khơi
Em cũng vẫn là người anh yêu mãi ?
 
YÊU NHAU ĐI

Giờ mới biết tình yêu càng vất vã
Gian nan nhiều ta đã hiểu nhau hơn
Tình trong mơ là tình đẹp tình thương
Em vẫn biết sao làm buồn anh mãi

Em ngây thơ nhìn dòng đời bươn trãi
Anh mệt nhoài gọi mãi tiếng van xin
Em vô tư trao đời trọn niềm tin
Ta vật vã nhìn cuộc tình nghiêng ngã

Lại một ngày chia xa tình băng giá
Ai biểu mình thương quá để giờ đau
Cũng tại anh trao tặng những ngọt ngào
Giờ trách khẽ cũng lệ trào nức nỡ

Ngày không anh tim buồn không muốn thở
Đời không anh trăn trỡ kiếp rong buồn
Về đi anh mình xây lại đoạn đường
Quên bỏ hết những giận hờn non trẻ

Tổ uyên ương mình xây trên đất mẹ
Bia sữ tình có hai kẻ ghi tên
Hoa hạnh phúc anh trao tặng vợ hiền
Môi quyện môi mình tìm vào mộng đẹp .
 
ĐÂU CÓ THỂ !

Đâu có thể tình mình vào đoạn kết
Trong khi lòng em chưa hết yêu anh
Đâu có thể trong một phút mõng manh
Mà tất cả chảy thành giòng ra biển

Anh có biết tình em vô bờ bến
Một phút buồn đưa đến chuyện chia ly
Em của anh ích kỷ lẫn ngu si
Nên chẳng có mấy khi vui trọn vẹn

Em vẫn muốn cùng anh về bến hẹn
Lật trang đời quên hết chuyện hôm qua
Đâu có thể nói dể tiếng chia xa
Khi ta đã trao ta điều thầm kín

Yêu thương kia em pha màu mực tím
Làm thơ tình gửi đến tặng người yêu
Dẫu tình ta vui ít với buồn nhiều
Nhưng không thể sớm chiều phân ly được

Chuyện đôi ta liên thơ tình kết buộc
Vượt bão đời ta có được hôm nay
Đâu có thể mình nói tiếng chia tay
Nợ " yêu em " anh vay còn chưa trả.
 
TÌNH ONLINE

Anh chợt đến chợt đi và chợt biến
Em bàng hoàng tìm kiếm giữa hư không
Ghét anh lắm nhưng trong dạ vẫn trông
Mong anh đến để trải lòng thương nhớ

Em biết anh chỉ thoảng qua như gió
Mạng chập chờn dang dở để lòng đau
Em nhủ thầm sẽ giận anh thật lâu
Để anh phải đến nói câu xin lỗi

Em vẫn biết đường đời muôn vạn lối
Em là người anh nhớ tới đầu tiên
Em là người cho anh phút đảo điên
Là người anh muốn quên nhưng .....phải nhớ

Tình online là tình không với có
Là trăng sao là gió với là mây
Là đắng cay là gian khổ đường dài
Là nước mắt mà chẳng ai thấy được...
 
EM CŨNG THÊ

Em cũng thế đa sầu và cố chấp
Tổn thương lòng khi đã mất niềm tin
Khi yêu ai thì cũng rất chung tình
Đời đen bạc nhưng riêng mình vẫn nhớ

Anh đâu biết nếu tình mình tan vỡ
Máu cũng buồn không muốn trở về tim
Cuộc tình mình sao mãi cứ lênh dênh
Không thể quên nên vẫn hoài mãi nhớ

Em vốn dĩ có trái tim quá nhỏ
Ghen hờn nhiều nên gánh khổ riêng em
Em là em... mãi mãi vẫn yếu mềm
Vẫn ích kỷ muộn phiền và ngốc nghếch

Em biết rỏ tình mình không đoạn kết
Vẫn miệt mài ..lếch thếch để yêu anh
Vẫn quét tô cho tình đẹp như tranh
Và yêu lắm ..yêu nhiều hơn anh tưởng

Em nhỏ bé trong tình yêu ông tướng
Nguyên thủy lòng em rất bướng và kiêu
Trước gươm yêu em gục ngã một chiều
Lòng kiêu hãnh theo diều bay trong gió .
 
NHỮNG BÀI THƠ ẢO !

Em nơi này ôm lòng thương nhớ
Bỡi dại khờ trót lỡ gởi trao
Bây giờ nghe nhớ hanh hao
Vần thơ ngày đó lỡ trao ai rồi

Không trách số duyên chẵng giận đời
Tại mình khờ khạo quá mà thôi
Yêu thơ yêu cả luôn người
Biết thơ là ảo sao đời mãi mê

Em biết đời trăm ngàn lối rẽ
Ta không chung đường tiếc nhớ chi?
Thôi đành dứt áo chia ly
Những bài thơ ảo.....là gì đâu anh ?

Trả anh đó thơ tình một gánh
Trả cho anh nữa mãnh trăng thề
Còn em giữ lại não nề
Cùng trang thơ ảo tìm về làm duyên !
 
ÂN TÌNH CHO EM

Ân tình cho em ngày xa xưa đó
Anh hởi bây giờ còn nhớ hay quên
Con đường anh đi bình yên miên viễn
Lời hứa ân tình anh quên được sao
Em ở nơi đây phím sầu giăng áo
Đàn gẫy nhịp rồi về đâu tình ơi
Ân tình cho em có lời gian dối
Bẩy mùa thu qua một mối tình hờ
Giòng sông nơi đây con đò thương nhớ
Khách sang bến rồi quên bỏ đò xưa
Ân tình anh cho âm thừa muôn thưở
Em lấy thước nào để đo lòng anh
Ân tình mong manh xây thành hư ảnh
Xin cám ơn đời và cám ơn anh !
 
TẶNG ANH !

Bài thơ anh viết tặng anh
Thì thôi anh hảy để dành làm duyên
Thơ anh trãi rộng khắp miền
Yêu thương hờn giận muộn phiền trăng sao
Nghe chừng như rất nghẹn ngào
Nghe chừng như có sóng gào trong tim
Bài thơ nhớ nhớ quên quên
Tặng cho Mây_ Nước nỗi niềm riêng tư
Nhưng Mây bị phủ sương mù
Từ khi cánh Gió tạ từ yêu thương
Nước giờ có chảy về nguồn
Thì Mây cũng mãi vấn vương Gió chiều !
 
EM VẪN NHỚ ANH

Thật lòng em vẫn nhớ anh
yêu thương ngày đó đâu đành quên sao ?
Thoi thời gian dẫu thay mau
Làm sao thay được lòng nhau hởi người
Khi xưa có vạn tiếng cười
Những đêm thức trắng gửi lời thương yêu
Chữ vui chẳng được bao nhiêu
Chữ buồn mình lại chắt chiu mỗi ngày
Chữ yêu lúc cạn lúc đầy
Bởi vì có kẻ đã thay đổi lòng
Em giờ khóc một giòng sông
Anh là thuyền vượt sóng mong đổi bờ
Anh đem theo cả ước mơ
Anh đem theo cả bài thơ hôm nào
Lòng mình ai cắt mà đau
Thơ tình một gánh anh trao ai rồi
Hỏi lòng nên khóc hay cười ?
Đâu còn những phút bên người làm thơ
Đâu còn sớm đón chiều đưa
Đâu còn ai nữa để chờ để thương
Thơ em giờ chẳng về nguồn
Tim em giòng máu chảy buồn miên niên
Nhủ lòng thôi hãy cố quên
Nhưng sao nhung nhớ vẫn tìm về đây
Từ khi tình vỗ cánh bay
Em không có được một ngày bình yên
 
BÂY GIỜ EM MỚI BIẾT

Giờ mới biết đêm buồn đêm không ngủ
Con chim buồn cũng ủ rũ vành khuyên
Tình mình buồn nên trăn trỡ chẳng yên
Nói sẽ quên nhưng lòng mình đang nhớ

Nói xa nhau nhưng lòng sao chẳng nỡ
Nợ gì nhau sao nhắc nhở mỗi ngày
Em ở đây đếm tháng rộng ngày dài
Anh nơi đó miệt mài trong hạnh phúc

Có những đêm ôm gối buồn thao thức
Nghe lòng mình ray rức chuyện hôm qua
Đến bây giờ em mới chợt hiểu ra
Tình anh cho chẳng qua là đùa cợt

Ván bài yêu em là người thua cuộc
Lòng dạ người ai biết được nông sâu
Vừa mới biết mình là kẻ đến sau
Trái tim đau lòng sầu như đá nát

Em cứ tưởng vần yêu hay như hát
Nên vội vàng em bắt nhịp vô tư
Giờ biết ra tim người đà có chủ
Em đâu còn sức đủ để yêu anh .
 
ĐỪNG ANH NHÉ !

Đừng anh nhé đừng vội vàng buông thả
Đừng để lòng nghiêng ngã bởi vì thơ
Anh và em ta sống chẵng cùng giờ
Sao ta lại dại khờ mơ mộng hảo

Đừng yêu em đừng để lòng điên đão
Vì những giòng thơ ảo Gió và Mây
Cảm ơn ai mang nặng mối tình đầy
Nhưng em hẹn kiếp này không yêu nữa

Trái tim yêu giờ đã khô dần nhựa
Xin anh đừng nói nữa tiếng yêu thương
Vì với em tất cả chỉ vô thường
Yêu lầm lỡ ...vết thương còn loang lở

Thôi anh nhé chắc mình không duyên nợ
Con đò tình không chở được tơ duyên
Nếu cưu mang nặng quá chắc sẽ chìm
Đừng anh nhé ..đừng yêu em anh nhé !
 
HÀNH TRANG EM ĐI

Hành trang em đi tình yêu hai đứa
Hảnh trang em đi thương nhớ ngập lòng
Anh ở lại nhen bếp hồng cho nóng
Đợi em về chung bóng cổng tân hôn

Trái tim ơi ..xin ru ngủ nỗi buồn
Nhìn tương lai con đường ta đi tới
Ở nơi đó có ngàn tia nắng mới
Đợi ta về để nói chuyện tưong lai

Và hôm nay mình tạm nói chia tay
Em xa anh trăng đêm gầy lẻ bóng
Ở phương đó anh từng đêm trông ngóng
Em nơi này cũng nghe nóng buồng tim

Em chúc anh ở lại sống bình yên
Nghỉ về em xin tìm bài thơ nhớ
Hơi thở em sẽ nương theo ngàn gió
Để bay về nơi đó ủ hồn anh

Em sẽ về một ngày nắng trong xanh
Ta làm nốt những vần thơ dang dỡ
Cơn mưa khát ước mơ từ muôn thưở
Đợi mây về xây tổ ở quê hương .
 
TAN VỠ !

Chiều hôm nay trên lối về ngõ vắng
Có một người nhìn nắng vọng về mây
Ngồi nơi đây nghe nhớ mấy cho vừa
Giòng kỷ niệm của ngày xa xưa đó

Em ngày xưa là nụ hoa mắc cỡ
Trong khu vườn thương nhớ của lòng anh
Ngày mỗi ngày tình yêu lớn lên nhanh
Anh thường bảo em nữ hoàng muôn thưở

Em làm mây còn anh mơ thành Gió
Hai đứa cùng bay đây đó mộng mơ
Gió ở trong mây ,mây hoà trong Gió
Thề muôn đời mây gió ở trong nhau

Rồi một hôm cơn bão dữ qua mau
Bão tàn khốc làm đau lòng Mây Gió
Em ở đây bây giờ buồn như cỏ
Vọng chân trời gọi gió trở về Mây !
 
THẾ LÀ ĐẾN LÚC PHẢI CHIA TAY !

Thế là đến lúc phải chia tay
Thế là ta phải đếm tháng ngày
Đếm đêm không ngủ ngày thương nhớ
Đếm lệ thương rơi giọt ngắn dài

Thế là ta lại phải chờ trông
Môi sẽ xa môi nhạt nét hồng
Đong nhớ đong thương vào hơi thở
Người đi kẻ ở chắc là mong

Hành trang mang theo tình hai đứa
Nặng trĩu bao thương nhớ đợi chờ
Anh ở lại hơ tro bếp lửa
Đợi em về hai đứa làm thơ

Dù em đi nhưng lòng vẫn ở
Nợ ân tình ai nở làm ngơ
Mây sẽ về kết tụ thành mưa
Em về tiếp vần thơ đang dỡ .
 
CẢM ƠN ANH

Cảm ơn đời còn có anh để nhớ
Để mỗi ngày hai đứa dệt mộng mơ
Dẫu biết rằng tình chỉ có trong thơ
Còn thực tại chắc thờ ơ ghê lắm

Cảm ơn anh cho em tình say đắm
Cảm ơn người cho chút nắng mùa đông
Là ảo thôi sao lòng cứ hoài mong
Tim vẫn cử chờ trông cành si tới

Em đang sống trong khung trời mây khói
Đổi vui buồn để được nói yêu anh
Em vẫn biết là hạnh phúc mong manh
Xin chấp nhận để gần cây si mãi

Tình đôi ta là..cành cây không trái
Ươm nụ nhiều nhưng chỉ hái thương đau
Cảm ơn anh..cho em những khát khao
Cho em biết thế nào là lẽ sống.
 
Back
Top